Chương 132: Quỷ Nô
Phật Tiền Tiến Hoa
15/11/2022
Trương Nhất Minh gật đầu nói:
- Được rồi.
Dương Gian trầm giọng nói:
- Nếu mấy người đã muốn chỉ huy thì tôi sẽ phối hợp hành động với mấy người nhưng tôi phải nói rõ, không phải chỉ có mình bà ta là quỷ ở trong thôn nên vẫn là câu lúc nãy, hành động phải nhanh.
Không biết vì cái gì, cảm giác bất an ở trong lòng hắn càng ngày càng lớn. Trương Nhất Minh nói:
- Cậu có thể yên tâm, không có chuyện gì đâu, dựa vào năng lực của mấy người chúng tôi, có thể giải quyết chuyện này nhanh thôi.
Trong phòng, hình như bà lão có chút mệt mỏi nên vừa đi vào nhà đã nằm trên giường nghỉ ngơi.
Ngay lúc này, Diệp Tuấn đã đi đến nóc nhà, hắn ta đứng ở trên đỉnh đầu của bà lão kia.
Biểu hiện của bà lão này vẫn rất bình thường, giống như là một bà lão ở một mình bình thường mà thôi, không có người thân làm bạn thì đi dạo một vòng trong thôn cho khuây khỏa, tìm vài ông lão bà lão nói chuyện phiếm, sau khi mệt thì lại về nhà nghỉ ngơi, dù bị bệnh cũng chả có người chăm sóc.
- Khụ, khụ khụ.
Thân thể bà lão có chút suy yếu, tinh thần của bà ta không được tốt, có lẽ cảm thấy có chút nhàm chán nên bà lão đứng dậy mở ti vi chuẩn bị xem ti vi.
Những hành động bình thường của bà lão đều được mấy người Dương Gian ở xung quanh nhìn thấy hết.
Không chỉ là Dương Gian mà còn mấy người còn lại cũng hơi nghi hoặc, tất cả đều đứng lên toàn bộ.
Lão bà này thật sự là quỷ sao?
- Tí tách, tí tách, tí tách!
Giữa ban ngày, bên ngoài trời không hề đổ mưa nhưng trên nóc nhà lại truyền đến tiếng nước nhỏ.
Bà lão nằm ở đầu giường xem ti vi, nhưng mà kỳ quái là... Trên ti vi không có cái gì cả, chỉ có sọc đen trắng nhấp nhô, loa ti vi kêu xèo xèo.
Có điều bà lão lại xem rất chăm chú, giống như là đang đắm chìm vào thứ gì đó đang chiếu trên ti vi mà chỉ mình bà lão mới thấy được.
- Tí tách, tí tách!
Tiếng nước nhỏ ở trên nóc nhà vẫn tiếp tục vang lên, mấy giọt nước này thấm qua mái nhà, sau đó rơi từ nóc nhà xuống.
Nhưng giọt nước này đều có mùi hôi thối, bẩn thỉu, không giống nước mưa chút nào, giống như là nước được sinh ra từ các thi thể bị thối rữa, hiện tại nó đang nhỏ lên trên đầu bà lão, mà bà lão lại không có phản ứng gì hết, vẫn tiếp tục xem ti vi.
Trên đỉnh đầu bà lão, những chỗ bị nước xác chết nhỏ trúng đều biến thành một ký kiệu màu đen... Sau đó cái ký hiệu này bắt đầu lan rộng ra, giống như là bệnh truyền nhiễm vậy, lan truyền ra xung quanh. Ký hiệu màu đen nhanh chóng biến lớn, một lúc sau nó đã bao trùm mất một nửa đầu của bà lão. Sau đó...đầu của bà ta bắt đầu mục nát.
- Đây là năng lực của Diệp Tuấn.
Dương Gian nhìn mọi chuyện ở bên trong, nghĩ thầm ở trong lòng.
- Tí tách, tí tách!
Tốc độ nhỏ của nước xác chết tăng dần, một vài giọt rơi xuống cạnh giường, có một ít lại rơi vào phía sau bà lão, một ít lại rơi trúng đùi... Trong chốc lát một mùi hôi thối tràn ngập khắp căn phòng, chỉ bay ra ngoài một chút thôi mà đã khiến đám người có cảm giác nôn mửa.
Một lát sau, toàn bộ nước xác chết dính lên người bà lão bắt đầu thối rữa nhanh chóng, từ trên tay, trên chân... Thậm chí là nửa cái đầu đều đã biến mất, lộ ra cả xương trắng rồi dần chuyển thành màu đen, không còn là hình dạng con người.
Nhưng bà lão vẫn nằm nguyên ở trên giường xem ti vi, một con mắt mở to, nếu không phải đã chết thì như thế nào được nữa.
Trương Hàn nhỏ giọng nói:
- Sẽ không đoán sai đó chứ.
Nhưng chuyện diễn ra sau đó lại khiến cả đám phải há hốc mồm, sắc mặt thay đổi nhanh chóng, đã thối rữa thành dạng như vậy mà bà lão vẫn xem như không có chuyện gì, chậm rãi đứng lên, sau đó đi đến cạnh ti vi tắt nó đi.
- Sao trong phòng lại có nước nhỉ?
Bà lão nhìn thấy đống nước xác chết nằm cạnh chân giường, hơi tò mò nâng nửa cái đầu còn sót lại đi cà nhắc cà nhắc đến để quan sát. Trương Nhất Minh quát một câu:
- Mẹ nó, ra tay nhanh.
Đều đã hư thối như thế rồi mà còn có thể di chuyển, bà ta không phải quỷ thì còn là cái gì được nữa?
Lập tức, Trương Hàn xông thẳng vào nhà, người của ông ta bắt đầu vặn vẹo, sau đó quần áo bị xe ra trong nháy mắt, hai cánh tay đẫm máu vươn ra, hai cánh tay kia nắm lấy lưng ông ta, giống như có thứ gì đó sắp sửa leo ra từ sau lưng ông ta... Mơ hồ có thể nhìn ra được, dưới da thịt của ông ta có một hình xăm khuôn mặt người, tương tự... Hình xăm 3D.
Ông ta được người trong câu lạc bộ gọi là người quỷ Trương Hàn, bởi vì sau lưng hắn có một con quỷ đang nằm sấp.
Lúc đầu chỉ là một hình xăm khá sinh động nhưng theo thời gian và số lần sử dụng lực lượng lệ quỷ của ông ta, lệ quỷ khôi phục lại, bộ dạng của hình xăm dần dần rời ra khỏi cơ thể của ông ta.
Hiện tại đã có hai cánh tay lòi ra ngoài, nếu đoán không sai thì khi chiếc đầu kia lòi ra ngoài, ông ta sẽ không còn điều khiển con quỷ trong người được nữa, mà là con quỷ khống chế ông ta.
Trương Hàn xông vào, đầu tiên là hét lên một tiếng đau khổ, sau đó dùng hai cánh tay đẫm máu ở sau lưng vươn ra trước chụp về phía bà lão.
- Bắt được bà ta.
- Tốt lắm.
Dương Gian theo sát ở phía sau, hắn mở ra túi đựng thi thể nặng nền, sau đó trùm về phía bà lão đang không thể nào nhúc nhích, lại đẩy ngã bà ta xuống đất, kéo kín túi đựng thi thể lại, lập tức đã bắt gọn được cỗ thi thể không còn hình dạng người này vào túi.
Trương Nhất Minh có chút sửng sốt, anh ta còn chưa kịp ra tay thì mọi chuyện đã xong?
- Như vậy là xong?
Chuyện này quá dễ dàng, không thể nào xứng đáng là quỷ được.
Không, không thể nào nói như thể được, có thể bắt giữ dễ dàng cũng không có nghĩa là nó không lợi hại, có lẽ là do bọn hắn tấn công bất ngờ?
- Tốt rồi, cuối cùng cũng đã giải quyết được mọi chuyện.
Trương Hàn thở phào một hơi, ông ta có chút hưng phấn nhưng ngay lúc này, bên ngoài căn phòng lại quá yên tĩnh.
Không biết từ lúc nào, nước xác chết ở trên nóc nhà đã ngừng chảy.
Chỉ như vậy đã bắt được một con quỷ?
Quá dễ dàng, việc này khiến trong lòng bọn hắn có chút không thể nào tin tưởng nhưng cũng vì như thế thì Dương Gian mới có thể xác định được suy đoán lúc trước của hắn.
Nhìn lấy cỗ thi thể không còn nhúc nhích trong túi, hắn đã bắt đầu tin tưởng suy đoán lúc trước của hắn là chính xác.
Chỉ là hắn đã bị lừa, một tín hiệu sai lầm, cộng thêm không có đầy đủ thông tin đã khiến cho hắn có một quyết định sai lầm.
Trương Hàn có chút không tin tưởng hỏi:
- Chúng ta đã thành công phải không?
Trương Nhất Minh cau mày:
- Không rõ lắm, từ hành động thăm dò lúc nãy của Diệp Tuấn có thể đoán ra bà lão này không phải là người bình thường, nhưng nếu nói bà ta là lệ quỷ thì quá mức đơn giản, con quỷ có thể giết chết ngự quỷ nhân chắc chắn không thể nào bị giam giữ đơn giản như thế được. Dương Gian, cậu cảm thấy thế nào?
Dương Gian trầm giọng nói:
- Quỷ nô, đây là quỷ nô. Người bị lệ quỷ khống chế, sau khi chết sẽ biến thành quỷ nô, không phải người, nhưng cũng không phải quỷ, chúng ta đang lãng phí thời gian ở đây. Rời khỏi đây, trở lại linh đường, chỗ đó mới là chỗ cần giải quyết.
- Được rồi.
Dương Gian trầm giọng nói:
- Nếu mấy người đã muốn chỉ huy thì tôi sẽ phối hợp hành động với mấy người nhưng tôi phải nói rõ, không phải chỉ có mình bà ta là quỷ ở trong thôn nên vẫn là câu lúc nãy, hành động phải nhanh.
Không biết vì cái gì, cảm giác bất an ở trong lòng hắn càng ngày càng lớn. Trương Nhất Minh nói:
- Cậu có thể yên tâm, không có chuyện gì đâu, dựa vào năng lực của mấy người chúng tôi, có thể giải quyết chuyện này nhanh thôi.
Trong phòng, hình như bà lão có chút mệt mỏi nên vừa đi vào nhà đã nằm trên giường nghỉ ngơi.
Ngay lúc này, Diệp Tuấn đã đi đến nóc nhà, hắn ta đứng ở trên đỉnh đầu của bà lão kia.
Biểu hiện của bà lão này vẫn rất bình thường, giống như là một bà lão ở một mình bình thường mà thôi, không có người thân làm bạn thì đi dạo một vòng trong thôn cho khuây khỏa, tìm vài ông lão bà lão nói chuyện phiếm, sau khi mệt thì lại về nhà nghỉ ngơi, dù bị bệnh cũng chả có người chăm sóc.
- Khụ, khụ khụ.
Thân thể bà lão có chút suy yếu, tinh thần của bà ta không được tốt, có lẽ cảm thấy có chút nhàm chán nên bà lão đứng dậy mở ti vi chuẩn bị xem ti vi.
Những hành động bình thường của bà lão đều được mấy người Dương Gian ở xung quanh nhìn thấy hết.
Không chỉ là Dương Gian mà còn mấy người còn lại cũng hơi nghi hoặc, tất cả đều đứng lên toàn bộ.
Lão bà này thật sự là quỷ sao?
- Tí tách, tí tách, tí tách!
Giữa ban ngày, bên ngoài trời không hề đổ mưa nhưng trên nóc nhà lại truyền đến tiếng nước nhỏ.
Bà lão nằm ở đầu giường xem ti vi, nhưng mà kỳ quái là... Trên ti vi không có cái gì cả, chỉ có sọc đen trắng nhấp nhô, loa ti vi kêu xèo xèo.
Có điều bà lão lại xem rất chăm chú, giống như là đang đắm chìm vào thứ gì đó đang chiếu trên ti vi mà chỉ mình bà lão mới thấy được.
- Tí tách, tí tách!
Tiếng nước nhỏ ở trên nóc nhà vẫn tiếp tục vang lên, mấy giọt nước này thấm qua mái nhà, sau đó rơi từ nóc nhà xuống.
Nhưng giọt nước này đều có mùi hôi thối, bẩn thỉu, không giống nước mưa chút nào, giống như là nước được sinh ra từ các thi thể bị thối rữa, hiện tại nó đang nhỏ lên trên đầu bà lão, mà bà lão lại không có phản ứng gì hết, vẫn tiếp tục xem ti vi.
Trên đỉnh đầu bà lão, những chỗ bị nước xác chết nhỏ trúng đều biến thành một ký kiệu màu đen... Sau đó cái ký hiệu này bắt đầu lan rộng ra, giống như là bệnh truyền nhiễm vậy, lan truyền ra xung quanh. Ký hiệu màu đen nhanh chóng biến lớn, một lúc sau nó đã bao trùm mất một nửa đầu của bà lão. Sau đó...đầu của bà ta bắt đầu mục nát.
- Đây là năng lực của Diệp Tuấn.
Dương Gian nhìn mọi chuyện ở bên trong, nghĩ thầm ở trong lòng.
- Tí tách, tí tách!
Tốc độ nhỏ của nước xác chết tăng dần, một vài giọt rơi xuống cạnh giường, có một ít lại rơi vào phía sau bà lão, một ít lại rơi trúng đùi... Trong chốc lát một mùi hôi thối tràn ngập khắp căn phòng, chỉ bay ra ngoài một chút thôi mà đã khiến đám người có cảm giác nôn mửa.
Một lát sau, toàn bộ nước xác chết dính lên người bà lão bắt đầu thối rữa nhanh chóng, từ trên tay, trên chân... Thậm chí là nửa cái đầu đều đã biến mất, lộ ra cả xương trắng rồi dần chuyển thành màu đen, không còn là hình dạng con người.
Nhưng bà lão vẫn nằm nguyên ở trên giường xem ti vi, một con mắt mở to, nếu không phải đã chết thì như thế nào được nữa.
Trương Hàn nhỏ giọng nói:
- Sẽ không đoán sai đó chứ.
Nhưng chuyện diễn ra sau đó lại khiến cả đám phải há hốc mồm, sắc mặt thay đổi nhanh chóng, đã thối rữa thành dạng như vậy mà bà lão vẫn xem như không có chuyện gì, chậm rãi đứng lên, sau đó đi đến cạnh ti vi tắt nó đi.
- Sao trong phòng lại có nước nhỉ?
Bà lão nhìn thấy đống nước xác chết nằm cạnh chân giường, hơi tò mò nâng nửa cái đầu còn sót lại đi cà nhắc cà nhắc đến để quan sát. Trương Nhất Minh quát một câu:
- Mẹ nó, ra tay nhanh.
Đều đã hư thối như thế rồi mà còn có thể di chuyển, bà ta không phải quỷ thì còn là cái gì được nữa?
Lập tức, Trương Hàn xông thẳng vào nhà, người của ông ta bắt đầu vặn vẹo, sau đó quần áo bị xe ra trong nháy mắt, hai cánh tay đẫm máu vươn ra, hai cánh tay kia nắm lấy lưng ông ta, giống như có thứ gì đó sắp sửa leo ra từ sau lưng ông ta... Mơ hồ có thể nhìn ra được, dưới da thịt của ông ta có một hình xăm khuôn mặt người, tương tự... Hình xăm 3D.
Ông ta được người trong câu lạc bộ gọi là người quỷ Trương Hàn, bởi vì sau lưng hắn có một con quỷ đang nằm sấp.
Lúc đầu chỉ là một hình xăm khá sinh động nhưng theo thời gian và số lần sử dụng lực lượng lệ quỷ của ông ta, lệ quỷ khôi phục lại, bộ dạng của hình xăm dần dần rời ra khỏi cơ thể của ông ta.
Hiện tại đã có hai cánh tay lòi ra ngoài, nếu đoán không sai thì khi chiếc đầu kia lòi ra ngoài, ông ta sẽ không còn điều khiển con quỷ trong người được nữa, mà là con quỷ khống chế ông ta.
Trương Hàn xông vào, đầu tiên là hét lên một tiếng đau khổ, sau đó dùng hai cánh tay đẫm máu ở sau lưng vươn ra trước chụp về phía bà lão.
- Bắt được bà ta.
- Tốt lắm.
Dương Gian theo sát ở phía sau, hắn mở ra túi đựng thi thể nặng nền, sau đó trùm về phía bà lão đang không thể nào nhúc nhích, lại đẩy ngã bà ta xuống đất, kéo kín túi đựng thi thể lại, lập tức đã bắt gọn được cỗ thi thể không còn hình dạng người này vào túi.
Trương Nhất Minh có chút sửng sốt, anh ta còn chưa kịp ra tay thì mọi chuyện đã xong?
- Như vậy là xong?
Chuyện này quá dễ dàng, không thể nào xứng đáng là quỷ được.
Không, không thể nào nói như thể được, có thể bắt giữ dễ dàng cũng không có nghĩa là nó không lợi hại, có lẽ là do bọn hắn tấn công bất ngờ?
- Tốt rồi, cuối cùng cũng đã giải quyết được mọi chuyện.
Trương Hàn thở phào một hơi, ông ta có chút hưng phấn nhưng ngay lúc này, bên ngoài căn phòng lại quá yên tĩnh.
Không biết từ lúc nào, nước xác chết ở trên nóc nhà đã ngừng chảy.
Chỉ như vậy đã bắt được một con quỷ?
Quá dễ dàng, việc này khiến trong lòng bọn hắn có chút không thể nào tin tưởng nhưng cũng vì như thế thì Dương Gian mới có thể xác định được suy đoán lúc trước của hắn.
Nhìn lấy cỗ thi thể không còn nhúc nhích trong túi, hắn đã bắt đầu tin tưởng suy đoán lúc trước của hắn là chính xác.
Chỉ là hắn đã bị lừa, một tín hiệu sai lầm, cộng thêm không có đầy đủ thông tin đã khiến cho hắn có một quyết định sai lầm.
Trương Hàn có chút không tin tưởng hỏi:
- Chúng ta đã thành công phải không?
Trương Nhất Minh cau mày:
- Không rõ lắm, từ hành động thăm dò lúc nãy của Diệp Tuấn có thể đoán ra bà lão này không phải là người bình thường, nhưng nếu nói bà ta là lệ quỷ thì quá mức đơn giản, con quỷ có thể giết chết ngự quỷ nhân chắc chắn không thể nào bị giam giữ đơn giản như thế được. Dương Gian, cậu cảm thấy thế nào?
Dương Gian trầm giọng nói:
- Quỷ nô, đây là quỷ nô. Người bị lệ quỷ khống chế, sau khi chết sẽ biến thành quỷ nô, không phải người, nhưng cũng không phải quỷ, chúng ta đang lãng phí thời gian ở đây. Rời khỏi đây, trở lại linh đường, chỗ đó mới là chỗ cần giải quyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.