Kiều Tàng

Chương 19:

Cuồng Thượng Gia Cuồng

15/11/2022

Liêm Bính Lan để Liên Hương thay nàng tháo trâm cài xuống, mền giọng nói: “Mẫu thân, nữ nhi đã nói với người bao nhiêu lần rồi, làm việc thì không thể quá lộ liễu. Hôm nay người nghe biểu ca nói, rõ ràng là hắn đã phát hiện Thư Mặc – gã sai vặt của phụ thân đi điều tra về ngoại trạch ở Linh Tuyền trấn. Nếu người vội vàng đưa người nhét cho hắn không phải là đang trắng trợn muốn cài người vào để theo dõi hắn sao? Dựa theo tính tình biểu ca, há lại cho phép chuyện này?"

Liêm Sở thị biết nữ nhi nói có lý, thế nhưng bà vẫn không cam lòng nói: "Vậy chả lẽ cứ để mặc hắn nuôi ngoại thất? Đến lúc đó mặt mũi Liêm gia chúng ta biết ném đi đâu?"

Liêm Bính Lan lại thong dong đáp: "Không phải Thư Mặc đã nói rồi sao? Ả đàn bà kia lúc trước đã bị thổ phỉ cướp đi, không biết làm sao lại lọt vào mắt biểu ca. Danh tiết dơ bẩn như thế cũng chỉ có thể ỷ vào mỹ mạo để cho biểu ca giải sầu thôi. Dựa vào thân phận của biểu ca, đấy chỉ là sủng ái tạm thời, chỉ là loại đồ vật giúp biểu ca tiêu khiển giải sầu, cần gì phải quấy nhiễu khiến biểu ca mất vui, rước lấy phiền chán vào thân?”

Liêm Sở thị cũng rất chán nản buồn bực, con gái bà sinh có tính tình trầm ổn, không nóng nảy giống bà. Thế nhưng Bính Lan nói rất có đạo lý, hôm nay Vương gia đột nhiên nhắc đến gã sai vặt Thư Mặc của phu quân Liêm Hàm Sơn bà, đây chính là muốn nhắc nhở bà.

Đứa cháu ngoại này của nàng, thoạt nhìn trầm ổn hữu lễ, bên trong lại không giống tỷ tỷ tính tình mềm yếu, nếu nhất định một lòng xếp nha đầu qua, ngược lại không hay.

Trước đó vài ngày trong lúc gã sai vặt đi điều tra, tên lính bị thu mua cũng không thấy bóng dáng, hỏi người khác thì đều nói năng thận trọng, khiến hắn vấp phải trắc trở trăm bề đành phải quay về. Bây giờ nghĩ lại, theo tính cách Thôi Hành Chu nhất định đã trừng phạt tên lính kia, nghĩ lại lời nói khách sáo cũng là có khả năng.

Mà Liêm Bính Lan lúc đầu lòng đố kị mọc lan tràn, sau cũng nghĩ minh bạch: Tương lai đợi nàng qua cửa, nàng chính là chủ mẫu của Vương phủ, là Vương phi quản gia, biện pháp xử trí ả đàn bà ngoại thất kia có thừa, cần gì phải chọc cho biểu ca không thoải mái trước khi thành hôn?

Đã như vậy, nàng tự nhiên coi như không biết gì. Vậy thì cứ để ả phụ nhân thanh danh dơ bẩn kia phụng dưỡng biểu ca cũng tốt, dù sao cũng đỡ hơn hắn giống lão Hoài Dương vương đã mất, trêu chọc thiên kim nhà khác, lại nạp thêm mấy cái quý thiếp vào cửa.

Nghĩ đến đây, Liêm Bính Lan bèn nhẹ lời khuyên mẫu thân đi ngủ. Mà nàng cũng dùng trân châu cao thoa mặt, dùng lụa mỏng buộc gọn tóc rồi lên giường.

Mấy ngày nay, Liêm Bính Lan phá lệ dụng tâm bảo dưỡng. Chỉ vì nghe tên lính kia nói, thương phụ này mỹ mạo cực kì, khiến cho trong lòng nàng khó tránh khỏi có chút không thoải mái, nổi lên tâm tính so sánh, ganh đua.

Bất quá, xinh đẹp đến mấy thì cũng có ngày tàn lụi, lấy sắc dụ người sao có thể lâu dài? Nàng là chính thê, lòng dạ cũng phải rộng rãi một chút, không thể giống mẫu thân của nàng, ánh mắt thiển cận.



Vừa rồi mẫu thân mặc dù lên án mạnh mẽ lão Vương gia hoa tâm, không phải người tốt để gả. Thế nhưng mẫu thân ở trong phủ trạch nhà mình, không biết đã bao nhiêu lần khóc lóc kể lể hối hận, lải nhải trách phụ thân tầm thường vô vị, còn nói mình lúc trước bị ma quỷ ám ảnh, vì sao nhất định phải cùng tỷ tỷ đổi hôn?

Còn nói, lúc trước phụ thân vì hai chị em bà chọn lựa phu tế như vậy, cũng là thấy tính tình Sở thị mềm yếu, cho nên mới chọn Liêm Hàm Sơn trung thực đàng hoàng.

Liêm Sở thị tranh đoạt cùng tỷ tỷ đổi hôn phu, mới phát hiện Liêm Hàm Sơn trung thực thì trung thực, nhưng lại không có tiền đồ! Trên quan trường không biết khéo đưa đẩy, xu nịnh, nhiều năm qua chỉ một mực yên ổn trông coi địa phương, không thấy thăng quan tiến chức.

Trái lại với Thôi Tạ, ban đầu chỉ là Tiết độ sứ trấn thủ một phương, nhưng sau này nhiều lần lập kỳ công, được tiên đế phong thưởng Vương vị, sau đó mặc dù trải qua có chút long đong, đến cuối cùng vẫn rạng rỡ từ đường, đất phong dần dần mở rộng.

Liêm Sở thị âm thầm hối hận đến phát điên, luôn nói lúc trước nếu không đổi, hiện tại vương phủ đương gia chủ mẫu chính là nàng mới đúng.

Sự lo lắng và oán giận của mẫu thân Liêm Bính Lan đã bất chi bất giác ảnh hưởng đến nàng. Vì vậy nên giữa hai vị biểu ca Thôi Hành Chu và Triệu Tuyên, ban đầu nàng không chút do dự mà chọn người trước. Không chọn Triệu tuyên vì bản tính của Triệu Tuyên rất giống với phụ thân Liêm Hàm Sơn, đều là dạng được chăng hay chớ, không có chí tiến thủ, là hạng người tầm thường.

Nàng không muốn giống như mẫu thân mình, chỉ biết trơ mắt mà nhìn người ta hưởng vinh hoa phú quý, cả ngày chỉ biết than trời trách đất.

Nàng đã sớm tìm hiểu rõ sở thích của Thôi biểu ca, biết hắn thích người dịu dàng, biết điều, hiểu lý lẽ, hiếu thuận với mẫu thân của hắn, tất cả mọi chuyện đều đặt dì lên đầu. Nếu được Sở thái phi thích thì chắc chắn có thể gả vào vương phủ, cũng coi như đền bù được những tiếc nuối đời này của mẫu thân.

Chỉ cần giữ vững lòng Sở thái phi thì hoa cỏ bên ngoài có hương sắc tới nhường nào cũng chẳng thể rung chuyển được vị trí của nàng.

Nghĩ đến đây Liêm Bính Lan cảm thấy thư thái hơn, nàng thầm trách bản thân khi trước không nên nghe lời thuyết phục của mẫu thân, đi theo đường lối tầm thường. Đêm đã khuya, nàng nên mau chóng đi ngủ để mai tinh thần phấn chấn, phụ họa mẹ chồng tương lai, càng khiến biểu ca thấy được sự hiền đức của mình…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Tàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook