Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược
Chương 87: Mạt Thế: Vả Mặt Nữ Chủ Trọng Sinh (11)
Hắc Tâm Nữ Vương
10/10/2021
Vì để chuẩn bị cho Bạch Nhược Lan bọn họ một phần lễ vật phong phú, Tịch Mặc riêng chọn lựa hai con tang thi cấp sáu, bốn con tang thi cấp năm, đội hình cường đại như vậy tuyệt đối đáng được gọi là đại lễ.
Nếu không chọn lễ lớn làm quà đáp lễ bọn họ cho tốt, há chẳng phải làm thất vọng sự chiếu cố của chúng với mình lúc trước ư? Cho nên Tịch Mặc chọn lựa vô cùng có tâm.
Kim chủ của Bạch Nhược Lan tuy rằng là dị năng giả hệ kim cấp bảy, nhưng mà song quyền khó địch bốn tay, gã ta căn bản vô pháp vô pháp đối phó với cùng lúc hai tang thi cấp sáu, thế nên lúc này việc gã có thể làm được chỉ có chạy trốn.
Mà sau phút kinh hoảng thất thố ngắn ngủi Bạch Nhược Lan đột nhiên nghĩ đến trong không gian của mình còn có một chiếc ô tô, đáng tiếc là chiếc ô tô đó chỉ có thể chở được khoảng tám chín người, nhìn tang thi chi chít như thủy triều làm người da đầu tê dại, Bạch Nhược Lan nháy mắt hạ quyết định.
Kim chủ đại nhân sau khi nghe được Bạch Nhược Lan thuật lại thì ánh mắt sáng lên, gọi mấy tâm phúc của mình lại, mở ô tô ra nhanh chóng rời đi. Ném lại đám người xui xẻo kia ở lại sau, không chút nào bận tâm đến chết sống của bọn họ.
Chờ tới lúc những người khác phát hiện thì đã muộn, chỉ có thể vừa dùng hết toàn lực chống cự tang thi vừa thoá mạ đám người vô sỉ kia trong lòng, lại phải đành cam chịu.
Vừa rồi toàn bộ lực chú ý của Tuyết Lan đều đặt trên người Tô Cảnh, khó tránh khỏi có chút sơ sẩy với Bạch Nhược Lan bên này. Chờ tới khi cô chân chính phục hồi tinh thần lại, Bạch Nhược Lan bọn họ đã chạy trốn, hơn nữa biến mất không thấy tăm tích.
Tuyết Lan giơ tay sờ sờ cằm, cũng không cảm thấy thất vọng, nếu có thể giết chết Bạch Nhược Lan dễ dàng như vậy thì cô ta đã không phải khí vận chi tử.
“Đi thôi!” Tuyết Lan phất phất tay, vai chính cũng đã đi rồi cô còn ở lại đây làm gì?
Chỉ sợ là không thể ở căn cứ B tiếp nữa, Tuyết Lan lắc đầu đáng tiếc, đãi ngộ nơi đó cũng xem như tốt hơn căn cứ khác, tiếc là xung đột với cô rồi.
Bạch Nhược Lan, lần này tôi tha cho cô trước, khi gặp lại không phải chỉ là xung đột nhỏ nữa đâu. Tuyết Lan thầm nghĩ trong lòng, trên gương mặt thanh tú mang theo nụ cười sâu xa.
Tình hình mạt thế càng thêm nghiêm trọng, tang thi không ngừng thăng cấp gây hại lớn với con người, thậm chí ngay cả động thực vật cũng biến dị thành tang thi, tình cảnh của nhân loại càng thêm gian nan.
Con người không còn là tầng cao nhất của chuỗi thức ăn, bọn họ thậm chí có thể là đồ ăn của động thực vật, giãy giụa cầu sinh.
Thoáng chốc đã qua năm năm, vô số căn cứ dần dần quật khởi, căn cứ B không còn là duy nhất nữa.
Kim chủ của Bạch Nhược Lan bị tang thi cào trúng trong quá trình chạy trốn, những tâm phúc của gã bị Bạch Nhược Lan thu về mình dùng, thời gian năm năm đủ để cô ta đứng vững gót chân ở căn cứ B.
Hệ không gian trân quý lại không có bất kỳ tính năng công kích nào, đó là đối tượng chủ yếu mà đông đảo dị năng giả muốn mượn sức, Bạch Nhược Lan cũng đã có tiếng nói nhất định sau nhiều năm củng cố.
Hơn nữa những người đi theo Bạch Nhược Lan đều trở thành dị năng giả cấp cao, cũng coi như là cao thủ nhất lưu trong căn cứ, thế nên tất cả mọi người đều tranh cướp nhau muốn làm thủ hạ dưới tay cô ta.
Hôm nay căn cứ đột nhiên mở họp, không ai biết chút tin tức nào. Bạch Nhược Lan mang theo nghi hoặc, cùng hai dị năng giả cấp cao đi tới phòng họp.
“Nếu mọi người đều đã đến đông đủ thì tôi đây cũng không nhiều lời, trực tiếp vào chủ đề chính luôn.” Người lãnh đạo căn cứ là một lão nhân, tuy rằng tuổi đã cao nhưng lại rất có uy tín.
Tuy rằng lão là một người bình thường, nhưng con trai và cháu trai của lão đều là trụ cột trong căn cứ, đều là dị năng giả cao cấp, mà cháu trai lão chính là một trong những người theo đuổi Bạch Tuyết Lan, vì thế không có ai dám xem thường lão.
“Trong năm năm này có một tiểu đội dị năng giả quật khởi, mỗi người bọn họ đều là dị năng giả cấp cao, phối hợp vô cùng ăn ý. Nghe nói người dẫn đầu của bọn họ đã là dị năng giả cấp mười một.”
Lời này vừa ra toàn trường yên tĩnh, mạt thế đã bắt đầu được năm sáu năm, dị năng giả cấp cao tuy rằng không nhiều lắm nhưng cũng không ít. Cho đến hiện tại, bọn họ chỉ mới biết có dị năng giả cấp chín là cao nhất mà thôi, nay đột nhiên lại nhảy ra một dị năng giả cấp mười một, điều này không thể không khiến người sợ hãi trong lòng thậm chí là tâm sinh hoài nghi.
“Tôi biết mọi người đều rất nghi ngờ với tin tức này, ngay cả tôi lúc vừa nhận được tin tức cũng vậy. Nhưng sự thật là như thế, không cho phép chúng ta ngờ vực.”
“Tiểu đội dị năng giả kia vẫn luôn độc lai độc vãng, cũng không chịu hợp tác cùng những người khác, giờ lại đột nhiên thả ra tin tức muốn cùng hợp tác với một căn cứ, về phần hợp tác với ai thì phải xem bọn họ lựa chọn. Một đội ngũ mạnh mẽ, trong đó còn có một dị năng giả cấp mười một, với căn cứ của chúng ta mà nói có thêm một nhân tài sẽ không thừa, cho nên chúng ta lần này chỉ cho phép thành công không được thất bại.”
Người lãnh đạo nói tới mức nước miếng bay tứ tung khó nén kích động, trên người thậm chí có thêm một ít sức sống mà người trẻ tuổi mới có, có thể thấy được ông ta coi trọng với chuyện này cỡ nào.
Ở nơi không ai nhìn thấy, tay Bạch Nhược Lan lặng lẽ nắm chặt, trong lòng có một loại cảm giác nói không nên lời.
Ở căn cứ B, tất cả mọi người rất cung kính với cô ta, dù sao dị năng giả không gian cấp cao thật sự vô cùng hiếm thấy, tất cả mọi người đều lấy lòng cô ta, ngay cả người lãnh đạo tương lai của căn cứ cũng là thần tử dưới váy cô ta.
Kiếp trước cô ta chỉ là một người bình thường không có tôn nghiêm không có địa vị, bị mọi người đạp dưới chân, không thể không dựa vào bán đứng thân thể mà sống sót. Kiếp này lại là hoàn toàn khác hẳn, cô ta có được không gian, trở thành nữ thần mọi người truy phủng.
Tiểu đội dị năng giả này cô ta chưa từng nghe nói qua, nó đến tột cùng sẽ mang đến cho mình biến cố như thế nào đây? Cô ta một chút cũng không biết, cô ta chỉ biết là sẽ không để bất kỳ kẻ nào cướp đi mọi thứ hiện tại, cướp đi hạnh phúc, cướp đi tôn nghiêm cùng địa vị của cô ta.
Nếu đối phương dám làm như thế, cô ta nhất định phải làm đối phương trả giá thảm khốc, giống như Tôn Tuyết Lan và Quý Vũ Phong lúc trước vậy.
Trong lòng hiện lên vô số ý niệm tà ác, trên mặt lại hiện ra một nụ cười thản nhiên, không thể không nói công lực ngụy trang của Bạch Nhược Lan càng ngày càng mạnh rồi.
Vốn dĩ trong đám nhân viên tiến hành giao thiệp lần này không có Bạch Nhược Lan, dù sao cô ta cũng không có năng lực công kích, đi theo cũng không giúp được gì, nhưng vì để xác định đối phương có uy hiếp đến mình hay không nên cô ta khăng khăng muốn đi, cuối cùng thậm chí cầu xin tới tên cháu trai của người lãnh đạo.
Cháu trai người lãnh đạo thích Bạch Nhược Lan đã lâu, không chỉ có thèm nhỏ dãi mỹ mạo của cô ta mà càng ham muốn thế lực và thân phận dị năng giả không gian của cô ta. Chỉ có người phụ nữ như vậy mới xứng đôi với gã, mới có thể củng cố địa vị của nhà bọn họ trong căn cứ. Cho nên gã nghĩa vô phản cố lựa chọn theo đuổi Bạch Nhược Lan, đến giờ đã là hai năm.
Người mình theo đuổi khó được đến cầu xin mình, gã tất nhiên là phải biểu hiện thật tốt, thế là liền vỗ ngực đồng ý ngay.
Bạch Nhược Lan nhận được đáp án khẳng định nên vô cùng vui sướng, ôn tồn mềm giọng dỗ dành người nọ tâm hoa nộ phóng, khiến gã si mê cô ta càng thêm sâu sắc.
Một cô gái mặc đồ tác chiến màu đen bó sát tay cầm trường kiếm, khuôn mặt tinh xảo thanh tú đỏ ửng, đôi môi anh đào mím chặt, thuận lợi chiến đấu trong nguy cơ tứ phía giữa đàn tang thi, nhất cử nhất động mê hoặc lòng người lại mang theo sát khí vô hạn.
Sau khi cô gái kết thúc chiến đấu, một chàng trai anh tuấn đĩnh bạt nhanh chóng tiến lên, cung kính mở miệng: “Lão sư, tin tức đã thả ra.”
Nếu không chọn lễ lớn làm quà đáp lễ bọn họ cho tốt, há chẳng phải làm thất vọng sự chiếu cố của chúng với mình lúc trước ư? Cho nên Tịch Mặc chọn lựa vô cùng có tâm.
Kim chủ của Bạch Nhược Lan tuy rằng là dị năng giả hệ kim cấp bảy, nhưng mà song quyền khó địch bốn tay, gã ta căn bản vô pháp vô pháp đối phó với cùng lúc hai tang thi cấp sáu, thế nên lúc này việc gã có thể làm được chỉ có chạy trốn.
Mà sau phút kinh hoảng thất thố ngắn ngủi Bạch Nhược Lan đột nhiên nghĩ đến trong không gian của mình còn có một chiếc ô tô, đáng tiếc là chiếc ô tô đó chỉ có thể chở được khoảng tám chín người, nhìn tang thi chi chít như thủy triều làm người da đầu tê dại, Bạch Nhược Lan nháy mắt hạ quyết định.
Kim chủ đại nhân sau khi nghe được Bạch Nhược Lan thuật lại thì ánh mắt sáng lên, gọi mấy tâm phúc của mình lại, mở ô tô ra nhanh chóng rời đi. Ném lại đám người xui xẻo kia ở lại sau, không chút nào bận tâm đến chết sống của bọn họ.
Chờ tới lúc những người khác phát hiện thì đã muộn, chỉ có thể vừa dùng hết toàn lực chống cự tang thi vừa thoá mạ đám người vô sỉ kia trong lòng, lại phải đành cam chịu.
Vừa rồi toàn bộ lực chú ý của Tuyết Lan đều đặt trên người Tô Cảnh, khó tránh khỏi có chút sơ sẩy với Bạch Nhược Lan bên này. Chờ tới khi cô chân chính phục hồi tinh thần lại, Bạch Nhược Lan bọn họ đã chạy trốn, hơn nữa biến mất không thấy tăm tích.
Tuyết Lan giơ tay sờ sờ cằm, cũng không cảm thấy thất vọng, nếu có thể giết chết Bạch Nhược Lan dễ dàng như vậy thì cô ta đã không phải khí vận chi tử.
“Đi thôi!” Tuyết Lan phất phất tay, vai chính cũng đã đi rồi cô còn ở lại đây làm gì?
Chỉ sợ là không thể ở căn cứ B tiếp nữa, Tuyết Lan lắc đầu đáng tiếc, đãi ngộ nơi đó cũng xem như tốt hơn căn cứ khác, tiếc là xung đột với cô rồi.
Bạch Nhược Lan, lần này tôi tha cho cô trước, khi gặp lại không phải chỉ là xung đột nhỏ nữa đâu. Tuyết Lan thầm nghĩ trong lòng, trên gương mặt thanh tú mang theo nụ cười sâu xa.
Tình hình mạt thế càng thêm nghiêm trọng, tang thi không ngừng thăng cấp gây hại lớn với con người, thậm chí ngay cả động thực vật cũng biến dị thành tang thi, tình cảnh của nhân loại càng thêm gian nan.
Con người không còn là tầng cao nhất của chuỗi thức ăn, bọn họ thậm chí có thể là đồ ăn của động thực vật, giãy giụa cầu sinh.
Thoáng chốc đã qua năm năm, vô số căn cứ dần dần quật khởi, căn cứ B không còn là duy nhất nữa.
Kim chủ của Bạch Nhược Lan bị tang thi cào trúng trong quá trình chạy trốn, những tâm phúc của gã bị Bạch Nhược Lan thu về mình dùng, thời gian năm năm đủ để cô ta đứng vững gót chân ở căn cứ B.
Hệ không gian trân quý lại không có bất kỳ tính năng công kích nào, đó là đối tượng chủ yếu mà đông đảo dị năng giả muốn mượn sức, Bạch Nhược Lan cũng đã có tiếng nói nhất định sau nhiều năm củng cố.
Hơn nữa những người đi theo Bạch Nhược Lan đều trở thành dị năng giả cấp cao, cũng coi như là cao thủ nhất lưu trong căn cứ, thế nên tất cả mọi người đều tranh cướp nhau muốn làm thủ hạ dưới tay cô ta.
Hôm nay căn cứ đột nhiên mở họp, không ai biết chút tin tức nào. Bạch Nhược Lan mang theo nghi hoặc, cùng hai dị năng giả cấp cao đi tới phòng họp.
“Nếu mọi người đều đã đến đông đủ thì tôi đây cũng không nhiều lời, trực tiếp vào chủ đề chính luôn.” Người lãnh đạo căn cứ là một lão nhân, tuy rằng tuổi đã cao nhưng lại rất có uy tín.
Tuy rằng lão là một người bình thường, nhưng con trai và cháu trai của lão đều là trụ cột trong căn cứ, đều là dị năng giả cao cấp, mà cháu trai lão chính là một trong những người theo đuổi Bạch Tuyết Lan, vì thế không có ai dám xem thường lão.
“Trong năm năm này có một tiểu đội dị năng giả quật khởi, mỗi người bọn họ đều là dị năng giả cấp cao, phối hợp vô cùng ăn ý. Nghe nói người dẫn đầu của bọn họ đã là dị năng giả cấp mười một.”
Lời này vừa ra toàn trường yên tĩnh, mạt thế đã bắt đầu được năm sáu năm, dị năng giả cấp cao tuy rằng không nhiều lắm nhưng cũng không ít. Cho đến hiện tại, bọn họ chỉ mới biết có dị năng giả cấp chín là cao nhất mà thôi, nay đột nhiên lại nhảy ra một dị năng giả cấp mười một, điều này không thể không khiến người sợ hãi trong lòng thậm chí là tâm sinh hoài nghi.
“Tôi biết mọi người đều rất nghi ngờ với tin tức này, ngay cả tôi lúc vừa nhận được tin tức cũng vậy. Nhưng sự thật là như thế, không cho phép chúng ta ngờ vực.”
“Tiểu đội dị năng giả kia vẫn luôn độc lai độc vãng, cũng không chịu hợp tác cùng những người khác, giờ lại đột nhiên thả ra tin tức muốn cùng hợp tác với một căn cứ, về phần hợp tác với ai thì phải xem bọn họ lựa chọn. Một đội ngũ mạnh mẽ, trong đó còn có một dị năng giả cấp mười một, với căn cứ của chúng ta mà nói có thêm một nhân tài sẽ không thừa, cho nên chúng ta lần này chỉ cho phép thành công không được thất bại.”
Người lãnh đạo nói tới mức nước miếng bay tứ tung khó nén kích động, trên người thậm chí có thêm một ít sức sống mà người trẻ tuổi mới có, có thể thấy được ông ta coi trọng với chuyện này cỡ nào.
Ở nơi không ai nhìn thấy, tay Bạch Nhược Lan lặng lẽ nắm chặt, trong lòng có một loại cảm giác nói không nên lời.
Ở căn cứ B, tất cả mọi người rất cung kính với cô ta, dù sao dị năng giả không gian cấp cao thật sự vô cùng hiếm thấy, tất cả mọi người đều lấy lòng cô ta, ngay cả người lãnh đạo tương lai của căn cứ cũng là thần tử dưới váy cô ta.
Kiếp trước cô ta chỉ là một người bình thường không có tôn nghiêm không có địa vị, bị mọi người đạp dưới chân, không thể không dựa vào bán đứng thân thể mà sống sót. Kiếp này lại là hoàn toàn khác hẳn, cô ta có được không gian, trở thành nữ thần mọi người truy phủng.
Tiểu đội dị năng giả này cô ta chưa từng nghe nói qua, nó đến tột cùng sẽ mang đến cho mình biến cố như thế nào đây? Cô ta một chút cũng không biết, cô ta chỉ biết là sẽ không để bất kỳ kẻ nào cướp đi mọi thứ hiện tại, cướp đi hạnh phúc, cướp đi tôn nghiêm cùng địa vị của cô ta.
Nếu đối phương dám làm như thế, cô ta nhất định phải làm đối phương trả giá thảm khốc, giống như Tôn Tuyết Lan và Quý Vũ Phong lúc trước vậy.
Trong lòng hiện lên vô số ý niệm tà ác, trên mặt lại hiện ra một nụ cười thản nhiên, không thể không nói công lực ngụy trang của Bạch Nhược Lan càng ngày càng mạnh rồi.
Vốn dĩ trong đám nhân viên tiến hành giao thiệp lần này không có Bạch Nhược Lan, dù sao cô ta cũng không có năng lực công kích, đi theo cũng không giúp được gì, nhưng vì để xác định đối phương có uy hiếp đến mình hay không nên cô ta khăng khăng muốn đi, cuối cùng thậm chí cầu xin tới tên cháu trai của người lãnh đạo.
Cháu trai người lãnh đạo thích Bạch Nhược Lan đã lâu, không chỉ có thèm nhỏ dãi mỹ mạo của cô ta mà càng ham muốn thế lực và thân phận dị năng giả không gian của cô ta. Chỉ có người phụ nữ như vậy mới xứng đôi với gã, mới có thể củng cố địa vị của nhà bọn họ trong căn cứ. Cho nên gã nghĩa vô phản cố lựa chọn theo đuổi Bạch Nhược Lan, đến giờ đã là hai năm.
Người mình theo đuổi khó được đến cầu xin mình, gã tất nhiên là phải biểu hiện thật tốt, thế là liền vỗ ngực đồng ý ngay.
Bạch Nhược Lan nhận được đáp án khẳng định nên vô cùng vui sướng, ôn tồn mềm giọng dỗ dành người nọ tâm hoa nộ phóng, khiến gã si mê cô ta càng thêm sâu sắc.
Một cô gái mặc đồ tác chiến màu đen bó sát tay cầm trường kiếm, khuôn mặt tinh xảo thanh tú đỏ ửng, đôi môi anh đào mím chặt, thuận lợi chiến đấu trong nguy cơ tứ phía giữa đàn tang thi, nhất cử nhất động mê hoặc lòng người lại mang theo sát khí vô hạn.
Sau khi cô gái kết thúc chiến đấu, một chàng trai anh tuấn đĩnh bạt nhanh chóng tiến lên, cung kính mở miệng: “Lão sư, tin tức đã thả ra.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.