Chương 6: Bắt đầu kế hoạch và đi phòng đấu giá
Cấm Ma
09/11/2024
Sáng sớm hôm sau.
Lúc này Lý Mộng Y đang đi tìm linh dược để chữa bệnh cho Tần Khiếu, hôm qua sau khi uống thuốc Tần Khiếu đã đỡ hơn chút nên sáng nay nàng liền dậy sớm đi hái linh dược.
Mặc dù gia đình Lý Mộng Y chuyển lên núi sinh sống nhưng nó vẫn thuộc phạm vi của Lâm gia nên không có gì nguy hiểm.
Nhưng bây giờ Lý Mộng Y lại đang ở khu rừng sâu bên trong núi, cho dù mới chỉ ở rìu ngoài nhưng nó cũng vô cùng nguy hiểm, nơi đây tồn tại vài loại yêu thú có sức mạnh vô cùng lớn, nếu gặp phải thì phàm nhân như nàng rất dễ toang.
"Sao hôm nay mình không thấy cây thảo dược nào vậy?" Lý Mộng Y vô cùng nghi ngờ nhìn xung quanh, mỗi khi vào trong này, nàng chỉ cần trên dưới một giờ là tìm được một gốc thảo dược, cho dù không thấy thì chỉ cần nàng vào sâu hơn bên trong là sẽ thấy, gốc linh dược hôm qua chính là do một lần nàng vô tình đi vào sâu bên trong tìm thấy.
Nhưng bây giờ nàng đã tiến đến nơi sâu nhất mình từng đi nhưng vẫn không thấy gốc linh dược nào, thậm chí thảo dược nàng cũng không thấy đâu.
"Vết thương Khiếu ca đang tái phát, chỉ cần vài gốc thảo dược nữa là khỏi rồi." Lý Mộng Y lẩm bẩm nói, ngay sau đó nàng nhìn vào sâu bên trong rừng.
"Mặc dù Khiếu ca bảo sâu bên trong vô cùng nguy hiểm nhưng chỉ cần mình cẩn thận chút thì chắc sẽ không sao đâu!" Tự cổ vũ chính mình, Lý Mộng Y cẩn thận tiến sâu vào bên trong, mỗi bước đi nàng đều vô cùng cẩn thận, nàng cố gắng để cho mình không gây ra tiếng động.
"Quái lạ, sao đi đến đây rồi mà vẫn không thấy gốc thảo dược nảo nhỉ?" Lý Mộng Y càng đi càng nghi hoặc, nàng đã tiến vào sâu hơn 100m rồi mà vẫn không thấy gì.
"Tiến lên một chút nữa xem sao, nếu không có thì đi cầu phụ thân vậy!" Do cả Tần Khiếu với Tần Thiên Phàm đều là thiên tài rơi rụng của Tần gia nên cả hai đều không muốn gặp và nhờ vả gì gia chủ Tần gia là Tần Chiến và cũng là phụ thân của Tần Khiếu cùng gia gia của Tần Thiên Phàm.
Nàng cũng không dám làm trái lời phu quân mình, nếu không phải thật sự bất đắc dĩ nàng cũng không muốn làm phiền cha chồng.
Lý Mộng Y chậm rãi tiến vào sâu bên trong hơn, mỗi bước đều vỗ cùng tỉ mỉ, nàng lo sợ mình gây tiếng động rồi bị yêu thú giết chết.
"Xem ra hôm nay không thu hoạch được gì rồi!" Đi thêm một đoạn đường nữa vẫn không thấy thứ gì, Lý Mộng Y thất vọng đang muốn quay về tìm cha chồng cầu dược.
"Hửm, sao chỗ kia lại có ánh sáng nhỉ?" Nhìn về phía bên bỗng thấy một điểm ánh sáng Lý Mộng Y tò mò bước đến, dù sao chỗ đấy cũng không cách nàng quá xa.
"Đây là?"Cẩn thận bước đến nơi, nhìn khung cảnh trước mặt khiến Lý Mộng Y ngạc nhiên há hốc mồm.
Nếu nói phía trước trong rừng là một nơi âm u đáng sợ, nơi ánh sáng khó khắn lắm mới tiến được vào thì chỗ này lại hoàn toàn khác.
Nơi này rộng rãi, ở giữa là một thác nước đang chảy xuống hồ. Nàng có thể thấy xung quanh hồ có rất nhiều hoa cỏ.
"Không ngờ bên trong rừng lại có nơi như thế này tồn tại!" Sau một hồi thất thần, Lý Mộng Y liền bình phục lại mà cảm thán.
Ngắm nhìn kỹ xung quanh không thấy gì nguy hiểm nàng mới từ từ bước vào.
"Đây là nhất phẩm linh dược Ngân Linh Thảo, còn đây là Xích Tinh Thảo, đây nữa ...." Nhìn thảo dược với linh dược xung quanh khiến Lý Mộng Y vui mừng, nàng đã từng đến thư viện của Tần gia nên cũng biết một vài thứ, có những cọng linh dược này thì phu quân của nàng có thể khỏi hẳn rồi.
"Vị cô nương này, sao cô lại ở đây?"
Đúng lúc này một giọng nói đằng sau nàng vang lên, Lý Mộng Y cảm thấy vô cùng hoảng hốt, vội vàng quay lại nhìn.
Trước mặt nàng là một thanh niên cao ráo, sở hữu khuôn mặt vô cùng đẹp trai, con ngươi đen tuyền như một lỗ đen hút lấy linh hồn nàng kết hợp cùng với mái tóc trắng dài khiến vẻ đẹp đấy càng trở nên ma mị.
"Cô nương...?"
Nghe thấy giọng nói nghi hoặc từ thanh niên phía trước khiến Lý Mộng Y tỉnh táo lại, cảm thấy hành động lỗ mãng của mình khiến khuôn mặt nàng trở nên đỏ bừng.
Rõ ràng nàng là người đã có chồng rồi mà sao còn nhìn chằm chằm người ta như vậy được!
Lý Mộng Y cúi người vội vàng nói:
"Xin lỗi công tử, thiếp thân không biết nơi đây đã có người, nếu có gì không đúng mong công tử thứ tội!"
"Cũng không có vấn đề gì cả, dù sao đây cũng là lần đầu có người tiến đến chỗ này!" Thanh niên lắc đầu không sao cả nói.
Lý Mộng Y nghe thế liền giật mình, nơi này là gần địa bàn của Tần gia mà chưa có ai một lần đến đây, nàng còn là người đầu tiên nữa.
"Được rồi, cô nương cũng nên rời đi rồi!" Không đợi Lý Mộng Y đáp lại, thanh niên liền lên tiếng đuổi khách.
"Công tử..." Lý Mộng Y nghe thế vô thức kêu lên.
"Hửm?" Thanh niên vừa mới quay người nghe có người gọi liền nghi ngờ quay đầu lại.
Lý Mộng Y lúc này mới hoảng hồn lại, nghĩ đến việc chồng mình đang cần linh dược chữa trị nàng liền cố hết sức nói:
"Công tử, thiếp thân có thể mạo phạm xin công tử một đến hai gốc linh dược được không?"
"Lý do?" Thanh niên bình tĩnh nhìn nàng hỏi.
"Vết thương của phu quân thiếp thân đang tái phát, cần linh dược để trị liệu, thiếp thân chắc chắn sẽ báo đáp công tử." Lý Mộng Y cúi người thành khẩn nói.
Thanh niên nhìn chằm chằm Lý Mộng Y, một lúc sau đến khi nàng gần như không chịu đựng được muốn mở miệng thì thanh niên mới chịu đáp: "Cô nương đến được đây cũng là một hồi duyên phận, cô nương cứ cầm một cây linh dược về đi là được!"
"Thiếp thân cảm ơn công tử!" Lý Mộng Y nghe thế vô cùng vui vẻ nói, nàng tiến đến ngắt lấy Ngân Linh Thảo, sau đó cúi người tạm biệt thanh niên rồi rời đi.
Thanh niên đứng nhìn nàng rời đi lẩm bẩm: "Chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi! Lý Mộng Y!"
Dứt lời thanh niên liền nở một nụ cười vô cùng nguy hiểm.
------
"Anh yêu, anh xem cái kia đẹp không?" Mạc Tâm Tuyết vui vẻ kéo lấy tay Khương Mệnh nói.
"Đẹp, đẹp lắm!" Khương Mệnh dịu dàng nói.
Hắn vừa mới ở chỗ Lý Mộng Y về, đúng vậy thanh niên đó không ai khác chính là Khương Mệnh, hắn muốn bắt đầu kế hoạch đầu tiên từ Lý Mộng Y.
Hôm nay Già La Thành có tổ chức tiệc đầu giá do Quang Minh thương hội tổ chức, Mạc Tâm Tuyết thấy thế liền hào hứng dắt hắn đi xem, Khương Mệnh cũng liền nghe theo nàng.
Lúc này Khương Mệnh cùng Mạc Tâm Tuyết đang đi dạo bên trong Quang Minh thương hội, phía sau là Ma Thanh Thanh cùng Ma Linh Nhi, nơi đây bày biện vô số món đồ, có yêu đan của yêu thú, có nhất phẩm linh dược, nhất phẩm đan dược, nói chung có rất nhiều.
Mạc Tâm Tuyết bên cạnh líu lo liên tục, Khương Mệnh thì ngắm nghía đánh giá xung quanh.
Trong truyện thì Quang Minh thương hội là một thế lực vô cùng lớn, là một trong những thế lực hàng đầu của Đại Tố Vương Triều, hội trưởng của họ đạt đến cảnh giới Nguyên Anh cảnh sơ kỳ.
Nhân vật chính quật khởi, trong đó Quang Minh thương hội là một thế lực đóng góp vô cùng lớn trong giai đoạn đầu.
Khương Mệnh cùng Mạc Tâm Tuyết dạo một vòng, dù sao nơi đây cũng không có gì là quý giá cả, rất nhanh Khương Mệnh liền đi đến nơi diễn ra buổi đấu giá.
Muốn vào được đây trước tiên phải có ít nhất 1000 đồng, 1000 đồng nói rẻ cũng không rẻ mà đắt thì cũng không đắt, cái giá này chủ yếu là để cho những người không có tiền không vào được.
Khương Mệnh cũng không thích ngồi chung với mấy tên khác nên triển lộ ra Khí Hải cảnh, chỉ cần đạt đến Khí Hải cảnh là có phòng riêng.
Lúc này Khương Mệnh đang được người của Quang Minh thương hội dẫn đến căn phòng riêng của mình.
"Nơi này cũng rộng rãi và sang trọng phết!" Mạc Tâm Tuyết vừa đi vừa cảm thán, ngoài Ma Tháp thì Quang Minh thương hội chính là nơi sang trọng nhất mà nàng từng đi.
"Đương nhiên rồi thưa tiểu thư, Quang Minh thương hội chúng tôi vốn chính là một trong hai thương hội lớn nhất của Đại Tố Vương Triều, nơi này bán đầy đủ mọi thứ, chỉ cần thứ ngài muốn thì có thể đến Quang Minh thương hội mà mua sắm..." Tên dẫn đường từ từ nói.
Khương Mệnh chỉ ở bên ngoài nghe tên dẫn đường này nói, Quang Minh thương hội thế nào hắn hoàn toàn biết.
"Ồ! Kia là?" Đúng lúc này Khương Mệnh liền nhìn thấy thấy một mỹ phụ đang đi về phía mình, mỹ phụ sở hữu cho mình dung nhan xinh đẹp, đôi mắt to long lanh, mái tóc màu đen được búi cao, nàng khoác trên mình bộ quần áo dài màu xanh, phía trên có hình đám mây trắng.
"Bái kiến phu nhân!" Tên dẫn đầu đi đường thấy nàng liền vội vàng cung kính nói.
"Ừm!" Mỹ phụ gật nhẹ đầu, nhìn qua đám người Khương Mệnh rồi đi tiếp.
"Vị kia là ai đấy?" Đợi nàng đi xa Mạc Tâm Tuyết liền hiếu kì hỏi.
"Ngài ấy tên là Chu Bạch Lan phu nhân của hội trưởng." Tên dẫn đường đáp.
Khương Mệnh ánh mắt lấp loé, Chu Bạch Lan, đấy không phải là mẹ của nữ chính Nhậm Tiếu Tiếu ư, không ngờ vị này lại ở đây.
"Sao vị phu nhân này lại ở đây vậy?" Mạc Tâm Tuyết hỏi.
"Tiểu nhân chỉ biết Chu phu nhân đến đây cũng được một tuần rồi còn lý do vì sao thì tiểu nhân cũng không biết." Tên dẫn đường lắc đầu nói.
Mạc Tâm Tuyết nghe thế liền ồ lên sau đó cũng không nói chuyện nữa, cả đám tiếp tục bước đến căn phòng của mình.
Trc khi đi Khương Mệnh quay lại đằng sau liếc về phía vị Chu phu nhân kia rồi cười tà, sắp có việc vui rồi đây!
Lúc này Lý Mộng Y đang đi tìm linh dược để chữa bệnh cho Tần Khiếu, hôm qua sau khi uống thuốc Tần Khiếu đã đỡ hơn chút nên sáng nay nàng liền dậy sớm đi hái linh dược.
Mặc dù gia đình Lý Mộng Y chuyển lên núi sinh sống nhưng nó vẫn thuộc phạm vi của Lâm gia nên không có gì nguy hiểm.
Nhưng bây giờ Lý Mộng Y lại đang ở khu rừng sâu bên trong núi, cho dù mới chỉ ở rìu ngoài nhưng nó cũng vô cùng nguy hiểm, nơi đây tồn tại vài loại yêu thú có sức mạnh vô cùng lớn, nếu gặp phải thì phàm nhân như nàng rất dễ toang.
"Sao hôm nay mình không thấy cây thảo dược nào vậy?" Lý Mộng Y vô cùng nghi ngờ nhìn xung quanh, mỗi khi vào trong này, nàng chỉ cần trên dưới một giờ là tìm được một gốc thảo dược, cho dù không thấy thì chỉ cần nàng vào sâu hơn bên trong là sẽ thấy, gốc linh dược hôm qua chính là do một lần nàng vô tình đi vào sâu bên trong tìm thấy.
Nhưng bây giờ nàng đã tiến đến nơi sâu nhất mình từng đi nhưng vẫn không thấy gốc linh dược nào, thậm chí thảo dược nàng cũng không thấy đâu.
"Vết thương Khiếu ca đang tái phát, chỉ cần vài gốc thảo dược nữa là khỏi rồi." Lý Mộng Y lẩm bẩm nói, ngay sau đó nàng nhìn vào sâu bên trong rừng.
"Mặc dù Khiếu ca bảo sâu bên trong vô cùng nguy hiểm nhưng chỉ cần mình cẩn thận chút thì chắc sẽ không sao đâu!" Tự cổ vũ chính mình, Lý Mộng Y cẩn thận tiến sâu vào bên trong, mỗi bước đi nàng đều vô cùng cẩn thận, nàng cố gắng để cho mình không gây ra tiếng động.
"Quái lạ, sao đi đến đây rồi mà vẫn không thấy gốc thảo dược nảo nhỉ?" Lý Mộng Y càng đi càng nghi hoặc, nàng đã tiến vào sâu hơn 100m rồi mà vẫn không thấy gì.
"Tiến lên một chút nữa xem sao, nếu không có thì đi cầu phụ thân vậy!" Do cả Tần Khiếu với Tần Thiên Phàm đều là thiên tài rơi rụng của Tần gia nên cả hai đều không muốn gặp và nhờ vả gì gia chủ Tần gia là Tần Chiến và cũng là phụ thân của Tần Khiếu cùng gia gia của Tần Thiên Phàm.
Nàng cũng không dám làm trái lời phu quân mình, nếu không phải thật sự bất đắc dĩ nàng cũng không muốn làm phiền cha chồng.
Lý Mộng Y chậm rãi tiến vào sâu bên trong hơn, mỗi bước đều vỗ cùng tỉ mỉ, nàng lo sợ mình gây tiếng động rồi bị yêu thú giết chết.
"Xem ra hôm nay không thu hoạch được gì rồi!" Đi thêm một đoạn đường nữa vẫn không thấy thứ gì, Lý Mộng Y thất vọng đang muốn quay về tìm cha chồng cầu dược.
"Hửm, sao chỗ kia lại có ánh sáng nhỉ?" Nhìn về phía bên bỗng thấy một điểm ánh sáng Lý Mộng Y tò mò bước đến, dù sao chỗ đấy cũng không cách nàng quá xa.
"Đây là?"Cẩn thận bước đến nơi, nhìn khung cảnh trước mặt khiến Lý Mộng Y ngạc nhiên há hốc mồm.
Nếu nói phía trước trong rừng là một nơi âm u đáng sợ, nơi ánh sáng khó khắn lắm mới tiến được vào thì chỗ này lại hoàn toàn khác.
Nơi này rộng rãi, ở giữa là một thác nước đang chảy xuống hồ. Nàng có thể thấy xung quanh hồ có rất nhiều hoa cỏ.
"Không ngờ bên trong rừng lại có nơi như thế này tồn tại!" Sau một hồi thất thần, Lý Mộng Y liền bình phục lại mà cảm thán.
Ngắm nhìn kỹ xung quanh không thấy gì nguy hiểm nàng mới từ từ bước vào.
"Đây là nhất phẩm linh dược Ngân Linh Thảo, còn đây là Xích Tinh Thảo, đây nữa ...." Nhìn thảo dược với linh dược xung quanh khiến Lý Mộng Y vui mừng, nàng đã từng đến thư viện của Tần gia nên cũng biết một vài thứ, có những cọng linh dược này thì phu quân của nàng có thể khỏi hẳn rồi.
"Vị cô nương này, sao cô lại ở đây?"
Đúng lúc này một giọng nói đằng sau nàng vang lên, Lý Mộng Y cảm thấy vô cùng hoảng hốt, vội vàng quay lại nhìn.
Trước mặt nàng là một thanh niên cao ráo, sở hữu khuôn mặt vô cùng đẹp trai, con ngươi đen tuyền như một lỗ đen hút lấy linh hồn nàng kết hợp cùng với mái tóc trắng dài khiến vẻ đẹp đấy càng trở nên ma mị.
"Cô nương...?"
Nghe thấy giọng nói nghi hoặc từ thanh niên phía trước khiến Lý Mộng Y tỉnh táo lại, cảm thấy hành động lỗ mãng của mình khiến khuôn mặt nàng trở nên đỏ bừng.
Rõ ràng nàng là người đã có chồng rồi mà sao còn nhìn chằm chằm người ta như vậy được!
Lý Mộng Y cúi người vội vàng nói:
"Xin lỗi công tử, thiếp thân không biết nơi đây đã có người, nếu có gì không đúng mong công tử thứ tội!"
"Cũng không có vấn đề gì cả, dù sao đây cũng là lần đầu có người tiến đến chỗ này!" Thanh niên lắc đầu không sao cả nói.
Lý Mộng Y nghe thế liền giật mình, nơi này là gần địa bàn của Tần gia mà chưa có ai một lần đến đây, nàng còn là người đầu tiên nữa.
"Được rồi, cô nương cũng nên rời đi rồi!" Không đợi Lý Mộng Y đáp lại, thanh niên liền lên tiếng đuổi khách.
"Công tử..." Lý Mộng Y nghe thế vô thức kêu lên.
"Hửm?" Thanh niên vừa mới quay người nghe có người gọi liền nghi ngờ quay đầu lại.
Lý Mộng Y lúc này mới hoảng hồn lại, nghĩ đến việc chồng mình đang cần linh dược chữa trị nàng liền cố hết sức nói:
"Công tử, thiếp thân có thể mạo phạm xin công tử một đến hai gốc linh dược được không?"
"Lý do?" Thanh niên bình tĩnh nhìn nàng hỏi.
"Vết thương của phu quân thiếp thân đang tái phát, cần linh dược để trị liệu, thiếp thân chắc chắn sẽ báo đáp công tử." Lý Mộng Y cúi người thành khẩn nói.
Thanh niên nhìn chằm chằm Lý Mộng Y, một lúc sau đến khi nàng gần như không chịu đựng được muốn mở miệng thì thanh niên mới chịu đáp: "Cô nương đến được đây cũng là một hồi duyên phận, cô nương cứ cầm một cây linh dược về đi là được!"
"Thiếp thân cảm ơn công tử!" Lý Mộng Y nghe thế vô cùng vui vẻ nói, nàng tiến đến ngắt lấy Ngân Linh Thảo, sau đó cúi người tạm biệt thanh niên rồi rời đi.
Thanh niên đứng nhìn nàng rời đi lẩm bẩm: "Chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi! Lý Mộng Y!"
Dứt lời thanh niên liền nở một nụ cười vô cùng nguy hiểm.
------
"Anh yêu, anh xem cái kia đẹp không?" Mạc Tâm Tuyết vui vẻ kéo lấy tay Khương Mệnh nói.
"Đẹp, đẹp lắm!" Khương Mệnh dịu dàng nói.
Hắn vừa mới ở chỗ Lý Mộng Y về, đúng vậy thanh niên đó không ai khác chính là Khương Mệnh, hắn muốn bắt đầu kế hoạch đầu tiên từ Lý Mộng Y.
Hôm nay Già La Thành có tổ chức tiệc đầu giá do Quang Minh thương hội tổ chức, Mạc Tâm Tuyết thấy thế liền hào hứng dắt hắn đi xem, Khương Mệnh cũng liền nghe theo nàng.
Lúc này Khương Mệnh cùng Mạc Tâm Tuyết đang đi dạo bên trong Quang Minh thương hội, phía sau là Ma Thanh Thanh cùng Ma Linh Nhi, nơi đây bày biện vô số món đồ, có yêu đan của yêu thú, có nhất phẩm linh dược, nhất phẩm đan dược, nói chung có rất nhiều.
Mạc Tâm Tuyết bên cạnh líu lo liên tục, Khương Mệnh thì ngắm nghía đánh giá xung quanh.
Trong truyện thì Quang Minh thương hội là một thế lực vô cùng lớn, là một trong những thế lực hàng đầu của Đại Tố Vương Triều, hội trưởng của họ đạt đến cảnh giới Nguyên Anh cảnh sơ kỳ.
Nhân vật chính quật khởi, trong đó Quang Minh thương hội là một thế lực đóng góp vô cùng lớn trong giai đoạn đầu.
Khương Mệnh cùng Mạc Tâm Tuyết dạo một vòng, dù sao nơi đây cũng không có gì là quý giá cả, rất nhanh Khương Mệnh liền đi đến nơi diễn ra buổi đấu giá.
Muốn vào được đây trước tiên phải có ít nhất 1000 đồng, 1000 đồng nói rẻ cũng không rẻ mà đắt thì cũng không đắt, cái giá này chủ yếu là để cho những người không có tiền không vào được.
Khương Mệnh cũng không thích ngồi chung với mấy tên khác nên triển lộ ra Khí Hải cảnh, chỉ cần đạt đến Khí Hải cảnh là có phòng riêng.
Lúc này Khương Mệnh đang được người của Quang Minh thương hội dẫn đến căn phòng riêng của mình.
"Nơi này cũng rộng rãi và sang trọng phết!" Mạc Tâm Tuyết vừa đi vừa cảm thán, ngoài Ma Tháp thì Quang Minh thương hội chính là nơi sang trọng nhất mà nàng từng đi.
"Đương nhiên rồi thưa tiểu thư, Quang Minh thương hội chúng tôi vốn chính là một trong hai thương hội lớn nhất của Đại Tố Vương Triều, nơi này bán đầy đủ mọi thứ, chỉ cần thứ ngài muốn thì có thể đến Quang Minh thương hội mà mua sắm..." Tên dẫn đường từ từ nói.
Khương Mệnh chỉ ở bên ngoài nghe tên dẫn đường này nói, Quang Minh thương hội thế nào hắn hoàn toàn biết.
"Ồ! Kia là?" Đúng lúc này Khương Mệnh liền nhìn thấy thấy một mỹ phụ đang đi về phía mình, mỹ phụ sở hữu cho mình dung nhan xinh đẹp, đôi mắt to long lanh, mái tóc màu đen được búi cao, nàng khoác trên mình bộ quần áo dài màu xanh, phía trên có hình đám mây trắng.
"Bái kiến phu nhân!" Tên dẫn đầu đi đường thấy nàng liền vội vàng cung kính nói.
"Ừm!" Mỹ phụ gật nhẹ đầu, nhìn qua đám người Khương Mệnh rồi đi tiếp.
"Vị kia là ai đấy?" Đợi nàng đi xa Mạc Tâm Tuyết liền hiếu kì hỏi.
"Ngài ấy tên là Chu Bạch Lan phu nhân của hội trưởng." Tên dẫn đường đáp.
Khương Mệnh ánh mắt lấp loé, Chu Bạch Lan, đấy không phải là mẹ của nữ chính Nhậm Tiếu Tiếu ư, không ngờ vị này lại ở đây.
"Sao vị phu nhân này lại ở đây vậy?" Mạc Tâm Tuyết hỏi.
"Tiểu nhân chỉ biết Chu phu nhân đến đây cũng được một tuần rồi còn lý do vì sao thì tiểu nhân cũng không biết." Tên dẫn đường lắc đầu nói.
Mạc Tâm Tuyết nghe thế liền ồ lên sau đó cũng không nói chuyện nữa, cả đám tiếp tục bước đến căn phòng của mình.
Trc khi đi Khương Mệnh quay lại đằng sau liếc về phía vị Chu phu nhân kia rồi cười tà, sắp có việc vui rồi đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.