Khuê Tú Hầu Môn Xuyên Đến Năm 70

Chương 34: Tuyệt Vọng

Tố Nhiễm Phương Hoa

29/05/2024

Nhóm dịch: Uất Kim Hương

Hạ Thời đi từ nơi ở của mình vào thôn, mới bước lên cầu đã trông thấy hai chị em từ xa xa đang giăng lưới bắt ốc. Hai người họ chụm đầu vào nhau nhặt ốc trong chậu, dưới nước vẫn còn một cái xẻng, chắc là để bắt cá.

Ồ, nhà họ đúng là tốn công tốn sức để chiêu đãi Tống Tấn Thành thật đấy.

Hôm qua Từ Hướng Đông cầm thịt đến muốn làm quen nhưng đã bị cô lạnh lùng từ chối, thế mà hôm nay cô lại quan tâm đến Tống Tấn Thành ghê. Chẳng hiểu tại sao trong lòng Hạ Thời bỗng dâng lên cơn tức, lên không được mà xuống cũng chẳng xong, việc này khiến anh cảm thấy hết sức cáu kỉnh và luống cuống.

Cho đến tận khi anh đi qua cầu rồi mà hai chị em nhà nọ vẫn không ai phát hiện ra. Than ôi, đúng là chẳng ra sao. Lúc trước trên trán cô cứ như có một cái ra-đa, anh ở đâu là cô cũng có thể tìm tới đó, trong đám người cô chỉ cần liếc mắt đã lập tức nhận ra anh. Giờ thì xem đi, phụ nữ đúng là sớm nắng chiều mưa, thậm chí phụ nữ có chỉ số thông minh không cao cũng y hệt như vậy.

Thẩm Dao vẫn còn chưa biết Hạ Thời kiêu ngạo lạnh lùng đang thầm ghen tức trong lòng như thế nào. Cô và Thẩm Cương đang châu đầu lại bàn về kế hoạch lớn cho cuộc sống tốt đẹp sau này, nói đúng hơn là cô hỏi còn Thẩm Cương trả lời.



Nếu không nuôi thêm gà được thì có thể chăn heo.

Chăn heo cũng được, nhưng có thể giữ thịt lại để nhà mình ăn hay không thì còn tùy thuộc vào may rủi, bọn họ không thể tự quyết định được. Mỗi đội sản xuất đều được giao nhiệm vụ chăn heo hàng năm, họ sẽ giao heo cho từng hộ gia đình. Năm nay bạn nuôi heo rồi thì năm sau có thể không nuôi nữa, nhưng nếu bạn muốn nuôi thêm một con heo để cho nhà mình ăn hoặc bán lấy tiền thì phải phụ thuộc vào năm đó đội sản xuất có hoàn thành chỉ tiêu hay không. Nếu muốn mổ heo thì bạn phải được đội sản xuất phê duyệt, còn phải trả thêm năm đồng tiền thuế với mỗi con heo nữa.

Người nông dân rất khó đạt được chỉ tiêu hàng năm này, nói cách khác, dù bạn có nuôi thêm heo thì cũng chưa chắc được ăn mà phải nộp lên cho đủ chỉ tiêu. Thực sự không đáng khi vất vả nuôi heo mà chỉ đổi được phiếu thịt bốn cân và số tiền ít ỏi mà trạm thực phẩm đưa ra dựa trên giá thị trường. Vì vậy có một số người nhận nhiệm vụ nuôi heo nhưng không nhiều người muốn nuôi thêm.

Cô lại tiếp tục hỏi Thẩm Cương rằng người nông dân có những cách kiếm tiền nào, khiến cậu quay mòng mòng. Những thứ có thể đổi thành tiền vốn chỉ có heo, gà và trứng thôi.

Cậu nhìn khắp xung quanh, khi thấy không có ai thì mới nhỏ giọng nói với Thẩm Dao: “Thật ra trong thôn cũng có người lén lút khênh lương thực đến bán ở chợ đen để đổi lấy phiếu và tiền. Nhưng lương thực vốn đã ít ỏi không đủ ăn mà lại còn bán bớt đi lấy tiền làm sao được? Nhà mình đã có ít lương thực rồi, em còn phải ăn cơm độn với khoai lang đây này.”

Nghe Thẩm Cương bẻ ngón tay đếm tên từng người đem lương thực đi đổi tiền ở bên ngoài, còn đổi các loại phiếu như phiếu lương, phiếu dầu, phiếu sản phẩm đậu, phiếu xà phòng, phiếu diêm, phiếu thịt, phiếu cá, phiếu trứng, phiếu vải, phiếu dầu hỏa, v.v… Thẩm Dao càng nghe càng cảm thấy tuyệt vọng với xã hội này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Khuê Tú Hầu Môn Xuyên Đến Năm 70

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook