Chương 4: Thân Thế
Shi. Akira
25/02/2015
Ren nhìn Kì Du đang nằm mệt mỏi trên giường,ánh mắt có chút đăm chiêu. Cô ta thật sự là hiện thân ?
Từng ngón tay thon dài di chuyển gần đến khuôn mặt Kì Du.
Nhấn.
Chà ! Má con nhóc này mềm thật . Thích thú, Ren chuyển tư thế tay bẹo vào má cô, mỗi lúc càng mạnh . Da mặt cô cũng đỏ dần dần lên theo.
Aydaaa~~ Con nhóc này, ăn cái gì mà sao má phính quá vậy ??
Chắc do cảm nhận được cái đau từ da từ thịt nên Kì Du khẽ nheo hàng lông mày. Dường như biết rằng cô bé sắp tỉnh, Ren nhanh chóng thu tay lại, trở về tư thế ban đầu .
Con gà này sao dậy đúng lúc thế ?
.
.
.
Đau. Đau quá . Đau ở tay, lại thêm cảm giác đau tê tái ở má như bị bẹo. Sao lại lắm cái đau đổ dồn đến tôi thế này không biết >.< .
Đảo mắt nhìn xung quanh,xém tí nữa là tôi thổ huyết mà ngất tại chỗ. Tôi … tôi đang ở phòng của Bao Thanh Thiên hả ?
Nhìn cả cái phòng toàn một màu đen mới hãi chứ . Tường đen,tủ đen,sàn nhà đen,rèm cửa đen, giường đen,đến cái chén cái cốc cũng đen nữa .
Cơ mà …. Giường á ???
Tôi trừng mắt,bắt gặp ngay cái ánh mắt cợt nhả tôi của tên con trai trước mặt. Vâng! Là cái thằng điên đen thui một cục ấy ạ -_- “ .
Thề là bây giờ tôi không sợ. Thật luôn. Tôi chỉ đang thắc mắc là tại sao mình ở đây thôi. Chẳng phải tôi bị hắn tấn công một chưởng vào tay hay sao ?
Vội vàng nhìn xuống cánh tay, Ế ? Được băng bó rồi này . Tên này cũng không đến nỗi xấu xa như tôi nghĩ .
Mà không, hắn vẫn xấu xa, tôi ra nông nỗi này là tại hắn chứ tại ai >.<
“Sao …. Tôi lại ở đây ?” – Dứt lời,tôi nuốt nước bọt cái ực
“Tôi đưa cô về ” – Nam mô a di đà phật , Tên kia, mi phải quay mặt lại mà trả lời ta chứ .
“Đây là …”
“ Lâu đài Phantoms”
Chẳng lẽ nhà của tên này cũng na ná như cái danh tộc Rikira gì gì ấy hả ?
“Rikira ? ” – Tên điên kia nhướng mày, rồi hỏi tiếp : “Cô đã gặp Aron ?”
“Ờ … Mà sao anh lại nghe lén tôi nói ???” – Cái tên mặt thớt này,dám nghe trộm bà nói à ??
“Con gà xấu xí, có nói lẩm bẩm cũng nên vặn nhỏ âm lượng một chút” – Hắn cúi sát mặt tôi ,lời nói nhẹ tựa như gió rồi cười ha hả bước ra khỏi phòng. Tôi xin thề, nếu hắn không phải tên vô lại như thế thì tôi sẽ nguyện dâng hiến cho hắn đấy .
Nhưng đến lúc hắn ra khỏi phòng,tôi mới chợt nhớ . Chính xác thì sao tôi lại lạc vào thế giới này ? Đầu tiên là Lâu đài Rikira, tiếp đó là cánh trừng,cuối cùng lại ở nhà tên này.? Nhìn từ phía ban công,lâu đài này rất rộng,cỡ phải bằng cái sân gofl . Vậy nên chắc chắn nó không thể ở trong thành phố được.
Tôi phải về nhà, tôi phải đi học, cuối tuần còn phải về nhà với ba mẹ nữa . Nghĩ là làm,tôi vội chạy theo tên điên kia .
“Khoan , chờ đã , tôi muốn hỏi .. ”
Tên này,chạy đi đâu rồi không biết ? Tôi chạy lần xuống theo lối cầu thang. Gớm chửa ? Đến cái cầu thang cũng một màu đen tông triệt tông thế này thì dám cá Bao Thanh Thiên cũng phải gọi tên này là cụ.
Thấy rồi, chậy liên tục 4 nấc cầu thanh cuối cùng tôi cũng thấy bóng dáng hắn . Bắt được rồi ! Tôi tóm được khuỷu tay hắn rồi .
“ Cô làm cái gì thế ? ” – Hắn quay lại nhìn tôi . Còn làm gì nữa,tất nhiên là có chuyện muốn hỏi nhà ngươi rồi .
“Tôi muốn về nhà … ”
“Kết giới đóng lại rồi” - Thì sao ? Tôi nói là tôi muốn về nhà mà.
Có lẽ hắn hiểu tôi đang lơ tơ mơ nên tiếp lời :
“Nghĩa là cô không thể trở về thế giới con người nữa”
Goắt Dơ ??? Thế thì còn bạn bè, cha mẹ tôi thì sao ??? Bà nó, lại khóc tiếp nữa rồi .
“Thế giới con người ?? Rốt cuộc anh là ai ??”
“Quỷ - giống cô ”
Hắn là quỷ ? Oimeoi , là thật hay mở nhỉ ? Tôi ngồi bệt hẳn xuống đất. Nhưng hắn nói là giống tôi ?? Tôi là con người mà . Có phải hắn bị chập cheng không ?
Tên này làm tôi sôi máu rồi đấy :
“ANH ĐANG LẢM NHẢM CÁI GÌ THẾ ????” – Nước mắt tuôn ra mỗi lúc một nhiều,quái thật,sao chảy lắm thế ?? – “Tôi là con người, ba mẹ tôi cũng là người,đừng gán chúng tôi vào thứ ghê tởm như anh ” – Tôi dung hết sức đánh vào người hắn,chẳng biết hắn có đau hay không nhưng tay tôi thì bắt đầu nhức buốt . Vết băng trắng trên tay thấm đẫm máu. Máu từ cánh tay tôi lại tuôn ra xối xả .
Đầu tôi bắt đầu choáng, tôi đứng không còn vững nữa,ngay thì sắp ngà quỵ ra đất còn nghe được loáng thoáng tiếng của tên điên kia :
“Ba mẹ cô là quỷ, họ là thượng đế và cô là hiện thân”
Ba mẹ … Nói với con đi … Chúng ta là quỷ thật à ??
Quỷ ư ??
Cái loài vật khát máu, ghê tởm ấy ư ???
…. Con không muốn ….
Từng ngón tay thon dài di chuyển gần đến khuôn mặt Kì Du.
Nhấn.
Chà ! Má con nhóc này mềm thật . Thích thú, Ren chuyển tư thế tay bẹo vào má cô, mỗi lúc càng mạnh . Da mặt cô cũng đỏ dần dần lên theo.
Aydaaa~~ Con nhóc này, ăn cái gì mà sao má phính quá vậy ??
Chắc do cảm nhận được cái đau từ da từ thịt nên Kì Du khẽ nheo hàng lông mày. Dường như biết rằng cô bé sắp tỉnh, Ren nhanh chóng thu tay lại, trở về tư thế ban đầu .
Con gà này sao dậy đúng lúc thế ?
.
.
.
Đau. Đau quá . Đau ở tay, lại thêm cảm giác đau tê tái ở má như bị bẹo. Sao lại lắm cái đau đổ dồn đến tôi thế này không biết >.< .
Đảo mắt nhìn xung quanh,xém tí nữa là tôi thổ huyết mà ngất tại chỗ. Tôi … tôi đang ở phòng của Bao Thanh Thiên hả ?
Nhìn cả cái phòng toàn một màu đen mới hãi chứ . Tường đen,tủ đen,sàn nhà đen,rèm cửa đen, giường đen,đến cái chén cái cốc cũng đen nữa .
Cơ mà …. Giường á ???
Tôi trừng mắt,bắt gặp ngay cái ánh mắt cợt nhả tôi của tên con trai trước mặt. Vâng! Là cái thằng điên đen thui một cục ấy ạ -_- “ .
Thề là bây giờ tôi không sợ. Thật luôn. Tôi chỉ đang thắc mắc là tại sao mình ở đây thôi. Chẳng phải tôi bị hắn tấn công một chưởng vào tay hay sao ?
Vội vàng nhìn xuống cánh tay, Ế ? Được băng bó rồi này . Tên này cũng không đến nỗi xấu xa như tôi nghĩ .
Mà không, hắn vẫn xấu xa, tôi ra nông nỗi này là tại hắn chứ tại ai >.<
“Sao …. Tôi lại ở đây ?” – Dứt lời,tôi nuốt nước bọt cái ực
“Tôi đưa cô về ” – Nam mô a di đà phật , Tên kia, mi phải quay mặt lại mà trả lời ta chứ .
“Đây là …”
“ Lâu đài Phantoms”
Chẳng lẽ nhà của tên này cũng na ná như cái danh tộc Rikira gì gì ấy hả ?
“Rikira ? ” – Tên điên kia nhướng mày, rồi hỏi tiếp : “Cô đã gặp Aron ?”
“Ờ … Mà sao anh lại nghe lén tôi nói ???” – Cái tên mặt thớt này,dám nghe trộm bà nói à ??
“Con gà xấu xí, có nói lẩm bẩm cũng nên vặn nhỏ âm lượng một chút” – Hắn cúi sát mặt tôi ,lời nói nhẹ tựa như gió rồi cười ha hả bước ra khỏi phòng. Tôi xin thề, nếu hắn không phải tên vô lại như thế thì tôi sẽ nguyện dâng hiến cho hắn đấy .
Nhưng đến lúc hắn ra khỏi phòng,tôi mới chợt nhớ . Chính xác thì sao tôi lại lạc vào thế giới này ? Đầu tiên là Lâu đài Rikira, tiếp đó là cánh trừng,cuối cùng lại ở nhà tên này.? Nhìn từ phía ban công,lâu đài này rất rộng,cỡ phải bằng cái sân gofl . Vậy nên chắc chắn nó không thể ở trong thành phố được.
Tôi phải về nhà, tôi phải đi học, cuối tuần còn phải về nhà với ba mẹ nữa . Nghĩ là làm,tôi vội chạy theo tên điên kia .
“Khoan , chờ đã , tôi muốn hỏi .. ”
Tên này,chạy đi đâu rồi không biết ? Tôi chạy lần xuống theo lối cầu thang. Gớm chửa ? Đến cái cầu thang cũng một màu đen tông triệt tông thế này thì dám cá Bao Thanh Thiên cũng phải gọi tên này là cụ.
Thấy rồi, chậy liên tục 4 nấc cầu thanh cuối cùng tôi cũng thấy bóng dáng hắn . Bắt được rồi ! Tôi tóm được khuỷu tay hắn rồi .
“ Cô làm cái gì thế ? ” – Hắn quay lại nhìn tôi . Còn làm gì nữa,tất nhiên là có chuyện muốn hỏi nhà ngươi rồi .
“Tôi muốn về nhà … ”
“Kết giới đóng lại rồi” - Thì sao ? Tôi nói là tôi muốn về nhà mà.
Có lẽ hắn hiểu tôi đang lơ tơ mơ nên tiếp lời :
“Nghĩa là cô không thể trở về thế giới con người nữa”
Goắt Dơ ??? Thế thì còn bạn bè, cha mẹ tôi thì sao ??? Bà nó, lại khóc tiếp nữa rồi .
“Thế giới con người ?? Rốt cuộc anh là ai ??”
“Quỷ - giống cô ”
Hắn là quỷ ? Oimeoi , là thật hay mở nhỉ ? Tôi ngồi bệt hẳn xuống đất. Nhưng hắn nói là giống tôi ?? Tôi là con người mà . Có phải hắn bị chập cheng không ?
Tên này làm tôi sôi máu rồi đấy :
“ANH ĐANG LẢM NHẢM CÁI GÌ THẾ ????” – Nước mắt tuôn ra mỗi lúc một nhiều,quái thật,sao chảy lắm thế ?? – “Tôi là con người, ba mẹ tôi cũng là người,đừng gán chúng tôi vào thứ ghê tởm như anh ” – Tôi dung hết sức đánh vào người hắn,chẳng biết hắn có đau hay không nhưng tay tôi thì bắt đầu nhức buốt . Vết băng trắng trên tay thấm đẫm máu. Máu từ cánh tay tôi lại tuôn ra xối xả .
Đầu tôi bắt đầu choáng, tôi đứng không còn vững nữa,ngay thì sắp ngà quỵ ra đất còn nghe được loáng thoáng tiếng của tên điên kia :
“Ba mẹ cô là quỷ, họ là thượng đế và cô là hiện thân”
Ba mẹ … Nói với con đi … Chúng ta là quỷ thật à ??
Quỷ ư ??
Cái loài vật khát máu, ghê tởm ấy ư ???
…. Con không muốn ….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.