Chương 33:
Hỏa Thiêu Hoa Quả Sơn
04/09/2024
Mọi người còn vây quanh bên cạnh đại công chúa, tỳ nữ đặt quả cầu trúc ở giữa đồng cỏ, ngũ công chúa dẫn đầu đi qua đó, đại công chúa cùng các quý nữ mới nhao nhao lên sân.
Chia làm hai đội, một đội do Ngũ công chúa dẫn đầu, một đội vốn là Đại công chúa dẫn đầu, nhưng Đại công chúa nói rằng trận đấu này Ngũ công chúa muốn so tài với Thôi Giảo, nên để Thôi Giảo lên thay thế, Thôi Giảo đối mặt với Ngũ công chúa thì khiêm nhượng hơn so với khi đối đầu với Tương Vương, trước tiên để Ngũ công chúa đá quả cầu đầu tiên, Ngũ công chúa vừa chạy vừa dẫn bóng về phía khung thành, trong lòng đắc ý, nghĩ rằng nha hoàn này cũng chẳng đáng kể gì, Tứ ca nàng ta lại đánh không lại một tiện tỳ, ngược lại còn để mình bị thương, cho nên hôm nay nàng ta phải đích thân dạy dỗ.
Nhưng nàng ta không đắc ý được bao lâu, dưới chân bỗng cảm giác như một cơn gió lướt qua, chưa kịp phản ứng, quả cầu đã đến chân Thôi Giảo, Thôi Giảo ung dung đá quả cầu qua cho Đại công chúa, quay lại nở nụ cười nhẹ với Ngũ công chúa, khiến nàng ta tức giận đến suýt ngất đi, nhưng nàng ta ngay cả thời gian tức giận cũng không có, còn muốn đi đoạt bóng nhưng lại bị những người khác ngăn cản, chỉ còn biết trơ mắt nhìn đại công chúa đá cầu bay vào khung thành.
Đây mới là bắt đầu, ngay sau đó quả cầu thứ hai, quả cầu thứ ba, nàng ta ngay cả cầu cũng sờ không được, Thôi Giảo vững vàng bảo vệ cầu, cuối cùng lại đưa đến chân đại công chúa, do đại công chúa tự mình sút vào cầu môn, người sáng suốt đều nhìn ra, kỹ thuật đá cầu của Thôi Giảo thắng xa Ngũ công chúa, nếu Ngũ công chúa tiếp tục đá, thì nàng ta chỉ tự rước lấy nhục.
Ngũ công chúa làm sao nhìn không ra, đá đến một nửa liền ngừng lại, tức giận mắng Thôi Giảo: "Con chó chết, ngươi dám giỡn mặt ta!"
Thôi Giảo nhíu mày im lặng.
Đại công chúa thu lại nụ cười: "Ngũ nương học lễ giáo từ ai? Còn đâu dáng vẻ của một tiểu thư khuê các? Những lời thô tục như vậy cũng dám nói, mau xin lỗi Thôi Giảo."
Tuy nói Hoàng đế yêu thương nữ nhi, nhưng cũng phải bận tâm thể diện, Ngũ công chúa nói lời thô lỗ, truyền ra ngoài thì gia đình Hoàng gia cũng mất mặt.
Ngũ công chúa bị bắt bẻ, đành phải xin lỗi Thôi Giảo: "Xin Thôi Giảo bỏ qua cho, ta đã nói lời không phải."
Thôi Giảo thản nhiên nhận lời xin lỗi, mỉm cười: "Biết sai mà sửa là tốt, ta sẽ không để bụng đâu."
Chia làm hai đội, một đội do Ngũ công chúa dẫn đầu, một đội vốn là Đại công chúa dẫn đầu, nhưng Đại công chúa nói rằng trận đấu này Ngũ công chúa muốn so tài với Thôi Giảo, nên để Thôi Giảo lên thay thế, Thôi Giảo đối mặt với Ngũ công chúa thì khiêm nhượng hơn so với khi đối đầu với Tương Vương, trước tiên để Ngũ công chúa đá quả cầu đầu tiên, Ngũ công chúa vừa chạy vừa dẫn bóng về phía khung thành, trong lòng đắc ý, nghĩ rằng nha hoàn này cũng chẳng đáng kể gì, Tứ ca nàng ta lại đánh không lại một tiện tỳ, ngược lại còn để mình bị thương, cho nên hôm nay nàng ta phải đích thân dạy dỗ.
Nhưng nàng ta không đắc ý được bao lâu, dưới chân bỗng cảm giác như một cơn gió lướt qua, chưa kịp phản ứng, quả cầu đã đến chân Thôi Giảo, Thôi Giảo ung dung đá quả cầu qua cho Đại công chúa, quay lại nở nụ cười nhẹ với Ngũ công chúa, khiến nàng ta tức giận đến suýt ngất đi, nhưng nàng ta ngay cả thời gian tức giận cũng không có, còn muốn đi đoạt bóng nhưng lại bị những người khác ngăn cản, chỉ còn biết trơ mắt nhìn đại công chúa đá cầu bay vào khung thành.
Đây mới là bắt đầu, ngay sau đó quả cầu thứ hai, quả cầu thứ ba, nàng ta ngay cả cầu cũng sờ không được, Thôi Giảo vững vàng bảo vệ cầu, cuối cùng lại đưa đến chân đại công chúa, do đại công chúa tự mình sút vào cầu môn, người sáng suốt đều nhìn ra, kỹ thuật đá cầu của Thôi Giảo thắng xa Ngũ công chúa, nếu Ngũ công chúa tiếp tục đá, thì nàng ta chỉ tự rước lấy nhục.
Ngũ công chúa làm sao nhìn không ra, đá đến một nửa liền ngừng lại, tức giận mắng Thôi Giảo: "Con chó chết, ngươi dám giỡn mặt ta!"
Thôi Giảo nhíu mày im lặng.
Đại công chúa thu lại nụ cười: "Ngũ nương học lễ giáo từ ai? Còn đâu dáng vẻ của một tiểu thư khuê các? Những lời thô tục như vậy cũng dám nói, mau xin lỗi Thôi Giảo."
Tuy nói Hoàng đế yêu thương nữ nhi, nhưng cũng phải bận tâm thể diện, Ngũ công chúa nói lời thô lỗ, truyền ra ngoài thì gia đình Hoàng gia cũng mất mặt.
Ngũ công chúa bị bắt bẻ, đành phải xin lỗi Thôi Giảo: "Xin Thôi Giảo bỏ qua cho, ta đã nói lời không phải."
Thôi Giảo thản nhiên nhận lời xin lỗi, mỉm cười: "Biết sai mà sửa là tốt, ta sẽ không để bụng đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.