Chương 16:
Tư Ta
23/09/2024
Cuối tuần của Chu Thủy Nhung thật buồn tẻ, cô dành nhiều thời gian tập viết văn, sau đó tập thể dục, rồi xem phim hình sự, cũng tiện tay viết bình luận về bộ phim, xong đánh hai trận Game Liên Minh, thua một, thắng một, khi hết hứng thú thì đổi một bộ quần áo đi dạo phố.
Vừa mới ra cửa liền nhận được điện thoại của Từ Túc, anh hỏi thăm về tình hình trong trường, sẵn tiện nhắc cô đi lấy đồ ký gửi.
''Là gì vậy anh?'' Chu Thủy Nhung hỏi.
Từ Túc nói: ''Anh gửi chút đặc sản Vân Nam cho em làm đồ ăn vặt.''
''Vâng, cám ơn anh.''
''Có việc gì thì gọi anh biết.''
Từ Túc dừng một chút rồi nói thêm: ''Rảnh cũng có thể gọi cho anh.''
Chu Thủy Nhung nhớ đến lời Chu Tư Nguyên từng nói liền bảo: ''Cậu em nói nếu không có việc gì thì đừng làm phiền anh, nói anh rất bận rộn. Em cảm thấy cậu có lý, không thể làm chậm trễ việc anh vì nước vì dân được.''
Cô nói đùa mà Từ Túc thì không cho là thế: ''Anh có thể phục vụ nhân dân, cũng có thể bảo vệ cho em.''
''Đã rõ.''
Ngắt điện thoại, Từ Túc đi vốc nước lạnh vào mặt, anh nhất định là điên rồi, chưa nói đến việc cha cô là ai, cô mới 17 tuổi thôi, anh rốt cuộc bị sao vậy?
*
Chu Thủy Nhung gác điện thoại, nhìn ra đường phố vắng vẻ, cô không tự chủ đi tới con đường nhỏ quen thuộc sát bên trường.
Gần trường có một nhà thi đấu thể thao khá lớn, trang bị sẵn sân bóng rổ, Tennis, cầu lông, Bida và các môn thể thao khác, cô chợt thấy ngứa ngáy tay chân nên bước vào.
Trước quầy lễ tân có 2 cô gái đang nói chuyện, một người buộc tóc đuôi ngựa rất dài, một người để kiểu tóc công chúa hồng*, hai cô gái vừa nhai kẹo cao su vừa hỏi Chu Thủy Nhung: ''Cậu đi mấy người? Muốn đăng ký chơi gì?''
*Kiểu tóc công chúa hồng (Đội tóc giả)
Chu Thủy Nhung định chơi Bida: ''Ở đây có thể ghép bàn Bida đã có người không? Tôi đi một mình.''
Hai cô gái lắc đầu, tính nói không được thì có một thanh niên lại gần khoát tay nói: ''Để cô ấy ghép bàn với tụi tôi đi.'' Nói xong hướng về Chu Thủy Nhung cười: ''Chỉ cần cô không chê đám đàn ông tụi tôi.''
Chu Thủy Nhung quay đầu nhìn bàn Bida cách đó không xa, có mấy thanh niên tầm 20 tuổi đang đứng gần đó, trông như dân văn phòng.
Cậu trai kia cầm theo mấy chai nước, đưa cho Chu Thủy Nhung một chai, đám bạn thấy cậu dẫn đến một cô bé, mắt sáng rỡ lên: ''Tên này nói đi mua nước mà cuối cùng lại dắt về một em gái ta?''
Có người còn dặn dò Chu Thủy Nhung: ''Em gái nên dụi mắt cho kỹ, anh bạn này không phải bạn trai tốt đâu.''
Chu Thủy Nhung cũng không muốn chơi trò tình ái, chỉ muốn đánh Bida chứ không nghĩ nhiều như vậy, cô không phản ứng lại trò đùa của bọn họ mà cầm gậy Bida lên hỏi: ''Mọi người chơi Bida 9 bóng à?''
Thanh niên dẫn cô tới thấy thế nhướng mày: ''Em biết chơi?''
Chu Thủy Nhung không đáp, cầm gậy với tư thế chuẩn, ghi quả bóng số 6 trên bàn Bida vào lỗ, sau đó số 7, số 8, số 8 bị trượt, đến lượt người tiếp theo.
Cô tuy chỉ đánh vào hai trái nhưng cũng đủ để bọn họ nhìn với con mắt khác, nhìn cách đánh là biết có sư phụ chỉ dạy.
Mấy thanh niên mờ ám, có người còn muốn xin Wechat của cô.
Căn-tin trong nhà thể thao bán các loại đồ uống và đồ ăn vặt, Tỉnh Hạ đến mua nước thì thấy Chu Thủy Nhung, mới đầu còn tưởng nhìn nhầm, khi đến gần thì không phải cô còn là ai? Cậu gọi cô: ''Thật là cậu à Chu Thủy Nhung!''
Chu Thủy Nhung quay đầu thấy Tỉnh Hạ liền hạ mắt nhìn quanh bốn phía.
Tỉnh Hạ biết cô đang tìm Thẩm Thính Ôn nên nói: ''Cậu ấy đang chơi bóng, muốn đi xem không?''
''Không cần.''
Tỉnh Hạ cũng không miễn cưỡng, cậu đưa cho cô một chai nước: ''Tớ đi trước. Lát cậu muốn xem thì tụi tớ ở khu bóng rổ.''
Chu Thủy Nhung không phản ứng mà quay đầu tiếp tục đánh Bida.
Bọn con trai quay quanh cô dò hỏi, nào tên, học trường gì, nhà ở đâu, rất nhiều câu hỏi linh tinh.
Vừa mới ra cửa liền nhận được điện thoại của Từ Túc, anh hỏi thăm về tình hình trong trường, sẵn tiện nhắc cô đi lấy đồ ký gửi.
''Là gì vậy anh?'' Chu Thủy Nhung hỏi.
Từ Túc nói: ''Anh gửi chút đặc sản Vân Nam cho em làm đồ ăn vặt.''
''Vâng, cám ơn anh.''
''Có việc gì thì gọi anh biết.''
Từ Túc dừng một chút rồi nói thêm: ''Rảnh cũng có thể gọi cho anh.''
Chu Thủy Nhung nhớ đến lời Chu Tư Nguyên từng nói liền bảo: ''Cậu em nói nếu không có việc gì thì đừng làm phiền anh, nói anh rất bận rộn. Em cảm thấy cậu có lý, không thể làm chậm trễ việc anh vì nước vì dân được.''
Cô nói đùa mà Từ Túc thì không cho là thế: ''Anh có thể phục vụ nhân dân, cũng có thể bảo vệ cho em.''
''Đã rõ.''
Ngắt điện thoại, Từ Túc đi vốc nước lạnh vào mặt, anh nhất định là điên rồi, chưa nói đến việc cha cô là ai, cô mới 17 tuổi thôi, anh rốt cuộc bị sao vậy?
*
Chu Thủy Nhung gác điện thoại, nhìn ra đường phố vắng vẻ, cô không tự chủ đi tới con đường nhỏ quen thuộc sát bên trường.
Gần trường có một nhà thi đấu thể thao khá lớn, trang bị sẵn sân bóng rổ, Tennis, cầu lông, Bida và các môn thể thao khác, cô chợt thấy ngứa ngáy tay chân nên bước vào.
Trước quầy lễ tân có 2 cô gái đang nói chuyện, một người buộc tóc đuôi ngựa rất dài, một người để kiểu tóc công chúa hồng*, hai cô gái vừa nhai kẹo cao su vừa hỏi Chu Thủy Nhung: ''Cậu đi mấy người? Muốn đăng ký chơi gì?''
*Kiểu tóc công chúa hồng (Đội tóc giả)
Chu Thủy Nhung định chơi Bida: ''Ở đây có thể ghép bàn Bida đã có người không? Tôi đi một mình.''
Hai cô gái lắc đầu, tính nói không được thì có một thanh niên lại gần khoát tay nói: ''Để cô ấy ghép bàn với tụi tôi đi.'' Nói xong hướng về Chu Thủy Nhung cười: ''Chỉ cần cô không chê đám đàn ông tụi tôi.''
Chu Thủy Nhung quay đầu nhìn bàn Bida cách đó không xa, có mấy thanh niên tầm 20 tuổi đang đứng gần đó, trông như dân văn phòng.
Cậu trai kia cầm theo mấy chai nước, đưa cho Chu Thủy Nhung một chai, đám bạn thấy cậu dẫn đến một cô bé, mắt sáng rỡ lên: ''Tên này nói đi mua nước mà cuối cùng lại dắt về một em gái ta?''
Có người còn dặn dò Chu Thủy Nhung: ''Em gái nên dụi mắt cho kỹ, anh bạn này không phải bạn trai tốt đâu.''
Chu Thủy Nhung cũng không muốn chơi trò tình ái, chỉ muốn đánh Bida chứ không nghĩ nhiều như vậy, cô không phản ứng lại trò đùa của bọn họ mà cầm gậy Bida lên hỏi: ''Mọi người chơi Bida 9 bóng à?''
Thanh niên dẫn cô tới thấy thế nhướng mày: ''Em biết chơi?''
Chu Thủy Nhung không đáp, cầm gậy với tư thế chuẩn, ghi quả bóng số 6 trên bàn Bida vào lỗ, sau đó số 7, số 8, số 8 bị trượt, đến lượt người tiếp theo.
Cô tuy chỉ đánh vào hai trái nhưng cũng đủ để bọn họ nhìn với con mắt khác, nhìn cách đánh là biết có sư phụ chỉ dạy.
Mấy thanh niên mờ ám, có người còn muốn xin Wechat của cô.
Căn-tin trong nhà thể thao bán các loại đồ uống và đồ ăn vặt, Tỉnh Hạ đến mua nước thì thấy Chu Thủy Nhung, mới đầu còn tưởng nhìn nhầm, khi đến gần thì không phải cô còn là ai? Cậu gọi cô: ''Thật là cậu à Chu Thủy Nhung!''
Chu Thủy Nhung quay đầu thấy Tỉnh Hạ liền hạ mắt nhìn quanh bốn phía.
Tỉnh Hạ biết cô đang tìm Thẩm Thính Ôn nên nói: ''Cậu ấy đang chơi bóng, muốn đi xem không?''
''Không cần.''
Tỉnh Hạ cũng không miễn cưỡng, cậu đưa cho cô một chai nước: ''Tớ đi trước. Lát cậu muốn xem thì tụi tớ ở khu bóng rổ.''
Chu Thủy Nhung không phản ứng mà quay đầu tiếp tục đánh Bida.
Bọn con trai quay quanh cô dò hỏi, nào tên, học trường gì, nhà ở đâu, rất nhiều câu hỏi linh tinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.