Khách Trọ (Tháo Hán H)

Chương 135: Em Đến Siêu Thị Đầu Đường Đợi Anh

Vô Tội Quốc Độ

02/05/2023

Trình Diệu Khôn cõng Hà Lộ đến trước chính sảnh như mọi hôm rồi thả xuống.

Hà Lộ lén lúc đi đến nhà kho lấy thêm một khăn trải giường rồi mới về phòng.

Cơ thể bây giờ rất mệt mỏi, cứ như bị đào bới bên trong. Nhưng cô không lập tức đi ngủ mà mở đèn, đứng trước tủ mở ngăn kéo ra.

Cô lấy một túi giấy màu rồi mở ra, kéo những tờ giấy đầy màu sắc khỏi bao.

Con trai thường thích màu gì nhỉ?

Màu xanh dương, xanh lá… Hừm… Xanh lá sao, hay màu vàng?

Không không không, anh đã vàng lắm rồi… Lấy, lấy màu xanh dương đi!

Cô rút tờ giấy màu xanh lam ra, đặt một tờ màu hồng tím lên bàn, cất những tờ giấy màu không xài vào ngăn kéo. Sau đó lấy kéo, băng keo hai mặt cùng một sợi dây đỏ bắt đầu làm việc.

Không lâu sau, hai chiếc phong bao một xanh một tím to bằng một bàn tay đã được hoàn thành.

Cô vuốt nhẹ hai phong thư trong tay, lật qua lật lại nhìn xong cảm thấy hài lòng mới chịu bò lên giường, đặt báo thức rồi mới đi ngủ.

Không thể ngủ quên như lần trước được, không thì mẹ sẽ đánh chết cô mất!

Có tiếng chuông báo thức, Hà Lộ không còn ngủ nướng tới lúc mẹ Hà gọi ăn cơm, mà còn dậy sớm để giúp mẹ chuẩn bị đồ ăn nữa.

Nhưng hôm nay làm xong đồ ăn rồi, mẹ Hà không kêu Hà Lộ gọi Trình Diệu Khôn ra dùng bữa chung…

Hà Lộ cảm thấy chuyện này có thể liên quan đến tối hôm qua Trình Diệu Khôn thừa nhận anh có tình cảm với cô, trong lòng vô cùng thấp thỏm.



Lúc ăn cơm, Hà Lộ cố ý ngồi ngay vị trí có thể nhìn vào phía trong dãy nhà đằng sau, nhưng cơm nước xong xuôi vẫn không thấy Trình Diệu Khôn bước ra, cô có chút buồn rầu.

Mẹ Hà im lặng nhìn hành động lén lút nhìn về phía dãy nhà cũ của cô, cùng với dáng vẻ rầu rĩ đó. Bà cúi đầu ăn hết cơm, buông đũa ra rồi chuyển sang ăn canh.

Hà Lộ thấy hôm nay mẹ ăn nhiều hơn mọi khi, mím môi hỏi: “Mẹ, hôm nay mẹ có đi chơi mạt chược không?”

“Sao vậy?”

“À… Con hẹn bạn…”

Mẹ Hà nhìn cô: “Không phải tối qua mới đi dạo sao?”

“Không phải ạ, không phải đi dạo, bọn con muốn đi thắp hương…”

“Vậy sao…” Mẹ Hà lẩm bẩm, thả muỗng canh xuống rồi húp một ngụm, “Vậy đi đi.”

Hà Lộ vừa định trả lời, bỗng cảm thấy không đúng, vội vàng nói: “Mẹ muốn chơi mạt chược thì cứ đi đi, ngày mai con đi thắp hương hay tuần sau cũng được.”

Mẹ Hà vừa uống canh vừa lắc đầu: “Hôm nay không đi, ngày mai đi, con với bạn đi thắp hương đi.”

“Vâng.”

“Mẹ ăn xong rồi, con ăn xong thì tự dọn đi. Mẹ hơi mệt, về phòng nghỉ ngơi một lát.”

“…Vâng.”

Mẹ Hà bỏ chén xuống, đứng lên đi vào chính sảnh. Hà Lộ nhìn bóng dáng của mẹ liền cau mày lại, trong lòng thấp thỏm.



Sao mẹ hôm nay kỳ lạ quá! Không phải là biết được cái gì rồi chứ?!

Ăn cơm xong, Hà Lộ dọn dẹp chén đũa. Cô quay về phòng thay quần áo thì tiếng chuông điện thoại vang lên, là Trình Diệu Khôn.

Cô vội vàng nghe máy: “Vâng?”

“Hôm nay không gọi anh ăn cơm à…”

“Á… Mẹ, mẹ em không nói em gọi anh ra.”

“Chắc là vì hôm qua anh thừa nhận có ý tứ với em.”

“…Em cũng nghĩ như vậy.”

Hà Lộ dứt lời, im lặng hai giây, Trình Diệu Khôn mở miệng.

“Em nói hôm nay dẫn anh đến một nơi, vậy khi nào đi?”

“Em thay quần áo xong rồi, lát nữa ra ngoài, em đến siêu thị gần ngã tư thì gọi cho anh, ở đó đợi anh đi ra.”

Trình Diệu Khôn không nói gì, anh dừng một chút rồi hỏi ngược: “Hôm nay thứ bảy mẹ em không đi chơi mạt chược sao?”

“Mẹ em nói hôm nay không đi, mai mới đi.”

Trình Diệu Khôn bên kia đang nhíu mày chợt thả lỏng, khóe môi nâng lên: “Đến gần ngã tư thì gọi cho anh.”

“Vâng ạ.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khách Trọ (Tháo Hán H)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook