Khuê Tú Hầu Môn Xuyên Đến Năm 70

Chương 41: Bữa Cơm 1

Tố Nhiễm Phương Hoa

30/05/2024

Nhóm dịch: Uất Kim Hương

Thẩm Dao về nhà chưa được nửa phút thì Từ Hướng Đông đi sang bờ sông bên kia cũng đã quay về, trong tay anh ta còn ôm một bình rượu ngon, miệng cười mời mọi người cùng nếm thử.

Trên bàn đã bày năm món ăn và một bát canh. Thức ăn rất phong phú, trong đó nhiều nhất là hai đĩa ốc nước ngọt xào, tổng cộng là bảy đĩa đồ ăn, đặt chật kín cả chiếc bàn bát tiên.

Thẩm Quốc Trung gọi mọi người ngồi lên bàn ăn cơm. Ở thế giới cũ của Thẩm Dao, nam nữ trên bảy tuổi sẽ không ngồi chung mâm, nhưng bên này lại không có quy định như vậy mà đề cao việc giải phóng phụ nữ, nam nữ bình đẳng nên Thẩm Dao cũng nhập gia tùy tục. Nhưng đây không phải lý do quan trọng nhất, lý do quan trọng nhất là ngồi trên bàn thì cô có thể ăn nhiều thức ăn ngon hơn, đúng là cô sắp đói chết mất thôi.

Bàn bát tiên ở nông thôn là loại bàn vuông, bốn phía có đặt ghế băng, một băng ghế có thể ngồi được hai người. Ba người Tống Tấn Thành tuổi tác cũng không lớn nên chẳng ai chịu ngồi ghế chính, cuối cùng vị trí đó dành cho Thẩm Quốc Trung và Vương Vân Chi ngồi. Thẩm Dao là con gái, không muốn ngồi gần với các thanh niên trí thức bằng tuổi nên chọn chỗ bên phải cạnh mẹ mình, ngồi cùng băng ghế với Thẩm Cương.

Từ Hướng Đông khôn khéo, thấy Thẩm Dao đã ngồi xuống rồi thì ra vẻ tùy ý nhưng thực chất động tác lại rất lanh lẹ chiếm lấy băng ghế đối diện với chị em nhà họ Thẩm, ngồi đối diện với Thẩm Cương. Tống Tấn Thành vốn đang nói chuyện khách sáo với Thẩm Quốc Trung chợt ngẩn người, anh ta đang chuẩn bị ngồi vào chỗ bên trái cạnh ông. Tống Tấn Thành biết Từ Hướng Đông và Hạ Thời chơi thân với nhau, do dự không biết có nên ngồi xuống hay không.



Đúng lúc đó Từ Hướng Đông vỗ vỗ vào chỗ ngồi bên phải mình, cũng chính là vị trí đối diện với Thẩm Dao, cười hồ hởi nói: “A Thời ngồi đây đi, tôi không biết nhiều chuyện trong thôn lắm, cậu cứ hỏi chú Thẩm thử xem.”

Còn chưa ăn xong bữa cơm mà đội trưởng Thẩm trong miệng anh ta đã biến thành chú Thẩm. Sau đó anh ta lại cười nhe hàm răng trắng sáng ra với Tống Tấn Thành, vỗ vào chỗ ngồi bên tay trái mình, vô cùng nhiệt tình kéo Tống Tấn Thành: “Tống thanh niên trí thức, đến đây đến đây, ngồi bên này đi. Tôi phục nhất là những người hiểu biết và làm công tác văn hóa như cậu đấy. Hiếm lắm mới có dịp ngồi ăn cùng nhau, dì còn chuẩn bị mâm cơm thịnh soạn như vậy, đặc biệt là mấy món ăn này, đúng là phải nấu như vậy.”

Anh ta giơ ngón tay cái lên: “Sắc hương đầy đủ, hương vị chắc chắn cũng rất ngon. Tối nay chúng ta hãy uống mấy chén đi, không say không về.”

Dưới sự tự tiện làm chủ của Từ Hướng Đông, vị khách mà nhà họ Thẩm mời tới, đồng chí Tống Tấn Thành đã bị anh ta mời ngồi vào ghế dưới. Thẩm Quốc Trung sửng sốt trong giây lát, nhưng thấy Từ Hướng Đông rất thân thiết và nhiệt tình với Tống Tấn Thành nên ông cũng không dám chắc anh ta cố ý hay là vô tình.

Ý nghĩ này vừa mới lóe lên trong đầu đã bị Thẩm Quốc Trung gạt sang một bên, không đến mức như thế, ngồi ở đâu mà chẳng như nhau. Ông cho rằng mình đã cả nghĩ quá rồi bèn nở nụ cười rồi bảo mọi người cùng ngồi xuống, còn nói: “Đám người trẻ tuổi các cậu cứ ngồi nói chuyện với nhau đi, đều là thanh niên trí thức cả, có nhiều chủ đề để trao đổi.”

Thẩm Dao từ nhỏ đến lớn đã thấy rất nhiều thủ đoạn như thế này rồi, cô hơi nhướng mày nhưng lại nghĩ chuyện ấy cũng chẳng liên quan gì đến mình. Thẩm Dao nhìn đĩa thức ăn trên bàn, cân nhắc không biết lát nữa mọi người cùng động đũa thì mình nên chọn thịt ba ba hay là ăn cá trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khuê Tú Hầu Môn Xuyên Đến Năm 70

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook