Khủng Bố Sống Lại

Chương 133: Thiết Lập Cân Bằng

Phật Tiền Tiến Hoa

15/11/2022

Hắn đi ra ngoài, sau đó không hề dừng lại chút nào, nhanh chóng chạy thẳng đến linh đường. Trương Nhất Minh nói:

- Cùng nhau hành động.

Sau đó anh ta và Trương Hàn vội vàng đuổi theo sao, khi ra khỏi cửa, hai người lại không thấy được bóng dáng của Diệp Tuấn.

Trương Hàn kêu lên:

- Diệp Tuấn, cậu ở đâu rồi?

Dương Gian cũng không hề quay đầu lại:

- Không cần gọi đâu, hắn ta đã chết rồi, sau khi chúng ta xông vào nhà thì bên ngoài không còn âm thanh nào nữa. Nếu hắn không chết thì đã tụ họp lại với chúng ta rồi.

Hai người nghe nói như vậy, trong lòng đều hơi run run. Chuyện này, bọn họ cách nhau không xa mà, chỉ khoảng ba mét mà thôi, mới chỉ mấy mét mà đã bị giết rồi. Cái này có tính là bị tách ra đâu?

Ngay khi Dương Gian chạy đến trước cửa linh đường, đột nhiên phát hiện ra ánh mặt trời trên đỉnh đầu cửa hắn nhanh chóng tối dần. Ánh sáng biến mất, toàn bộ thôn làng bắt đầu bị bao trùm bởi bóng tối.

Chỉ trong phút chốc, chỗ này lập tức biến đổi từ ngày sang đêm.

Lòng Dương Gian hơi run rẩy, chuyện mà hắn lo lắng đã xảy ra.

Hai con quỷ ở trong thôn đang khắc chế nhau, mặc dù không biết kết quả khắc chế này như thế nào,nhưng đây là một chuyện tốt.

Có điều lần hành động này của bọn hắn lại khiến cho cân bằng bị đánh vỡ.

Không, hẳn là cân bằng đã bị phá vỡ ngay từ khi bọn hắn vào thôn, chỉ là những lần hành động tiếp theo của bọn hắn giống như lạc đà gẫm lên cỏ, quỷ bệnh đã thua, nó phải rút lui mà con quỷ ác đã bắt đầu tiếp quản toàn bộ thôn Hoàng Cương.

- Nhất định phải chạy vào được linh đường.

Dương Gian không còn do dự nữa, hắn cắn răng một cái, thân thể toát ra ánh sáng màu đỏ, bắt đầu lan ra xung quanh, bao trùm trong phạm vi khoảng 10 mét. Quỷ vực của hắn cũng trở nên lớn hơn, như thế đồng nghĩa với việc con quỷ trong người hắn cũng sắp sửa khôi phục rồi.

Có điều Dương Gian lại phát hiện, ngay cả khi hắn sử dụng quỷ vực lại không thể nào triệt tiêu được quỷ vực của con quỷ trong thôn này, dưới đất vẫn ý nguyên như thế, không thay đổi gì hết.

Tình trạng khác với quỷ vực của con quỷ gõ cửa, có lẽ cái thôn này cũng không phải là quỷ vực của con quỷ kia mà là một loại tồn tại đặc thù nào đó.



Dương Gian nhớ đến những thông tin được ghi trên hồ sơ, thôn Hoàng Cương đã biến mất một cách thần bí, khoảng ba ngày sau mới xuất hiện lại.

“Hiện tại xdù có sử dụng quỷ vực cũng chưa chắc có thể bỏ trốn khỏi đây.”

Lúc này hắn có hai lựa chọn, thứ nhất là dùng quỷ vực để bỏ chạy, mặc dù không chắc có thể chạy nhưng ít ra vẫn còn cơ hội. Cách thứ hai là tìm đường sống trong đường chết, hắn có một cách khẩn cấp, chỉ là hắn không thể xác định được nó có hiệu quả hay không.

Hai lựa chọn nằm trước mắt hắn!

Một khi chọn sai hắn sẽ đối mặt với cái chết.

Nhất thời, trên trán hắn chảy đầy mồ hôi, bắt đầu có chút nóng nảy, chuyện này còn nghiêm trọng hơn cả chuyện ở siêu thị, hai chuyện này không thể nào được xếp cùng cấp bậc được, Dương Gian cắn răng một cái:

- Mẹ nó, chạy đi cũng chết khi lệ quỷ khôi phục, không chạy cũng chết, nhìn thì thấy chạy trốn là đường sống nhưng đó vận là đường chết. Liều thôi.

Hắn khiêng cỗ thi thể sau đó biến mất tại chỗ.

Trương Hàn đang chạy theo phía sau, thấy Dương Gian đột nhiên biến mất liền hoảng hốt nói:

- Dương Gian, cậu ta đâu rồi? Sao lại tự dưng biến mất vậy?

Trương Nhất Minh vội vàng nói:

- Đây là năng lực của Dương Gian, không cần phải kinh ngạc làm gì, mau lên, chúng ta phải nhanh chóng đi vào linh đường. Thôn này đã xảy ra thay đổi rồi, tôi cũng cảm thấy có gì không thích hợp, dường như có một chuyện gì đó kinh khủng sắp xảy ra. Hình như Dương Gian biết trước chúng ta nên cậu ta không còn do dự, đã vội vàng dùng lực lượng lệ quỷ rời đi.

Anh ta vô cùng lo lắng trong lòng, không phải vì hành động vừa rồi của Dương Gian mà anh ta đã lo lắng từ khi bắt đầu đêm đầu tiên vừa mới bước vào thôn, chỉ là loại thay đổi này khiến người ta có cảm giác được sự bức bách của cái chết.

- Toàn bộ người dân đã biến mất rồi?

Dương Gian sử dụng quỷ vực, chỉ cần hai giây hắn ta đã đi đến trước cửa thôn nhưng hắn lại không thấy người dân nào cả. Lúc nãy ở trước cửa thôn có hơn mười ông lão đang ngồi chơi ở chỗ này, vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm, trong linh đường cũng có 4 5 bà lão đang đốt vàng mã và canh chừng bài vị, mọi thứ vẫn còn rất bình thường.

Thế nhưng chỉ trong khoảng thời gian hắn đi sau đó trở về đây. Bầu trời cũng đã tối, thôn làng bị bóng đêm bao trùm, toàn bộ thôn dân lúc trước đã biến mất không còn nữa. Đồng thời biến mất theo đó là căn nhà linh đường.

Đúng thế.

Không không phải là quan tài biến mất hay linh đường không thấy mà nguyên căn nhà bị biến mất. Thay thế vào đó là một mảnh đất trống, trên đó còn mọc đầy cỏ hoang, cứ như trong thôn này chưa bao giờ xuất hiện căn nhà ở đó vậy.

Dương Gian khiêng bộ thi thể đứng sửng sốt tại chỗ.



Sau đó Trương Hàn và Trương Nhất Minh cũng chạy đến, sắc mặt hai người đều tỏ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Trương Hàn nhìn qua hai bên sau đó nói:

- Chuyện gì xảy ra vây, người dân đâu, căn phòng đâu rồi, cả linh đường nữa? Lúc trước linh đường còn nằm ở đây mà? Có phải chúng ta đi sai chỗ hay không.

Toàn bộ mấy căn nhà khác đều còn, chỉ có căn nhà này bị biến mất.

- Không thể nào sai được, chính là chỗ này.

Dương Gian còn nhìn thấy vài giọt nước xác chết rơi trên mặt đất, giống như vừa nhỏ xuống không bao lâu, đây là năng lực của Diệp Tuấn.

Lúc nãy Diệp Tuấn đã từng tới đây nhưng hiện tại xem ra có lẽ hắn ta đã chết.

Trương Nhất Minh thúc giục:

- Dương Gian, cậu biết một vài thứ gì đó phải không? Mau nói ra để mọi người cùng nghĩ cách ứng phó.

- Hiện tại đã muôn rồi, căn nhà kia không còn nữa, chúng ta không thể trở lại linh đường, lúc trước tôi bị tin tức giả kia lừa, tôi cứ nghĩ là bà lão kia cũng là quỷ, cứ cho là không phải đi nữa. chỉ cần chúng ta hành động nhanh sẽ không xảy ra chuyện. Nhưng tôi đã quá ngây thơ, trạng thái cân bằng nào đó của cả thôn đã bị chúng ta đánh vỡ, lệ quỷ chính thức sắp sửa xuất hiện, hai người chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.

Dương Gian vừa nói, vừa lấy ra cái hộp bằng vàng, sau đó để xuống đất. Cuối cùng rút súng lục ra, chuẩn bị bắn vào cái hộp bằng vàng.

- Cậu làm cái gì thể? Cái hộp này là gì?

Trương Nhất Minh nhìn thấy cái hộp bằng vàng đã bị biến dạng nhưng bị hàn kín thì hơi nheo mắt, có lẽ anh ta cũng đoán ra được bên trong nó là gì.

Dương Gian nói:

- Trong cái hộp này đang giam giữ một con lệ quỷ, hiện tại tôi muốn thả nó ra, đây là thủ đoản khẩn cấ tôi đã chuẩn bị.

Trương Nhất Minh là một người trầm ổn nhưng hiện tại anh ta cũng không nhịn được phải hét lên:

- Cậu điên mất rồi, cậu còn muốn thả thêm con quỷ khác ra ngoài? Sẽ chết người đó.

- Không còn cách nào khác, ngay từ đầu con quỷ bệnh đã muốn mở cái hộp này ra để thả con quỷ trong hộp bằng vàng, có lẽ đây là mấu chốt để thiết lập sự cân bằng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook