Khủng Bố Sống Lại

Chương 114: Tang Lễ

Phật Tiền Tiến Hoa

11/11/2022

Lấy đồ, đóng cốp xe xong Dương Gian nói:

- Giang Diễm, chị về đi.

Giang Diễm ngồi trên ghế lái, thò đầu nhìn Dương Gian, sắc mặt cô có chút nặng nề, cô nói:

- Cậu sẽ không sao chứ?

Dương Gian đeo mấy thứ lên người, chuẩn bị đi.

- Khi đối mặt với lệ quỷ, không một ai có thể đảm bảo rằng bản thân có thể an toàn hay không, tôi cũng thế.

Giang Diễm nói:

- Cậu sẽ không sao hết, tôi tin tưởng cậu.

- Chị tin vào tôi làm gì, chính tôi còn không có lòng tin vào bản thân của tôi.

Sau đo hắn phất phất tay.

- Đi đi.

Không có nói gì thêm nữa, đây không phải cái gì gọi là sinh ly tử biệt hết.

Dương Gian vác đồ đi theo con đường nhỏ thẳng vào Thôn Hoàng Cương. Sau khi hắn đi, Giang Diễm cũng không có chờ ở đây nữa, vội vàng lái xe rời đi nơi này. Dù sao chỗ này... Có quỷ hoành hành.

- Chỗ này có quỷ hay không vậy? Nhìn qua chả có gì khác thường hết.

Dọc đường đi tới, hắn vừa quan sát xung quanh, vừa nhíu mày suy tư.

Hai bên con đường là vườn rau, ruộng lúa. Nhìn qua thì hẳn là có người thường xuyên chăm sóc.

Ngoài ra còn có từng bầy gà đi dạo, mà nhìn nhà cửa thì vẫn còn nguyên vẹn, không hề có chút nào gọi là rách nát, tiêu điều hết.

Toàn bộ những gì hắn nhìn thấy, đều chỉ ra đây là một thôn làng rất bình thường.

Chỉ là hơi vắng vẻ một tý mà thôi nhưng đây cũng là chuyện bình thường, ngày nay ở trong thôn đa số là người già và trẻ nhỏ, thanh niên thì đi ra ngoài làm ăn hết cả rồi.

Mà ở trong thôn có 5 chiếc xe sang trọng đang đậu ở ven đường.

Năm sáu người xuống xe đứng cụm lại một chỗ, đang tò mò quan sát xung quanh.

Trương Hàn buồn bực nói:



- Đây là thôn đã xảy ra chuyện linh dị? Sao tôi nhìn không thấy giống gì hết, không có tý nào gọi là không khí khủng bố, tôi lại cảm thấy giống như chúng ta đang đi du lịch.

Diệp Tuấn nói:

- Dựa theo tư liệu mà Tôn Lệ Hồng đưa, bọn chúng bảo chỗ nãy có quỷ thì chắc chắn chỗ này sẽ có quỷ, không phải cứ là quỷ thì đều giết người lung tung, có một số con quỷ rất thích an ổn, không gây ảnh hưởng quá nhiều đến xung quanh... Nên loại quỷ này bình thường đều được đánh giá cấp bậc rất thấp, không nằm trong danh sách bắt buộc xử lý.

Có người ở bên cạnh tiếp lời:

- Mức độ nguy hại cũng không phải là trình độ khủng bố, nếu như tư liệu đã nói nơi này có quỷ, chắc chắn sẽ có quỷ.

- Lừa gạt chúng ta đến đây cũng không có ích lợi gì cho bọn chúng, cho nên hiện tại có ai sợ thì có thể quay đầu đi về.

- Trước đó chúng ta đã bàn bạc kỹ rồi, cùng nhau giải quyết xong chuyện linh dị ở đây rồi cùng bàn điều kiện với Tôn Lệ Hồng, thời gian của tôi không nhiều nữa, tôi không muốn tiếp tục chờ chết.

Cả đám người, ngươi một câu ta một câu, nhao nhao thương lượng với nhau nhưng không có một ai chủ động tiến lên.

….

Thôn Hoàng Cương?

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhìn lướt qua toàn bộ thôn làng, từ con đường cho đến nhà ở. Toàn bộ thôn Hoàng Cương cho hắn một cảm giác nửa cũ nửa mới.

Ở phía trước mấy gian nhà là một cái biệt thự nhỏ, nhìn qua thấy khá đẹp, nhưng phía sau lại rất cũ kỹ, không những có mấy căn nhà bằng đất thậm chí còn có mấy căn nhà gỗ được làm từ mấy trăm năm trước, mấy nhà gỗ có người già ở lại, chỉ là nó quá cũ, cửa sổ bị tróc ra, cửa chính chỉ mở một cánh, bên trong lộ ra một không gian tối tăm, ngay cả ánh nắng mặt trời cũng không thể nào chiếu vào trong mang theo một bầu không khí âm u.

Thế nhưng, những thứ này không phải là thứ khiến cho người ta kỳ quái, bởi vì mỗi ngôi làng ở nông thôn đều sẽ như thế. chỉ là nó lại liên quan đến ma quỷ nên mói khiến cho người ta rất sợ hãi.

- Alo, Lưu Tiểu Vũ hả?

Dương Gian quyết định hỏi thăm mọi chuyện trước đã, thế là hắn dùng điện thoại vệ tinh gọi cho Lưu Tiểu Vũ. Ở bên kia, Lưu Tiểu Vũ đang cầm tư liệu của Triệu Khai Minh.

- Dương Gian phải không, cậu gọi rất đúng lúc, lần trước còn có chút tư liệu tôi chưa kịp nói với cậu, liên quan đến người Cảnh sát Quốc tế mới tới quản lý thành phố Đại Xương, dựa theo hiệp ươc tinh thần của Triệu Khai Minh, tinh thần anh ta có chút vấn đề, chắc sẽ rất khó để sinh hoạt chung nên cậu chú ý một chút, không nên xung đột với anh ta, dù sao sau này hai người cũng là đồng đội.

Dương Gian nói:

- Đến giờ cô mới nói cái này thì đã muộn rồi, tên Triệu Khai Minh đã leo lên đầu tôi ngồi rồi, hơn nữa tôi không dám nhận hai chữ đồng đội này đâu. Hiện tại tôi đang ở thôn Hoàng Cương nằm ở ngoại ô thành phố Đại Xương, nơi này có xảy ra chuyện linh dị, không biết bên chỗ cô có hồ sơ về nó không?

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Tôi sẽ cố giúp cậu nhưng tôi không có quyền gì để điều động khu vực đó, chỉ có thể nhờ đồng nghiệp của tôi xem sao.

Dương Gian hỏi:

- Ai mới có quyền lợi này?

Lưu Tiểu Vũ nói:



- Đương nhiên là cậu, chỉ cần cậu trở thành Cảnh sát Quốc tế, cậu sẽ có quyền hạn để xem hồ sơ, không chỉ là hồ sơ về chuyện linh dị mà hồ sơ về cảnh sát cậu cũng có thể xem.

Dương Gian nói:

- Vậy cô cố gắng giúp tôi chuyện này, nếu tìm được thì gửi cho tôi, ngoài ra, sau khi kết thúc chuyện ở đây, tôi muốn trở thành Cảnh sát Quốc tế, bên chỗ của cô có thể sắp xếp chuyện này không?

Mặc dù trở thành Cảnh sát Quốc tế thì phải đi giải quyết chuyện linh dị, rất nguy hiểm nhưng nếu lần này hắn tìm được cách khống chế con quỷ thứ hai, kéo dài thời gian khôi phục của lệ quỷ, đấy cũng là một lựa chọn không tồi. Quyền lợi khi làm cảnh sát quá lớn, hơn nữa rất thuận tiện cho hành động, đáng giá với công sức bỏ ra.

Lưu Tiểu Vũ nghe Dương Gian nói muốn trở thành Cảnh sát Quốc tế thì trở nên hưng phấn, nói:

- Chỉ cần cậu đồng ý là được, bên chỗ của tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp người đến tiếp xúc với cậu, tiến hành tập huấn, thành lập hiệp ước tinh thần là cậu có thể nhận chức, thời gian mất khoảng... Một tuần trở lại mà thôi.

Dương Gian nói:

- Thế thì tốt nhưng tôi muốn tiếp nhận công việc của Triệu Khai Minh, trở thành người quản lý của thành phố Đại Xương.

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Chuyện này, chuyện này thì tôi không quyết định được, phải nhìn sự sắp xếp của cấp trên.

Dương Gian nói:

- Nếu thành phố Đại Xương không có Cảnh sát Quốc tế thì sao?

Lưu Tiểu Vũ nói:

- Nếu thành phố Đại Xương không có Cảnh sát Quốc tế, đương nhiên sẽ ưu tiên cho người địa phương quản lý.

Mới nói đến đây, cô đã kinh hãi, vội vàng nói:

- Cậu cũng đừng có manh động, dù không biết giữa cậu và Triệu Khai Minh có nảy ra xung đột gì nhưng không nên dùng lý do này để tranh giành chức vụ, toàn bộ phải suy nghĩ cho đại cuộc.

Dương Gian nói:

- Cô yên tâm, tôi sẽ suy nghĩ mọi thứ cho đại cuộc, nhớ là giúp tôi điều tra hồ sơ đó. Chuyện linh dị này là chuyện của các cô, hiện tại tôi đang giúp các cô xử lý nó miễn phí thì các cô phải giúp đỡ tôi đấy.

Lưu Tiểu Vũ gật gật đầu và nói:

- Cậu nói rất đúng, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp cậu, chuyện cấp bách hiện tại là giải quyết chuyện linh dị.

- Được rồi, lần sau lại nói chuyện tiếp, còn nữa... Nếu không có chuyện gì thì đừng gọi cho tôi, hiện tại tôi đã đi vào thôn Hoàng Cương, lúc nào cũng có thể gặp được quỷ.

Dương Gian nói xong, lập tức cúp điện thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Sống Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook