Chương 63:
Cuồng Thượng Gia Cuồng
28/10/2023
Hơn nữa cửa đi chính là đi tận hai ngày liên tiếp. Nhưng đến ngày thứ hai, dường như trong đầu Miên Đường đã có chủ ý, lập tức đi đến thôn Song Lĩnh, đến khi tới nơi liền tìm người hỏi thăm cuối cùng cuối sau vài ba câu liền có được một mảnh đất.
Lý ma ma ở một bên nhìn đến mức há hốc miệng, bà vô cùng kinh ngạc, mắt thấy nàng mua một mảnh ruộng lớn còn có một cái ao cá—— những hoa màu được trồng ở trên mảnh đất này nhìn như thế nào cũng cảm thấy không đáng giá tiền......Nhưng mà Miên Đường lại không chớp mắt mà mua nó với giá vô cùng cao.
Xem ra, nàng cũng không có đem mấy lời mà bà tận tình khuyên bảo cho vào trong tai, Lý ma ma tức giận đến mức lắc đầu nhưng cũng vẫn không nói gì cả.
Lúc mua đất trở về, con đường mà các nàng đi cũng không còn thuận lợi nữa, bởi vì con đê bên đường đã bị người ta đào tung lên, vô cùng lầy lội, chỉ cần không cẩn thận thì bánh xe lừa sẽ bị lún xuống đống bùn đất.
Lý ma ma đỡ Miên Đường đến bên một sườn núi, trong khi đó người đánh xe đang cố gắng đẩy xe ra khỏi chỗ lầy lội đó.
Nói đến cũng thật tình cờ, lúc đi đến giữa đoạn kênh đào, từ xa Miên Đường đ nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang đứng ở trên bờ đê....
“Phu quân!” Nàng ngẩng đầu lên, hướng về phía thân ảnh đó mà gọi.
Hoài Dương Vương đang đứng ở trên bờ đê nhìn về phía dòng sông đang bị người ta đào xới, không nghĩ tới sẽ nghe được thanh âm của Miên Đường.
Hắn quay đầu nhìn lại nhưng người đó là Liễu Miên Đường hay sao!
Hắn hôm nay mang theo mấy người tâm phúc cải trang vi hành, cũng không mặc quan phục, cho nên Miên Đường cũng không có nhìn ra có chỗ nào không ổn chỉ là tò mò một đám người đang vây quanh phu quân của nàng mà thôi.
Hoài Dương Vương nhìn qua mấy người tòng quân cùng quan trị thủy đang đi theo phía sau lưng mình, ý bảo bọn họ đứng ở tại chỗ chờ hắn sau đó mới bước đi đến trước xe lừa, tránh cho nàng đi đến chỗ những người đó nói chuyện. Miên Đường lướt qua bờ vai của hắn, tò mò mà nhìn về những người đứng ở phía xa xa sau đó hỏi: “Phu quân, chàng ở chỗ này làm gì vậy?”
Thôi Hành Chu khẽ nhíu mày, thuận miệng nói: “Cùng mấy người bằng hữu ở bên sông nói chuyện phong tục tập quán mà thôi.....Nàng tới chỗ này làm gì?”
“Ta mang theo Lý ma ma đến chỗ này xem qua đường sông, muốn vận chuyển một ít đất sét...” Miên Đường vẫn là có chút tò mò, lại hỏi: “Tìm hiểu phong tục tập quán sao? Tướng công muốn vẽ tranh hay là muốn ngâm thơ?”
Thôi Hành Chu lại không nghĩ sẽ nói dối nàng cho nên chỉ trưng ra một bộ mặt không có biểu cảm nói: “Nơi này đang tu sửa kênh đào, nhân công lui tới nơi này rất nhiều, nàng là một nữ tử đi lại ở nơi này sẽ rất bất tiện, nếu không có việc gì vậy thì nhanh chóng trở về đi!”
Trên thực tế hôm nay Hoài Dương Vương không được thuận lợi cho lắm. Lúc sáng sớm, công trình thủy lợi ở phía dưới do nhóm quan lại trình lên, còn có tiến độ công trình, cộng thêm cái chết của những dao phu trên con kênh này trong hai ngày qua, tất cả đều khiến hắn tức giận.
*Dao phu: Người đàn ông làm lao dịch
Sau khi con kênh này được tu sửa, lương thảo dự trữ ở Chân Châu sẽ không bị triều đình hạn chế nữa và việc điều động binh lính cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều cho nên nó rất quan trọng.
Tuy nhiên sau khi con kênh được đào xong lại phát sinh ra rất nhiều những khoản chi phí không có trong dự tính lúc đầu, hơn nữa tiến độ kéo dài làm cho người dân vô cùng bức xúc cùng tức giận. Rất nhiều quan viên ở Chân Châu này đều là lão bộ hạ của phụ thân, một đám vẫn luôn kiêu ngạo kể công, lừa trên gạt dưới.
*Lão bộ hạ: Cấp dưới cũ
Cho nên Thôi Hành Châu không là ầm lên mà chỉ dẫn theo mấy người tâm phúc tự mình đến xem xét để tự mình hiểu rõ sự tình rồi mới đưa ra quyết định.
Miên Đường nhìn ra phu quân của nàng có chút không vui, bởi vì nàng đã từng có chuyện quá khứ về Tử Du công tử cho nên cũng cảm thấy bản thân ở trước mặt phu quân nên giữ hình tượng trọng trinh tiết cùng hiền dịu cho nên cũng không phản bác mà ngoan ngoãn đáp ứng hắn.
Bất quá trước khi rời đi, Miên Đường đã ân cần mà nhắc nhở đám quan viên:
“Phu quân, chàng cũng cẩn thận một chút, những lao dịch đó đang đào sông bằng cách cho nổ đá, vô cùng nguy hiểm cho nên đừng đứng gần quá.”
Thôi Hành Chu cảm thấy bất ngờ liếc nhìn Miên Đường một cái, không nghĩ tới nàng chỉ là một phụ nhân thế nhưng lại có thể hiểu được đường đi của công trình thủy lợi, liền hỏi: “Nàng hiểu về thủy lợi sao?”
Miên Đường lắc lắc đầu nói: “Đại cữu cữu của ta thích nhất những cái này, ông ấy nhận thầu vận tải đường thủy, tự mình nghiên cứu biện pháp để khởi công xây dựng đường sông. Ta từng nghe ông ấy nói qua về phương pháp cho nổ đá này, chính là phương pháp dễ nhất dành cho những người ngốc nghếch dùng, nhìn thì tiết kiệm thời gian nhưng sau khi làm xong sẽ phải mất rất nhiều thời gian để rửa sạch cát đá, hơn nữa nếu không làm đúng cách sẽ rất nguy hiểm.”
Thôi Hành Chu nghe được trọng tâm liền hỏi: “Vậy thì nên dùng biện pháp nào?” Miên Đường lắc lắc đầu nói: “Lúc đại cữu cữu giảng cho ta thì ta vẫn còn nhỏ cho nên không nhớ rõ, phu quân nếu cảm thấy có hứng thú vậy thì ta có thể viết thư gửi cho cữu cữu......
Nói đến đây, Miên Đường lại dừng lại, nàng đột nhiên phát hiện bản thân một chút cũng không nhớ nổi cả nhà của ngoại tổ phụ đang ở chỗ nào. Chỉ mơ hồ nhớ được khi nàng xuất giá, tiêu cục của ngoại tổ phụ hình như là làm ăn không tốt liền dời đến tỉnh khác. Mà kể từ khi nàng sinh bệnh cũng đã không nhận được thư từ của ngoại tổ phụ được một năm rồi....
Nghĩ đến đây cơn đau đầu lại ập đến, nàng còn chưa kịp hỏi đã nghiêng người ngã vào trong lồng ngực của Thôi Cửu. Thôi Hành Chu nhìn thấy sắc mặt của nàng đột nhiên tái nhợt, theo trực giác liền duỗi tay đỡ nàng sau đó cúi đầu hỏi: “Làm sao vậy?”
Da đầu của Miên Đường căng đến mức nàng không mở được mắt ra, chỉ nhỏ giọng nói: “Đau đầu quá......”
Lý ma ma ở một bên nhìn đến mức há hốc miệng, bà vô cùng kinh ngạc, mắt thấy nàng mua một mảnh ruộng lớn còn có một cái ao cá—— những hoa màu được trồng ở trên mảnh đất này nhìn như thế nào cũng cảm thấy không đáng giá tiền......Nhưng mà Miên Đường lại không chớp mắt mà mua nó với giá vô cùng cao.
Xem ra, nàng cũng không có đem mấy lời mà bà tận tình khuyên bảo cho vào trong tai, Lý ma ma tức giận đến mức lắc đầu nhưng cũng vẫn không nói gì cả.
Lúc mua đất trở về, con đường mà các nàng đi cũng không còn thuận lợi nữa, bởi vì con đê bên đường đã bị người ta đào tung lên, vô cùng lầy lội, chỉ cần không cẩn thận thì bánh xe lừa sẽ bị lún xuống đống bùn đất.
Lý ma ma đỡ Miên Đường đến bên một sườn núi, trong khi đó người đánh xe đang cố gắng đẩy xe ra khỏi chỗ lầy lội đó.
Nói đến cũng thật tình cờ, lúc đi đến giữa đoạn kênh đào, từ xa Miên Đường đ nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc đang đứng ở trên bờ đê....
“Phu quân!” Nàng ngẩng đầu lên, hướng về phía thân ảnh đó mà gọi.
Hoài Dương Vương đang đứng ở trên bờ đê nhìn về phía dòng sông đang bị người ta đào xới, không nghĩ tới sẽ nghe được thanh âm của Miên Đường.
Hắn quay đầu nhìn lại nhưng người đó là Liễu Miên Đường hay sao!
Hắn hôm nay mang theo mấy người tâm phúc cải trang vi hành, cũng không mặc quan phục, cho nên Miên Đường cũng không có nhìn ra có chỗ nào không ổn chỉ là tò mò một đám người đang vây quanh phu quân của nàng mà thôi.
Hoài Dương Vương nhìn qua mấy người tòng quân cùng quan trị thủy đang đi theo phía sau lưng mình, ý bảo bọn họ đứng ở tại chỗ chờ hắn sau đó mới bước đi đến trước xe lừa, tránh cho nàng đi đến chỗ những người đó nói chuyện. Miên Đường lướt qua bờ vai của hắn, tò mò mà nhìn về những người đứng ở phía xa xa sau đó hỏi: “Phu quân, chàng ở chỗ này làm gì vậy?”
Thôi Hành Chu khẽ nhíu mày, thuận miệng nói: “Cùng mấy người bằng hữu ở bên sông nói chuyện phong tục tập quán mà thôi.....Nàng tới chỗ này làm gì?”
“Ta mang theo Lý ma ma đến chỗ này xem qua đường sông, muốn vận chuyển một ít đất sét...” Miên Đường vẫn là có chút tò mò, lại hỏi: “Tìm hiểu phong tục tập quán sao? Tướng công muốn vẽ tranh hay là muốn ngâm thơ?”
Thôi Hành Chu lại không nghĩ sẽ nói dối nàng cho nên chỉ trưng ra một bộ mặt không có biểu cảm nói: “Nơi này đang tu sửa kênh đào, nhân công lui tới nơi này rất nhiều, nàng là một nữ tử đi lại ở nơi này sẽ rất bất tiện, nếu không có việc gì vậy thì nhanh chóng trở về đi!”
Trên thực tế hôm nay Hoài Dương Vương không được thuận lợi cho lắm. Lúc sáng sớm, công trình thủy lợi ở phía dưới do nhóm quan lại trình lên, còn có tiến độ công trình, cộng thêm cái chết của những dao phu trên con kênh này trong hai ngày qua, tất cả đều khiến hắn tức giận.
*Dao phu: Người đàn ông làm lao dịch
Sau khi con kênh này được tu sửa, lương thảo dự trữ ở Chân Châu sẽ không bị triều đình hạn chế nữa và việc điều động binh lính cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều cho nên nó rất quan trọng.
Tuy nhiên sau khi con kênh được đào xong lại phát sinh ra rất nhiều những khoản chi phí không có trong dự tính lúc đầu, hơn nữa tiến độ kéo dài làm cho người dân vô cùng bức xúc cùng tức giận. Rất nhiều quan viên ở Chân Châu này đều là lão bộ hạ của phụ thân, một đám vẫn luôn kiêu ngạo kể công, lừa trên gạt dưới.
*Lão bộ hạ: Cấp dưới cũ
Cho nên Thôi Hành Châu không là ầm lên mà chỉ dẫn theo mấy người tâm phúc tự mình đến xem xét để tự mình hiểu rõ sự tình rồi mới đưa ra quyết định.
Miên Đường nhìn ra phu quân của nàng có chút không vui, bởi vì nàng đã từng có chuyện quá khứ về Tử Du công tử cho nên cũng cảm thấy bản thân ở trước mặt phu quân nên giữ hình tượng trọng trinh tiết cùng hiền dịu cho nên cũng không phản bác mà ngoan ngoãn đáp ứng hắn.
Bất quá trước khi rời đi, Miên Đường đã ân cần mà nhắc nhở đám quan viên:
“Phu quân, chàng cũng cẩn thận một chút, những lao dịch đó đang đào sông bằng cách cho nổ đá, vô cùng nguy hiểm cho nên đừng đứng gần quá.”
Thôi Hành Chu cảm thấy bất ngờ liếc nhìn Miên Đường một cái, không nghĩ tới nàng chỉ là một phụ nhân thế nhưng lại có thể hiểu được đường đi của công trình thủy lợi, liền hỏi: “Nàng hiểu về thủy lợi sao?”
Miên Đường lắc lắc đầu nói: “Đại cữu cữu của ta thích nhất những cái này, ông ấy nhận thầu vận tải đường thủy, tự mình nghiên cứu biện pháp để khởi công xây dựng đường sông. Ta từng nghe ông ấy nói qua về phương pháp cho nổ đá này, chính là phương pháp dễ nhất dành cho những người ngốc nghếch dùng, nhìn thì tiết kiệm thời gian nhưng sau khi làm xong sẽ phải mất rất nhiều thời gian để rửa sạch cát đá, hơn nữa nếu không làm đúng cách sẽ rất nguy hiểm.”
Thôi Hành Chu nghe được trọng tâm liền hỏi: “Vậy thì nên dùng biện pháp nào?” Miên Đường lắc lắc đầu nói: “Lúc đại cữu cữu giảng cho ta thì ta vẫn còn nhỏ cho nên không nhớ rõ, phu quân nếu cảm thấy có hứng thú vậy thì ta có thể viết thư gửi cho cữu cữu......
Nói đến đây, Miên Đường lại dừng lại, nàng đột nhiên phát hiện bản thân một chút cũng không nhớ nổi cả nhà của ngoại tổ phụ đang ở chỗ nào. Chỉ mơ hồ nhớ được khi nàng xuất giá, tiêu cục của ngoại tổ phụ hình như là làm ăn không tốt liền dời đến tỉnh khác. Mà kể từ khi nàng sinh bệnh cũng đã không nhận được thư từ của ngoại tổ phụ được một năm rồi....
Nghĩ đến đây cơn đau đầu lại ập đến, nàng còn chưa kịp hỏi đã nghiêng người ngã vào trong lồng ngực của Thôi Cửu. Thôi Hành Chu nhìn thấy sắc mặt của nàng đột nhiên tái nhợt, theo trực giác liền duỗi tay đỡ nàng sau đó cúi đầu hỏi: “Làm sao vậy?”
Da đầu của Miên Đường căng đến mức nàng không mở được mắt ra, chỉ nhỏ giọng nói: “Đau đầu quá......”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.