Kiều Tàng

Chương 62:

Cuồng Thượng Gia Cuồng

28/10/2023

Miên Đường hơi hơi mỉm cười nói: “Trong lòng ta cảm thấy vui vẻ, trong lúc nhất thời không kìm chế được!" Lý ma ma lại nhìn nàng lâu thêm một chút, cảm thấy có chút buồn bực. Chẳng lẽ mới vừa rồi ở thương hội chịu sự sỉ nhục còn chưa đủ hay sao? Trong lòng của nàng sao lại vui vẻ chứ?

Hứng thú của Miên Đường không hề giảm đi ngược lại còn cười vui vẻ nói: “Lý ma ma, vừa rồi ngươi cũng nghe những người đó nói năm nay số lượng cống phẩm của hoàng gia vô cùng lớn nhưng mà đất sét để nung thành đồ sứ cần phải đào về từ trên núi cao cách đây năm mươi dặm mới có thể đạt được đồ vật chất lượng cao. Ta thật ra lại nhớ tới một sự kiện nhỏ, đường vận chuyển đất vốn không xa, nguyên bản chính là một đường thuận lợi thông thoáng. Chính là bởi vì công trình tu sửa làm mới thủy lợi của Hoài Dương Vương, đào thêm đường sông cho nên con thuyền cũng là tạm thời không có cách nào thông hành, phải đi vòng đường xa...... Một đường đi vòng này chính là phải đi qua hai ngọn núi, vốn dĩ là dùng xe để vận chuyển nhưng hiện tại đã phải dùng đến thuyền...”

Lý ma ma nghe nhiều như vậy cũng không nắm được điểm mấu chốt, buồn bực nói: “Vậy chuyện này có gì đáng giá để vui vẻ chứ?”

Miên Đường cười nói: “Có rất nhiều cách để vận chuyển bằng thuyền. Vốn dĩ việc đào lại đường sông là chuyện vô cùng gấp gáp cùng khẩn trương, thuyền công đều không đủ dùng, cho nên thuyền đánh của của người dân cũng đều bị điều phối đi làm lao dịch. Ta nếu làm ra rất nhiều thuyền...... Hoặc là lại vận chuyển một số lượng lớn đất sét, đến lúc đó những lão gia đó sẽ tranh nhau đến để nịnh nọt lấy lòng của ta có đúng hay không?”

Lý ma ma nghe thấy lời này cũng cảm thấy có chút đạo lý, dù sao hôm qua khi bà ra ngoài mua cá, phát hiện giá bán cá đều trở nên rất đắt, sau khi nghe ngóng mới biết được có rất nhiều thuyền đánh cá bị điều đi làm lao dịch, cá đánh bắt được cũng không còn nhiều cho nên họ đều muốn bán ra với giá cao.

Nhưng mà việc Liễu nương tử nghĩ ra ý tưởng làm đội tàu cũng là một ý tưởng vô cùng kỳ lạ. Ở Chân Châu có nhiều thuyền như thế này, nàng lại không phải người có mánh khoé thông thiên, trong tay cũng chỉ có chút bạc, ngẫm đi ngẫm lại cũng chỉ là nàng trong lúc nhất thời nghĩ tới mà thôi.

Bất quá Miên Đường cũng không phải chỉ là tùy tiện nghĩ đến chuyện này, sau khi nàng quay lại cửa hàng, lập tức kêu tiểu nhị mang đến một cỗ xe lửa, muốn đi dạo ở chỗ kênh đào đang tu sửa ở bên cạnh.

Lý ma ma cũng đã quen với việc Miên Đường luôn tung hoành khắp nơi cho nên còn cố ý mang theo món trứng kho cùng bánh bao thịt dễ ăn, tránh việc giống như lần trước lúc đi thăm viếng ở quê bị chậm trễ giờ cơm.

Miên Đường nhìn thấy Lý ma ma còn chuẩn bị cho nàng một cái lò sưởi nhỏ để đun nước ấm ở trên xe lừa liền nói đùa rằng: “Ma ma dạo gần đây làm việc cẩn thận như vậy là do khoản tiền tiêu vặt được trả thêm hàng tháng sao!”



Lý ma ma nhanh chóng chuẩn bị xong hộp đồ ăn nhỏ, trong miệng nói: “Phu nhân, thật ra ngài rất hào phóng, bên kia vừa kiếm được tiền lời thì ở bên này liền tăng tiền tiêu vặt của chúng ta lên ba lần, nhưng mà nếu sau này ngài không kiếm tiền được nữa cũng sẽ không giảm tiền tiêu vặt của chúng ta đi có đúng không? Ngài là đương gia chủ mẫu, cũng không thể giống như đại vương ở trên núi làm việc tùy hứng được, dù sao cũng phải làm việc thống nhất một chút mới được!”

Miền Đường tuy rằng cho bọn họ tiền tiêu hàng tháng nhiều nhưng người có tầm mắt cao như Lý ma ma cũng không có đặc biệt để tâm đến, dù sao bà ở Vương phủ cũng được thưởng rất nhiều, bản thân bà còn có ruộng đất ở quê nữa. Chỉ là nghĩ mấy ngày trước Miên Đường bị yếu bụng cho nên liền cẩn thận chuẩn bị một chút.

Dù sao bà cũng nghĩ đến việc dù sao Liễu Miên Đường sớm muộn gì cũng phải gả đi, nếu Vương gia có lòng tốt sẽ bố trí cho nàng một tòa nhà cũng chút bạc, hơn nữa dung mạo của nàng cũng không tầm thường, nhất định sẽ có người vội vàng đến cửa cầu thân!

Nếu gặp được một nam nhân làm lão sư thì còn tốt nhưng nếu gặp phải người không thành thật vậy thì dựa vào dáng vẻ không biết tiết chế của nàng hiện tại thì thực sự sẽ rất tốn kém. Dù sao hiện tại lão bà tử cũng phải dạy dỗ nàng thật tốt để tránh sau này nàng phải đi đường vòng.

Miên Đường đang uống trà nấm tuyết táo đỏ mà Lý ma ma nấu cho nàng, nhìn Lý ma ma có chút chẳng phân biệt chủ tớ mà mở miệng nhắc nhở nàng, nàng cũng chỉ nghe cũng không có mở miệng phản bác.

Nàng hiện giờ cũng đã nhìn ra được Lý ma ma tuy rằng mặt có chút khó gần nhưng chỉ là một người mạnh miệng dễ mềm lòng. Hơn nữa tuổi tác của Lý ma ma đã cao cũng không thể so sánh với những tiểu nha hoàn không hiểu quy củ được, mấy chuyện nhỏ nhặt này cứ để cho bà ấy lải phải đi.

Huống chi những lời bà nói cũng không phải không có lý. Sau khi Miên Đường bị bệnh nặng đã không còn nhớ rõ bản thân sau khi thành hôn quản gia như thế nào rồi, những vấn đề ở trong nội trạch cũng không thể so sánh với việc làm ăn được, nàng cần phải học lại từ đầu cho nên Lý ma ma nói những lời này thật ra nàng vẫn luôn cố gắng nhớ thật kỹ.

Bất quá có thể ra ngoài cũng phải tốn chút công sức bởi vì Miên Đường lại khóa trái cửa phòng, cũng không biết ở trong phòng mân mê cái gì.

Chờ đến khi được ra ngoài, Miên Đường đã đi khắp nơi, cơ hồ là đi khắp các con đường dẫn đến đường lớn Tiểu Kiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Tàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook