Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học
Chương 3: Đá Bay Đôi Cẩu Nam Nữ
Nguyễn Nguyễn Bất Cật Đường
12/11/2024
Anh ta giận không thể át đứng dậy: “Cô dám ra tay với Ấu Vi, tôi ra lệnh cho cô lập tức xin lỗi!”
Khương Nguyễn Ninh cười mỉa.
Ngón tay nhanh chóng kết ấn, miệng niệm hai câu chú, đầu ngón tay bắn ra, một tia sáng màu bạc người bình thường không thấy được bắn về phía chân anh ta.
Phó Cẩn Ngôn vừa mới đứng dậy dưới chân trơn trượt, ngã mạnh xuống đất.
Anh ta đau tới mức gương mặt trắng bệch, trên mặt xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, muốn bò dậy khỏi mặt đất nhưng phát hiện một chân như bị ngã gãy xương.
Căn bản không thể đứng thẳng.
Khương Nguyễn Ninh mỉm cười hài lòng, cuối cùng cũng làm được chuyện kiếp trước cô muốn làm nhất.
Hả giận!
Cô vỗ tay, xoay người, không quay đầu lại rời đi.
…
Đi vào thang máy.
Khương Nguyễn Ninh nhắm mắt lại, điều chỉnh hơi thở vận hành hơi thở trong cơ thể.
Vừa rồi phát động pháp quyết kia, gần như hao hết tất cả linh khí của cô.
Trở lại đời đầu tiên một lần nữa, cô vốn trong cơ thể căn bản không có bất cứ linh khí gì, chỉ có thể dựa vào thần hồn đi thúc giục pháp quyết, nhưng như vậy hao tổn đối với cơ thể rất lớn.
Chẳng qua cũng may cô còn có thể tu luyện lần nữa.
Vừa rồi cô cảm ứng được, tuy linh khí ở thế giới này rất loãng, nhưng chỉ cần có linh khí, thì có thể tu luyện, bí thuật Huyền Môn của cô có thể hiện thế lần nữa.
…
Cổng lớn bệnh viện.
Một chiếc xe Rolls-Royce màu đen chậm rãi dừng lại.
Trên chiếc xe Mercedes-Benz màu đen có bốn người đàn ông cao lớn, mặc âu phục đi giày da bước xuống trước.
Sau khi mấy người xuống xe, đầu tiên là cảnh giác nhanh chóng liếc mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, sau đó đi tới bên cạnh xe Rolls-Royce.
Một vệ sĩ tiến lên mở cửa xe ra, khom lưng cung kính nói: “Hoắc tiên sinh.”
Hoắc Trầm xuống xe, vệ sĩ đều là người cao trung bình 1m83, anh đứng bên cạnh vệ sĩ còn cao hơn mấy centimet.
Cao lớn vững chãi, cao thẳng thon dài.
Cả người tự phụ trời sinh và khí tràng mạnh mẽ, cộng thêm diện mạo vô cùng xuất sắc, khiến người đi đường xung quanh đều không nhịn được dừng bước nhìn chằm chằm anh.
Viện trưởng dẫn theo mấy bác sĩ cấp dưới, sớm đã đợi từ lâu.
Khương Nguyễn Ninh mới đi tới cửa bệnh viện, thì cảm nhận được linh khí nồng đậm khác thường.
Cô dừng bước lại, ngẩng đầu nhìn về phía linh khí nồng đậm.
Phía trước cách 5 mét, có một người đàn ông mặc áo đen quần đen đang đứng.
Khí tràng của người đàn ông rất mạnh mẽ, cách một khoảng đều có thể cảm nhận được uy áp của người ở địa vị cao lâu ngày.
Anh được một đám người mặc áo blouse trắng vây quanh đi về phía cô.
Trong mắt Khương Nguyễn Ninh hiện lên chút kinh ngạc, không nghĩ tới thế giới linh khí loãng như vậy, vậy mà còn có con cưng của Thiên Đạo trời sinh tự mang mây tía.
Nhưng rất nhanh, lông mày cô nhăn lại.
Theo người đàn ông tới gần, cô thấy được giữa không trung bất ngờ xuất hiện đám khí đen, kèm theo tiếng kêu to bén nhọn, cuốn theo tảng đá to đập xuống dưới.
Khương Nguyễn Ninh cười mỉa.
Ngón tay nhanh chóng kết ấn, miệng niệm hai câu chú, đầu ngón tay bắn ra, một tia sáng màu bạc người bình thường không thấy được bắn về phía chân anh ta.
Phó Cẩn Ngôn vừa mới đứng dậy dưới chân trơn trượt, ngã mạnh xuống đất.
Anh ta đau tới mức gương mặt trắng bệch, trên mặt xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, muốn bò dậy khỏi mặt đất nhưng phát hiện một chân như bị ngã gãy xương.
Căn bản không thể đứng thẳng.
Khương Nguyễn Ninh mỉm cười hài lòng, cuối cùng cũng làm được chuyện kiếp trước cô muốn làm nhất.
Hả giận!
Cô vỗ tay, xoay người, không quay đầu lại rời đi.
…
Đi vào thang máy.
Khương Nguyễn Ninh nhắm mắt lại, điều chỉnh hơi thở vận hành hơi thở trong cơ thể.
Vừa rồi phát động pháp quyết kia, gần như hao hết tất cả linh khí của cô.
Trở lại đời đầu tiên một lần nữa, cô vốn trong cơ thể căn bản không có bất cứ linh khí gì, chỉ có thể dựa vào thần hồn đi thúc giục pháp quyết, nhưng như vậy hao tổn đối với cơ thể rất lớn.
Chẳng qua cũng may cô còn có thể tu luyện lần nữa.
Vừa rồi cô cảm ứng được, tuy linh khí ở thế giới này rất loãng, nhưng chỉ cần có linh khí, thì có thể tu luyện, bí thuật Huyền Môn của cô có thể hiện thế lần nữa.
…
Cổng lớn bệnh viện.
Một chiếc xe Rolls-Royce màu đen chậm rãi dừng lại.
Trên chiếc xe Mercedes-Benz màu đen có bốn người đàn ông cao lớn, mặc âu phục đi giày da bước xuống trước.
Sau khi mấy người xuống xe, đầu tiên là cảnh giác nhanh chóng liếc mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, sau đó đi tới bên cạnh xe Rolls-Royce.
Một vệ sĩ tiến lên mở cửa xe ra, khom lưng cung kính nói: “Hoắc tiên sinh.”
Hoắc Trầm xuống xe, vệ sĩ đều là người cao trung bình 1m83, anh đứng bên cạnh vệ sĩ còn cao hơn mấy centimet.
Cao lớn vững chãi, cao thẳng thon dài.
Cả người tự phụ trời sinh và khí tràng mạnh mẽ, cộng thêm diện mạo vô cùng xuất sắc, khiến người đi đường xung quanh đều không nhịn được dừng bước nhìn chằm chằm anh.
Viện trưởng dẫn theo mấy bác sĩ cấp dưới, sớm đã đợi từ lâu.
Khương Nguyễn Ninh mới đi tới cửa bệnh viện, thì cảm nhận được linh khí nồng đậm khác thường.
Cô dừng bước lại, ngẩng đầu nhìn về phía linh khí nồng đậm.
Phía trước cách 5 mét, có một người đàn ông mặc áo đen quần đen đang đứng.
Khí tràng của người đàn ông rất mạnh mẽ, cách một khoảng đều có thể cảm nhận được uy áp của người ở địa vị cao lâu ngày.
Anh được một đám người mặc áo blouse trắng vây quanh đi về phía cô.
Trong mắt Khương Nguyễn Ninh hiện lên chút kinh ngạc, không nghĩ tới thế giới linh khí loãng như vậy, vậy mà còn có con cưng của Thiên Đạo trời sinh tự mang mây tía.
Nhưng rất nhanh, lông mày cô nhăn lại.
Theo người đàn ông tới gần, cô thấy được giữa không trung bất ngờ xuất hiện đám khí đen, kèm theo tiếng kêu to bén nhọn, cuốn theo tảng đá to đập xuống dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.