Khi Bias Là Liều Thuốc Chữa Lành
Chương 19: Nam sinh mới đến
Vân Anh Đặng
28/11/2024
Khi bước vào phòng giáo viên, một không khí vui mừng và thân thiện bao trùm lấy cô. Thầy cô ai nấy đều tươi cười khi thấy cô quay trở lại, sức khỏe đã hồi phục.
Thầy Duy Ngọc, là người phụ trách cái chương trình truyền thông của trường, nhanh chóng bước lại gần, vẻ mặt rạng rỡ:"Sa Hạ, sức khỏe của em thế nào rồi?"
Sa Hạ đáp lại với nụ cười tươi: "Dạ, em khỏe hơn nhiều rồi thầy ạ!"
Thầy Duy Ngọc gật đầu hài lòng: "Tốt lắm, thấy em đi học lại là thầy cô vui rồi. Lần sau nhớ chú ý hơn đến sức khỏe nhé, đừng để bị ốm nữa."
Sa Hạ cúi đầu, lễ phép: "Dạ, em làm thầy cô lo lắng
rồi ạ."
Đúng lúc đó, Giai Ân cũng bê giúp Sa Hạ một phần giấy tờ đặt xuống bàn và vội vàng nói lời tạm biệt: "Tớ phải đi tập luyện Karate rồi, không kịp nữa. Hẹn gặp cậu sau nha!" Cô vội vã rời khỏi phòng, để lại Sa Hạ với công việc của mình.
Trong lúc đang trò chuyện vui vẻ với thầy Duy Ngọc, ánh mắt Sa Hạ bỗng dừng lại ở một góc phòng, nơi có một nam sinh đứng lặng lẽ.
Cậu ta cao ráo, khoảng tầm 1m80, dáng người mảnh khảnh nhưng rất cường tráng. Làn da trắng sáng, gương mặt thanh tú với đôi mắt sâu hút hồn khiến Sa Hạ không thể rời mắt.
Cô cảm thấy có chút tò mò về cậu bạn lạ mặt này, liền quay sang thầy Duy Ngọc hỏi khẽ: "Thầy ơi, bạn nam kia là ai vậy ạ?"
Thầy Duy Ngọc mỉm cười nhẹ: "À, bạn nam đó là học sinh mới chuyển đến trường mình, cậu ấy tên là
Nam Tuấn, cũng học cuối cấp như em đấy."
Sa Hạ ngạc nhiên: "Cuối cấp mà vẫn chuyển trường ạ?"
Thầy Duy Ngọc nhún vai: "Thầy cũng không rõ lắm, nhưng nghe nói gia đình bạn ấy có lý do đặc biệt. Có thể bạn ấy sẽ vào lớp của em."
Sa Hạ gật đầu, thầm nghĩ trong đầu: "Cuối cấp rồi mà còn chuyển trường, chắc phải có gì đặc biệt đây. Nhưng mà… đẹp trai thế này, chắc chắn sẽ có khối người theo đuổi."
Đang mải suy nghĩ, Sa Hạ bỗng giật mình khi cô Minh Hồng, giáo viên chủ nhiệm của cô, gọi đến: "Sa Hạ à, lại đây cô nhờ chút việc."
Sa Hạ vội đáp lại: "Dạ, cô cần em giúp gì ạ?"
Cô Minh Hồng mỉm cười hiền từ: "Em đã khỏe lại rồi đúng không? Đã đỡ mệt hơn chưa?"
Sa Hạ cúi đầu đáp lễ: "Dạ, em khỏe hơn nhiều rồi cô ạ."
Cô Minh Hồng chỉ tay về phía cậu bạn nam đứng lặng lẽ kia: "À, cô muốn nhờ em giúp một chút. Đây là Nam Tuấn, nam sinh mới chuyển vào lớp của mình. Em có thể đưa bạn ấy đi tham quan trường được không?"
Sa Hạ nhìn sang Nam Tuấn, nở nụ cười thân thiện rồi đưa tay ra: "Xin chào, mình là Sa Hạ, rất vui được gặp cậu!"
Anh nhìn cô một chút, rồi lạnh lùng đưa tay bắt lại: "Chào, Nam Tuấn."
Nụ cười trên môi Sa Hạ thoáng gợn lên chút ngạc nhiên. "Người gì đâu mà nói chuyện cộc lốc vậy?" – cô nghĩ thầm.
Nhưng không để sự im lặng kéo dài, cô Minh Hồng vội lên tiếng: "Hai đứa nhớ giúp đỡ lẫn nhau nhé. Sau này sẽ học cùng một lớp nên phải hòa thuận, hiểu chưa?"
Sa Hạ nhẹ nhàng đáp lại: "Dạ vâng, cô yên tâm ạ. Vậy, Nam Tuấn, cậu đi theo tớ."
Rời khỏi phòng giáo viên, Sa Hạ bắt đầu giới thiệu cho Nam Tuấn từng nơi trong trường. Từ các phòng học, phòng thí nghiệm, đến khu vực căng-tin và phòng thể dục, cô đều tỉ mỉ giải thích mọi thứ.
Nhưng dường như Nam Tuấn không mấy hứng thú. Anh chàng cứ lặng lẽ đi theo, đôi mắt dửng dưng không để ý đến bất cứ điều gì mà Sa Hạ nói.
Đám học sinh xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán khi thấy hai người đi cùng nhau. Những lời thì thầm vang lên:
Bạn nữ 1: "Ê… nhìn kìa, hội trưởng Sa Hạ đang đi với ai thế nhỉ?"
Bạn nữ 2: "Chắc là học sinh mới chuyển vào trường mình rồi. Trông cậu ta cũng đẹp trai quá nhỉ."
Bạn nữ 3: "Nhìn hai người họ đi bên nhau trông đẹp đôi ra phết."
Sa Hạ vẫn tiếp tục giới thiệu mọi nơi, nhưng trong lòng cô không khỏi cảm thấy khó chịu trước sự thờ ơ của Nam Tuấn.
Cuối cùng, không thể chịu đựng thêm nữa, cô ngừng lại, quay sang Nam Tuấn, giọng đầy kiềm chế: "Tớ cảm thấy cậu không bận tâm đến những gì tớ nói. Nếu cậu không muốn nghe, thì thôi, mình xin phép về lớp trước."
Anh ngạc nhiên trước phản ứng bất ngờ của Sa Hạ. Anh chưa kịp phản ứng thì cô đã quay lưng bước đi, dáng người mảnh mai nhưng dứt khoát. Nhìn bóng Sa Hạ khuất dần, một nụ cười nhẹ thoáng trên môi Nam Tuấn.
"Cũng thú vị đấy chứ." – Anh lẩm bẩm trong miệng, đôi mắt thoáng chút tò mò về cô gái trước mặt.
Sa Hạ không quay đầu lại, nhưng trong lòng cô cũng có một chút tò mò về Nam Tuấn.
Anh chàng này thật khó hiểu, lạnh lùng nhưng lại khiến người khác muốn khám phá. Dù không muốn thừa nhận, nhưng Nam Tuấn đã để lại trong lòng cô một ấn tượng rất khác so với những người bạn trai khác trong trường.
Thầy Duy Ngọc, là người phụ trách cái chương trình truyền thông của trường, nhanh chóng bước lại gần, vẻ mặt rạng rỡ:"Sa Hạ, sức khỏe của em thế nào rồi?"
Sa Hạ đáp lại với nụ cười tươi: "Dạ, em khỏe hơn nhiều rồi thầy ạ!"
Thầy Duy Ngọc gật đầu hài lòng: "Tốt lắm, thấy em đi học lại là thầy cô vui rồi. Lần sau nhớ chú ý hơn đến sức khỏe nhé, đừng để bị ốm nữa."
Sa Hạ cúi đầu, lễ phép: "Dạ, em làm thầy cô lo lắng
rồi ạ."
Đúng lúc đó, Giai Ân cũng bê giúp Sa Hạ một phần giấy tờ đặt xuống bàn và vội vàng nói lời tạm biệt: "Tớ phải đi tập luyện Karate rồi, không kịp nữa. Hẹn gặp cậu sau nha!" Cô vội vã rời khỏi phòng, để lại Sa Hạ với công việc của mình.
Trong lúc đang trò chuyện vui vẻ với thầy Duy Ngọc, ánh mắt Sa Hạ bỗng dừng lại ở một góc phòng, nơi có một nam sinh đứng lặng lẽ.
Cậu ta cao ráo, khoảng tầm 1m80, dáng người mảnh khảnh nhưng rất cường tráng. Làn da trắng sáng, gương mặt thanh tú với đôi mắt sâu hút hồn khiến Sa Hạ không thể rời mắt.
Cô cảm thấy có chút tò mò về cậu bạn lạ mặt này, liền quay sang thầy Duy Ngọc hỏi khẽ: "Thầy ơi, bạn nam kia là ai vậy ạ?"
Thầy Duy Ngọc mỉm cười nhẹ: "À, bạn nam đó là học sinh mới chuyển đến trường mình, cậu ấy tên là
Nam Tuấn, cũng học cuối cấp như em đấy."
Sa Hạ ngạc nhiên: "Cuối cấp mà vẫn chuyển trường ạ?"
Thầy Duy Ngọc nhún vai: "Thầy cũng không rõ lắm, nhưng nghe nói gia đình bạn ấy có lý do đặc biệt. Có thể bạn ấy sẽ vào lớp của em."
Sa Hạ gật đầu, thầm nghĩ trong đầu: "Cuối cấp rồi mà còn chuyển trường, chắc phải có gì đặc biệt đây. Nhưng mà… đẹp trai thế này, chắc chắn sẽ có khối người theo đuổi."
Đang mải suy nghĩ, Sa Hạ bỗng giật mình khi cô Minh Hồng, giáo viên chủ nhiệm của cô, gọi đến: "Sa Hạ à, lại đây cô nhờ chút việc."
Sa Hạ vội đáp lại: "Dạ, cô cần em giúp gì ạ?"
Cô Minh Hồng mỉm cười hiền từ: "Em đã khỏe lại rồi đúng không? Đã đỡ mệt hơn chưa?"
Sa Hạ cúi đầu đáp lễ: "Dạ, em khỏe hơn nhiều rồi cô ạ."
Cô Minh Hồng chỉ tay về phía cậu bạn nam đứng lặng lẽ kia: "À, cô muốn nhờ em giúp một chút. Đây là Nam Tuấn, nam sinh mới chuyển vào lớp của mình. Em có thể đưa bạn ấy đi tham quan trường được không?"
Sa Hạ nhìn sang Nam Tuấn, nở nụ cười thân thiện rồi đưa tay ra: "Xin chào, mình là Sa Hạ, rất vui được gặp cậu!"
Anh nhìn cô một chút, rồi lạnh lùng đưa tay bắt lại: "Chào, Nam Tuấn."
Nụ cười trên môi Sa Hạ thoáng gợn lên chút ngạc nhiên. "Người gì đâu mà nói chuyện cộc lốc vậy?" – cô nghĩ thầm.
Nhưng không để sự im lặng kéo dài, cô Minh Hồng vội lên tiếng: "Hai đứa nhớ giúp đỡ lẫn nhau nhé. Sau này sẽ học cùng một lớp nên phải hòa thuận, hiểu chưa?"
Sa Hạ nhẹ nhàng đáp lại: "Dạ vâng, cô yên tâm ạ. Vậy, Nam Tuấn, cậu đi theo tớ."
Rời khỏi phòng giáo viên, Sa Hạ bắt đầu giới thiệu cho Nam Tuấn từng nơi trong trường. Từ các phòng học, phòng thí nghiệm, đến khu vực căng-tin và phòng thể dục, cô đều tỉ mỉ giải thích mọi thứ.
Nhưng dường như Nam Tuấn không mấy hứng thú. Anh chàng cứ lặng lẽ đi theo, đôi mắt dửng dưng không để ý đến bất cứ điều gì mà Sa Hạ nói.
Đám học sinh xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán khi thấy hai người đi cùng nhau. Những lời thì thầm vang lên:
Bạn nữ 1: "Ê… nhìn kìa, hội trưởng Sa Hạ đang đi với ai thế nhỉ?"
Bạn nữ 2: "Chắc là học sinh mới chuyển vào trường mình rồi. Trông cậu ta cũng đẹp trai quá nhỉ."
Bạn nữ 3: "Nhìn hai người họ đi bên nhau trông đẹp đôi ra phết."
Sa Hạ vẫn tiếp tục giới thiệu mọi nơi, nhưng trong lòng cô không khỏi cảm thấy khó chịu trước sự thờ ơ của Nam Tuấn.
Cuối cùng, không thể chịu đựng thêm nữa, cô ngừng lại, quay sang Nam Tuấn, giọng đầy kiềm chế: "Tớ cảm thấy cậu không bận tâm đến những gì tớ nói. Nếu cậu không muốn nghe, thì thôi, mình xin phép về lớp trước."
Anh ngạc nhiên trước phản ứng bất ngờ của Sa Hạ. Anh chưa kịp phản ứng thì cô đã quay lưng bước đi, dáng người mảnh mai nhưng dứt khoát. Nhìn bóng Sa Hạ khuất dần, một nụ cười nhẹ thoáng trên môi Nam Tuấn.
"Cũng thú vị đấy chứ." – Anh lẩm bẩm trong miệng, đôi mắt thoáng chút tò mò về cô gái trước mặt.
Sa Hạ không quay đầu lại, nhưng trong lòng cô cũng có một chút tò mò về Nam Tuấn.
Anh chàng này thật khó hiểu, lạnh lùng nhưng lại khiến người khác muốn khám phá. Dù không muốn thừa nhận, nhưng Nam Tuấn đã để lại trong lòng cô một ấn tượng rất khác so với những người bạn trai khác trong trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.