Kiều Tàng

Chương 60:

Cuồng Thượng Gia Cuồng

28/10/2023

Hắn nhất thời nhanh chóng trầm mặc, chưởng quỹ bên cạnh thấy thế liền lập tức nịnh hót, hắn mở miệng nói: “Thôi phu nhân, Hạ hội trưởng hỏi chuyện, tại sao ngươi không đáp? Hay do tai điếc không nghe thấy?”

Liễu Miên Đường lúc này mới chậm chạp xoay người lại, nói: “Chỉ là nghe Hạ hội trưởng nói xong mới biết nguyên do tiểu phu nhân ta đến đây là vì ý tứ Thôi gia chậm trễ của các vị. Ta mới nhanh chóng nhìn xem điều lệ của thương hội, nhìn xem có điều khoản nào không cho nữ tử tham dự tránh cho phạm vào đại kỵ của thương hội.”

Liễu Miên Đường tuy đang đứng giữa một đám nam nhân trường sam nhưng giọng nói trong trẻo, hơn nữa phần đầu cao lớn, khi nói chuyện cũng tự nhiên thêm mấy phần phóng khoáng. Bộ dáng phu nhân không hề rụt rè thế này khiến mọi người xung lần đầu được chứng kiến.

Khi nói chuyện, nàng hơi nhướng mày. Tuy ngữ điệu bình thản nhưng ý vị mười phần trêu chọc. Chất vấn như thế khiến chưởng quỹ nhất thời nghẹn họng không nói ra lời. Tuy rằng lúc trước Hạ nhị gia không nhìn đến cửa hiệu không chính thống ở quê nhà của Thôi gia nhưng lúc này lại không nhịn được một lần nữa đánh giá vị Thôi phu nhân này một phen.

Nhưng chư vị ngồi đây đều là thương nhân, thường ngày đều được thê thiếp trong nhà nịnh hót đã quen, làm sao có thể nghe lọt tai lời của nữ tử từ nơi khác đến.

Lập tức có người xung phong giúp đỡ Hạ nhị gia, âm dương quái khí mà châm chọc nói: “Mặc dù điều lệ của thương hội không cho phép nữ tử tham dự nhưng nơi đây đều là lão gia của các gia hộ, ngươi chỉ là nữ tử, sợ rằng sẽ có nhiều bất tiện đi?”

Miên Đường đi một vòng, cổ chân có chút đau đớn, nàng chọn lấy một cái ghế rồi ngồi xuống, nói: “Ngọc Thiêu Từ Phường chúng ta đâu phải ngày đầu ở trấn Linh Tuyền buôn bán, ai mà chẳng biết phu quân ta xuất ngoại đi học, những việc vặt vãnh trong nhà đều là một mình ta đảm đương. Ban đầu cho rằng nô gia tự mình đến đây mới được xem là lễ nghĩa chu đáo. Nếu sớm biết chư vị có tật xấu không tiện cùng nữ tử nói chuyện, ta liền cho tiểu nhị lo chuyện quét tước đến đây bái kiến chư vị.”

Khi nói lời này, khóe miệng Miên Đường hơi cong lên, nhìn gã thương nhân béo ú kêu gào kia, tựa như nhìn cục phân lừa ở ngoài đường.

Kĩ xảo ra oai phủ đầu hèn hạ này đều là mấy cữu cữu trong nhà chơi chán rồi truyền lại. Liễu Miên Đường nàng hiện tại tay chân bị thương nhân miệng lưỡi vẫn còn linh hoạt. Nếu có người vẫn không biết tốt xấu, nàng liền mắng bọn họ đến mức không dám quay về cửa chính.

Gã thương nhân béo kia bị Thôi nương tử chèn ép đến mức cả mặt đỏ lên, hắn đập bàn muốn tiếp tục làm khó làm dễ thì một âm thanh vang lên ở cửa hông: “Nghe Thôi phu nhân nói, cửa hàng ở vùng Giang Nam chúng ta từ trước đến nay, năng lực giữa nam tử và nữ tử là như nhau, làm sao có ý tứ khinh thường Thôi phu nhân đây?”

Miên Đường giương mắt nhìn đến liền thấy một nữ tử đầu cài trâm ngọc đi trước, theo sau là hai nha hoàn, tiếng cười sang sảng cất bước đến đây.

Miên Đường nhìn nàng từ trên xuống dưới, ngồi yên trên ghế không trả lời. Mà Lý ma ma là đại ma ma đứng đầu của vương phủ. Bà kéo ra khuôn mặt đen xì như muốn phổ độ chúng sinh. Nhìn mọi thứ trong sảnh đường như nhìn một đống rác.

Chủ nhân cùng với nha hoàn đều cùng một bộ dạng, thật sự khiến các chư vị lão gia ngồi đây nghiến răng tức giận.

Bất quá vị cô nương kia vừa mới tiến vào liền mỉm cười, chủ động cùng Thôi phu nhân trò chuyện.

Tuân theo nguyên tắc không đánh mặt cười, Miên Đường cũng đón ý lịch sự hùa theo, sau khi cùng nàng đối đáp vài câu, nàng lúc này mới biết được người cùng nàng nói chuyện tam tiểu thư của Hạ nhị gia, tên gọi là Hạ Trân.



Vị Hạ Trân này mười tám xuân xanh, xấp xỉ với Liễu Miên Đường nhưng không hiểu sao vẫn chưa xuất giá. Nhưng bản lĩnh thông minh khôn khéo, vượt qua cả huynh đệ trở thành trợ thủ đắc lực của Hạ nhị gia. Hơn phân nửa sổ sách của Hạ gia đều phải qua tay nàng.

Hạ cô nương này đối nhân xử thế nhanh nhẹn, nhìn vô cùng hiền lành. Sau khi đánh giá Miên Đường từ trên xuống một hồi, không hề câu nệ nàng từ nơi khác đến, kéo tay Miên Đường chuyện trò, vài ba câu đùa vui khiến không khí cả đại sảnh vui vẻ hẳn lên.

Còn việc thất lễ hay không thất lễ, bất tiện hay không bất tiện, cũng không nghe một ai nói đến nữa.

Dù sao hỏi thăm Thôi gia một biết là biết, nam nhân trong gia đình đều là bậc thầy gối đầu, đánh cờ và chim muông, tất cả đều dựa vào mặt tiền của nữ nhân làm chỗ dựa!

Bởi vì hôm nay các chưởng quỹ tề tựu với nhau, cái chính là đại sự đảm nhận tiến cống đồ sứ cho hoàng gia ngự trị cùng theo yêu cầu của nhà quý tộc, phú hào năm nay cho nên nhóm chưởng sự thật sự có nhiều việc muốn làm.

Liễu Miên Đường theo nguyên tắc nói ít nghe nhiều, chỉ ở một bên lẳng lặng lắng nghe. Lúc này mới nhanh chóng biết được nguyên do các chưởng quỹ luôn nịnh hót Hạ nhị gia.

Hóa ra, tuy Hạ gia độc quyền tiến cống cho hoàng gia nhưng đơn đặt hàng từ quý phủ trong thành lại nhiều không đếm nổi. Hạ gia được ăn thịt, nhà khác cũng được húp canh cho nên thương hội ở trấn Linh Tuyền cũng vui vẻ.

Bất quá thương gia lâu đời ở trấn Linh Tuyền cũng có canh uống, người ngoài như Ngọc Thiêu Từ Phường chỉ có vừa nghe mùi thịt vừa ngửi mùi canh, căn bản cũng không ai quan tâm đến.

Không biết vì sao thương hội này lại gửi thiếp mời này cho nàng, chẳng lẽ đến xem họ húp canh? Đây không phải chèn ép người đến đỏ mắt sao?

Bất quá Miên Đường cũng không ở đây tìm chỗ tốt nên nàng cũng không ghen tị.

Nàng an ổn ngồi trong một góc, nhìn một đám lão gia quây quanh Hạ lão gia, cha con vắt óc cùng nhau a dua nịnh hót muốn vớt vát đơn đặt hàng nhiều hơn một chút. Cảnh tượng này so với xiếc khỉ ở Thanh Châu còn đẹp hơn vài phần.

Nhìn đến vui vẻ, nàng tiện tay chọn lấy mấy loại hoa quả trên bàn, vừa ăn vừa uống trà, sau đó gọi Lý ma ma đem giấy bút đến.

Nàng một bên ăn trái cây, một bên dùng bút chọc chọc điểm điểm lên giấy.

Hạ Trân thỉnh thoảng vẫn nhìn đến động tĩnh bên này của Thôi nương tử, nhìn thấy nàng viết gì đó liền lấy cớ thư giãn tay chân, bước đến bàn của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Tàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook