Huyền Nữ Kinh

Quyển 1 - Chương 29: Chế tạo mỹ phụ (2-4)

Vương Thiểu Thiểu

11/07/2014

Tiểu Lục Tử vừa tiến vào, đã nghe tiếng nữ nhân rên rỉ thống khổ. Người trên giường không biết làm thế nào mà buông bỏ Hỏa Phượng Kiếm, hai tay đang vò nắn cái bụng trắng phếu. Người ấy chính là Sở Sở, lúc này phơi bày da thịt trần trụi đỏ hồng giống như đã say túy lúy, phô bày vẻ đẹp dẫn dụ người khác. Một tiếng “rẹt: đột nhiên vang lên, chiếc áo lụa đã bị xé rách, bộ ngực đào tơ măng sữa rung rinh bật ra, phần đầu nhũ màu anh đào nhô hẳn ra như muốn tự thoát khỏi vòm đế của nó.

“Sở Sở, nàng có sao không?” Tiểu Lục Tử nghĩ quá trình liệu thương cho nàng có gì không ổn, vội buông bỏ thanh than trong tay, chạy sát lại nhìn.

“Hảo đệ đệ, tỷ nóng quá, giúp tỷ....” Từ mũi Sở Sở thoát ra một mùi u hương, thanh âm ngắc ngứ phát ra ý tứ phóng đãng, nắm chặt tay Tiểu Lục Tử, kéo hướng về chỗ ở giữa hai đùi nàng.

Tiểu Lục Tử nhăn tít đôi mày, xem ra nàng ta giống như đang trong tình trạng trúng phải xuân dược. Nếu không phải là xuân dược, Sở Sở sao tự nhiên biến thành dâm đãng như thế? Bất quá, khi gã kiểm tra mạch môn của Sở Sở, thấy trong nội thể của nàng không có gì kỳ dị, hơn nữa hàn độc đã được thanh trừ, nên cũng yên tâm. Không biết có phải là hấp thụ nhiệt lượng quá nhiều không? Hắn không thể lý giải, bèn nhặt thanh Hỏa Phượng Kiếm đang nằm dưới đất lên, phát hiện hào quang trên bề mặt kiếm giờ đã ảm đạm đi rất nhiều, tựa hồ đã mất bớt một tầng phấn.

Sở Sở thấy người đàn ông trong lòng của mình bỏ đi, liên khẩn cấp xoay người lại trên giường, không kềm được buột miệng thốt: “Hảo đệ đệ, tỷ tỷ yêu đệ, đừng có đi, đệ bỏ đi đã nửa năm trời, người ta không biết đã rơi bao nhiêu là lệ.” Nàng hào hễn ưỡn ẹo eo hông, toàn bộ hai gò sơn phong cao vút nhảy bật ra, sắc màu giống như đào ngọc trên trời.

Tiểu Lục Tử bị lời tình thoại trần trụi của nàng khiến cho tâm động, lại thêm động tác dâm mỹ như phát cuồng ấy, khiến hắn dù sợ Sở Lôi canh gác bên ngoài, cũng quyết định phún xuất cho hết tà hỏa dưới bụng ra ngoài. Hắn tự động quy tình huống này là do thiên ý, nhanh chóng lột bỏ y phục, nhảy vội lên giường của mỹ nhân.

“Hảo tỷ tỷ, cái này là do tỷ cầu đệ đấy! Khi tĩnh lại rồi đừng có đổ thừa cho đệ nha!” Tiểu Lục Tử phục trên người nàng, hai tay xoa nhẹ hai tòa sơn phong nhô cao, đầu lưỡi liếm nhẹ dái tai của mỹ nữ. Màn xoa nắn và tiếp xúc nhè nhẹ này lập tức khiến người đang bị dục hỏa thiêu đốt như trúng phải diệu huyệt, rên dài một tiếng.

“Ư...ưu Tỷ tỷ muốn đi tiểu quá,.... thích quá....” Đôi chân dài trắng muốt như ngọc của nàng xoắn xít co duỗi lại rồi vòng ra xiết chặt lấy eo lưng của Tiểu Lục Tử.

Hai người đùa cợt dâm mĩ trên giường, không ngờ Huyền Tử bên trong bản Huyền Nữ Kinh đang cười hắc hắc thật lớn. Nàng đắc ý lăn lộn trên cỏ, miệng không ngừng nói: “Chủ nhân quả là có thiên phú dâm tà vô cùng tuyệt diệu, lần trước ta chỉ ở trong ý thức của người sảo diệu cung cấp một số ít tư liệu về dâm hí, không ngờ người quả nhiên có thể quán thông, đánh cho một nữ hài đoan trang cao quý trở thành mô dạng của một dâm phụ. Quả là cười chết Huyền tử thôi! Đương nhiên, nữ hài này có thân thể rất đặc thù. Rất tiếc là thần thức của ta quá yếu, không thể thông qua ý thức của chủ nhân để quan sát cho kỹ được.”

