Chương 49:
Tư Ta
30/09/2024
Chu Thủy Nhung ở trường thật không ổn, giáo viên hay học sinh đều không để cô vào mắt, lúc thi duy nhất mình cô không được phát bài thi, nói là bị in thiếu, thế nên cô không thể thi.
Khi đi vệ sinh luôn nghe được người khác nhục mạ mình, các học sinh đó mắng xong còn có chỗ vui sướng khi người khác gặp họa, nói Thẩm Thính Ôn một mực chăm sóc cô Phạm, có vẻ đã nhận ra bộ mặt thật của Chu Thủy Nhung rồi.
Chu Thủy Nhung có thể bình thản nghe các cô nói lời thô tục về mình, nhưng không thể bình tĩnh khi nghe câu cuối cùng kia về Thẩm Thính Ôn.
Cô không tin Thẩm Thính Ôn sẽ thiệt tình đối xử với mình, nhưng cô cũng không ngốc, chỉ bằng hai câu của bọn họ liền cho rằng Thẩm Thính Ôn phải đứng về phía cô Phạm, cậu ta chắc là muốn thông qua cô giáo kia giúp cô giải oan.
Cô biết cậu không ngu ngốc, người ta mắng chửi cô là vì cô Phạm sao? Bọn họ chính là mượn chuyện này để phát tiết bất mãn với cô thôi.
Không có chuyện này thì họ cũng sẽ tìm chuyện khác. Nguyên nhân cụ thể khiến họ bất mãn cô có thể kể ra một ít, nhưng vấn đề này căn bản không cần lý do, chán ghét thì chán ghét thôi.
Tiết thứ ba, giáo viên Anh Văn đến đem bài thi của cô đập mạnh lên bàn, cực kì tức giận nói: ''Chu Thủy Nhung đứng lên cho tôi!''
Chu Thủy Nhung đứng lên.
Mọi người chờ xem náo nhiệt.
Cô giáo giơ lên bài thi của cô: ''Em nếu không muốn thi thì đừng thi, em viết cái gì đây? A? Tôi biết gần đây em gặp rất nhiều chuyện, nhưng trường là nơi để học tập, tôi không quan tâm em làm gì sau giờ học, chỉ cần học tập tốt thì em chính là học trò của tôi. Nhưng em xem thái độ học tập của mình đi, còn xứng để tôi dạy bảo sao? Làm bài thi Anh Văn lại dùng văn phong Trung Hoa! Em có thể dùng cách hành văn thời xưa để viết Tiếng Anh thời nay sao?''
Tiếng cười vang dội.
Chu Thủy Nhung nghe thế đã biết xảy ra chuyện gì, đoán là đã có người đánh tráo bài thi của cô.
Cô nói thẳng: ''Em sẽ tự làm chuyện như vậy sao, để cho cô đến tận lớp mắng mỏ? Cho dù có bị tâm thần cũng không làm chuyện có hại cho mình như vậy đúng không ạ? Trò đùa vụng về thế này sở dĩ có thể làm cho cô tin đã nói lên rằng cô cũng tin lời đồn về em mấy ngày gần đây, cho rằng em đẩy cô Phạm, tin rằng em nhân phẩm kém, nên cũng tin việc em làm loạn thi cử không tôn trọng cô. Em về nước học được rất nhiều thành ngữ, trong đó ấn tượng nhất một câu là ‘Phúc đến thì ít, họa đến thì nhiều’.''
Lớp học râm ran bàn luận về cô, không có nổi một lời tử tế, tất cả đều cho rằng cô đang diễn thành Hoa Sen Trắng thuần khiết , già mồm cãi chối, thật càn quấy.
Đây chính là nói dối ngàn lần, đồn đãi ngàn lần thì sẽ thành ''chân tướng'' trong mắt mọi người.
Chu Thủy Nhung ở trong trường đã khét tiếng đến mức hầu như mỗi một người đều ác cảm với cô, cá biệt có người bình tĩnh suy xét được thì cũng không dám thể hiện ra, vì cuối cùng cũng sẽ bị các phản ứng kích động, phản bác, che giấu sự thật đi.
Giáo viên Tiếng Anh dù sao cũng là người lớn, cho dù có tin lời Chu Thủy Nhung thì vừa rồi bị cô nói như vậy cũng có chút muối mặt, vội vàng kết thúc sự việc này, nói cô về sau không làm như vậy nữa.
Nhưng với các học sinh khác thì chuyện này không cho qua được, Chu Thủy Nhung đùa giỡn với giáo viên Anh Văn tội càng chồng chất, trong giờ luyện tập buổi sáng cô bị bắt vì tập sai, buộc phải đứng một giờ đồng hồ như trong quân đội.
Tư thế đứng trong quân đội hay chạy bộ đều là sở trường của Chu Thủy Nhung, Tư Văn đã sớm rèn luyện cô những chuyện này, cũng không biết vì sao nhưng cô cảm thấy ánh mặt trời ở trường đặc biệt chói mắt, khiến khuôn mặt cô như bỏng rát.
Triệu Cô Tình học thể dục buổi sáng thấy Chu Thủy Nhung đứng dưới ánh nắng chói chang, thì cảm thấy trong lòng rối ren.
Chúc A Di an ủi cô: ''Cậu đừng nghĩ linh tinh.''
Triệu Cô Tình nói: ''Cậu phải xem mấy người mắng Chu Thủy Nhung đang vui sướng như thế nào, giống như bọn họ hận Chu Thủy Nhung muốn chết, nhưng nếu có cơ hội trở thành cô ấy thì tớ có thể nói rằng không có nữ sinh nào cự tuyệt.''
Chúc A Di cũng thừa nhận điểm này, Chu Thủy Nhung xinh đẹp, giàu có, học cũng không tệ, cô có nhiều lợi thế khiến người ta ao ước trở thành.
Ngẫm lại các triều đại trong lịch sử, anh hùng hay hồng nhan có nổi tiếng cũng có tai tiếng, nhìn lại Chu Thủy Nhung tuy rằng cô không đến trình độ có thể đánh đồng với những vĩ nhân đó, nhưng cách cô phản ứng vấn đề cũng không khác gì họ.
Khi đi vệ sinh luôn nghe được người khác nhục mạ mình, các học sinh đó mắng xong còn có chỗ vui sướng khi người khác gặp họa, nói Thẩm Thính Ôn một mực chăm sóc cô Phạm, có vẻ đã nhận ra bộ mặt thật của Chu Thủy Nhung rồi.
Chu Thủy Nhung có thể bình thản nghe các cô nói lời thô tục về mình, nhưng không thể bình tĩnh khi nghe câu cuối cùng kia về Thẩm Thính Ôn.
Cô không tin Thẩm Thính Ôn sẽ thiệt tình đối xử với mình, nhưng cô cũng không ngốc, chỉ bằng hai câu của bọn họ liền cho rằng Thẩm Thính Ôn phải đứng về phía cô Phạm, cậu ta chắc là muốn thông qua cô giáo kia giúp cô giải oan.
Cô biết cậu không ngu ngốc, người ta mắng chửi cô là vì cô Phạm sao? Bọn họ chính là mượn chuyện này để phát tiết bất mãn với cô thôi.
Không có chuyện này thì họ cũng sẽ tìm chuyện khác. Nguyên nhân cụ thể khiến họ bất mãn cô có thể kể ra một ít, nhưng vấn đề này căn bản không cần lý do, chán ghét thì chán ghét thôi.
Tiết thứ ba, giáo viên Anh Văn đến đem bài thi của cô đập mạnh lên bàn, cực kì tức giận nói: ''Chu Thủy Nhung đứng lên cho tôi!''
Chu Thủy Nhung đứng lên.
Mọi người chờ xem náo nhiệt.
Cô giáo giơ lên bài thi của cô: ''Em nếu không muốn thi thì đừng thi, em viết cái gì đây? A? Tôi biết gần đây em gặp rất nhiều chuyện, nhưng trường là nơi để học tập, tôi không quan tâm em làm gì sau giờ học, chỉ cần học tập tốt thì em chính là học trò của tôi. Nhưng em xem thái độ học tập của mình đi, còn xứng để tôi dạy bảo sao? Làm bài thi Anh Văn lại dùng văn phong Trung Hoa! Em có thể dùng cách hành văn thời xưa để viết Tiếng Anh thời nay sao?''
Tiếng cười vang dội.
Chu Thủy Nhung nghe thế đã biết xảy ra chuyện gì, đoán là đã có người đánh tráo bài thi của cô.
Cô nói thẳng: ''Em sẽ tự làm chuyện như vậy sao, để cho cô đến tận lớp mắng mỏ? Cho dù có bị tâm thần cũng không làm chuyện có hại cho mình như vậy đúng không ạ? Trò đùa vụng về thế này sở dĩ có thể làm cho cô tin đã nói lên rằng cô cũng tin lời đồn về em mấy ngày gần đây, cho rằng em đẩy cô Phạm, tin rằng em nhân phẩm kém, nên cũng tin việc em làm loạn thi cử không tôn trọng cô. Em về nước học được rất nhiều thành ngữ, trong đó ấn tượng nhất một câu là ‘Phúc đến thì ít, họa đến thì nhiều’.''
Lớp học râm ran bàn luận về cô, không có nổi một lời tử tế, tất cả đều cho rằng cô đang diễn thành Hoa Sen Trắng thuần khiết , già mồm cãi chối, thật càn quấy.
Đây chính là nói dối ngàn lần, đồn đãi ngàn lần thì sẽ thành ''chân tướng'' trong mắt mọi người.
Chu Thủy Nhung ở trong trường đã khét tiếng đến mức hầu như mỗi một người đều ác cảm với cô, cá biệt có người bình tĩnh suy xét được thì cũng không dám thể hiện ra, vì cuối cùng cũng sẽ bị các phản ứng kích động, phản bác, che giấu sự thật đi.
Giáo viên Tiếng Anh dù sao cũng là người lớn, cho dù có tin lời Chu Thủy Nhung thì vừa rồi bị cô nói như vậy cũng có chút muối mặt, vội vàng kết thúc sự việc này, nói cô về sau không làm như vậy nữa.
Nhưng với các học sinh khác thì chuyện này không cho qua được, Chu Thủy Nhung đùa giỡn với giáo viên Anh Văn tội càng chồng chất, trong giờ luyện tập buổi sáng cô bị bắt vì tập sai, buộc phải đứng một giờ đồng hồ như trong quân đội.
Tư thế đứng trong quân đội hay chạy bộ đều là sở trường của Chu Thủy Nhung, Tư Văn đã sớm rèn luyện cô những chuyện này, cũng không biết vì sao nhưng cô cảm thấy ánh mặt trời ở trường đặc biệt chói mắt, khiến khuôn mặt cô như bỏng rát.
Triệu Cô Tình học thể dục buổi sáng thấy Chu Thủy Nhung đứng dưới ánh nắng chói chang, thì cảm thấy trong lòng rối ren.
Chúc A Di an ủi cô: ''Cậu đừng nghĩ linh tinh.''
Triệu Cô Tình nói: ''Cậu phải xem mấy người mắng Chu Thủy Nhung đang vui sướng như thế nào, giống như bọn họ hận Chu Thủy Nhung muốn chết, nhưng nếu có cơ hội trở thành cô ấy thì tớ có thể nói rằng không có nữ sinh nào cự tuyệt.''
Chúc A Di cũng thừa nhận điểm này, Chu Thủy Nhung xinh đẹp, giàu có, học cũng không tệ, cô có nhiều lợi thế khiến người ta ao ước trở thành.
Ngẫm lại các triều đại trong lịch sử, anh hùng hay hồng nhan có nổi tiếng cũng có tai tiếng, nhìn lại Chu Thủy Nhung tuy rằng cô không đến trình độ có thể đánh đồng với những vĩ nhân đó, nhưng cách cô phản ứng vấn đề cũng không khác gì họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.