Chương 682: Phòng thí nghiệm
Đông Trùng Hạ Uyển
05/01/2022
Thích Huân nhìn Ôn Dao gương mặt tinh xảo lạnh nhạt, lại nhìn Ôn Minh
dáng người cao ngất tuấn tú trác tuyệt phiêu dật, Thích Huân không khỏi cảm thán, hai đứa bé này thực không giống con ruột của tên hồ ly biếи
ŧɦái phúc hắc kia!
Nhất định là gien nhà họ Hạ, tuyệt đối đấy!
Thích Huân cùng Ôn Trác sâu xa mà nói chính là một lịch sử đầy huyết lệ của người chuyên đào hầm và kẻ nhảy hố, thật vất vả tên kia lừa đảo đại tiểu thư nhà họ Hạ chạy mất, mai danh ẩn tích gần hai mươi năm, kết quả đến lúc tận thế lại xuất hiện!
Hơn nữa vừa xuất hiện đã lừa hắn một trận!
Tuy hố lần đó là hắn cam tâm tình nguyện nhảy đấy, ai bảo hắn và người nhà họ Dư bất hòa chứ?
Thật vất vả kéo nhà họ Dư xuống ngựa, hắn ở căn cứ Hoa Bắc cũng có chức vị mới, tuy không lớn, nhưng coi như thanh nhàn.
Ngày tốt lành còn cũng chưa được bao lâu, lại bị hố đến nơi này, hơn nữa còn làm trâu làm ngựa giúp con hắn!
Nhớ tới những kinh nghiệm từng bị Ôn Trác hố kia, trong lòng Thích Huân nhịn không được cười lạnh.
Hừ, chỉ là hố này cũng quá cũ, chẳng lẽ Ôn Trác lại còn hố trong hố?
Quả thật Thích Huân đồng ý đến hỗ trợ đấy, nhưng trên cơ sở hắn không ngại tìm cơ hội hố lại Ôn Minh, không phải nói nợ cha con trả hay sao?!
Hai đứa trẻ này nhìn có vẻ thuần khiết hơn lão hồ ly Ôn Trác này nhiều, hơn nữa phong cách làm việc hình như càng giống người nhà họ Hạ hơn.
Nghĩ vậy, nụ cười trên mặt Thích Huân càng sáng lạn hơn, hắn vẫy vẫy tay với Ôn Dao, dùng giọng nói dịu dàng dỗ trẻ con: "Dao Dao, lần này chú đến thay mẹ cháu còn có ông ngoại bà ngoại đưa lễ vật của bọn họ chuẩn bị cho cháu, đợi lát nữa đi xem cùng chú nha?"
Ôn Dao mặt không biểu tình quét mắt liếc đối phương, sau đó đem ánh mắt đặt trên người anh mình: "Còn có việc sao?"
Nhìn ra em gái nhà mình dường như có chút không kiên nhẫn, bàn tay Ôn Minh đặt trên miệng ho nhẹ một tiếng, nuốt xuống sự vui vẻ, nghiêm trang nói: "Không có chuyện lớn gì, chính là gọi em đến làm quen một chút thôi."
"À, em còn có việc."
Lần này Ôn Dao phát hiện không ít dị thực mới ở bên ngoài, muốn đi đến viện nghiên cứu sinh vật cho bọn họ xem thành phần bên trong, xem có thể tìm được thứ mình muốn hay không, cũng không có nhiều thời gian nói chuyện với một ông chú không thuần thục.
Muội khống Ôn Minh lập tức nói: "Dao Dao có việc cứ đi trước đi, nhanh lên."
Nhìn cô bé cũng không quay đầu lại đã rời đi, Thích Huân ngây người.
Đợi chút, quà cũng không cần à?
Các cô bé không phải đều thích quà hay sao?
Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Thích Huân, Ôn Minh có lòng tốt giải thích nói: "Chú Thích, tính tình Dao Dao có chút lạnh nhạt, hơn nữa bây giờ em ấy còn có việc, không phải không thích chú. Những vật kia chú cứ đưa cho cháu, đến lúc đó cháu đưa cho em ấy."
"Ha ha, không có việc gì, lần đầu gặp mặt, cô bé ngượng ngùng là bình thường đấy, sau này quen thuộc là tốt rồilần thứ nhất gặp mặt, tiểu cô nương thẹn thùng là bình thường đấy, về sau quen thuộc thì tốt rồi."
Ôn Dao giữ bí mật cấp bậc vô cùng cao, nhưng Thích Huân cũng không phải người bình thường, ẩn ẩn biết không ít chuyện của Ôn Dao, trong tưởng tượng của hắn Ôn Dao hẳn là thiên chi kiêu nữ, thông minh có thêm chút ngạo khí.
Sự thật nha...
Tuy không khác biệt quá nhiều so với sự tưởng tượng của hắn, nhưng nghĩ lại, thiên tài đều cao ngạo, còn có chút khó hiểu cổ quái mà người bình thường không hiểu được, cứ tưởng tượng như vậy, cũng không biết cô bé này có chỗ nào không đúng.
Thiên tài nha, làm sao cũng không giống người bình thường mới đúng.
Thấy Thích Huân nói như vậy, vẻ mặt Ôn Minh nhẹ nhàng thở ra, trong đáy mắt: "Chú Thích hiểu được là tốt rồi, chúng ta tiếp tục nói tiếp về tình trạng hiện nay của căn cứ, vừa rồi mới nói đến mỏ quặng gần đây..."
Lần này Thích Huân không phải một mình đến đây, còn dẫn theo một đội nhân tài quản lý chuyên nghiệp, có một nửa là người nhà họ Hạ hỗ trợ chọn lựa.
Sau khi Ôn Dao rời khỏi văn phòng Ôn Minh, lên lưng một con thằn lằn biến dị, đi về hướng viện nghiên cứu.
Đúng vậy, thằn lằn biến dị, từ khi căn cứ Lan Đóa nhập vào, căn cứ bọn hắn vốn có hai người Tuần thú sư có khả năng huấn luyện dị thú đã bị Ôn Minh sắp xếp vào trong quân đội, vừa chỉ đạo huấn luyện dị thú quân đội, vừa hỗ trợ thuần hóa một vài dị thú ăn cỏ và lực công kích không cao với tư cách lao động công cộng trong căn cứ.
Loại thằn lằn biến dị không độc này là một trong số đó, chỉ ăn côn trùng, được dùng để thay công cụ đi bộ.
Nhưng trước mắt dị thú này không nhiều lắm, hơn nữa trước mắt đa phần đều được dùng trong quân đội, phân hội hiệp hội dị năng cũng có mấy con, vẫn là Lâm Khê tìm Hạ Y Huyên đi cùng đến nói với Ôn Minh, coi như là quyền lợi tổ chức chính thức.
Tên căn cứ mới từ rất sớm đã định ra, căn cứ theo tên của năm căn cứ lớn, tên năm căn cứ mới là Nam Bình, Bắc An, Đông Định, Tây Trữ, Trung Huy.
Trong đó, Nam Bình, Tây Trữ cùng Bắc An ba căn cứ này có thiên hướng quân sự, điều động không ít binh lực từ các căn cứ gần đó, đều dựa gần biên cảnh.
Mấy viện nghiên cứu được sắp xếp trong mảnh đất trung tâm của quân đội, trong đó sở nghiên cứu dưới lòng đất đang được xây dựng, Ôn Dao một đường thông suốt tiến vào viện nghiên cứu sinh vật.
Trong tòa nhà viện nghiên cứu, nghiên cứu viên mặc trang phục phòng hộ đặc chế đang đi lại vội vàng, tuy viện nghiên cứu mới xây, nhưng tính đa dạng làm cho mọi người hưng phấn, toàn tâm đầu nhập vào phá hiện dị thực mới trong nghiên cứu, cả ngày mất ăn mất ngủ, thậm chí Ôn Minh không thể không sắp xếp người đặc biệt nhắc nhở bọn hắn ăn cơm uống nước đúng giờ đúng giấc.
Ôn Dao không phải lần đầu tiên đến nơi này, thậm chí Ôn Dao còn có một phòng thí nghiệm riêng, viện nghiên cứu còn cho Ôn Dao hai người trợ lý, giúp Ôn Dao xử lý một vài việc vặt vãnh.
Thông qua phân biệt mặt người cùng xoát thẻ CMND, Ôn Dao tiến vào phòng thí nghiệm của mình.
Trong phòng thí nghiệm, hai người trẻ tuổi một nam một nữ đang bận bịu với công việc trong tay, nghe tiếng mở cửa, hai người quay đầu nhìn ra, hô lên "Cô Ôn".
Tuy tuổi Ôn Dao còn nhỏ, nhưng Ôn Dao ở phương diện thuốc sinh vật có thể ngang hàng ngang vế với vài vị giáo sư trong viện nghiên cứ, bọn hắn cũng biết các loại thuốc đang sử dụng bây giờ đều là Ôn Dao đưa cách điều chế rồi triển khai trên cơ sở đó đấy, cộng thêm bọn họ với tư cách trợ lý, bọn họ tự nhiên phải gọi một tiếng "Cô".
Ôn Dao gật gật đầu: "Phân tích ra thế nào rồi?"
"Cô Ôn, lần này dị thực ngài mang về khá nhiều chủng loại, mấy vị giáo sư lại để cho nhiều phòng thí nghiệm chọn người đến phân tích, để tiết kiệm thời gian." Nữ trợ lý trong đó lập tức mở miệng nói.
"Còn có, sáng sớm hôm nay giáo sư Liêu gửi thư, nói nếu ngài đến, thì bớt chút thời gian đến phòng thí nghiệm của giáo sư Liêu một chuyến."
"Làm sao vậy?"
"Tình huống cụ thể không rõ lắm, ông ấy chưa nói, nhưng nghe giọng điệu giáo sư Liêu không sốt ruột cho lắm, chắc hẳn không phải chuyện gì vội vàng."
Giọng nói nữ trợ lý bằng phẳng, trật tự rõ ràng, sau đó lại báo cáo một số tình huống số liệu về thí nghiệm, đợi Ôn Dao xem qua, cô ấy xuất ra một chiếc USB.
"Trong nửa tháng ngài không có ở đây viện nghiên cứu có một vài hạng mục tiến triển, còn có vài giáo sư gửi bưu kiện cho ngài, tôi đều đã sửa sang lại để ở bên tronng, ngày hôm qua quá vội vàng nên chưa kịp đưa cho ngài."
Đợi sau khi Ôn Dao thu USB rồi khỏi phòng thí nghiệm đi tìm giáo sư Liêu, nam trợ lý khác thở ra nhẹ nhàng.
Vẻ mặt hắn đầy kính nể nhìn nữ trợ lý: "Hiểu Nam, lá gan cô thật lớn, cô không sợ Cô Ôn à."
Lý Hiểu Nam liếc mắt, vừa tiếp tục thí nghiệm trong vừa nói: "Có cái gì phải sợ chứ, ngài ấy có thể ăn anh không? Tôi mới không hiểu anh đấy, vì sao không dám nói chuyện với Cô Ôn, đều để tôi nói."
Nhất định là gien nhà họ Hạ, tuyệt đối đấy!
Thích Huân cùng Ôn Trác sâu xa mà nói chính là một lịch sử đầy huyết lệ của người chuyên đào hầm và kẻ nhảy hố, thật vất vả tên kia lừa đảo đại tiểu thư nhà họ Hạ chạy mất, mai danh ẩn tích gần hai mươi năm, kết quả đến lúc tận thế lại xuất hiện!
Hơn nữa vừa xuất hiện đã lừa hắn một trận!
Tuy hố lần đó là hắn cam tâm tình nguyện nhảy đấy, ai bảo hắn và người nhà họ Dư bất hòa chứ?
Thật vất vả kéo nhà họ Dư xuống ngựa, hắn ở căn cứ Hoa Bắc cũng có chức vị mới, tuy không lớn, nhưng coi như thanh nhàn.
Ngày tốt lành còn cũng chưa được bao lâu, lại bị hố đến nơi này, hơn nữa còn làm trâu làm ngựa giúp con hắn!
Nhớ tới những kinh nghiệm từng bị Ôn Trác hố kia, trong lòng Thích Huân nhịn không được cười lạnh.
Hừ, chỉ là hố này cũng quá cũ, chẳng lẽ Ôn Trác lại còn hố trong hố?
Quả thật Thích Huân đồng ý đến hỗ trợ đấy, nhưng trên cơ sở hắn không ngại tìm cơ hội hố lại Ôn Minh, không phải nói nợ cha con trả hay sao?!
Hai đứa trẻ này nhìn có vẻ thuần khiết hơn lão hồ ly Ôn Trác này nhiều, hơn nữa phong cách làm việc hình như càng giống người nhà họ Hạ hơn.
Nghĩ vậy, nụ cười trên mặt Thích Huân càng sáng lạn hơn, hắn vẫy vẫy tay với Ôn Dao, dùng giọng nói dịu dàng dỗ trẻ con: "Dao Dao, lần này chú đến thay mẹ cháu còn có ông ngoại bà ngoại đưa lễ vật của bọn họ chuẩn bị cho cháu, đợi lát nữa đi xem cùng chú nha?"
Ôn Dao mặt không biểu tình quét mắt liếc đối phương, sau đó đem ánh mắt đặt trên người anh mình: "Còn có việc sao?"
Nhìn ra em gái nhà mình dường như có chút không kiên nhẫn, bàn tay Ôn Minh đặt trên miệng ho nhẹ một tiếng, nuốt xuống sự vui vẻ, nghiêm trang nói: "Không có chuyện lớn gì, chính là gọi em đến làm quen một chút thôi."
"À, em còn có việc."
Lần này Ôn Dao phát hiện không ít dị thực mới ở bên ngoài, muốn đi đến viện nghiên cứu sinh vật cho bọn họ xem thành phần bên trong, xem có thể tìm được thứ mình muốn hay không, cũng không có nhiều thời gian nói chuyện với một ông chú không thuần thục.
Muội khống Ôn Minh lập tức nói: "Dao Dao có việc cứ đi trước đi, nhanh lên."
Nhìn cô bé cũng không quay đầu lại đã rời đi, Thích Huân ngây người.
Đợi chút, quà cũng không cần à?
Các cô bé không phải đều thích quà hay sao?
Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của Thích Huân, Ôn Minh có lòng tốt giải thích nói: "Chú Thích, tính tình Dao Dao có chút lạnh nhạt, hơn nữa bây giờ em ấy còn có việc, không phải không thích chú. Những vật kia chú cứ đưa cho cháu, đến lúc đó cháu đưa cho em ấy."
"Ha ha, không có việc gì, lần đầu gặp mặt, cô bé ngượng ngùng là bình thường đấy, sau này quen thuộc là tốt rồilần thứ nhất gặp mặt, tiểu cô nương thẹn thùng là bình thường đấy, về sau quen thuộc thì tốt rồi."
Ôn Dao giữ bí mật cấp bậc vô cùng cao, nhưng Thích Huân cũng không phải người bình thường, ẩn ẩn biết không ít chuyện của Ôn Dao, trong tưởng tượng của hắn Ôn Dao hẳn là thiên chi kiêu nữ, thông minh có thêm chút ngạo khí.
Sự thật nha...
Tuy không khác biệt quá nhiều so với sự tưởng tượng của hắn, nhưng nghĩ lại, thiên tài đều cao ngạo, còn có chút khó hiểu cổ quái mà người bình thường không hiểu được, cứ tưởng tượng như vậy, cũng không biết cô bé này có chỗ nào không đúng.
Thiên tài nha, làm sao cũng không giống người bình thường mới đúng.
Thấy Thích Huân nói như vậy, vẻ mặt Ôn Minh nhẹ nhàng thở ra, trong đáy mắt: "Chú Thích hiểu được là tốt rồi, chúng ta tiếp tục nói tiếp về tình trạng hiện nay của căn cứ, vừa rồi mới nói đến mỏ quặng gần đây..."
Lần này Thích Huân không phải một mình đến đây, còn dẫn theo một đội nhân tài quản lý chuyên nghiệp, có một nửa là người nhà họ Hạ hỗ trợ chọn lựa.
Sau khi Ôn Dao rời khỏi văn phòng Ôn Minh, lên lưng một con thằn lằn biến dị, đi về hướng viện nghiên cứu.
Đúng vậy, thằn lằn biến dị, từ khi căn cứ Lan Đóa nhập vào, căn cứ bọn hắn vốn có hai người Tuần thú sư có khả năng huấn luyện dị thú đã bị Ôn Minh sắp xếp vào trong quân đội, vừa chỉ đạo huấn luyện dị thú quân đội, vừa hỗ trợ thuần hóa một vài dị thú ăn cỏ và lực công kích không cao với tư cách lao động công cộng trong căn cứ.
Loại thằn lằn biến dị không độc này là một trong số đó, chỉ ăn côn trùng, được dùng để thay công cụ đi bộ.
Nhưng trước mắt dị thú này không nhiều lắm, hơn nữa trước mắt đa phần đều được dùng trong quân đội, phân hội hiệp hội dị năng cũng có mấy con, vẫn là Lâm Khê tìm Hạ Y Huyên đi cùng đến nói với Ôn Minh, coi như là quyền lợi tổ chức chính thức.
Tên căn cứ mới từ rất sớm đã định ra, căn cứ theo tên của năm căn cứ lớn, tên năm căn cứ mới là Nam Bình, Bắc An, Đông Định, Tây Trữ, Trung Huy.
Trong đó, Nam Bình, Tây Trữ cùng Bắc An ba căn cứ này có thiên hướng quân sự, điều động không ít binh lực từ các căn cứ gần đó, đều dựa gần biên cảnh.
Mấy viện nghiên cứu được sắp xếp trong mảnh đất trung tâm của quân đội, trong đó sở nghiên cứu dưới lòng đất đang được xây dựng, Ôn Dao một đường thông suốt tiến vào viện nghiên cứu sinh vật.
Trong tòa nhà viện nghiên cứu, nghiên cứu viên mặc trang phục phòng hộ đặc chế đang đi lại vội vàng, tuy viện nghiên cứu mới xây, nhưng tính đa dạng làm cho mọi người hưng phấn, toàn tâm đầu nhập vào phá hiện dị thực mới trong nghiên cứu, cả ngày mất ăn mất ngủ, thậm chí Ôn Minh không thể không sắp xếp người đặc biệt nhắc nhở bọn hắn ăn cơm uống nước đúng giờ đúng giấc.
Ôn Dao không phải lần đầu tiên đến nơi này, thậm chí Ôn Dao còn có một phòng thí nghiệm riêng, viện nghiên cứu còn cho Ôn Dao hai người trợ lý, giúp Ôn Dao xử lý một vài việc vặt vãnh.
Thông qua phân biệt mặt người cùng xoát thẻ CMND, Ôn Dao tiến vào phòng thí nghiệm của mình.
Trong phòng thí nghiệm, hai người trẻ tuổi một nam một nữ đang bận bịu với công việc trong tay, nghe tiếng mở cửa, hai người quay đầu nhìn ra, hô lên "Cô Ôn".
Tuy tuổi Ôn Dao còn nhỏ, nhưng Ôn Dao ở phương diện thuốc sinh vật có thể ngang hàng ngang vế với vài vị giáo sư trong viện nghiên cứ, bọn hắn cũng biết các loại thuốc đang sử dụng bây giờ đều là Ôn Dao đưa cách điều chế rồi triển khai trên cơ sở đó đấy, cộng thêm bọn họ với tư cách trợ lý, bọn họ tự nhiên phải gọi một tiếng "Cô".
Ôn Dao gật gật đầu: "Phân tích ra thế nào rồi?"
"Cô Ôn, lần này dị thực ngài mang về khá nhiều chủng loại, mấy vị giáo sư lại để cho nhiều phòng thí nghiệm chọn người đến phân tích, để tiết kiệm thời gian." Nữ trợ lý trong đó lập tức mở miệng nói.
"Còn có, sáng sớm hôm nay giáo sư Liêu gửi thư, nói nếu ngài đến, thì bớt chút thời gian đến phòng thí nghiệm của giáo sư Liêu một chuyến."
"Làm sao vậy?"
"Tình huống cụ thể không rõ lắm, ông ấy chưa nói, nhưng nghe giọng điệu giáo sư Liêu không sốt ruột cho lắm, chắc hẳn không phải chuyện gì vội vàng."
Giọng nói nữ trợ lý bằng phẳng, trật tự rõ ràng, sau đó lại báo cáo một số tình huống số liệu về thí nghiệm, đợi Ôn Dao xem qua, cô ấy xuất ra một chiếc USB.
"Trong nửa tháng ngài không có ở đây viện nghiên cứu có một vài hạng mục tiến triển, còn có vài giáo sư gửi bưu kiện cho ngài, tôi đều đã sửa sang lại để ở bên tronng, ngày hôm qua quá vội vàng nên chưa kịp đưa cho ngài."
Đợi sau khi Ôn Dao thu USB rồi khỏi phòng thí nghiệm đi tìm giáo sư Liêu, nam trợ lý khác thở ra nhẹ nhàng.
Vẻ mặt hắn đầy kính nể nhìn nữ trợ lý: "Hiểu Nam, lá gan cô thật lớn, cô không sợ Cô Ôn à."
Lý Hiểu Nam liếc mắt, vừa tiếp tục thí nghiệm trong vừa nói: "Có cái gì phải sợ chứ, ngài ấy có thể ăn anh không? Tôi mới không hiểu anh đấy, vì sao không dám nói chuyện với Cô Ôn, đều để tôi nói."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.