Kiều Tàng

Chương 66:

Cuồng Thượng Gia Cuồng

28/10/2023

Đầu tháng này, thương hội sẽ bắt đầu họp bàn lại.

Một nhóm các lão gia lại ngồi lại cùng với nhau, chỉ còn chờ một mình Thôi phu nhân phường Ngọc Thiệu Từ đến nữa thì sẽ cùng nhau lên án hành vi cản trở đường xá của nàng.

Sáng sớm, các lão gia đã lần lượt kéo đến đông đủ, một đám vẫn luôn thương nghị cách làm thế nào để dọa sợ Thôi phu nhân làm cho nàng nhả con đường này ra. Nhưng nhân vật chính là Thôi phu nhân lại không có tới.

Hạ nhị gia cảm thấy vô cùng lo lắng liền ra lệnh cho gã sai vặt của nhà mình đi đến phố Ngọc Thiêu Từ hỏi thăm chút tin tức.

Kết quả gã sai vặt đi hết một vòng mới phát hiện cô nương nhà người ta vốn không ở đó mà đang ở trong một ngôi nhà ở phố Bắc Nhai. Chờ hắn lại đi đến đó thì cửa của Bắc Nhai lại mở ra, có một bà tử mặt lầm lì ló mặt ra, nói: “Nương tử nhà chúng ta nói qua, các vị lão gia cùng với nữ tử nói chuyện không tiện cho nên nàng không đến, hôm nay nương tử cũng cảm thấy có chút không khỏe vẫn mong đừng tới quấy rầy!”

Gã sai vặt tái mặt đi, lúc đem lời truyền lại cho những người ngồi ở thương hội nghe thì thấy đầu tiên là những lão gia đó hai mặt nhìn nhau, tiếp theo là thổi râu trừng mắt chửi ầm lên, mỗi người một câu nói nữ nhân Thôi gia này thật là không hiểu đạo nghĩa, phu quân nhà nàng bình thường quản giáo nàng ta như thế nào vậy? Cứ để cho nàng kiêu căng vô lễ như vậy, cứ như vậy mà xúc phạm người khác hay sao?

Nhưng mà sau khi mắng cho thật thống hoái xong thì các lão gia lại im bặt không nói được lời nào, bọn họ không biết phải làm như thế nào mới có thể giải quyết được số lượng lớn đất sét cần vận chuyển đây!

Trước đó mấy ngày còn có mấy chiếc thuyền có thể dùng được nhưng mà vừa rồi quan viện ở thủy cục cũng không biết bị trúng gió gì mà đem tất cả những con thuyền còn dư lại điều động đi hết. Mắt thấy những xưởng sản xuất không có nguyên liệu phải ngừng sản xuất, Hạ nhị gia tức giận đến không nói nên lời.

Làm việc cho hoàng cung là một việc được nhiều người hâm mộ nhưng nếu xảy ra sai lầm gì thì cũng sẽ mất đầu!

Hạ Trân ngồi ở một bên yên lặng lắng nghe, trong lòng hiểu rõ đây là do Thôi nương tử lần trước bị đám người phụ thân cản trở cho nên lần này muốn trả thù!

Một khi đã như vậy thì không bằng bọn họ thay đổi thái độ, cầu Thôi nương tử kia châm chước một chút là có thể để cho đất sét được vận chuyển qua lối đường tắt!

Nhưng mà kêu phụ thân cúi đầu thật sự sẽ làm ảnh hưởng đến thanh danh mặt mũi của Hạ gia. Hạ tam tiểu thư đương nhiên là muốn ra mặt hòa giải cho phụ thân của mình.

Vì thế ngày hôm sau, Hạ tam tiểu thư chuẩn bị một hộp nhân sâm, cộng thêm tổ yến Nam Dương cùng mấy hộp lớn mật ong và trái cây đi thăm Thôi phu nhân đang “ốm nhẹ” ở trên phố Bắc Nhai.

Lần này Lý ma ma mặt đen thật sự lại ra mở cửa, Hạ Trân từ khi vào cửa vẫn luôn mang gương mặt tươi cười ân cần, nhìn Liễu nương tử đang nằm nửa người ở trên giường, dùng lặc ngạch quấn lấy cái trán, Hạ Trân liền giống như tỷ muội tương giao nhiều năm mà ân cần nắm lấy tay nàng hỏi thăm.



“Thôi phu nhân, mới chỉ có mấy ngày không thấy sao lại bệnh thành dáng vẻ như thế này chứ?” Hạ tam tiểu thư vẻ mặt đau lòng hỏi.

Miên Đường vén nửa mái tóc lên, uể oải nằm nhưng thật ra thực sự có vài phần thần sắc của người có bệnh, cũng thở dài nói: “Ta cũng chỉ là bệnh cũ nhiều năm mà thôi, thỉnh thoảng sẽ đau đầu. Vì bệnh này mà lúc trước ở kinh thành đã tiêu phí không ít bạc làm cho của cải của phu quân ta đều tiêu tán hết. May mắn gặp được lương y kê cho ta một đơn thuốc. Chỉ là dược liệu kia vô cùng đặc biệt, cần phải chọn một nơi màu mỡ tươi tốt, rời xa ngựa xe huyên náo, cẩn thận dưỡng bệnh mới có thể bảo toàn được công dụng của dược liệu. Cũng là do mệnh của ta chưa tuyệt, trước đó vài ngày mới mua được một mảnh đất tốt, chỉ chờ loại thuốc đó trồng ra được để kéo dài mạng sống...... Tam tiểu thư, ngươi bận rộn như vậy vẫn bớt chút thời gian đến thăm ta, thật là vất vả cho ngươi rồi!”

Hạ Trân vẫn cố miễn cưỡng nặn ra nụ cười khi nghe nàng nói những lời này nhưng nhìn thế nào vẫn có chút khó coi. Nàng không nghĩ tới bản thân chỉ tới hàn huyên hai ba câu mà Liễu nương tử thế mà lại đem câu chuyện của nàng chặn lại toàn bộ.

Nghe ý tử của Liễu nương tử, mảnh đất ở thôn Song Lĩnh kia là được dùng để trồng ra loại thuốc cứu mạng của nàng, còn cần phải rời xa chốn ồn ào náo nhiệt nữa. Ngụ ý ở trong đó chính là nếu ai muốn nơi đó thì chính là muốn tính mạng của Liễu nương tử phải không?

Cho nên sau khi Liễu Miên Đường kể rõ chuyện ốm đau cùng đau khổ của bản thân xong lại quan tâm hỏi thăm Hạ Trân tới chỗ của nàng là vì chuyện gì, tuy Hạ tam cô nương vốn là người nhanh mồm nhanh miệng những nhất thời cũng không nói ra lời.

Nhưng mà trì hoãn đại sự của hoàng gia chính là chuyện lớn, tính mạng của toàn bộ người trong Hạ gia từ trẻ đến lớn đang bị trói buộc trên cùng một sợi dây, thật sự không thể trì hoãn được, chỉ có thể căng da đầu mà mở miệng nói: “Thôi phu nhân, có lẽ ngài cũng vô cùng rõ ràng, hiện giờ kênh đào đang được thi công, tất cả các thuyền đều bị điều động đi rồi. Phường Ngọc Thiêu Từ cung cấp đất sét cho chúng ta không thể vận chuyển lên được, thực sự là làm cho người ta cảm thấy đau đầu. Bất quá ta lại nghe nói nhà ngươi có thể vận chuyển được nhiều đất sét lên, nếu được có thể cung cấp cho cửa hiệu Hạ gia một chút, như vậy cũng có thể bớt được chút gánh nặng.”

Miên Đường vừa nghe thấy lời này, lại nhẹ nhàng nhíu mày nói: “Hạ tiểu thư nếu yêu cầu việc khác thì ta có thể đáp ứng không chút do dự nhưng lại yêu cầu việc này thì thật sự là làm khó cho ta rồi. Thật không dám giấu giếm, phường Ngọc Thiêu Từ của chúng ta gần đây cũng tiếp nhận một đơn đặt hàng lớn, đang cần dùng đến đất sét. Nếu tất cả đều đưa cho các ngươi vậy thì đơn đặt hàng của chúng ta sẽ không thể hoàn thành đúng thời hạn như vậy chẳng phải sẽ làm ảnh hưởng không tốt đến thanh danh của Ngọc Thiêu Từ mà chúng ta vất vả gây dựng hay sao?”

Hạ Trân sớm đoán được nàng sẽ từ chối, vội vàng nói: “Giá cả có thể thương lượng được, chúng ta ra giá cao là được rồi.”

Đây rõ ràng là Liễu nương tử đang muốn đầu cơ kiếm lợi, như vậy chi bằng thuận theo tâm ý của nàng, giải quyết được nhu cầu cấp bách của Hạ gia trước rồi lại nói.

Dù sao chỉ cần năm sau kênh đào kia được tu sửa xong, đường thủy được khôi phục lại thì sẽ có thêm càng nhiều thuyền, vậy thì Liễu nương tử kia có muốn làm gì cũng không thể ảnh hưởng đến bọn họ được.

Nhưng có một điều, Hạ gia các nàng có rất nhiều tiền cho nên có thể chịu đựng được yêu cầu này nhưng những cửa hàng khác có lẽ sẽ không đáp ứng được yêu cầu này, họ không có nhiều bạc mà mua đất sét của Thôi gia với giá cao được.

Lần này Thôi gia đã thu được một khoản tiền lớn nhưng cũng đã đắc tội hết tất cả những người làm kinh doanh khác ở trong trấn Linh Tuyền, vậy thử xem nhà nàng sau này còn có thể sống tốt ở trấn Linh Tuyền như thế nào được đây!

Cho nên vô luận Liễu Miên Đường muốn giá cao như thế nào chăng nữa thì nàng cứ dốc hết sức đáp ứng là được, bỏ chút bạc mà có thể hủy đi thanh danh của Thôi gia, loại chuyện không đánh mà thắng này vẫn rất đáng. Nàng muốn đem người một nhà họ Thôi đuổi ra hỏi trấn Linh Tuyền.

Mà sau khi Liễu Miên Đường nghe được Hạ tam tiểu thư muốn mua lại đất sét với giá cao liền nhu hòa cười nói: “Xem tam tiểu thư nói kìa, phu quân của ta là người đọc qua sách, Thôi gia của chúng ta sao lại có thể vì trục lợi mà quên đi tình nghĩa của con người được chứ? Làm sao có thể dùng con mắt đen tối mà kiếm tiền từ những người ở trong quê hương của mình được đây? Còn nữa, nhà của chúng ta bán đồ sứ cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ đổi sang buôn bán đất sét!”

Tam tiểu thư vừa nghe những lời này liền có chút hông nắm bắt được ý tứ của vị Liễu nương tử này.



Nàng ngồi gần nửa ngày, mài rách môi, mới có thể làm cho Liễu Miên Đường phun ra được một câu: “Kỳ thật cửa hàng của Thôi gia chúng ta nếu có thể kiếm được nhiều bạc hơn một chút, dùng số bạc đó để đi đến đến nơi khác mua thuốc cứu mạng.... Chỉ là những đơn hàng mà cửa hàng nhà chúng ta đang tiếp nhận quá nhỏ, nếu có thể giống như Hạ gia của các người hoặc là những chưởng quầy khác có thể nhận được một số công việc của hoàng gia thì tốt......"

Hạ Trân vừa nghe thấy những lời này, lúc này mới hiểu rõ ý tứ của Liễu nương tử, vậy mà nàng lại có dã tâm này, muốn phân chia số thịt mà hoàng gia đưa tới!

Nếu hai bên đã đem ý tứ của mình nói ra rõ ràng thì tất cả đều trở nên dễ dàng, Hạ tam tiểu thư nói rõ ràng đây là chuyện lớn, muốn trở về thương lượng cùng với phụ thân.

Liễu nương tử bất chấp cơ thể yếu nhược, tự minh tiễn Hạ tam tiểu thư đến tận cửa, thân thiết mà dặn dò nàng nhanh chóng tìm Hạ nhị gia thương lượng một chút, bằng không thuốc của nhà nàng ở thôn Song Lĩnh lớn hơn một chút nữa thì nàng sẽ không nỡ nhổ lên mà cho xe đi qua.

Lúc Hạ Trân đem những lời này nói cho phụ thân nàng, Hạ nhị gia lại tức giận đến mức đập bản, nói thẳng rằng Thôi gia thật lớn mặt, cũng không nhìn xem bản thân là loại địa vị gì cũng muốn làm đồ cho hoàng gia!

Nhưng mà Hạ Trân lại khuyên nhủ Hạ nhị gia, nói nếu Liễu Miên Đường có tâm kiếm bạc của hoàng gia vậy thì để cho nàng kiếm đi. Hơn nữa kỹ năng tạo màu của phường Ngọc Thiêu Từ thực sự không tồi, nếu có thể sử dụng cho Hạ gia vậy thì chẳng phải sẽ giúp cho Hạ gia như hổ thêm cánh hay sao?

Hạ nhị gia hiểu rõ ý tử của nữ nhi mình, dù sao thì những đồ sứ trang trí mà Hạ gia nhận thầu cuối cùng vẫn được đặt tên theo tên của xưởng nhà Hạ gia. Liễu Miên Đường cho dù có năng lực cũng bất quá chỉ là con ngựa con của Hạ gia. Chờ giải quyết xong việc đại sự lớn nhất đời là Hoàng đế đại hôn thì lúc đó đối phó với phường Ngọc Thiêu Tù cũng không muộn.

Hạ nhị gia biết nữ nhi này của hắn có tâm kế, làm việc so với hắn cũng chu toàn hơn nhiều, vi kế hoạch lần này cũng chỉ có thể mời vị Liễu phu nhân kia nhập hội, vượt qua được cửa ải khó khăn trước mắt rồi lại nói.

Vì thế lần này thương hội tụ tập ở trấn Linh Tuyền mỗi tháng một lần đã phá vỡ thông lệ, sau ngày mà Hạ tam tiểu thư đến vấn an Liễu nương tử lại tụ họp một lần nữa.

Lần này Liễu nương tử cũng tới, bất quá đến muộn hơn thời gian quy định khoảng một canh giờ.

Lúc Liễu nương tử vào cửa liền liên tục xin lỗi, nói thẳng rằng nữ nhân trước khi ra ngoài có rất nhiều việc cần phải giải quyết, chuẩn bị y phục cùng trang điểm vô cùng tốn thời gian đã làm chư vị đợi lâu rồi.

Tất cả những lão gia của thương hội lần này vậy mà đều trưng ra một gương mặt tươi cười chào đón nàng, nói rằng Thôi phu nhân coi trọng những người ở trong thương hội cho nên mới tỉ mỉ trang điểm, đó là điều nên làm!

Vì thế tất cả các thương nhân của trấn Linh Tuyền lại một lần nữa thương thảo với nhau về công việc mà hoàng gia phân phó.

Thu được lợi nhiều nhất từ việc tạo màu cho đồ sứ chính là xưởng đồ sứ ở Ngọc Thiêu Từ. Cục thịt mỡ này nguyên bản là Hạ gia độc chiếm, Hạ nhị gia đương nhiên không muốn cắt ra nhường cho người ngoài. Nhưng những thứ hác Liễu nương tử kia đều chướng mắt, chỉ có một thứ này là làm cho nàng cảm thấy hứng thú, cắn mãi không buông.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Tàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook