Chương 5: Thế chiến Quảng Hà cung
Lý Lộ Lộ
10/06/2020
Hồ Ly Cốc là một nơi phong cảnh hữu tình, núi non trập trùng, nơi đây
gần với nhân gian nên mọi vật nơi đâu cũng chẳng khác là bao. Nhưng vẫn
có một điều làm cho nơi đây khác biệt là bốn mùa đều có trong cùng một
ngày, Hồ Ly Cốc cũng vì thế mà chia ra bốn nơi khác nhau dựa theo từng
mùa đó là Xuân Cốc, Hạ Cốc, Thu Cốc, Hàn Cốc. Đặc biệt là Hàn Cốc nơi
đây quanh năm bao phủ tuyết cây cối không thế phát triển nhưng ở một
hang động nhỏ tên Hỏa Băng mọi vật đều được sưởi ấm bởi những tia sáng
tím mờ mờ phát ra từ Ngân Chi Thảo. Nói đúng hơn, thực ra Ngân Chi Thảo
cũng như các loài khác nhưng có một điểm khác lạ đó là ở Hàn Cốc tuy
lạnh lẽo nhưng có Long Nhãn của Hỏa Bát Quái - quái vật dung nhan, cư
trú trên núi Hạ Lôi (Hạ Cốc) chảy ngầm dưới lòng đất nuôi dưỡng nên khi
Ngân Chi Thảo vạn năm nở hoa một lần sẽ có Thùy Ngân Chi là phương thuốc quý hiếm có thể gia tăng công lực cũng như kéo dài tuổi thọ. Cũng vì
thế có rất nhiều thần tiên nảy ý định khi biết mình sắp vũ hóa liền tới
đây đoạt lấy Thùy Ngân Chi, chính vì lẽ đó nên Hồ Vương đời thứ 1043
cùng Thiên Tông lấy máu tế trời lập trận pháp Chi Tử bảo vệ Thùy Ngân
Chi. Vậy nên theo lẽ tự nhiên chỉ có Hồ Vương các đời sau kế nhiệm mới
có thể mở trận pháp, nếu những người khác tự ý tiến vào dù là thượng
thần cũng tự khắc tiêu tan.
Vừa về đến Xuân Cốc, Nhược Đông đã vội vã đến gặp Huỳnh Đế Hồ Vương để xin Ngân Chi Thảo -" Tam điện hạ! Người đã về rồi!" tiểu Cúc Tân - tiên đồng hầu hạ trong Hồ Ly Cốc nói
-" Cúc Tân! Ngươi biết cha ta đâu không?" -" Huỳnh Đế đang ngồi đánh cờ ở Thu Cốc cùng với đại ca và nhị ca của người! À phải rồi! Thúc thúc của người cũng tới nói tính tìm hôn sự cho người..." Cúc Tần la lớn ở đằng sau khi Liên Không vội vã đến Thu Cốc
Nơi đây đúng là tuyệt thế, cả một khu rừng nhuộm màu vàng, cam quanh năm cây cối rụng lá. Bên bờ hồ nhỏ có ba người đang ngồi chơi cờ cạnh căn nhà gỗ, một người trung niên -Thư Tùy Anh thượng thần bước ra từ trong nhà tay cầm vò rượu lớn nói -" Huỳnh Đế! Ta biết huynh muốn uống rượi Hàn Hương ta làm, huynh xem đây là vò rượu đầu tiên của năm nay, huynh thử xem!'' vừa nói hắn vừa rót ra bốn ly nhỏ, Huỳnh Đế nâng một ly lên uống thử -" Thư huynh lúc nào cũng ủ rượu ngon như vậy!"
-" Đúng vậy Thư Thúc Thúc! Rượu được ủ từ bốn loại hoa là đào, cúc, nhài, dậu biếc và chi bản mang hương dìu dịu, cộng thêm lấy tính hàn để ủ khi uống cho người ta cảm giác sảng khoái!" Người vừa nói là Đại thế tử - Hồ Ngọc Bản -" Đúng vậy!"
Người vừa nói là Hồ Thiếu Phong - nhị điện hạ, từ xa xa hắn đã nhìn thấy Liên Không vội vã bước tới, liền nói lớn
-" Tam đệ!" Tam đệ! Đệ đến đúng lúc lắm Thư Thúc Thúc mang hỉ sự đến cho đệ này!"
-" Cha! Các sư huynh!" Liên Không kính cẩn cúi chào.
-" Nào lại đây xem! Trong đây là danh sách những người muốn kết thông gia với...!" Huỳnh Đế cầm tấm thiệp đỏ trên tay nói, nhưng chưa kịp nói xong đã bị Liên Không ngắt lời điều này khiến ông không khỏi giật mình nghĩ 'hay là Liên Không còn quá trẻ chưa muốn lập thất nên mới phản ứng dữ dội như vậy!'
-" Xin cha thứ lỗi con không thể tuân theo!" -" Liên Không bình thường tính con tuy hơi trẻ con nhưng không phải là người không biết suy nghĩ..!" Thư Thúc Thúc nói
-" Xin cha và thúc thúc nghe con nói hết! Tình hình bây giờ chuyện này là chuyện nhỏ...!"
-" Con còn nói là chuyện nhỏ, chuyện trăm năm cả đời con..." chưa để Huỳnh Đế nói hết Thư Thúc Thúc đã nói -" Huynh bình tĩnh, Liên Không nghĩ vậy ắt có lý do của nó! (rồi quay sang Liên Không nói) Con nói đi!"
-" Tạ ơn thúc thúc! Trí Kình và Tư Ảnh chết rồi...!" Liên Không nói, nghe tới đây mọi người đều không khỏi bàng hoàng
-" Sao lại chết rồi?" Ngọc Bản hỏi -" Khải Dương dẫn binh lính kết hợp với người của Quảng Hà cung đánh Cát Thuận cung, bây giờ đã hoàn toàn nắm Cát Thuận cung trong tay rồi!"
Mọi ngươi ai náy đều sững sờ -" Sự việc này!... Vậy không phải Khải Dương giết chính đại ca của mình sao?" Thiếu Phong nghi ngờ nói
-'' Đúng vậy! Không những thế hắn vẫn chưa muốn dừng lại, bây giờ Lục Minh cung cũng đã trong tầm ngắm của hắn nhưng Nhược Đông bây giờ hắn cũng đã bị thương, mặc dù may mắn dữ được tính mạng nhưng kinh mạch bị thương nghiêm trọng! Nếu không được chữa trị thì e rằng tu vi cả đời hắn cũng tiêu tan!"
-" Sao lại xảy ra chuyện này chứ!" Huỳnh Đế nói
Đến đây, Liên Không tiến lại chỗ Huỳnh Đế, hắn quỳ xuống chấp tay nói: -" Cha! Con cả đời này chưa từng xin cha điều gì nhưng lần này xin cha ban Thùy Ngân Chi cứu lấy Nhược Đông!"
-" Chuyện này...!" Huỳnh Đế ngẫm nghĩ nói -" Chuyện này thì ta thấy Liên Không nói cũng có phần đúng! Nếu để Lục Minh cung rơi vào tay Khải Dương tuy nói là vậy nhưng theo tình hình hiện giờ ta thấy là vào tay của Khang Di mới đúng!"
-" Huynh nói vậy cũng có lý?" -" Huỳnh Đế! Huynh thử nghĩ lần này Khang Di đứng đằng sau giúp Khải Dương cũng chỉ là muốn hắn chiếm được hai cung Cát Thuận và Lục Minh! Nhưng xưa nay chúng ta thừa biết Khang Di có ý gây chiến vậy nếu trong tay hắn nắm tam cung thì lần này chắc chắn sẽ nhiều người vì hắn mà chết, đến lúc đó tộc Cửu Vĩ Hồ của chúng ta cũng khó tránh khỏi giao tranh!"
-" Huynh nói điều này cũng rất giống suy nghĩ của ta!" -" Lần này xem ra Liên Không của chúng ta cũng đã lớn lên rất nhiều rồi!" Thư thúc nói
-" Sự việc cấp bách xin cha ban Thùy Ngân Chi!" Liên Không suất ruột nói
-" Bây giờ tình thế hỗn loạn, Ngọc Bản con dẫn theo đội quân chắn ở bốn cửa Hồ Ly Cốc, còn Thiếu Phong con đi thông báo cho mọi người trong cốc nếu không có chuyện gì quan trọng đều không được ra ngoài còn nữa chuẩn bị lương thực để phòng khi có giao tranh!"
-" Vâng thưa cha!" nói rồi hai người mau tróng rời đi -" Đại sư huynh! Thiếu Nhi (muội muội) còn ở Thừa Sơn cốc (chỗ ở của Thư thúc thúc) ta có cần đưa nó về không?" Thiếu Phong lo lắng hỏi
-'' Tuy rằng Thừa Sơn cốc bao năm nay không liên quan đến thế sự nhưng bây giờ Khang Di làm loạn khó có thể nói trước! Đệ yên tâm ta sẽ sai Tề Cảnh (tướng dưới trướng của Ngọc Bản) thống lĩnh một đội quân nhỏ đưa nó về!" -" Vậy được!"
Trong lúc đó, Huỳnh Đế dẫn Liên Không và Thư thúc thúc đến Hỏa Băng động, ông dừng lại trước của động một đoạn -" Hai người dừng lại ở đây đợi ta mở được trận pháp thì hẵn tiến vào!"
Có thể nhận ra trước cửa động có một trận pháp, các chữ kinh tự mang ánh sáng màu vàng chạy dọc xung quanh hang động -" Đó là chận pháp gì vậy! Ta chưa bao giờ nhìn thấy!" Liên Không nói
-'' Bên ngoài là Cổ Kinh Tự Pháp trận! Khi xưa tộc của các ngươi tuy là tộc thượng cổ nhưng lại không thể tu luyện được pháp lực cao cường nhưng may mắn khi khai hoang nơi này thì tìm thấy Cổ Kinh trên núi Hạ Lôi nhưng ngươi cũng biết trên Hạ Lôi có Hỏa Bát Quái là quái vật thượng cổ, lúc ấy không biết hi sinh bao nhiêu người của tộc ngươi để đổi lấy Cổ Kinh! Còn chuyện sau này thì ngươi cũng biết rồi đấy!"
-" Cha đã qua được rồi! Chúng ta may đi thôi!" Liên Không nói chưa kịp bước đi thì đã bị Thư thúc cản lại nói -" Đó chỉ là vòng trận pháp thứ nhất thôi!"
Huỳnh Đế lúc này dừng lại ở cửa hang, ông nhìn xung quanh một lúc rồi lấy trên đầu cây trâm cài tóc xuống chích lấy một giọt máu trên ngon tay Đọc truyện tại Web Truyen Online . com
-" Cha đang làm gì vậy? Sao phải chích máu làm gì chứ? Ta đâu thấy trận pháp nào ở đó!" Liên không nói -" Ngươi xem xem!" Thư Thúc vừa dứt lời giọt máu trên cây trâm cài tóc rơi xuống đất, một tấm chắt vô hình trước cửa động bây giờ hiện ra đỏ mờ ảo, chính lúc này Huỳnh Đế lấy hết công lực mở ra trận pháp thực sự bên trong. Một trận pháp lớn hình tròn bên trong là một con rồng lớn đang uống lượn rồi chập chờ như tiến lại muốn nuốt chửng, nhưng lạ thay nó đi xuyên qua người Huỳnh Đế rồi biến mất, lúc này Huỳnh Đế quay lại nói
-" Trận pháp được mở rồi mau tiến vào!"
Bước vào đến hang động mọi người có thể cảm nhận rõ rệt sự khác biệt so với bên ngoài, tiến gần lại Ngân Chi Thảo, Liên Không nói -" Bây giờ làm sao mới lấy được Thùy Ngân Chi?"
-" Thùy Ngân Chi rất dễ tan biến, chỉ cần động vào chúng sẽ tự khắc rụng bay đi mất!'' Huỳnh Đế nói
-" Bay đi mất? Vậy làm sao có thể lấy được nó đây!" Liên Không nói
-" Tương chuyền Ngân Chi Thảo được nuôi dưỡng bằng Long Nhãn của Hỏa Bát Quái nhưng khi ra hoa lại cần có linh khí của trời đất và hồn phách của thượng tiên, vậy nên khi Thùy Ngân Chi rụng đi bay mất cũng là lúc có thể đoán trước được trong tương lại sắp có một thần mới! Vậy nên ta chỉ cần một thứ có thể chứa được hồn phách là có thể cất được Thùy Ngân Chi!" nói xong Thư thúc thúc lấy ra một chiếc hũ nhỏ màu trắng còn tỏa ra một làn khói trắng
-" Ta nghĩ Hồn Quy Bình sẽ cất được!" nói rồi hắn tiến lại dùng tiên pháp mở một trận pháp nhỏ trên chiếc bình làm nó được thắp sáng bởi những con chim trắng nhỏ đang bay xung quanh, chỉ cần đặt chiếc bình gần lại Ngân Chi Thảo thì Thùy Ngân Chi tự khắc chui vào trong bình -" Được rồi chúng ta đi thôi!" Hắn nói
Ra đến cửa động các trận pháp tự động khóa lại như cũ, Thư thúc nghĩ một hồi rồi nói -" Thế này đi! Ta sẽ đi cùng ngươi đến Lục Minh cung, như vậy có thể giúp một tay!" -" Được!'' vừa dứt lời Liên Không và Thư thúc thúc đã biến đi mất, lúc này Huỳnh Đế cũng vội vã quay trở lại Xuân Cốc để chuẩn bị cho thế sự.
Ở Khai Phú cung nơi Nhược Đông dưỡng thương, hắn vẫn chưa hề tỉnh dạy, bỗng chốc xuất hiện là Liên Không và Thư thúc thúc
-" Tam điện hạ người đã quay lại rồi!" Tiểu Bác nói rồi vội nhận ra Thư Tùy Anh liền nói
-" Thư Thượng thần!"
Tiên Ông bên cạnh cũng nói -" Thư Thượng Thần! Tam điện hạ!" -" Không cần đa lễ!" Vừa dứt lời Thư thúc thúc đã tiến tới bên cạnh dường của Nhược Đông, hắn dùng tiên pháp kiểm tra tiên thể rồi lấy Hồn Quy Bình trong Khư Định ra mở trận pháp. Một luồng ánh sáng tím hình giọt nước nhẹ nhàn bay ra nhưng bị đám chim trắng nhỏ xung quanh giữ lại.
-" Đúng là Thùy Ngân Chi! Huyền diệu vô cùng!" Tiên Ông khen ngợi
Thư thượng thần dùng linh lực của mình loại bỏ đi phần tiên khí trong Thùy Ngân Chi rồi hắn từ từ thi phép đặt nó lên trên ngực của Nhược Đông, những luồng sáng tím nhanh tróng tách ra bao lấy toàn thân hắn rồi đi vào tiên thể.
-" Tiên Ông phiền ngươi lại thăm bệnh cho Đông cung chủ!" Thư thượng thần nói, vừa dứt lời Tiên Ông đã thi phép xem bệnh, mặt ông vui mừng -" Đúng là Ngân Chi Thảo, kinh mạch toàn thân của cung chủ đã được chữa khỏi!"
-" Vậy thì tốt quá rồi!" Tiểu Bác cũng vui mừng nói, Liên Không và Thư thượng thần cũng thở phào vui mừng. Rồi Tiểu Bác cầm ấm thuốc đang được nấu bên cạnh giường rót một bát, tiến tới bón thuốc cho cung chủ.
Mọi chuyện chưa yên ổn được bao nhiêu, thì đằng xa xa đã nghe thấy tiếng vó ngựa ngày một lớn
-" Xem ra Khải Dương không còn chờ được nữa rồi!" Liên Không nói. -" Tiểu Bác! Ngươi ở đây chăn sóc Đông cung chủ ta và Liên Không sẽ ra tiếp hắn!" Thư thượng thần nói
Lúc này ở Hồ Ly Cốc mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa, trên thành Xuân Cốc, Ngọc Bản đã đứng sẵn sàng nghênh chiến. Ở đàng xa xa có một người mặt mũi đầy máu bước chân loạng chạng chạy tới hô lớn -" Mở cổng thành! Tứ điện hạ gặp chuyện...!" chưa kịp nói xong hắn đã ngục xuống đất
-" A Thất! Ngươi không sao chứ!" hắn từ từ mở mắt thấy Nhị Hãn liền nói -" Mau báo Đại thế tử Tứ điện hạ trên đường trở về bị phục kích, bọn chúng muốn bắt Tứ điện hạ để uy hiếp Huỳnh Đế, Tề Cảnh bị thương nặng mau đưa quân chi viện!" nghe xong Nhị Hãn liền chạy lên thành bẩm báo -" Đại thế tử! Không hay rồi Tứ điện hạ gặp chuyện đang bị bao vậy ngoài thành!" mới nghe tới đây hắn đã giận tím người -" Thật là không ngờ bọn chúng lại bỉ ổi như vậy!" hắn hô lớn -" Hổ Giáp quân nghe lệnh! Tiến quân giải cứu Tứ điện hạ bảo vệ Hồ Ly Cốc!"
Một đoàn binh lính cưỡi hổ quái dẫn đầu là Ngọc Bản xuất thành, khí thế hừng hực tiến về phía đông nơi Tứ điện hạ đang bị vây hãm. Khoảng hơn mười người thân thể rướm máu đứng giữa là một người phụ nữ nhan sắc tuyệt trần mặc một bộ kim xa bằng vàng và bạc. Tên tướng đứng đầu là Hư Thế hùng hổ nói -" Tứ điện hạ! Mau chịu chói như vậy ta sẽ khiến cô dễ chịu hơn!" đám quân lính phía sau đắc chí cười khà khà
-" Đám ô hợp Quảng Hà cung các người không được đụng đến Tứ điện hạ!" Tề Cảnh nói
-" Hay cho con chó chung thành nhà ngươi để ta xem ngươi còn nói được nữa không?" Hư Thế nói rồi quay sang tên bên là Phùng Hắc, hắn dương cây cung màu đen đã cũ có những miếng vải bị bung ra chĩa về Tề Cảnh, mũi tên bắn ra như xuyên mát bầu không khí xung quanh lao tới. Nhưng không hiểu sao khi tới trước ngực của Tề Cảnh thì nó tự động tan biến, Thiếu Nhi lúc này chỉ mỉm cười khẽ, thư thái nói
-" Được! Các ngươi muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi!" Vừa dứt lời cô đã lập một trận pháp hình tròn có các kinh tự chạy trên đó rồi từ từ trong hư vô một thanh giáo được trạm trổ hoa lá tinh sảo hiện ra, cô lúc này cả người cô bay trên không trung phát ra một luồng sáng màu vàng huyền ảo -" Cho các ngươi ném thử Huyền Trân Giáo trong tay ta!" Thiếu Nhi cười nói rồi mắt cô tuân ra các nguồn sáng vàng đáng sợ.
Vừa về đến Xuân Cốc, Nhược Đông đã vội vã đến gặp Huỳnh Đế Hồ Vương để xin Ngân Chi Thảo -" Tam điện hạ! Người đã về rồi!" tiểu Cúc Tân - tiên đồng hầu hạ trong Hồ Ly Cốc nói
-" Cúc Tân! Ngươi biết cha ta đâu không?" -" Huỳnh Đế đang ngồi đánh cờ ở Thu Cốc cùng với đại ca và nhị ca của người! À phải rồi! Thúc thúc của người cũng tới nói tính tìm hôn sự cho người..." Cúc Tần la lớn ở đằng sau khi Liên Không vội vã đến Thu Cốc
Nơi đây đúng là tuyệt thế, cả một khu rừng nhuộm màu vàng, cam quanh năm cây cối rụng lá. Bên bờ hồ nhỏ có ba người đang ngồi chơi cờ cạnh căn nhà gỗ, một người trung niên -Thư Tùy Anh thượng thần bước ra từ trong nhà tay cầm vò rượu lớn nói -" Huỳnh Đế! Ta biết huynh muốn uống rượi Hàn Hương ta làm, huynh xem đây là vò rượu đầu tiên của năm nay, huynh thử xem!'' vừa nói hắn vừa rót ra bốn ly nhỏ, Huỳnh Đế nâng một ly lên uống thử -" Thư huynh lúc nào cũng ủ rượu ngon như vậy!"
-" Đúng vậy Thư Thúc Thúc! Rượu được ủ từ bốn loại hoa là đào, cúc, nhài, dậu biếc và chi bản mang hương dìu dịu, cộng thêm lấy tính hàn để ủ khi uống cho người ta cảm giác sảng khoái!" Người vừa nói là Đại thế tử - Hồ Ngọc Bản -" Đúng vậy!"
Người vừa nói là Hồ Thiếu Phong - nhị điện hạ, từ xa xa hắn đã nhìn thấy Liên Không vội vã bước tới, liền nói lớn
-" Tam đệ!" Tam đệ! Đệ đến đúng lúc lắm Thư Thúc Thúc mang hỉ sự đến cho đệ này!"
-" Cha! Các sư huynh!" Liên Không kính cẩn cúi chào.
-" Nào lại đây xem! Trong đây là danh sách những người muốn kết thông gia với...!" Huỳnh Đế cầm tấm thiệp đỏ trên tay nói, nhưng chưa kịp nói xong đã bị Liên Không ngắt lời điều này khiến ông không khỏi giật mình nghĩ 'hay là Liên Không còn quá trẻ chưa muốn lập thất nên mới phản ứng dữ dội như vậy!'
-" Xin cha thứ lỗi con không thể tuân theo!" -" Liên Không bình thường tính con tuy hơi trẻ con nhưng không phải là người không biết suy nghĩ..!" Thư Thúc Thúc nói
-" Xin cha và thúc thúc nghe con nói hết! Tình hình bây giờ chuyện này là chuyện nhỏ...!"
-" Con còn nói là chuyện nhỏ, chuyện trăm năm cả đời con..." chưa để Huỳnh Đế nói hết Thư Thúc Thúc đã nói -" Huynh bình tĩnh, Liên Không nghĩ vậy ắt có lý do của nó! (rồi quay sang Liên Không nói) Con nói đi!"
-" Tạ ơn thúc thúc! Trí Kình và Tư Ảnh chết rồi...!" Liên Không nói, nghe tới đây mọi người đều không khỏi bàng hoàng
-" Sao lại chết rồi?" Ngọc Bản hỏi -" Khải Dương dẫn binh lính kết hợp với người của Quảng Hà cung đánh Cát Thuận cung, bây giờ đã hoàn toàn nắm Cát Thuận cung trong tay rồi!"
Mọi ngươi ai náy đều sững sờ -" Sự việc này!... Vậy không phải Khải Dương giết chính đại ca của mình sao?" Thiếu Phong nghi ngờ nói
-'' Đúng vậy! Không những thế hắn vẫn chưa muốn dừng lại, bây giờ Lục Minh cung cũng đã trong tầm ngắm của hắn nhưng Nhược Đông bây giờ hắn cũng đã bị thương, mặc dù may mắn dữ được tính mạng nhưng kinh mạch bị thương nghiêm trọng! Nếu không được chữa trị thì e rằng tu vi cả đời hắn cũng tiêu tan!"
-" Sao lại xảy ra chuyện này chứ!" Huỳnh Đế nói
Đến đây, Liên Không tiến lại chỗ Huỳnh Đế, hắn quỳ xuống chấp tay nói: -" Cha! Con cả đời này chưa từng xin cha điều gì nhưng lần này xin cha ban Thùy Ngân Chi cứu lấy Nhược Đông!"
-" Chuyện này...!" Huỳnh Đế ngẫm nghĩ nói -" Chuyện này thì ta thấy Liên Không nói cũng có phần đúng! Nếu để Lục Minh cung rơi vào tay Khải Dương tuy nói là vậy nhưng theo tình hình hiện giờ ta thấy là vào tay của Khang Di mới đúng!"
-" Huynh nói vậy cũng có lý?" -" Huỳnh Đế! Huynh thử nghĩ lần này Khang Di đứng đằng sau giúp Khải Dương cũng chỉ là muốn hắn chiếm được hai cung Cát Thuận và Lục Minh! Nhưng xưa nay chúng ta thừa biết Khang Di có ý gây chiến vậy nếu trong tay hắn nắm tam cung thì lần này chắc chắn sẽ nhiều người vì hắn mà chết, đến lúc đó tộc Cửu Vĩ Hồ của chúng ta cũng khó tránh khỏi giao tranh!"
-" Huynh nói điều này cũng rất giống suy nghĩ của ta!" -" Lần này xem ra Liên Không của chúng ta cũng đã lớn lên rất nhiều rồi!" Thư thúc nói
-" Sự việc cấp bách xin cha ban Thùy Ngân Chi!" Liên Không suất ruột nói
-" Bây giờ tình thế hỗn loạn, Ngọc Bản con dẫn theo đội quân chắn ở bốn cửa Hồ Ly Cốc, còn Thiếu Phong con đi thông báo cho mọi người trong cốc nếu không có chuyện gì quan trọng đều không được ra ngoài còn nữa chuẩn bị lương thực để phòng khi có giao tranh!"
-" Vâng thưa cha!" nói rồi hai người mau tróng rời đi -" Đại sư huynh! Thiếu Nhi (muội muội) còn ở Thừa Sơn cốc (chỗ ở của Thư thúc thúc) ta có cần đưa nó về không?" Thiếu Phong lo lắng hỏi
-'' Tuy rằng Thừa Sơn cốc bao năm nay không liên quan đến thế sự nhưng bây giờ Khang Di làm loạn khó có thể nói trước! Đệ yên tâm ta sẽ sai Tề Cảnh (tướng dưới trướng của Ngọc Bản) thống lĩnh một đội quân nhỏ đưa nó về!" -" Vậy được!"
Trong lúc đó, Huỳnh Đế dẫn Liên Không và Thư thúc thúc đến Hỏa Băng động, ông dừng lại trước của động một đoạn -" Hai người dừng lại ở đây đợi ta mở được trận pháp thì hẵn tiến vào!"
Có thể nhận ra trước cửa động có một trận pháp, các chữ kinh tự mang ánh sáng màu vàng chạy dọc xung quanh hang động -" Đó là chận pháp gì vậy! Ta chưa bao giờ nhìn thấy!" Liên Không nói
-'' Bên ngoài là Cổ Kinh Tự Pháp trận! Khi xưa tộc của các ngươi tuy là tộc thượng cổ nhưng lại không thể tu luyện được pháp lực cao cường nhưng may mắn khi khai hoang nơi này thì tìm thấy Cổ Kinh trên núi Hạ Lôi nhưng ngươi cũng biết trên Hạ Lôi có Hỏa Bát Quái là quái vật thượng cổ, lúc ấy không biết hi sinh bao nhiêu người của tộc ngươi để đổi lấy Cổ Kinh! Còn chuyện sau này thì ngươi cũng biết rồi đấy!"
-" Cha đã qua được rồi! Chúng ta may đi thôi!" Liên Không nói chưa kịp bước đi thì đã bị Thư thúc cản lại nói -" Đó chỉ là vòng trận pháp thứ nhất thôi!"
Huỳnh Đế lúc này dừng lại ở cửa hang, ông nhìn xung quanh một lúc rồi lấy trên đầu cây trâm cài tóc xuống chích lấy một giọt máu trên ngon tay Đọc truyện tại Web Truyen Online . com
-" Cha đang làm gì vậy? Sao phải chích máu làm gì chứ? Ta đâu thấy trận pháp nào ở đó!" Liên không nói -" Ngươi xem xem!" Thư Thúc vừa dứt lời giọt máu trên cây trâm cài tóc rơi xuống đất, một tấm chắt vô hình trước cửa động bây giờ hiện ra đỏ mờ ảo, chính lúc này Huỳnh Đế lấy hết công lực mở ra trận pháp thực sự bên trong. Một trận pháp lớn hình tròn bên trong là một con rồng lớn đang uống lượn rồi chập chờ như tiến lại muốn nuốt chửng, nhưng lạ thay nó đi xuyên qua người Huỳnh Đế rồi biến mất, lúc này Huỳnh Đế quay lại nói
-" Trận pháp được mở rồi mau tiến vào!"
Bước vào đến hang động mọi người có thể cảm nhận rõ rệt sự khác biệt so với bên ngoài, tiến gần lại Ngân Chi Thảo, Liên Không nói -" Bây giờ làm sao mới lấy được Thùy Ngân Chi?"
-" Thùy Ngân Chi rất dễ tan biến, chỉ cần động vào chúng sẽ tự khắc rụng bay đi mất!'' Huỳnh Đế nói
-" Bay đi mất? Vậy làm sao có thể lấy được nó đây!" Liên Không nói
-" Tương chuyền Ngân Chi Thảo được nuôi dưỡng bằng Long Nhãn của Hỏa Bát Quái nhưng khi ra hoa lại cần có linh khí của trời đất và hồn phách của thượng tiên, vậy nên khi Thùy Ngân Chi rụng đi bay mất cũng là lúc có thể đoán trước được trong tương lại sắp có một thần mới! Vậy nên ta chỉ cần một thứ có thể chứa được hồn phách là có thể cất được Thùy Ngân Chi!" nói xong Thư thúc thúc lấy ra một chiếc hũ nhỏ màu trắng còn tỏa ra một làn khói trắng
-" Ta nghĩ Hồn Quy Bình sẽ cất được!" nói rồi hắn tiến lại dùng tiên pháp mở một trận pháp nhỏ trên chiếc bình làm nó được thắp sáng bởi những con chim trắng nhỏ đang bay xung quanh, chỉ cần đặt chiếc bình gần lại Ngân Chi Thảo thì Thùy Ngân Chi tự khắc chui vào trong bình -" Được rồi chúng ta đi thôi!" Hắn nói
Ra đến cửa động các trận pháp tự động khóa lại như cũ, Thư thúc nghĩ một hồi rồi nói -" Thế này đi! Ta sẽ đi cùng ngươi đến Lục Minh cung, như vậy có thể giúp một tay!" -" Được!'' vừa dứt lời Liên Không và Thư thúc thúc đã biến đi mất, lúc này Huỳnh Đế cũng vội vã quay trở lại Xuân Cốc để chuẩn bị cho thế sự.
Ở Khai Phú cung nơi Nhược Đông dưỡng thương, hắn vẫn chưa hề tỉnh dạy, bỗng chốc xuất hiện là Liên Không và Thư thúc thúc
-" Tam điện hạ người đã quay lại rồi!" Tiểu Bác nói rồi vội nhận ra Thư Tùy Anh liền nói
-" Thư Thượng thần!"
Tiên Ông bên cạnh cũng nói -" Thư Thượng Thần! Tam điện hạ!" -" Không cần đa lễ!" Vừa dứt lời Thư thúc thúc đã tiến tới bên cạnh dường của Nhược Đông, hắn dùng tiên pháp kiểm tra tiên thể rồi lấy Hồn Quy Bình trong Khư Định ra mở trận pháp. Một luồng ánh sáng tím hình giọt nước nhẹ nhàn bay ra nhưng bị đám chim trắng nhỏ xung quanh giữ lại.
-" Đúng là Thùy Ngân Chi! Huyền diệu vô cùng!" Tiên Ông khen ngợi
Thư thượng thần dùng linh lực của mình loại bỏ đi phần tiên khí trong Thùy Ngân Chi rồi hắn từ từ thi phép đặt nó lên trên ngực của Nhược Đông, những luồng sáng tím nhanh tróng tách ra bao lấy toàn thân hắn rồi đi vào tiên thể.
-" Tiên Ông phiền ngươi lại thăm bệnh cho Đông cung chủ!" Thư thượng thần nói, vừa dứt lời Tiên Ông đã thi phép xem bệnh, mặt ông vui mừng -" Đúng là Ngân Chi Thảo, kinh mạch toàn thân của cung chủ đã được chữa khỏi!"
-" Vậy thì tốt quá rồi!" Tiểu Bác cũng vui mừng nói, Liên Không và Thư thượng thần cũng thở phào vui mừng. Rồi Tiểu Bác cầm ấm thuốc đang được nấu bên cạnh giường rót một bát, tiến tới bón thuốc cho cung chủ.
Mọi chuyện chưa yên ổn được bao nhiêu, thì đằng xa xa đã nghe thấy tiếng vó ngựa ngày một lớn
-" Xem ra Khải Dương không còn chờ được nữa rồi!" Liên Không nói. -" Tiểu Bác! Ngươi ở đây chăn sóc Đông cung chủ ta và Liên Không sẽ ra tiếp hắn!" Thư thượng thần nói
Lúc này ở Hồ Ly Cốc mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa, trên thành Xuân Cốc, Ngọc Bản đã đứng sẵn sàng nghênh chiến. Ở đàng xa xa có một người mặt mũi đầy máu bước chân loạng chạng chạy tới hô lớn -" Mở cổng thành! Tứ điện hạ gặp chuyện...!" chưa kịp nói xong hắn đã ngục xuống đất
-" A Thất! Ngươi không sao chứ!" hắn từ từ mở mắt thấy Nhị Hãn liền nói -" Mau báo Đại thế tử Tứ điện hạ trên đường trở về bị phục kích, bọn chúng muốn bắt Tứ điện hạ để uy hiếp Huỳnh Đế, Tề Cảnh bị thương nặng mau đưa quân chi viện!" nghe xong Nhị Hãn liền chạy lên thành bẩm báo -" Đại thế tử! Không hay rồi Tứ điện hạ gặp chuyện đang bị bao vậy ngoài thành!" mới nghe tới đây hắn đã giận tím người -" Thật là không ngờ bọn chúng lại bỉ ổi như vậy!" hắn hô lớn -" Hổ Giáp quân nghe lệnh! Tiến quân giải cứu Tứ điện hạ bảo vệ Hồ Ly Cốc!"
Một đoàn binh lính cưỡi hổ quái dẫn đầu là Ngọc Bản xuất thành, khí thế hừng hực tiến về phía đông nơi Tứ điện hạ đang bị vây hãm. Khoảng hơn mười người thân thể rướm máu đứng giữa là một người phụ nữ nhan sắc tuyệt trần mặc một bộ kim xa bằng vàng và bạc. Tên tướng đứng đầu là Hư Thế hùng hổ nói -" Tứ điện hạ! Mau chịu chói như vậy ta sẽ khiến cô dễ chịu hơn!" đám quân lính phía sau đắc chí cười khà khà
-" Đám ô hợp Quảng Hà cung các người không được đụng đến Tứ điện hạ!" Tề Cảnh nói
-" Hay cho con chó chung thành nhà ngươi để ta xem ngươi còn nói được nữa không?" Hư Thế nói rồi quay sang tên bên là Phùng Hắc, hắn dương cây cung màu đen đã cũ có những miếng vải bị bung ra chĩa về Tề Cảnh, mũi tên bắn ra như xuyên mát bầu không khí xung quanh lao tới. Nhưng không hiểu sao khi tới trước ngực của Tề Cảnh thì nó tự động tan biến, Thiếu Nhi lúc này chỉ mỉm cười khẽ, thư thái nói
-" Được! Các ngươi muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi!" Vừa dứt lời cô đã lập một trận pháp hình tròn có các kinh tự chạy trên đó rồi từ từ trong hư vô một thanh giáo được trạm trổ hoa lá tinh sảo hiện ra, cô lúc này cả người cô bay trên không trung phát ra một luồng sáng màu vàng huyền ảo -" Cho các ngươi ném thử Huyền Trân Giáo trong tay ta!" Thiếu Nhi cười nói rồi mắt cô tuân ra các nguồn sáng vàng đáng sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.