Không biết trải qua bao lâu, Tiểu Lục Tử quyết định biến con cừu nhỏ ngoan hiền Sở Sở thành một nữ nhân chân chánh. Sát na vượt qua xử nữ mô, nữ hài rít khẽ một tiếng. Miệng nàng tức thời bị nam nhân phong trụ, khỏi kinh động đến đại cữu ca ở bên ngoài. Từ mỹ nữ thành mỹ phụ thật quá đơn giản. Từ tiểu nam hài thanh thuần thành một nam nhân dâm tà tàn ác cũng giản đơn không kém. Từ giờ trở đi, Thiên vũ đại lục đã có thêm một tuyệt thế mỹ phụ, và cũng có thêm một tuyệt thế dâm ma!

Sau cơn co thắt, Sở Sở hoan hỉ nẩy ngược hạ thân trắng như tuyết tuyệt đẹp của mình cùng hưởng ứng Tiểu Lục Tử. Cảm giác tê dại lan tỏa ra toàn thân nàng.

Nàng cảm giác từng sợi lông trên toàn thân mình đều đứng dậy. Thứ cảm giác toàn thân chấn động kịch liệt chưa bao giờ có ấy như có một luồng kích ngất chạy suốt người nàng vậy, khiến miệng nàng không nín được rít thét tán loạn lên: “Đệ đệ giỏi, tướng công giỏi, Sở Sở chắc chết quá!”



Ở trong Huyền Nữ Kinh, Huyền tử lúc này cũng rên ư ử. Nàng hoảng sợ ngồi dậy khỏi đám cỏ, vỗ nhẹ gò ngực phập phồng tự nói: “Ôi trời, sao ta bị chủ nhân ảnh hưởng cho tinh thần lực yếu nhược thế này? Người có thực là một nhân loại nhược tiểu yếu ớt hay không? Hừm, không tốt rồi, ta cũng muốn.... ai a, phải khiến cho người dừng lại mới được, nếu không nữ hài ở ngoài đó chịu không nổi đâu, ngay cả mình cũng bị ảnh hưởng nữa.”

Nhãn thần của Tiểu Lục Tử thoáng chốc khôi phục vẻ trong sáng, bảo bối được luồng mật hoa rưới khắp và quấn chặt khiến cho khoái cảm dâng trào không thể chịu nổi. Hắn bèn rùn mình xốc hạ thể tới, nghênh tiếp nữ tính Thuần âm tinh bằng một dòng nguyên dịch chí dương vô cùng quý giá. Dựa theo sự chỉ dẫn của Huyền tử, chuyện này đều khiến hai người hưởng thụ lợi ích cực đại. Tuy nhiên, lợi ích như thế nào, hai người họ lúc này không cần quan tâm.

Mỹ nữ mới vừa được chuyển thành phụ nhân từ từ tỉnh lại, rúc đầu vào ngực nam nhân, ngọc thủ vòng qua eo lưng hắn xoa xoa nhè nhẹ. “Ái da, mưu sát thân phu kìa!” Nam nhân làm giọng quỷ hô nhỏ một tiếng, làm cho Sở Sở giật mình dừng tay lại, không nghĩ tới việc tăng thêm lực, chỉ nghiến răng hùng hổ bảo: “Chưa cưới mà chàng đã dày vò Sở Sở rồi, biến cho người ta thành một nữ tử dâm tiện rồi. Chàng đi đi, người ta không thèm lí gì đến chàng nữa.”

Mắt Sở Sở từ từ ứa ra một giọt lệ, nhưng cánh tay vẫn không động đậy, vẫn vòng tay ôm chặt eo lưng của nam nhân. Lúc nãy, Tiểu Lục Tử đã sớm dự liệu sau khi Sở Sở thiếpđi sẽ có biểu hiện thế này, hắn cũng muốn biết tại làm sao lúc nãy nàng lại chuyển thành biểu hiện dâm đãng như thế. Bất quá, khi nghĩ thông sự tình, trong lòng hắn vô cùng hoan hỉ. Đối với tính cách của Sở Sở, hắn cũng hiểu rất nhiều. Nhẹ quệt đi giọt lệ ứa ra, hắn cười bảo: “Sở Sở tỷ, ta luôn muốn quan tâm đến tỷ, toàn tâm toàn ý muốn lấy tỷ làm chánh thê, tuyệt đối không như những gì tỷ tưởng tượng đâu. Chuyện ngoài ý muốn lúc nãy, trong lòng chúng ta đều thanh tỉnh, chỉ là lỡ hơi quá một chút thôi.”

Nhìn thấy sắc diện của nàng có chút hòa hoãn, Tiểu Lục Tử nói tiếp: “Chờ cho ta làm xong mọi chuyện bên ngoài, nhất định sẽ mang nàng về nhà cử hành hôn lệ. Như ta đã nói qua, trưởng bối trong gia tộc của chúng ta ai nếu đều có điểm cứng nhắc, ta hiện tại chỉ mới vị thành niên, phải kiến lập sự nghiệp mới thành gia thất được. Bọn họ nhất định trông vào chúng ta. Ta thì không có vấn đề gì, chỉ sợ ủy khuất cho nàng ở nhà.”

“Nhưng mà, chàng nói xem, chàng khinh bạc người ta như thế này thì còn ra thể thống gì nữa?!” Sở Sở đã ngừng khóc, khôi phục phần nào sinh khí, nhưng do sợ nam nhân cười mình là dâm đãng, nên vẫn cố giữ ngọc nhan nghiêm túc.

“Ha ha, thề có lương tâm đất trời, rõ ràng là do nàng tình ta nguyện, sao lại tự nhiên biến thành khinh bạc được?” Tiểu Lục Tử thấy Sở Sở mặt ửng má hồng, trong đầu liền phát nộ, đột nhiên ép lên người nàng, hai thân thể lõa lồ áp chặt vào nhau, “Đừng có nổi giận, ta hiểu Sở Sở tỷ mà, cũng chỉ tại cây kiếm này có điều cổ quái, làm cho tỷ tỷ phải chịu ủy khuất, hay để đệ bẻ gãy kiếm này, sau đó tự vẫn tạ tội, có được không?”

“Hoa ngôn xảo ngữ, rõ ràng là biết tỷ tỷ không bỏ qua, lại còn nói như thế nữa!” Sở Sở nhắm tịt mắt, che mặt cố ý không nhìn hắn. Nàng cực kỳ thông minh, nhớ lại dị trạng lúc liệu thương, suy nghĩ trước sau liền minh bạch nguyên do của sự tình. Trong lòng sợ hắn cười mình, lại sợ chọc giận hắn, chỉ còn biết chờ xem như thế nào, nên vờ hứ nhẹ một tiếng rồi im lặng.

Sau trận mây mưa, trời đã về chiều, Tiểu Lục Tử biết Sở Lôi đã nghe được điều gì đó nên sớm li khai, tránh phải bị khó xử. Hắn nhẹ ôm mỹ phụ trong lòng đến tắm rửa cho sạch sẽ. Sở Sở sau khi nghe hắn thề thốt không cười nàng dâm đảng nữa, bèn đáp ứng tắm chung với hắn. Tiểu Lục Tử mặt nào cũng tốt, nên đã kịp hẹn lần gặp sau trước khi rời khỏi phòng nàng.

Không ngờ, vừa rời khỏi lâu các của Sở Sở, đã nghe căn phòng phía trước có tiếng hừ lạnh. Sở Lôi thủ trì trường thương, lăng không bay đến, cản đường đi của hắn. Tiểu Lục Tử biết khó dối gã, bèn lặp tức cười nói: “Hầy, đại cữu ca vẫn còn ở đây, hàn độc của Sở Sở đã được chửa khỏi hoàn toàn, nàng hiện giờ đã khang phục. Ah, đệ xong việc rồi, phải về xử lí công việc.”

“Hàn băng chi độc tuy đã được giải, nhưng lại trúng phải thứ còn mạnh hơn độc dược vạn lần! Tiểu tữ, ta không phải là người cổ hủ, nhớ là phải đối xử muội ấy cho tốt, nếu có điểm nào đó ủy khuất, ta không tha cho ngươi đâu.” Dứt lời, trường thương trong tay run lên, ngân quang lấp lánh như nghìn đóa hoa bay trong xuân muộn. Ngân quang vụt tắt, một cây nhỏ ngoài hai trượng đã trụi sạch, trơ lại một thanh thiết mộc. “Tối nay phải bồi tiếp muội ấy ăn, ta đã mua rượu và thức ăn từ Vạn Hương lâu.” Dứt lời, thân hình của gã đã khuất trong tiểu viện.

“Mặt dữ lòng ngay! Hầy, sớm biết đại cữu ca thế nào cũng nói những lời này, sớm lấy Sở Sở cho rồi.” Trong lòng hắn nghĩ đến những chuyện đẹp đẽ, quay người trở lại các lâu của Sở Sở.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Nữ Kinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook