[Làm Giàu] Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất
Chương 32: Đùi To Nói, Kết Cục Của Món Quà Tốt Nhất Là…4
Thần Âm
13/04/2024
Phùng tứ nhìn khuôn mặt không chút biểu cảm của Kỷ Vân Tịch, cảm thấy đối phương đã tức giận rồi.
Tức đi, càng tức thì trong lòng nàng ta càng sung sướng.
Phùng tứ kiêu ngạo nói: “Tất nhiên là nam tử ưu tú nhất thiên hạ này rồi.”
Những tiểu thư trong thành này, mười người thì tám người thích Kỷ Minh Song của Kỷ gia.
Nhưng Phùng tứ không thích, thứ nhất thất nhiên là vì mối quan hệ với Kỷ Vân Tịch, thứ hai là bởi vì tên Kỷ Minh Song kia chỉ có mỗi cái mặt đẹp, trên người đến có một chức quan cũng không có.
Cha nương nói rồi, Phùng tứ nàng ta phải gả cho nam tử tôn quý nhất thiên hạ này.
Còn ai là người tôn quý nhất đây?
Nghe thấy vậy, Kỷ Vân Tịch khẽ nhướng mày, thăm dò nói: “Nhưng nam tử ưu tú nhất thiên hạ này, chẳng lẽ không phải là thánh thượng…”
Phùng tứ chỉ cười chứ không nói gì.
Nàng ta không nói gì nhưng có nhiều khi mặc định chính là thừa nhận.
Kỷ Vân Tịch thở dài trong lòng: “Nhưng thánh thượng này, đã cách chúng ta có một thế hệ…”
Phùng tứ xem thường: “Thánh thượng đang ở thời kỳ đỉnh cao của cuộc đời, bỏ đi, không nói rõ được với tỷ.”
Dựa vào con mắt mù lòa của Kỷ Vân Tịch thì hiểu cái gì?
Nàng ta chẳng muốn nói nhiều.
Phùng tứ khẽ hừ một tiếng, giữ cái đầu cao quý mà rời đi.
Kỷ Vân Tịch nhìn bóng lưng rời đi của nàng ta.
À, Phù gia vốn là muốn đưa con gái vào cung?
Được thôi.
Mỗi người một số mệnh.
Kỷ Vân Tịch rời khỏi Phùng phủ.
Lúc này cách bữa tối vẫn còn sớm, Kỷ Vân Tịch vốn định đi thẳng về phủ, nhưng nàng khẽ đung đưa bộ quần áo mới thay lúc sáng, liền đổi ý.
Quần áo mới vừa đẹp vừa đắt tiền, phải mặt mặc ra ngoài đi dạo thêm mấy vòng.
Kỷ gia sản nghiệp gia nghiệp khổng lồ, chưa kể vô số ruộng đồng phủ đệ dưới tên, tiệm cầm đồ trên phố, tiệm bán đấu giá gần như là Kỷ gia đứng sau kinh doanh.
Cũng có nghĩa là Kỷ gia là trùm bất động sản của triều Đại Du, và độc quyền toàn bộ ngành cầm đồ, đấu giá.
Hơn nữa, những nghề làm ăn kiếm tiền này của Kỷ gia là do Kỷ Vân Tịch quản lý.
Không có gì, tất cả những chuyện liên quan đến tiền là nàng thích.
Những huynh trưởng Kỷ gia, mỗi người đều cực giỏi trong một lĩnh vực, nhưng đều không giỏi kiếm tiền.
Vừa hay Kỷ Vân Tịch lại rất thích.
Thế nên anh em rất hòa hợp.
Kỷ Vân Tịch nắm giữ quyền về tài chính của Kỷ gia.
Nhưng những người biết không nhiều.
Thật ra Kỷ gia chưa từng giấu giếm, mấy huynh trưởng Kỷ gia thậm chí đều nói là Kỷ gia có thể có sự sung túc như hôm nay đều là công lao của muội muội.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tức đi, càng tức thì trong lòng nàng ta càng sung sướng.
Phùng tứ kiêu ngạo nói: “Tất nhiên là nam tử ưu tú nhất thiên hạ này rồi.”
Những tiểu thư trong thành này, mười người thì tám người thích Kỷ Minh Song của Kỷ gia.
Nhưng Phùng tứ không thích, thứ nhất thất nhiên là vì mối quan hệ với Kỷ Vân Tịch, thứ hai là bởi vì tên Kỷ Minh Song kia chỉ có mỗi cái mặt đẹp, trên người đến có một chức quan cũng không có.
Cha nương nói rồi, Phùng tứ nàng ta phải gả cho nam tử tôn quý nhất thiên hạ này.
Còn ai là người tôn quý nhất đây?
Nghe thấy vậy, Kỷ Vân Tịch khẽ nhướng mày, thăm dò nói: “Nhưng nam tử ưu tú nhất thiên hạ này, chẳng lẽ không phải là thánh thượng…”
Phùng tứ chỉ cười chứ không nói gì.
Nàng ta không nói gì nhưng có nhiều khi mặc định chính là thừa nhận.
Kỷ Vân Tịch thở dài trong lòng: “Nhưng thánh thượng này, đã cách chúng ta có một thế hệ…”
Phùng tứ xem thường: “Thánh thượng đang ở thời kỳ đỉnh cao của cuộc đời, bỏ đi, không nói rõ được với tỷ.”
Dựa vào con mắt mù lòa của Kỷ Vân Tịch thì hiểu cái gì?
Nàng ta chẳng muốn nói nhiều.
Phùng tứ khẽ hừ một tiếng, giữ cái đầu cao quý mà rời đi.
Kỷ Vân Tịch nhìn bóng lưng rời đi của nàng ta.
À, Phù gia vốn là muốn đưa con gái vào cung?
Được thôi.
Mỗi người một số mệnh.
Kỷ Vân Tịch rời khỏi Phùng phủ.
Lúc này cách bữa tối vẫn còn sớm, Kỷ Vân Tịch vốn định đi thẳng về phủ, nhưng nàng khẽ đung đưa bộ quần áo mới thay lúc sáng, liền đổi ý.
Quần áo mới vừa đẹp vừa đắt tiền, phải mặt mặc ra ngoài đi dạo thêm mấy vòng.
Kỷ gia sản nghiệp gia nghiệp khổng lồ, chưa kể vô số ruộng đồng phủ đệ dưới tên, tiệm cầm đồ trên phố, tiệm bán đấu giá gần như là Kỷ gia đứng sau kinh doanh.
Cũng có nghĩa là Kỷ gia là trùm bất động sản của triều Đại Du, và độc quyền toàn bộ ngành cầm đồ, đấu giá.
Hơn nữa, những nghề làm ăn kiếm tiền này của Kỷ gia là do Kỷ Vân Tịch quản lý.
Không có gì, tất cả những chuyện liên quan đến tiền là nàng thích.
Những huynh trưởng Kỷ gia, mỗi người đều cực giỏi trong một lĩnh vực, nhưng đều không giỏi kiếm tiền.
Vừa hay Kỷ Vân Tịch lại rất thích.
Thế nên anh em rất hòa hợp.
Kỷ Vân Tịch nắm giữ quyền về tài chính của Kỷ gia.
Nhưng những người biết không nhiều.
Thật ra Kỷ gia chưa từng giấu giếm, mấy huynh trưởng Kỷ gia thậm chí đều nói là Kỷ gia có thể có sự sung túc như hôm nay đều là công lao của muội muội.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.