Kiều Tàng

Chương 64:

Cuồng Thượng Gia Cuồng

28/10/2023

Thôi Cửu nhìn chiếc xe lừa đang lầy lội trong bùn đất kia, suy nghĩ một chút rồi lại nhìn về phía xe ngựa của hắn cùng mấy người phụ tá, liền thản nhiên đem Miên Đường bế lên trên một trong số những chiếc xe ngựa đó sau đó kêu Lý ma ma đưa nàng trở về Bắc Nhai.

Hắn đã từng nhìn thấy Miên Đường đau đầu, chính là đau đến mức cả ngày không ăn được cơm, sắc mặt tái nhợt làm cho người nào nhìn thấy cũng cảm thấy đau lòng. Cũng không biết Triệu Tuyền chẩn trị cho nàng như thế nào, không phải đã nói chỉ cần uống thuốc thì bệnh tình sẽ giảm bớt hay sao?

Miên Đường đau đớn vô cùng cho tới khi trở về Bắc Nhai, nằm ở trên giường nàng mới cảm thấy đỡ hơn một chút.

Lúc Lý ma ma bưng một chén thuốc tới cho nàng, nàng chần chờ hỏi: “Lý ma ma, sau khi ta thành thân, trong nhà ngoại tổ phụ của ta có từng viết thư gửi cho ta hay không?”

Lý ma ma làm sao có thể biết được những chuyện này, chỉ có thể hướng về phía nàng nói: “Phu nhân nhận được thư cũng không cho lão nô xem, người mau chóng uống thuốc nhân lúc thuốc còn nóng đi, chờ đến khi chủ nhân trở về, phu nhân lại hỏi chủ nhân là được.”

Vì vậy khi Thôi Hành Chu trở về, Miên Đường liền hỏi hắn vấn đề này.

Bởi vì sáng sớm đã cùng Lý ma ma nói qua, Thôi Cửu đã sớm có chuẩn bị nên nói: “Gia đình của ngoại tổ phụ nàng đã chuyển đi xa, thư từ qua lại cũng không dễ dàng, hơn nữa khi đó án tử của phụ huynh nàng cũng làm vô cùng ầm ĩ đến mức mỗi một người ở quê đều mắng chửi, bọn họ có lẽ vì để tránh sự nghi ngờ cho nên vẫn luôn không liên lạc.”

Miên Đường trầm mặc một hồi, nàng lại hướng Thôi Cửu nói: “Vậy chàng có biết bọn họ chuyển đi nơi nào hay không?”

Thôi Hành Chu đang cầm sơ đồ phác thảo của nàng ở trên bàn vừa nói giống như có lệ: “Ta sẽ nhờ người gửi thư về quê của nàng để xem thử có thể tìm được tung tích của bọn họ hay không......Nàng vẽ những thứ gì vậy?”

Miên Đường từ lúc nghe xong những lời mà Thôi Cửu nói, tinh thần có chút uể oải liền ủ rũ nói: “Bản đồ đường đi để vận chuyển đất sét nhanh chóng và tiện lợi......”

Thôi Hành Chu nghe Lý ma ma nói chuyện Miên Đường muốn làm cho những lão gia ở thương hội phải bẽ mặt nhưng dựa theo bản vẽ của nàng thì việc vận chuyển đất sét này không cần phải đi đường thủy mà chỉ cần đi xuyên qua các ngọn núi là có thể vận chuyển được!

Miên Đường rất ít khi làm cho tâm trạng của bản thân xuống dốc cho nên sau khi khổ sở một lúc cũng bình tĩnh lại, nghe thấy Thôi Hành Chu hỏi liền gật gật đầu nói: “Phu quân, chàng nhìn xem chỗ này có một mảnh ruộng lớn cũng ao cá. Nếu đem đem mảnh ruộng này cùng ao cá lấp đi thì đây chính là một đường tắt có thể đi qua.”

Thôi Hành Chu nhướng mày nói: “Nếu nơi này thật sự có thể đi gần hơn vậy tại sao trước đây chưa từng có người nghĩ đến chứ?”

Miên Đường hơi hơi mỉm cười: “Bởi vì lúc trước khi kênh đào chưa được tu sửa, đương nhiên là đi đường thủy sẽ nhanh và thuận tiện hơn, thuyền bè cũng có thể chờ được vậy thì làm gì có ai nghĩ đến việc đi đường bộ chứ? Nhưng mà hiện tại kênh đào vẫn chưa được tu sửa xong, con thuyền lại vẫn đang được sửa chữa, lối đi tắt này chỉ là mọi người nhất thời chưa nghĩ tới mà thôi.”

Thôi Cửu cảm thấy nữ tử này vắt óc tìm mưu kế muốn bắt chẹt những lão gia đó, tâm trả tù cũng thật lớn, không khỏi nghiền ngẫm nói: “Nhưng mà đây là đất cày ruộng, cho dù nàng nghĩ tới thì người ta cũng sẽ không để cho nàng......”



Nói đến đây, Miên Đường lại có chút chột dạ, nhìn phu quân thật cẩn thận mà nói: “Phu quân, ta hôm nay động đến một chút bạc ở trong nhà, chàng có trách ta hay không?”

Thôi Cửu nheo mắt lại, nhìn người dưới giường đang chuyển động, lập tức đoán được, thử hỏi: “Nàng dùng nhiều bạc như vậy...để mua ruộng cùng ao cá sao?”

Miên Đường ngoan ngoãn gật gật đầu, khâm phục mà nhìn quan nhân nhà mình nói: “Phu quân, chàng cũng thật lợi hại, nhanh như vậy đã đoán được rồi!” Mấy ngày gần đây sau hi nàng xem xét xong tuyến đường liền nhanh chóng chạy ra sau núi rồi đem mảnh đất đó mua với giá gấp đôi.

Bởi vì giá cao cho nên người địa chủ kia ngay lập tức tìm người đến bảo lãnh cùng Miên Đường ký khế đất.

Từ nay về sau, đường tắt để vận chuyển đất sét có tên là “Đường này là ta mở, nếu muốn đi lối này vậy thì phải bỏ tiền ra mua đường.”!

Thôi Hành Chu đến tận đây sau đó lại nhìn Miên Đường bằng ánh mắt sâu sắc hơn.

Theo suy nghĩ của hắn, cái gọi là nữ tử hoặc là sẽ giống với mẫu thân cùng biểu muội U Lan của hắn, ôn nhu mềm mại cùng hiền thục; hoặc là sẽ giống như những quý thiếp trong hậu trạch của phụ thân, cả ngày chuyên tâm đến chuyện làm thế nào để cho nam nhân sủng ái mình, dùng mưu kế độc ác để hại người.

Nhưng rõ ràng Miên Đường không thuộc về hai loại nữ nhân này, nàng nhìn giống như một đóa hoa kiều diễm mỏng manh nhưng lại có sức sống cùng sự cứng cỏi giống như cỏ dại.

Còn có một loại khí phách hiên ngang mà nữ tử không nên có.

Từ trước đến nay Thôi Hành Chu chưa từng tiếp xúc qua nữ tử như vậy hoặc là nói chưa từng tận mắt nhìn thấy nữ tử nào giống như vậy cả cho nên không khỏi nhìn nàng sâu thêm một chút, nghĩ: Trong tương lai nếu nàng tái giá, nhìn lại chính mình vậy thì nàng sẽ tìm một người nam tử như thế nào mới có thể xứng đôi với nàng đây?

Hoài Dương Vương rất ít có thời gian rỗi để nghĩ tới nữ nhân nhưng sau khi nghĩ lại lại cảm thấy có chút không thoải mái, chỉ cảm thấy nữ tử này đã ở trong đám sơn tặc một thời gian nhất định mắt chọn nam nhân không tốt.

Nếu nàng nhớ ngoại tổ phụ của nàng vậy thì hắn cũng không ngại sai người cẩn thận tìm cho nàng, ít nhất sau này nàng cũng coi như là có người nhà mẹ đẻ giúp đỡ, sẽ không tùy tiện bị tên nam nhân hoa ngôn xảo ngữ nào dễ dàng lừa đi mất.

Nghĩ như vậy cho nên Hoài Dương Vương thực sự đã muốn cho người đi tìm thân nhân của Miên Đường.

Miên Đường thấp thỏm nói xong việc bản thân đem hết số tiền kiếm được ra tiêu hết, không nghĩ tới phu quân nàng vậy mà vẫn giữ nguyên sắc mặt, chỉ nhàn nhạt mà ừ một tiếng, sau đó liền ngồi ngay ngắn ở bên cạnh bàn, một bộ dáng vô cùng thản nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Tàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook