Chương 39:
Tư Ta
24/09/2024
Chu Yên cúp điện thoại với Chu Tư Nguyên, cô nhìn về phía Tư Văn: ''Anh liên hệ với Tư Nguyên sau lưng em.''
Tư Văn không phủ nhận: ''Ừm.''
''Anh để con trở về là muốn quay lại đường cũ phải không? Dù là buôn lậu hay nắm đường dây ma túy, nói chung là anh không muốn cắt đứt với nó phải không?''
''Chu Yên.''
Chu Yên đã hiểu: ''Đừng gọi tên tôi.''
''Nếu em không chịu thì anh sẽ không rời chỗ này.''
Chu Yên đột nhiên nở nụ cười: ''Rõ ràng anh biết tôi sẽ đi theo anh.''
Anh tốt thì cô sẽ tốt, anh làm người xấu cô cũng sẽ y theo, anh cứu lấy thế giới thì cô sẽ giương buồm ra khơi, anh giết người thì cô sẽ chuyền dao, còn anh phóng hỏa thì cô sẽ chuẩn bị củi lửa.
Anh biết rõ ràng như vậy.
Tư Văn đến trước mặt cô: ''Em không tin anh sao? Anh sẽ ổn thôi.''
Lòng Chu Yên sau nhiều năm đột nhiên quặn đau: ''Em tin anh, nhưng mà so với niềm tin đó thì anh càng quan trọng hơn.'' Cô chỉ muốn ở bên chồng của mình, dù trời có sập hay trăng có rơi xuống chăng nữa. Cô chỉ muốn anh ở bên mình, với một ánh mắt trong sạch không nhiễm bụi trần.
Tư Văn kéo tay vợ hôn lên ngón tay cô: ''Tuân mệnh.''
Nhưng Chu Yên biết bản thân không giữ chân anh được lâu, hòn đảo này quá nhỏ còn năng lực anh quá mạnh, không thể khiến anh ngừng chân.
*
Chu Thủy Nhung ngày đêm ôn tập mới theo nổi tiến độ học tập trong nước, miễn cưỡng không bị đánh rớt.
So sánh với nền giáo dục ngoại quốc cô từng theo học thì chương trình trong nước rất nặng, học sinh phải học rất nhiều kiến thức nhưng năng lực lĩnh ngộ lại thấp, cô biết điều này có quan hệ với hoàn cảnh giáo dục.
Cô không nghĩ rằng năng lực tiếp thu ở từng nước sẽ khác nhau, nếu học sinh trong nước được tiếp thu chương trình học nước ngoài, thì so với người nước ngoài còn giỏi hơn. Nghĩ thử xem, nếu một đứa nhỏ được bồi dưỡng tư tưởng tự do từ khi còn bé, thì khi lớn lên gặp phải sự ràng buộc của các chính sách trong nước, bọn họ sẽ được tự do, tự quản lý sao? Nước ngoài nhìn vào thì thấy đó là sự kỷ luật và ngăn nắp, nhưng đó chỉ là vỏ bọc cho sự thống trị khủng khiếp bên trong, vậy có thể so sánh nhân dân trong và ngoài nước sao?
Cô mới về nước chưa bao lâu đã có nhiều cảm thụ, tốt có xấu cũng có. Cô đặt mình vào vị trí bên ngoài để xem xét, nhìn thấy sự bất đồng giữa hoàn cảnh trong và ngoài nước, quá trình này mang lại cho cô nhiều lợi ích, và mong muốn nhìn thấy môi trường sống của cha mẹ đã được thỏa mãn.
Bọn họ chắc là đã chịu nhiều uất ức, nhưng ở chỗ nào mà không có sự uất ức. Người ta cũng chỉ có thể phê phán giữa người với người, vĩnh viễn không có chuyện phê phán đất nước.
Cô nghĩ cha mẹ cũng nghĩ như cô vậy, bằng không đã không để cô đến đây.
Chu Thủy Nhung dành ba ngày để giải đề, đăng ký lớp học thêm Toán, cô giáo không chỉ dạy Toán mà còn dạy các môn khoa học khác, rất thích hợp với Chu Thủy Nhung.
Chu Thủy Nhung giải quyết xong những vấn đề còn chưa hiểu trong bài học, chuẩn bị đến giờ học bổ túc cố định.
Tuy nói là bổ túc, thật ra là cô giáo chuyên giải đề ôn tập, chẳng qua đối với những học sinh học thêm sẽ được ưu đãi, chính là có thể hỏi những chỗ chưa hiểu trong đề, thuận tiện củng cố kiến thức.
Mặt khác, dù sao cũng là tốn tiền vào học, so với những học sinh không đi học thêm đương nhiên sẽ biết thêm vài chiêu khi làm bài, còn biết được thêm một số quy tắc nhỏ trong bài thi.
Mỗi lần Chu Thủy Nhung làm kiểm tra môn Lý, Hóa, Sinh đều có thể hiểu được điểm mấu chốt để giải bài, điều này đã được chứng minh qua kết quả bài kiểm tra hàng tháng, coi như cô cũng có chút may mắn.
Cô tìm được người có thể thỉnh giáo liền đem cái ''Bách khoa toàn thư Thẩm Thính Ôn'' ném ra sau đầu.
Cô có thể bị hấp dẫn bởi nhiều chuyện, nhưng những chuyện đó nhất định không bao gồm tụi con trai. Nhất là tên ''cẩu nam nhân'' có ''tiền án tiền sự'' như Thẩm Thính Ôn.
Miên man suy nghĩ lại dẫn tâm trí về Thẩm Thính Ôn, cô mắng thầm một trận, mắng xong vẫn cảm thấy chưa hết giận, nhớ đến những chuyện phát sinh từ khi quen biết cậu đến nay cô liền nổi giận.
Chu Thủy Nhung cô từ khi nào để người khác dắt mũi? Xui chết được!
Càng nghĩ càng giận, cô cầm di động thấy mấy chục tin nhắn của cậu thì nhắn lại một cái ''Cút đi!'', sau đó cho cậu vào Black List.
*
Thẩm Thính Ôn mới làm xong một đề, thấy có tin nhắn từ ''Bà xã’’, tuy rằng chỉ có hai chữ 'cút đi' nhưng đủ khiến khóe mắt cậu cong lên vui vẻ. Cậu hắng giọng, giữ giọng rồi gửi cho cô tin nhắn âm thanh đầy từ tính của mình: ''Làm sao vậy?''
Tin nhắn đã gửi nhưng bị từ chối.
Cậu nhìn đến hàng chữ thông báo bị chặn quen thuộc, khẽ cười, dường như có thể tưởng tượng khi Chu Thủy Nhung gửi hai chữ ‘’cút đi’’ sẽ mang biểu tình thế nào.
Tư Văn không phủ nhận: ''Ừm.''
''Anh để con trở về là muốn quay lại đường cũ phải không? Dù là buôn lậu hay nắm đường dây ma túy, nói chung là anh không muốn cắt đứt với nó phải không?''
''Chu Yên.''
Chu Yên đã hiểu: ''Đừng gọi tên tôi.''
''Nếu em không chịu thì anh sẽ không rời chỗ này.''
Chu Yên đột nhiên nở nụ cười: ''Rõ ràng anh biết tôi sẽ đi theo anh.''
Anh tốt thì cô sẽ tốt, anh làm người xấu cô cũng sẽ y theo, anh cứu lấy thế giới thì cô sẽ giương buồm ra khơi, anh giết người thì cô sẽ chuyền dao, còn anh phóng hỏa thì cô sẽ chuẩn bị củi lửa.
Anh biết rõ ràng như vậy.
Tư Văn đến trước mặt cô: ''Em không tin anh sao? Anh sẽ ổn thôi.''
Lòng Chu Yên sau nhiều năm đột nhiên quặn đau: ''Em tin anh, nhưng mà so với niềm tin đó thì anh càng quan trọng hơn.'' Cô chỉ muốn ở bên chồng của mình, dù trời có sập hay trăng có rơi xuống chăng nữa. Cô chỉ muốn anh ở bên mình, với một ánh mắt trong sạch không nhiễm bụi trần.
Tư Văn kéo tay vợ hôn lên ngón tay cô: ''Tuân mệnh.''
Nhưng Chu Yên biết bản thân không giữ chân anh được lâu, hòn đảo này quá nhỏ còn năng lực anh quá mạnh, không thể khiến anh ngừng chân.
*
Chu Thủy Nhung ngày đêm ôn tập mới theo nổi tiến độ học tập trong nước, miễn cưỡng không bị đánh rớt.
So sánh với nền giáo dục ngoại quốc cô từng theo học thì chương trình trong nước rất nặng, học sinh phải học rất nhiều kiến thức nhưng năng lực lĩnh ngộ lại thấp, cô biết điều này có quan hệ với hoàn cảnh giáo dục.
Cô không nghĩ rằng năng lực tiếp thu ở từng nước sẽ khác nhau, nếu học sinh trong nước được tiếp thu chương trình học nước ngoài, thì so với người nước ngoài còn giỏi hơn. Nghĩ thử xem, nếu một đứa nhỏ được bồi dưỡng tư tưởng tự do từ khi còn bé, thì khi lớn lên gặp phải sự ràng buộc của các chính sách trong nước, bọn họ sẽ được tự do, tự quản lý sao? Nước ngoài nhìn vào thì thấy đó là sự kỷ luật và ngăn nắp, nhưng đó chỉ là vỏ bọc cho sự thống trị khủng khiếp bên trong, vậy có thể so sánh nhân dân trong và ngoài nước sao?
Cô mới về nước chưa bao lâu đã có nhiều cảm thụ, tốt có xấu cũng có. Cô đặt mình vào vị trí bên ngoài để xem xét, nhìn thấy sự bất đồng giữa hoàn cảnh trong và ngoài nước, quá trình này mang lại cho cô nhiều lợi ích, và mong muốn nhìn thấy môi trường sống của cha mẹ đã được thỏa mãn.
Bọn họ chắc là đã chịu nhiều uất ức, nhưng ở chỗ nào mà không có sự uất ức. Người ta cũng chỉ có thể phê phán giữa người với người, vĩnh viễn không có chuyện phê phán đất nước.
Cô nghĩ cha mẹ cũng nghĩ như cô vậy, bằng không đã không để cô đến đây.
Chu Thủy Nhung dành ba ngày để giải đề, đăng ký lớp học thêm Toán, cô giáo không chỉ dạy Toán mà còn dạy các môn khoa học khác, rất thích hợp với Chu Thủy Nhung.
Chu Thủy Nhung giải quyết xong những vấn đề còn chưa hiểu trong bài học, chuẩn bị đến giờ học bổ túc cố định.
Tuy nói là bổ túc, thật ra là cô giáo chuyên giải đề ôn tập, chẳng qua đối với những học sinh học thêm sẽ được ưu đãi, chính là có thể hỏi những chỗ chưa hiểu trong đề, thuận tiện củng cố kiến thức.
Mặt khác, dù sao cũng là tốn tiền vào học, so với những học sinh không đi học thêm đương nhiên sẽ biết thêm vài chiêu khi làm bài, còn biết được thêm một số quy tắc nhỏ trong bài thi.
Mỗi lần Chu Thủy Nhung làm kiểm tra môn Lý, Hóa, Sinh đều có thể hiểu được điểm mấu chốt để giải bài, điều này đã được chứng minh qua kết quả bài kiểm tra hàng tháng, coi như cô cũng có chút may mắn.
Cô tìm được người có thể thỉnh giáo liền đem cái ''Bách khoa toàn thư Thẩm Thính Ôn'' ném ra sau đầu.
Cô có thể bị hấp dẫn bởi nhiều chuyện, nhưng những chuyện đó nhất định không bao gồm tụi con trai. Nhất là tên ''cẩu nam nhân'' có ''tiền án tiền sự'' như Thẩm Thính Ôn.
Miên man suy nghĩ lại dẫn tâm trí về Thẩm Thính Ôn, cô mắng thầm một trận, mắng xong vẫn cảm thấy chưa hết giận, nhớ đến những chuyện phát sinh từ khi quen biết cậu đến nay cô liền nổi giận.
Chu Thủy Nhung cô từ khi nào để người khác dắt mũi? Xui chết được!
Càng nghĩ càng giận, cô cầm di động thấy mấy chục tin nhắn của cậu thì nhắn lại một cái ''Cút đi!'', sau đó cho cậu vào Black List.
*
Thẩm Thính Ôn mới làm xong một đề, thấy có tin nhắn từ ''Bà xã’’, tuy rằng chỉ có hai chữ 'cút đi' nhưng đủ khiến khóe mắt cậu cong lên vui vẻ. Cậu hắng giọng, giữ giọng rồi gửi cho cô tin nhắn âm thanh đầy từ tính của mình: ''Làm sao vậy?''
Tin nhắn đã gửi nhưng bị từ chối.
Cậu nhìn đến hàng chữ thông báo bị chặn quen thuộc, khẽ cười, dường như có thể tưởng tượng khi Chu Thủy Nhung gửi hai chữ ‘’cút đi’’ sẽ mang biểu tình thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.