Lấy Ông Xã Là Tổng Tài: Chồng À, Con Ko Phải Do Em Sinh!

Chương 6: Ghét Của Nào Trời Cho Của Nấy! (P2)

Sở Đình

03/12/2016

~~~~ ~~~~

Chương 6. Ghét của nào trời cho của nấy! (P2)

Sau 90’ đứng ‘bóc tường’ mỏi rã rời chân tay, Giang Linh và mấy người khác cuối cùng cũng đã được cô giáo tha cho về chỗ. Nhanh chân chạy ngay đến một chỗ cạch cửa sổ, Giang Linh đưa hai ngón tay lên mặt cười hi hi với Ngọc Ngọc. Ngọc Ngọc bất đắc dĩ nở một nụ cười mà có lẽ cả cô và Giang Linh đều ko biết trong đó ẩn chứa sự sủng ái bất tận. Tuy nhiên, Giang Linh và Ngọc Ngọc ko nhận thấy ko có nghĩa là ko có ai nhận thấy, bò ca đã nhanh chóng chen vào giữa hai người, học Giang Linh đưa hai tay cười đểu với Ngọc Ngọc rồi làm bộ chưa có gì xảy ra, quay phắt lên bục giảng hệt như một học sinh gương mẫu. Ngọc Ngọc xì khói, Giang Linh xì khói, Bò ca... ko xì khói, đơn giản, cậu đang muốn cười rũ cả ruột ra thì lấy đâu ra khói mà xì? Sau một hồi kéo ko được, đẩy ko xong, Ngọc Ngọc cũng phải hậm hực ngồi xuống chiếc bàn trống phía sau Giang Linh. Còn chưa cam lòng, Ngọc Ngọc vứt cho bạn mình ánh mắt cún con rùi hít hít cái mũi nhỏ... Tâm can Giang Linh nhuyễn hết ra rồi còn đâu, nhấc mông định bụng xuống chỗ bên cạnh ngồi cùng bạn thì...

-A, chỗ này còn trống nè! _ Hiển nhiên giọng nói đậm chất tiểu thư này là của cô bé khóc nhè rồi. Lúc này cô gái híp mắt cười như có như ko liếc Ngọc Ngọc cùng Giang Linh, ánh mắt đầy vẻ trêu tức.

Giang Linh và Ngọc Ngọc ko hổ là đôi bạn thân chơi với nhau từ hồi cởi chuồng tắm mưa, hai cô nàng đồng thanh hét:

-Con bà nó, bọn mày là anh em!

-Con mắt tinh tường! _ Bò ca nâng miệng cười nhạt. _ Tôi là Hoắc Minh Nam còn kia là em gái ruột của tôi, Hoắc Thanh Miên.

Giang Linh và Ngọc Ngọc lần này triệt để đen mặt, ở Việt Nam mà cũng lòi ra được họ Hoắc cơ đấy, đúng là khác người! Hai cô gái ko ngừng tặc lưỡi, lắc đầu.

Tuy nhiên, ko để bọn họ phải lắc đầu quá lâu, cô giáo đã lên tiếng:

-Cũng như vừa nãy cô giới thiệu, lớp chúng ta vinh dự được nhận top 4 người đạt được thủ khoa toàn trường, đó là: Hoắc Minh Nam, Hoắc Thanh Miên, Nguyễn Ngọc Ngọc và Giang Linh. Mời bốn em đứng lên. _ Cô giáo vừa nói vừa nôn nóng liếc ngang liếc dọc, đâu a, học sinh ưu tú của cô đâu a~ Chắc chắn sẽ ko như sáu cái đứa con nít con nôi tranh giành nhau mỗi cái lối đi vào như vừa nãy, thật mất mặt.

Nhưng các cụ ngày xưa đã có câu: Đời ko như là mơ và cũng chẳng bao giờ đẹp như là thơ... Và tất nhiên khi thấy bốn anh chị ‘trai tài gái sắc’ của chúng ta đứng lên thì cô giáo ko khỏi bàng hoàng xúc động. Vâng, tất cả mọi thành viên trong lớp dù có là đứa xếp bét đi chăng nữa thì đều có thể nhận biết rằng cô giáo đang rất xúc động. Vì sao ư? Còn ko phải vì quanh hốc mắt cô đã trào dâng hai hàng lệ nóng hay sao???

-Các em... các em... ngồi xuống đi! _ Thật khó nhọc mới nói ra được câu hoàn chỉnh, cô giáo bi phẫn nhìn lên trời xanh... TẠI SAO NHỮNG NGƯỜI TÀI THÌ LUÔN CÓ BỆNH Ở NÃO CHỨ??? Ai đó âm thầm kêu gào.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng vô cùng mệt mỏi, cuối cùng cô giáo cũng hạ quyết tâm nói chuyện cùng bốn người:



-Theo luật của nhà trường thì top 4 các em phải giữ chức trách làm ban cán bộ lớp, thay cô quản lý, giám sát và giúp đỡ các bạn trong lớp một cách sát sao nhất trong việc học tập, đương nhiên là với một số việc khác nữa. Vậy các em... _ Cô giáo ngập ngừng, nửa thì cầu nguyện cho bốn trai tài gái sắc của chúng ta đồng ý, nửa còn lại thì... các bạn chắc cũng đoán được nhỉ?!

-Em đồng ý! _ Giang Linh và Ngọc Ngọc nhanh chóng đồng ý.

-Em cũng đồng ý! _ Minh Nam và Thanh Miên cũng không phải dạng vừa, đồng thanh cùng một lúc.

Giang Linh trầm ngâm, nếu cả bốn cùng làm có phải hay ko sẽ dính nhau suốt?! Thôi hay là...

-Em ko đồng ý! _ Giang Linh cùng Ngọc Ngọc lại một lần nữ thể hiện sự ăn ý.

-Em cũng ko làm nữa! _ Thanh Miên nhìn sang Giang Linh đầy khiêu khích.

-Hừ vậy thì...

-Mấy người còn coi cái lớp này là lớp ko? Hay mấy người nghĩ nó là cái chợ rồi?! Tưởng trong top 4 là giỏi lắm sao? Muốn làm gì thì làm à? _ Cô giáo bực mình hét một hơi dài, dù gì cũng đã phạt rồi vậy thì mắng luôn một thể vậy.

Nghĩ một lúc, lại nhìn lên cô giáo đang ‘phừng phừng khí thế’ trên mục giảng, Giang Linh cười làm lành:

-Cô ơi, bọn em sẽ làm ạ! _ Làm, sao lại ko làm, cho dù có phải dính chặt vào nhau thì cũng làm. Còn hơn là làm ‘thường dân’ tùy cho bọn ‘quan sai’ áp bức, bóc lột.

Hai anh em nhà kia có lẽ cũng cùng chung suy nghĩ nên gật đầu lia lịa với cô giáo.

Và thế là buổi học kết thúc trong chiến tranh ngầm của ba thế lực bóng tối... khụ khụ, sai chủ đề mất rồi, là của ba thế lực... ừm khác nhau: Giang Linh – Ngọc Ngọc vs Minh Nam – Thanh Miên vs cô giáo chủ nhiệm! (Kinh chưa?! Mình cô cân team!~)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lấy Ông Xã Là Tổng Tài: Chồng À, Con Ko Phải Do Em Sinh!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook