Chương 9:
Xuân Sơn Do Chi
14/11/2024
Khi mọi người trong gia đình vừa rời khỏi, hai đứa trẻ liền nổi lòng ham chơi. Đông Ca Nhi đưa cho Hạ Sâm một miếng mứt hoa quả, dặn cậu đứng yên trong sân, chờ cậu ta quay lại, rồi kéo đệ đệ đi chơi.
Dù là tiểu tử ngốc nhưng Hạ Sâm rất nghe lời. Con trai lớn của đại ca bảo đứng yên, cậu liền đứng giữa sân, chầm chậm nhấm nháp miếng mứt hoa quả.
Thế nhưng, Đông Ca Nhi đi chưa được bao lâu thì Lôi lão bà chẳng rõ từ đâu xuất hiện, nói vài câu liền dụ tiểu tử ngốc Hạ Sâm đi theo, dẫn cậu ra đến chỗ vắng rồi lặng lẽ rời đi.
Nếu là kẻ khác dỗ dành Hạ Sâm thì cậu ta sẽ chẳng màn đến, chỉ có điều thường ngày ăn không ít điểm tâm do Lôi lão bà làm, tiểu tử ngốc coi bà như người nhà nên cuối cùng cũng bị dỗ dành mà đi theo bà ta.
Tiểu tử ngốc Hạ Sâm không nhận ra đường, Lôi lão bà thì chạy mất, cậu chỉ còn biết đứng ngẩn ngơ tại chỗ. Đúng lúc ấy, một đám trẻ con chạy qua, thấy Hạ Sâm ngây ngốc đứng đó, có kẻ bày trò trêu chọc cậu, từ đó mà xảy ra chuyện sau này.
Tiểu tử ngốc chẳng hiểu, làm sao Hạ Sâm lại không rõ sự tình. Cậu không tin có chuyện trùng hợp như vậy, Lôi lão bà dụ cậu ra khỏi cửa, nhưng bà chẳng chạy đi xa, chỉ cần người nhà họ Hạ định thần lại đôi chút là có thể tìm thấy bà. Chuyện này thực ra chẳng có gì đáng nói.
Vậy nên việc Hạ Sâm bị lừa đến bờ sông rồi rơi vào chỗ băng tan, nhất định là do Lôi lão bà biết trước. Ít nhất, bà ta đã biết có kẻ muốn hãm hại Hạ Sâm, sau đó đồng lõa cùng họ.
Hạ Sâm thật sự không thể hiểu được. Lôi lão bà đã ở Hạ gia đến bốn, năm năm mà Hạ gia vốn chẳng phải là chủ nhân hà khắc. Họ chưa từng đánh đập, ăn mặc cũng chưa từng thiếu thốn. Điều quan trọng nhất chính là, khế ước bán thân của Lôi lão bà vẫn còn trong tay Hạ phu nhân. Vậy mà bà ta lại âm mưu làm những việc như vậy, thật khó hiểu.
Những điều này Hạ Sâm nhất định phải truy tìm đến tận cùng không chỉ để lấy lại công đạo cho tiểu tử ngốc, cũng là bởi vì Hạ Sâm phải đem hung thủ tìm ra. Rốt cuộc, cậu là một tiểu tử ngốc, mưu hại cậu có ích lợi gì, tóm lại mục tiêu cuối cùng vẫn là Hạ gia. Cậu khó khăn lắm mới có được một gia đình tốt như vậy, người thân tốt như vậy, cậu nhất định phải bảo vệ thật tốt.
Sau chuyện này, Hạ Sâm không dám tùy tiện ăn điểm tâm của Lôi lão bà. Lỡ như bà ta ác ý hạ độc, cậu ăn vào mà chết thì chẳng phải sẽ thành hồn ma vất vưởng sao? Liệu hệ thống có thể cho cậu sống lại thêm một lần nữa không?
Nhưng cậu cũng không thể tỏ ra quá khác thường, nếu không sẽ làm Lôi lão bà sinh nghi, như vậy chẳng tốt chút nào. Cậu còn tính toán giữ lại bà ta để có thể dùng bà ta làm mồi nhử để tra ra kẻ chủ mưu thật sự.
Dù hệ thống có cạm bẫy nhưng đến thời điểm mấu chốt thì nó vẫn đáng tin cậy. Chẳng bao lâu hệ thống đã phản hồi:
[Đo lường xong, đây là chế phẩm từ gạo nếp, không có độc. Nhưng ký chủ có dạ dày yếu, khó tiêu hóa. Khuyến nghị nên ăn ít hoặc không ăn.]
Điều này khiến Hạ Sâm có chút tin tưởng vào bàn tay vàng của mình. Có lẽ một lát nữa cậu có thể tìm thời gian xem xét không gian của hệ thống. Biết đâu sẽ có điều gì đó bất ngờ và thú vị đang chờ đợi.
Khi đã xem ai đó là kẻ xấu, mọi hành động của họ đều trở nên đáng nghi. Hiện tại Hạ Sâm chính là như thế. Dù điểm tâm không có độc, cậu vẫn cảm thấy Lôi lão bà cố ý đưa cho cậu món ăn khó tiêu này để mưu hại cậu.
Hạ Sâm bắt chước dáng vẻ tiểu tử ngốc trước kia, duỗi tay lấy một miếng điểm tâm nhét vào miệng, tỏ ra đói khát đến nỗi ăn ngấu nghiến. Chẳng bao lâu, cậu bị nghẹn, rên rỉ xin nước.
Hạ phu nhân hoảng hốt, vội vàng lấy nước cho cậu uống. Xảo Nương liền đem điểm tâm trả lại cho Lôi lão bà, sợ rằng lát nữa Hạ Sâm lại thấy mà đòi ăn tiếp.
Dù là tiểu tử ngốc nhưng Hạ Sâm rất nghe lời. Con trai lớn của đại ca bảo đứng yên, cậu liền đứng giữa sân, chầm chậm nhấm nháp miếng mứt hoa quả.
Thế nhưng, Đông Ca Nhi đi chưa được bao lâu thì Lôi lão bà chẳng rõ từ đâu xuất hiện, nói vài câu liền dụ tiểu tử ngốc Hạ Sâm đi theo, dẫn cậu ra đến chỗ vắng rồi lặng lẽ rời đi.
Nếu là kẻ khác dỗ dành Hạ Sâm thì cậu ta sẽ chẳng màn đến, chỉ có điều thường ngày ăn không ít điểm tâm do Lôi lão bà làm, tiểu tử ngốc coi bà như người nhà nên cuối cùng cũng bị dỗ dành mà đi theo bà ta.
Tiểu tử ngốc Hạ Sâm không nhận ra đường, Lôi lão bà thì chạy mất, cậu chỉ còn biết đứng ngẩn ngơ tại chỗ. Đúng lúc ấy, một đám trẻ con chạy qua, thấy Hạ Sâm ngây ngốc đứng đó, có kẻ bày trò trêu chọc cậu, từ đó mà xảy ra chuyện sau này.
Tiểu tử ngốc chẳng hiểu, làm sao Hạ Sâm lại không rõ sự tình. Cậu không tin có chuyện trùng hợp như vậy, Lôi lão bà dụ cậu ra khỏi cửa, nhưng bà chẳng chạy đi xa, chỉ cần người nhà họ Hạ định thần lại đôi chút là có thể tìm thấy bà. Chuyện này thực ra chẳng có gì đáng nói.
Vậy nên việc Hạ Sâm bị lừa đến bờ sông rồi rơi vào chỗ băng tan, nhất định là do Lôi lão bà biết trước. Ít nhất, bà ta đã biết có kẻ muốn hãm hại Hạ Sâm, sau đó đồng lõa cùng họ.
Hạ Sâm thật sự không thể hiểu được. Lôi lão bà đã ở Hạ gia đến bốn, năm năm mà Hạ gia vốn chẳng phải là chủ nhân hà khắc. Họ chưa từng đánh đập, ăn mặc cũng chưa từng thiếu thốn. Điều quan trọng nhất chính là, khế ước bán thân của Lôi lão bà vẫn còn trong tay Hạ phu nhân. Vậy mà bà ta lại âm mưu làm những việc như vậy, thật khó hiểu.
Những điều này Hạ Sâm nhất định phải truy tìm đến tận cùng không chỉ để lấy lại công đạo cho tiểu tử ngốc, cũng là bởi vì Hạ Sâm phải đem hung thủ tìm ra. Rốt cuộc, cậu là một tiểu tử ngốc, mưu hại cậu có ích lợi gì, tóm lại mục tiêu cuối cùng vẫn là Hạ gia. Cậu khó khăn lắm mới có được một gia đình tốt như vậy, người thân tốt như vậy, cậu nhất định phải bảo vệ thật tốt.
Sau chuyện này, Hạ Sâm không dám tùy tiện ăn điểm tâm của Lôi lão bà. Lỡ như bà ta ác ý hạ độc, cậu ăn vào mà chết thì chẳng phải sẽ thành hồn ma vất vưởng sao? Liệu hệ thống có thể cho cậu sống lại thêm một lần nữa không?
Nhưng cậu cũng không thể tỏ ra quá khác thường, nếu không sẽ làm Lôi lão bà sinh nghi, như vậy chẳng tốt chút nào. Cậu còn tính toán giữ lại bà ta để có thể dùng bà ta làm mồi nhử để tra ra kẻ chủ mưu thật sự.
Dù hệ thống có cạm bẫy nhưng đến thời điểm mấu chốt thì nó vẫn đáng tin cậy. Chẳng bao lâu hệ thống đã phản hồi:
[Đo lường xong, đây là chế phẩm từ gạo nếp, không có độc. Nhưng ký chủ có dạ dày yếu, khó tiêu hóa. Khuyến nghị nên ăn ít hoặc không ăn.]
Điều này khiến Hạ Sâm có chút tin tưởng vào bàn tay vàng của mình. Có lẽ một lát nữa cậu có thể tìm thời gian xem xét không gian của hệ thống. Biết đâu sẽ có điều gì đó bất ngờ và thú vị đang chờ đợi.
Khi đã xem ai đó là kẻ xấu, mọi hành động của họ đều trở nên đáng nghi. Hiện tại Hạ Sâm chính là như thế. Dù điểm tâm không có độc, cậu vẫn cảm thấy Lôi lão bà cố ý đưa cho cậu món ăn khó tiêu này để mưu hại cậu.
Hạ Sâm bắt chước dáng vẻ tiểu tử ngốc trước kia, duỗi tay lấy một miếng điểm tâm nhét vào miệng, tỏ ra đói khát đến nỗi ăn ngấu nghiến. Chẳng bao lâu, cậu bị nghẹn, rên rỉ xin nước.
Hạ phu nhân hoảng hốt, vội vàng lấy nước cho cậu uống. Xảo Nương liền đem điểm tâm trả lại cho Lôi lão bà, sợ rằng lát nữa Hạ Sâm lại thấy mà đòi ăn tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.