Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Chương 103: Cổ Xuyên Kim :vả Mặt Nữ Thiên Tài Cổ Võ Xuyên Không ( 6 )

Hắc Tâm Nữ Vương

20/05/2022

Lý Tuyết Thanh vừa mới chuồn êm đi ra ngoài đã bị Tuyết Lan vừa lúc túm được mà nhục nhã đánh chửi một phen, có thể nói là mất nhiều hơn được nên ném toàn bộ chuyện liên quan đến vòng ngọc ra sau đầu, lúc này cô ta đang nằm dưỡng thương trên giường, trong vòng nửa tháng cũng đừng mong nhảy nhót.

Tuyết Lan mới vừa về đến nhà, bà Lý liền nhận được tin tức, gọi to một tiếng bảo bối kích thích cho toàn thân Tuyết Lan nổi một tầng da gà lại không thể không mỉm cười đối mặt.

Nghĩ đến việc sau khi trải qua nhiệm vụ lần này, năng lực chịu đựng của cô sẽ tăng lên một tầm cao mới, Tuyết Lan thở dài trong lòng.

“Mẹ, phía Song Nhi thế nào rồi?” Tuyết Lan nhớ tới cẩu nô tài Song Nhi ăn cây táo rào cây sung kia, ý cười khóe miệng mất đi vài phần.

Con gái quả thật là trưởng thành không ít, không uổng công trước giờ bà dạy bảo, bà Lý không nghi ngờ gì cô, chỉ nghĩ là do mình dạy bảo có tác dụng, sau đó nhanh chóng nói như hiến vật quý. “Nha đầu đó có vấn đề, nhưng tới giờ vẫn chưa phạm lỗi gì lớn, sau nàu nếu để mẹ nắm được thóp……”

Ý sau đó không cần nói cũng biết, Tuyết Lan kéo góc váy bà Lý, miệng vểnh lên nói, “Mẹ ơi, con bị người ta ăn hiếp.”

“Cái gì ——” Mẹ Lý bị dọa cho sợ run người, nếu không phải Tuyết Lan lôi kéo góc váy bà thì bà nhất định muốn nhảy lên, hoàn toàn không có dáng vẻ của một quý phụ nhân mà chỉ là một người mẹ lo lắng cho con gái nhà mình.

Bị mẹ Lý cương quyết kiểm tra một lượt, Tuyết Lan bất đắc dĩ nói, “Con không sao, chỉ là lúc đi chơi với anh họ thì gặp Lý Tuyết Thanh, cô ta còn muốn cướp vòng tay con mới mua. Rõ ràng cô ta đã bị mẹ cấm túc, cũng không biết sao mà chạy ra ngoài được, quần áo trên người cũng không giống hồi trước.”

Bà Lý không có cảm xúc gì với Lý Tuyết Thanh nên không thèm cắt xén chi phí ăn mặc của cô ta, dù sao một tiểu nha đầu nhãi nhép có thể dùng bao nhiêu tiền, còn không bằng nổi một cái váy của bà, nếu làm vậy đến lúc đó điều tra ra bà Lý còn phải mang tiếng xấu nữa, bà còn chưa ngốc như vậy.

Mà Lý Tuyết Thanh sở dĩ thảm như vậy chỉ là vì bọn người hầu thấy cô ta không quyền không thế mới xảy ra chuyện đầy tớ ức hiếp chủ nhân, cô ta lại không biết tự bảo vệ bản thân, bà Lý nhiều lắm là mặc kệ không hỏi mà thôi, cuối cùng lại bị cho rằng là ức hiếp Lý Tuyết Thanh rồi bị nữ xuyên qua hại chết.

Lý Tuyết Thanh cho dù có nghèo túng hơn nữa thì quần áo bọn hạ nhân cũng không thể bằng được, bởi vậy Tuyết Lan mới có lời nói vừa rồi. Tuy rằng là xã hội hiện đại bình đẳng, cổ võ thế gia lại vẫn bảo tồn một ít tập tục cổ xưa như cấp bậc rõ ràng.

Bà Lý ánh mắt chợt lóe, xem ra con đĩ Song Nhi kia quả thật là đã chạy theo Lý Tuyết Thanh, đúng là lớn gan, người chủ này không giữ nổi ả rồi.

Mấy ngày nay Lý Tuyết Thanh ngoan ngoãn dưỡng thương trong phòng, thấy Song Nhi sắc mặt không tốt liền để ả ta ra ngoài nghỉ ngơi, nhưng cô ta lại thật sự không phải một chủ nhân an phận, lúc này không màng vết thương trên người liền chạy vào trong viện.



Trong đầu dần hiện ra một màn từ khi xuyên qua tới nay,nhớ lại cảnh bị người khác khinh thường nhục nhã đánh chửi, trong lòng Lý Tuyết Thanh đột nhiên dâng lên một mạt ủy khuất, đáy mắt hiện lên ánh lệ trong suốt.

Bỗng nhiên một bóng người cao lớn trèo tường vào, động tác sạch sẽ lưu loát, vừa lúc đối diện với Lý Tuyết Thanh.

“Anh là người nào?” Lý Tuyết Thanh chớp mắt phản ứng lại, nhanh chóng thấp giọng quát lớn.

“Tôi là một người qua đường, đơn thuần chỉ là thấy ánh trăng quá đẹp nên trong lúc vô ý xông tới, mong cô thứ lỗi.” Người kia chậm rãi đến gần, khuôn mặt anh tuấn treo ý cười như tắm mình trong gió xuân, sắc mặt Lý Tuyết Thanh đột nhiên đỏ lên.

Phương thức lên sân khấu như vậy, người đàn ông tuấn mỹ như vậy, tính cách ôn hòa như vậy, hoàn toàn phù hợp với tình nhân hoàn mỹ trong lòng cô ta.

Bên kia hai người ngắm hoa thưởng trăng trò chuyện với nhau, Tuyết Lan bên này lại trốn ở chỗ tối chuẩn bị bắt gã đàn ông tùy ý xông vào phòng trêu ghẹo con gái để dạy dỗ một trận.

Trong nguyên bản cốt truyện, đêm nay sẽ có một gã đàn ông xông vào phòng Lý Tuyết Thanh, từ đây cùng Lý Tuyết Thanh thông đồng thành gian, sau đó nhiều lần ngáng chân Lý Tuyết Lan, cuối cùng thành công trở thành nam chủ đại nhân kim quang lấp lánh. Chẳng qua khi đó Lý Tuyết Thanh đã bị chạy tới thành phố Giang Hoa, mà không phải ở nhà họ Lý.

Vì lo lắng uy lực của cốt truyện nên hôm nay Tuyết Lan đặc biệt thêm diễn, tìm riêng một người phù hợp với thẩm mỹ của Lý Tuyết Thanh tới thay thế nam chủ, còn cô thì canh chừng sợ nam chủ đột nhiên diễn sai làm phá hoại chuyện tốt của cô.

Trước khi xuyên qua Lý Tuyết Thanh là từng sát thủ, còn là một sát thủ bán đứng sắc đẹp dùng cho câu dẫn mục tiêu nhiệm vụ để thuận tiện giết chết, đối với tiết tháo gì đó cũng không để ý, hơn nữa cô ta thích nhất là thông đồng với đàn ông đẹp trai, trong nguyên tác tuy rằng đã gả cho nam chủ Mộc Tu Kiệt nhưng cô ta vẫn ái muội với những người đàn ông khác, thế nên Tuyết Lan một chút cũng không lo lắng Lý Tuyết Thanh không mắc bẫy.

Người đàn ông này chính là một người hoàn mỹ mà cô đắp nặn theo gu của Lý Tuyết Thanh, chắc chắn sẽ dụ được Lý Tuyết Thanh cắn câu.

Tuyết Lan cảm thấy cô hẳn là nên dạy dỗ Mộc Tu Kiệt một trận, để anh ta phải trả giá lớn về những hành động mà mình từng làm, cô hiện giờ đang nóng lòng muốn thử chuẩn bị dạy dỗ cho đối phương một trận nên ngược lại hy vọng Mộc Tu Kiệt tới.

Vào lúc nửa đêo, trong viện một mảnh im ắng, Tuyết Lan thấy không có ai tới nữa, bên trong cũng là một mảnh tình nồng, cô cảm nhận được cơ thể mệt mỏi, ngáp một cái chuẩn bị trở về ngủ một giấc ngon lành.



Vừa mới trở lại phòng, Tuyết Lan liền nhạy bén cảm giác được phòng trong vòng đột nhiên có thêm hơi thở của hai người khác, cô hừ lạnh một tiếng ngồi lên ghế bắt chéo chân.

“Nếu khách quý đã ghé thăm thì hà tất phải trốn tránh?”

Mộc Tu Kiệt tránh ở chỗ tối còn đang do dự có nên ra hay không thì đã thấy anh em tốt nhà mình tự động đứng ra tới, chỉ có thể đi theo để giải thích, dù sao đại băng sơn bên cạnh anh thực là không dễ mở miệng.

“Xin lỗi, bọn anh chỉ là thấy tò mò với Tuyết Lan.” Thanh âm lạnh băng hòa hoãn rất nhiều, hành động chủ động mở miệng của anh thành công làm Mộc Tu Kiệt kinh rớt cằm.

Tuyết Lan chuyển ánh mắt quanh hai người đàn ông, nhưng rất nhanh đã giấu đi tò mò trong lòng, nam chủ đại nhân sao không tới khuê phòng nữ chủ ngược lại chạy đến chỗ pháo hôi này của cô, thật là kỳ lạ.

“Nếu đã xem xong thì nhanh chân chạy lấy người đi, bổn tiểu thư buồn ngủ muốn chết rồi.” Tuyết Lan ngáp một cái mau lẹ đuổi người, trời đất bao la ngủ lớn nhất.

Mộc Tu Kiệt khá tò mò với cách làm của Tuyết Lan, một màn vừa rồi kia bọn họ đều xem ở trong mắt, tò mò mở miệng hỏi: “Lý đại tiểu thư, cô tính kế em gái cô như vậy có ổn không?”

“Tính kế cô ta thì sao nào? Ta chỉ là tặng một gã đàn ông tới thôi, sau đó nên làm gì là chuyện của cô ta, chẳng lẽ tôi còn có thể ép buộc cô ta chắc? Còn không phải do cô ta tự quyết định? Bị lừa cũng chỉ có thể chứng minh là cô ta ngu.” Tuyết Lan khó được lúc tâm trạng tốt, nhưng cũng không quên bôi đen nữ chủ trước mặt nam chủ.

Mộc Tu Kiệt ngẫm lại cũng đúng, lại không muốn cứ như vậy kết thúc cuộc nói chuyện, hỏi tiếp “Chẳng lẽ cô không sợ tương lai cô ta tính kế trả thù cô, rồi ngáng chân cô sao?”

Lời này có thể nói là một châm thấy máu, dù sao bất kỳ người nào bị kẻ khác tính kế đều sẽ không cam chịu.

“Chỉ bằng cái IQ kia của cô ta thì có gì đáng sợ?” Tuyết Lan hừ nhẹ một tiếng, cực kỳ khinh thường.

Dáng vẻ kiêu ngạo này thật là vô cùng hấp dẫn người khác, hai người đàn ông đều có chút dị động.

Tuyết Lan bực bội với việc hai người kia quấy rầy mình ngủ, bèn chạy chóng đuổi người rời đi, sau đó liền đắp chăn lại ngủ. Hai người Mộc Tu Kiệt thì nhận được tín hiệu của gia tộc nên cũng cấp tốc rời khỏi nơi này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook