Khủng Bố Sống Lại

Chương 131: Ba Con??

Phật Tiền Tiến Hoa

15/11/2022

Tròng mắt Dương Gian hơi híp lại, trên người hắn bắt đầu tỏa ra ánh sáng màu đỏ, Trương Nhất Minh bất chợt quát một câu:

- Diệp Tuấn, tỉnh táo lại.

Lúc này thân thể Trương Hàn cũng đã có chút khác thường, ông ta lạnh lùng nói:

- Dương Gian nói đúng, nếu cậu nổ súng, mọi chuyện sẽ hỏng hết, không thể đụng vào người dân ở đây. Nếu hai người động thủ thì tôi sẽ giúp Dương Gian chứ không phải cậu.

Cả hai đều hiểu rõ hậu quả đáng sợ sau khi nổ súng. Một khi xác định người dân ở đây là quỷ, như thế một phát súng có thể khiến đám quỷ này trả thù không?

Nếu có thì phát súng này chả khác gì phát súng tự sát.

Đây là cách mà chỉ có những thằng ngu mới nghĩ đến để chứng minh sự thật giả của người dân ở trong thôn.

Ba đánh một, Diệp Tuấn không có cơ hội thắng nào. Dưới tình thế tuyệt vọng nên Diệp Tuấn có chút xúc động nhưng hắn ta không phải là kẻ ngu si đến mức không phân biệt được mức độ nguy hiểm.

- Thật sự xin lỗi, là do tôi quá xúc động.

Hắn ta lui về sau một bước, vứt khẩu súng xuống đất. Trương Nhất Minh nói:

- Cậu phải thật sự tỉnh táo, nhìn tình trạng của cậu chắc thời gian lệ quỷ khôi phục còn rất ngắn đúng không, bắt đầu có dấu hiệu mất lý trí.

Ánh mắt Diệp Tuấn khẽ đảo, nhìn về phía Dương Gian ở trước mặt hắn ta:

- Tôã xin lỗi rồi, có thể không cần phải tiếp tục bóp cổ của tôi chứ.

- Tao cảm thấy loại người như mày nếu chết đi sẽ tốt hơn.

Sát ý của Dương Gian vẫn không giảm chút nào, hắn không muốn lại xảy ra chuyện tương tự ở trong thời khắc mấu chốt. Trương Nhất Minh nói:

- Dương Gian, cậu phải bình tỉnh một chút, tôi biết trước đó giữa hai người có xảy ra ma sát nhưng chuyện quan trọng hiện tại là xử lý chuyện linh dị. Người của chúng ta đã không còn nhiều nữa, nếu lại chết thêm một người thì đại cục sẽ càng bất lợi, cậu thấy đúng không?

Sắc mặt Dương Gian không hề thay đổi, cũng không biết là hắn đang suy nghĩ cái gì, chỉ thấy hắn chậm rãi thu tay lại. Lúc này có một bà lão đi tới khuyên nhủ:

- Mấy cháu, sao lại cãi nhau vậy? Mặc dù người trẻ tuổi thì sẽ hơi nông nổi nhưng phải hiểu được mức độ chứ, cãi nhau vài câu là được rồi, đừng nên đánh nhau đấy nhé. Nếu đánh nhau mà xảy ra chuyện, không những phải bồi thường tiền, nếu không cẩn thận lại phải đi tù, các cháu đừng xúc động quá, không biết các cháu đã nghe qua chưa, xúc động là ma quỷ?

Trương Hàn vừa cười vừa nói, đồng thời quan sát thật kỹ bà lão trước mặt.

- Bác gái, bác yên tâm đi, chúng cháu không đánh nhau đâu ạ, chỉ mắng nhau vài câu thôi, không có gì to tát hết.

Tuổi của bà lão có vẻ đã cao, toàn bộ khuôn mặt đều là nếp nhăn, tinh thần có vẻ không tốt lắm, có cảm giác ốm yếu nhưng mặt mũi lại rất hiền lành, rất gần gũ, trên mặt luôn nở nụ cười.



- Vậy mới tốt, đây mới là những đứa trẻ ngoan.

Bà lão cười gật gật đầu, sau đó quay người lại rời đi.

- Khụ, khụ khụ.

Một tiếng ho khan, có vẻ suy yếu cùng bất lực vang lên. Trong nháy mắt, bốn người giật mình, đồng loạt nhìn về phía phát ra tiếng ho.

Đúng là... Bà lão kia.

Tiếng ho khan của bà lão đã khiến cho đám người Dương Gian và Trương Nhất Minh bừng tỉnh. Không nghi ngờ gì nữa, tiếng ho khan này hoàn toàn giống với tiếng ho khan...tối hôm qua của con quỷ bệnh, suy yếu, bất lực như vậy.

- Bà ấy là quỷ?

Trương Hàn mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào bà lão đang bỏ đi. Trương Nhất Minh nói:

- Nếu như bà lão này là quỷ thì toàn bộ người dân trong thôn cũng có thể là quỷ... Cậu không bắn phát súng kia plà quyết định đúng đắn, Diệp Tuấn, sau này nên động não suy nghĩ trước khi làm việc.

Dương Gian liếc liếc mắt nhìn hắn ta:

- Hắn ta căn bản không có não, bên trong đều là nước xác chết, lần trước tôi bắn nát đầu hắn ta nên thấy được.

Sắc mặt Diệp Tuấn thay đổi liên tục, lúc này một nỗi sợ hãi không tên trào dâng trong lòng hắn.

Nếu lúc nãy hắn bóp cò, không chừng sẽ xuất hiện một đám quỷ chứ không phải một con quỷ.

Trương Nhất Minh nhìn chằm chằm vào bà lão đang đi phía trước.

- Dương Gian, tiếng ho khan của bà lão này giống như đúc tiếng ho của con quỷ bệnh tối hôm qua, như vậy thân phận của nó đã chắc rồi chứ? Hiện tại hẳn có thể ra tay được rồi.

Chỉ cần giam giữ bà lão trước mặt, nói không chừng có thể giải quyết chuyện linh dị lần này một cách hoàn hảo.

Dương Gian nhíu mày nói:

- Có thể nhìn thử xem môt chút.

Hắn vẫn cảm giác có cái gì đó không đúng lắm, nếu như bà lão này là quỷ bệnh thì con quỷ trong quan tài là gì? Con quỷ định tập kích đám người Trương Nhất Minh vào đêm qua là ai?

Chẳng lẽ có đến 3 con quỷ?

Tuyệt đối không thể nào có chuyện đó.



Không có khả năng lại gặp nhiều con quỷ như vậy ở cùng một chỗ, hơn nữa cái thôn này có thể đang nằm trong phạm vi bao trùm của quỷ vực mà chỉ một con quỷ có thể sử dụng quỷ vực.

Vốn dĩ hắn đã suy nghĩ ra manh mối, nhưng hiện tại lại bị tiếng ho khan của bà lão này xáo trộn hết toàn bộ.

Có điều Dương Gian chẳng dám mặc kệ không đếm xỉa gì đến bà lão hết, hắn vẫn còn lo lắng trong lòng:

- Trước tiên phải giải quyết bà lão, sau đó lại trở về linh đường, trong quá trình làm việc không được tách nhau ra, cũng không thể kéo dài quá lâu, tôi cảm thấy có cái gì đó không đúng lắm... Nếu dùng tốc độ cực nhanh giải quyết xong chuyện này chắc không có chuyện gì đâu.

- Vậy thì ra tay đi.

Trương Nhất Minh cũng không hề dây dưa dài dòng. Mặc dù trước do có tranh chấp với nhau, thiếu tý nữa ra tay đánh nhau nhưng khi đối mặt với lệ quỷ, toàn bộ đám người đều hiểu ngầm và lựa chọn liên thủ với nhau.

Trương Hàn, Diệp Tuấn lập tức quay lại xe lấy đồ. Dương Gian cũng đi vào linh đường lấy hành lý, chuẩn bị hết toàn bộ những thứ cần chuẩn bị.

Không tốn nhiều thời gian, mấy người lại tập hợp lai với nhau, sau đó bám theo sau lưng bà lão.

Hành động của bà lão khá chậm chạp, từng bước từng bước đi về phía trước, thỉnh thoảng còn ho khan một vài cái. Tiếng ho khan này vẫn suy yếu giống như tiếng ho trong bóng đêm lúc tối qua.

Sau khi nghe bà lão tiếp tục ho, bọn hắn càng thêm chắc chắn bà lão này là con quỷ ngày hôm qua.

Giam giữ bà ta, mọi chuyện sẽ được giải quyết.

Nghĩ đến điểm này, đám người đều tỏ ra kích động, không hề sợ hãi chút nào. Bời vì một khi giải quyết xong chuyện này thì bọn hắn sẽ hoàn thành khoản giao dịch lúc trước, đạt được cách kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ. Đây đúng là ánh sáng dưới địa ngục, là khát vọng được cứu vớt khi đang giãy dụa dưới địa ngục. So với tâm trạng kích động của ba người, trên mặt Dương Gian lộ ra vẻ lo lắng càng đậm.

- Bà ta muốn về nhà?

Trương Nhất Minh đang đi phía sau thấy bà ta đang đi vào một ngôi nhà có chút cũ nhưng được lợp bằng mái ngói. Trước cửa phòng được quét dọn rất sạch sẽ, sắp xếp mọi thứ rất chỉnh tề nhìn qua thì biết được bà lão nãy là người thích sạch sẽ nhưng khi nghĩ đến việc bà lão này là một con quỷ...không có một ai nguyện ý làm khách trong nhà bà ta hết.

Diệp Tuấn tiến lên trên, hắn ta không tranh luận với Dương Gian nữa, lập tức hành động ngay.

- Tôi tiến lên nóc nhà, sẽ hành động từ phía trên.

Trương Nhất Minh quyết đoán nói:

- Ba người chúng tôi sẽ phá cửa xông vào, sử dụng lực lượng lệ quỷ khống chế bà ta ngay lập tức, không cho bà ta cơ hội nào hết.

Trương Hàn nói:

- Trước đó đừng vội cứ để cho Diệp Tuấn xác định môt vài thứ đã, tôi biết cậu ta muốn làm cái gì.

-------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook