Là Em Lạc Đường Mà Đến Bên Anh

Chương 16: Huỷ hôn

Xương Mặc

01/12/2024

Dục Minh quyết định về nhà để giải quyết chuyện của anh.

Đã về nước lâu rồi, nhưng anh vẫn chưa về nhà thăm ông bà Lâm, anh sợ rằng khi về ông Lâm lại nhắc đến hôn ước của anh và Trúc Đằng, với phần việc này phải được giải quyết sớm, anh mới có thể làm lành với Thiên Manh.

Một cuộc liên hôn được anh cho là vớ vẫn.

Đúng 7 giờ tối, Dục Minh lái xe về nhà, anh bước vào phòng khách, ông bà Lâm đã ngồi đợi sẵn,anh chào hai đấng sinh thành rồi ngồi xuống ghế.

"Ba, mẹ con về rồi.”

Ông Lâm vẫn ngồi trên sô pha tay cầm tờ báo, không hề ngước nhìn Dục Minh đáp:

"Biết đường về nhà rồi?”

Bà Lâm nói đỡ thêm cho tình hình không mấy vui vẻ:

"Dục Minh, về rồi à, về rồi thì tốt, ba con ngày nào cũng nhắc tới con, bảo là công việc con xử lý ở công ty rất tốt, tiếp thu khá nhanh, nếu tình hình cứ tốt như này, chúng ta có thể sớm nghỉ hưu được rồi.”

Thấy không cả chồng lẫn con trai phản ứng gì thêm, bà Lâm đổi chủ đề:

"Thôi dùng bữa thôi, cơm canh nguội hết rồi.”

Ngồi vào bàn ăn, Dục Minh nhìn thấy toàn là những món cậu thích, trong lòng cảm động mà nói với bà Lâm:

"Mẹ, cảm ơn mẹ.”

Bà Lâm mừng rõ vừa gắp thức ăn vừa nói với cậu:

"Toàn là những món con thích, nên ăn nhiều vào, nhìn con càng lúc càng gầy đi rồi.”

Dục Minh chần chừ một lúc sau đó nói:



"Ba, mẹ thực ra lần này con về là có việc muốn nhờ.”

Ông Lâm nghe Dục Minh nói xong thì có chút nghi hoặc kèm một chút hờn giận nói.

“Vừa về đã nhờ vả, xem ra cũng không có ý tốt gì mà về đây. "

"Chuyện gì?”- ông Lâm nói tiếp

Dục Mình dứt khoát đặt bát đũa trên tay xuống bàn, anh nhìn ông bà Lâm nói.

"Con đã hẹn với hai bác Phương và Trúc Đằng rồi, thứ 7 tuần này, 8 giờ ở nhà hàng Hoa Hải, con muốn nhờ ba mẹ đến đó gặp hai bác…”

Dục Minh vừa nói đến việc gặp gia đình Trúc Đằng, bà Lâm không giấu nổi sự vui mừng mà chen vào.

"Được được, nhất định phải gặp rồi, Trúc Đằng đã chờ con tận 8 năm, đã đến lúc hai nhà nên tính chuyện hôn sự của hai đứa rồi. Nếu hôm nay con không đề cập đến thì ta và Ba con cũng sẽ chủ động hẹn gặp Ông Bà Phương…”

Ông Lâm cũng có vẻ hài lòng với lập luận của bà Lâm, ông cũng gật đầu và thầm nghĩ, thằng con này cũng mình cũng biết tính đến tương lai rồi, thì bỗng Dục Minh cắt lại lời bà Lâm:

"Mẹ, con chưa nói hết.”

Bà Lâm hơi bất ngờ, nhưng lại im để Dục Minh tiếp tục:

"Con muốn nhờ ba mẹ gặp Bác Phương bàn việc huỷ hôn ước.”

Vừa nghe đến đây ông Lâm tức giận đứng dậy đập bàn, miệng không ngừng chửi Dục Mình:

"Khốn Khiếp, mày biết mày đang nói gì không hả, huỷ hôn, mày quên những gì mày nói cách đây 8 năm rồi sao, mày xin tao đi tận sang Anh Quốc du học, mày bảo cho mày 4 năm, sau đó thì sao, sau đó mày vẫn không chịu quay về, mày kêu lấy xong bằng thạc sĩ, rồi lại là tiến sĩ, bây giờ mày trở về rồi, thì đòi huỷ hôn. Mày có đáng là một thằng đàn ông không, mày có nghĩ tới Trúc Đằng không?”

Dục Minh tức giận cũng đứng dậy:



"Hôn ước? con chưa từng nói mình đồng ý với hôn ước này, đều là thoả thuận của mọi người tại sao lại bắt con chịu trách nhiệm”

"Từ khi mày sinh ra và mang họ Lâm thì mày đã không có sự lựa chọn rồi.”- ông Lâm vừa nói vừa ngồi xuống ghế.

"Ba, mẹ con có thể làm bất cứ điều gì ba mẹ mong muốn, bao gồm cả bảo con hi sinh cả mạng sống, con đều không phản đối, nhưng con nhất định chỉ cưới người con gái mà con yêu.”- Dục Lâm kiên quyết nói.

"Người con gái mày yêu, mày yêu đương rồi đúng không?”- ông Lâm nhìn Dục Lâm với vẻ chất vấn.

"Phải, chúng con yêu nhau đã gần hai năm rồi, khoảng thời gian cùng cô ấy là khoảng thời gian hạnh phúc , yên bình nhất trong cuộc đời con, cho nên ngoài cô ấy ra, con không cưới ai hết.”- Dục Lâm kiên quyết.

"Được lắm, chấp nhận mất cả mạng sống của mày vì nó, mình không coi ai ra gì nữa rồi đúng không, mạng sống của mày là của nhà họ Lâm này, từ khi này sinh ra thì mày thì đã không thể sống cho riêng mày rồi, giờ mày đòi chết sống vì một đứa con gái, hoang đường.” - Lâm hỏi với vẻ mặt đầy tức giận.”

"Ba…”- Dục Minh lớn tiếng

“Mày muốn huỷ hôn trừ khi tao chết.”- Ông Lâm tức giận đứng dậy nói, Dục Minh chọc ông tức đến mức ho không ngừng lại được

"Ông à đừng tức giận không tốt cho huyết áp của ông.”- Bà Lâm lo lắng đi đến bên ông Lâm, bà cũng không quên nới với Dục Minh:

"Dục Minh hôm nay đến đây thôi, còn chuyện ngày mai gặp ông bà Phương để ba mẹ giải quyết con tạm thời đi về đi.”

"Được, vậy con xin phép, nhưng con hi vọng ba mẹ suy nghĩ kỹ lại những gì con vừa nói.”

- Dục Minh đứng dậy, đi được vài bước anh quay lại nhìn ông Lâm: “Ba, giữ sức khoẻ.”

Nói xong anh dứt khoát bước đi, để lại ông bà Lâm với vẻ mặt đầy lo lắng.

"Cậu điều tra xem cho tôi xem đứa con gái Dục Minh đang hẹn hò là ai, tôi cần tất cả thông tin về cô ta.”- Ông Lâm lấy điện thoại gọi cho trợ lý, sau khi Dục Minh đi ra khỏi tầm mắt của ông.

"Ông à, phải làm thế nào đây?”- Bà Lâm không ngừng lo lắng mà hỏi ông Lâm.

"Bà không cần lo lắng đâu, cứ để đó, Dục Minh nó nhất định chỉ có thể cưới Trúc Đằng.”- Ông Lâm nhìn xa xôi trả lời bà Lâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Là Em Lạc Đường Mà Đến Bên Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook