Mau Xuyên: Pháo Hôi Vả Mặt Công Lược
Chương 85: Mạt Thế: Vả Mặt Nữ Chủ Trọng Sinh (9)
Hắc Tâm Nữ Vương
19/09/2021
Tuyết Lan không vội đối phó với Bạch Nhược Lan, ngược lại chậm rãi đi theo một đội ngũ ra ngoài thu thập lương thực, lúc này cấp bậc bên ngoài của cô là dị năng giả cấp bốn hệ thủy, vừa không bị người khinh thường lại không quá mức rêu rao.
Chờ ba người bọn họ nhẹ nhàng hoàn thành nhiệm vụ về liền nghe được một tin tức thú vị.
Thì ra trong lúc nhóm người Tuyết Lan các cô không ở đây, Bạch Nhược Lan đã thuận lợi vứt bỏ gã đàn ông trung niên kia, leo lên một người cấp cao trong căn cứ B, tuôn ra thân phận dị năng giả không gian cấp năm của ả.
Dị năng giả hệ không gian thật sự là hiếm thấy giống như dị năng giả hệ chữa trị, dù sao số lượng vật tư mọi người thu thập bên ngoài cũng có hạn, có dị năng giả không gian trợ giúp sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, bởi vậy mà được rất nhiều người săn đón.
Tin tức này vừa tuôn ra đã gây ra một trận xôn xao không nhỏ, dị năng giả cấp năm, còn là hệ không gian thật sự là bảo bối hiếm thấy, nên càng thêm sùng kính Bạch Nhược Lan. Trong mạt thế cường giả vi tôn, dị năng giả cấp cao cực kỳ được người tôn kính.
Sau khi Tuyết Lan hiểu rõ ngọn nguồn mọi chuyện thì sờ sờ cằm, lại có một nhận thức mới về trình độ vô sỉ của Bạch Nhược Lan, vậy nhưng cũng không cảm thấy bất ngờ lắm.
Ngọc bội không gian của Quý Vũ Phong bị Bạch Nhược Lan lấy đi, vật tư và linh tuyền bên trong đều thuộc về anh, còn cô ta từ một người thường không có dị năng biến thành dị năng giả không gian cấp năm, thật sự là giỏi tính kế. Bạch Nhược Lan dựa vào linh tuyền trong không gian tẩy gân phạt tủy tuy rằng không đạt được dị năng nhưng lại có được mỹ mạo, cô ta vốn đã thanh tú xinh đẹp, sau đó nhờ vào linh tuyền thì càng xinh đẹp hơn.
Ở cái nơi mạt thế ăn không đủ no, mỗi người xanh xao vàng vọt này, Bạch Nhược Lan làn da trắng nõn tinh xảo, dung mạo quả thực có thể xưng là thiên tiên, đạt được vô số đàn ông theo đuổi.
Yêu cái đẹp là thiên tính của mỗi người, bất kể đàn ông hay là phụ nữ, đặc biệt là đàn ông khó có thể chống cự mỹ nữ dụ hoặc, nhan sắc Bạch Nhược Lan chính là vũ khí sắc bén nhất.
Kiếp trước Bạch Nhược Lan thông đồng với thủ lĩnh của căn cứ Tôn Tuyết Lan ở, lợi dụng thủ đoạn hại chết Tôn Tuyết Lan, sau đó tiếp tục dựa vào dung nhan xinh đẹp hấp dẫn vô số đàn ông ưu tú, cuối cùng chọn một người xuất sắc nhất trong đám đàn ông.
Tuyết Lan cảm thấy Bạch Nhược Lan căn bản không đáng sợ, ưu thế của Bạch Nhược Lan chỉ là dung mạo cùng cái gọi là thân phận dị năng giả mà thôi, đám đàn ông kia coi trọng cô ta chưa chắc không có tâm tư lợi dụng trong đó, chỉ cần trốn vào không gian ngọc bội thì nhan sắc Bạch Nhược Lan chẳng làm gì được.
Nhưng nếu thật là như vậy thì không thú vị nữa, cô ở thế giới này là muốn sống thọ đến khi tận số, không tìm chút việc vui cho mình sao mà được? Nghĩ đến đây, Tuyết Lan cầm lòng không đậu sờ sờ lồng ngực mình, cảm thấy trong lòng vắng vẻ như là thiếu cái gì đó.
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay, Tuyết Lan bên này đang nghĩ ngợi tới chuyện của Bạch Nhược Lan thì Bạch Nhược Lan liền đến.
“Chào Tôn tiểu thư, tôi là Bạch Nhược Lan.” Người phụ nữ thanh tú mỹ lệ mặt mang mỉm cười, lộ ra hàm răng chỉnh tề khiến người không đành lòng cự tuyệt.
Đáng tiếc chính là Tuyết Lan không phải đàn ông, cũng không có cái loại tâm tình thương hương tiếc ngọc này, chỉ hạ mi mắt xuống bày ra dáng vẻ xa cách, sau một lúc lâu mới mở miệng.
“Chào Bạch tiểu thư, nếu tôi nhớ không lầm thì chúng ta cũng chẳng thân quen gì, nếu như không có việc gì thì tôi phải đi nghỉ ngơi rồi, vừa mới làm xong nhiệm vụ về thật sự mệt mỏi quá.” Vì gia tăng mức độ đáng tin, Tuyết Lan còn ngáp một cái, dư quang khóe mắt quét qua khuôn mặt xanh tím trong nháy mắt của Bạch Nhược Lan.
Mắt thấy Tuyết Lan sắp đóng cửa lại, Bạch Nhược Lan nhanh chóng ngăn lại, mở miệng nói, “Tôn tiểu thư xin chờ một chút.”
“Tôi lần này tới là muốn cảm ơn Tôn tiểu thư, lúc trước chúng tôi bị đàn tang thi đuổi giết thiếu chút nữa bỏ mạng, ít nhiều nhờ có Tôn tiểu thư trợ giúp.” Tôn Tuyết Lan này thật là khó đối phó, tương lai ả nhất định phải trả lại gấp đôi khuất nhục ngày hôm nay.
“À, thì ra là chuyện này ư!” Tuyết Lan vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, lại ngay lúc trên mặt Bạch Nhược Lan vừa lộ ra tươi cười thì mở miệng nói tiếp. “Không có gì đâu, cô không cần cảm ơn, tôi đây chính là người tốt bụng, gặp được con chó con mèo cũng sẽ thuận tay giúp đỡ một chút.”
Lời này ý nói cô ta là chó mèo sao? Tươi cười trên mặt Bạch Nhược Lan lập tức cứng đờ, thiếu chút nữa duy trì không được vẻ phong độ mà bão nổi ngay tại chỗ.
Trong lúc nhất thời tình cảnh lâm vào thế giằng co, Bạch Nhược Lan hít sâu một hơi, tươi cười cứng ngắc so với khóc còn khó coi hơn, “Tôn tiểu thư chất phác thẳng thắn nên tôi cũng không giấu gì, tôi và Vũ Phong là người yêu, sau này có xảy ra một chút mâu thuẫn, tôi thấy Tôn tiểu thư có quan hệ tốt với Vũ Phong, cô có thể giúp tôi nói lời xin lỗi với anh ấy được không, cầu xin cô.”
Bạch Nhược Lan chắp tay trước ngực, thậm chí đáng yêu chớp chớp mắt, dùng mấy chiêu đối phó với đám đàn ông kia áp dụng lên người Tuyết Lan.
Tuyết Lan vẻ mặt quái dị, Bạch Nhược Lan này da mặt thật đúng là dày nha! Nên nói thật không hổ là nữ chủ không đây? Da mặt này, người phàm theo không kịp luôn!
Quý Vũ Phong đã sớm xé rách mặt với Bạch Nhược Lan, cô ta lại còn không biết xấu hổ liếm mặt trở về cầu hòa thật là…… Hơn nữa Bạch Nhược Lan không phải đã có bạn trai hoặc nên nói là kim chủ mới đúng, sao lại còn đến a dua với bạn trai cũ vậy?
Trên thực tế là Tuyết Lan suy nghĩ nhiều, Bạch Nhược Lan thật sự sẽ không ngu đến mức đó, lúc cô ta tính kế Quý Vũ Phong chỉ là âm thầm tiến hành, dính một chút máu tươi lên đồ vật tùy thân của Quý Vũ Phong, cũng không chính thức xé rách mặt với anh ta, nếu không thì cô ta thật đúng là không dám ra tìm tới nói lời này.
Hết thảy cô ta đều lên kế hoạch rất tốt, lại không biết lúc xảy ra chuyện Quý Vũ Phong đã sớm phát hiện thủ đoạn nhỏ của cô ta nên đã thầm đoạn tuyệt quan hệ với ả.
“Thì ra cô chính là bạn gái của Vũ Phong à! Lúc tôi gặp được anh ta thì anh ta thiếu chút nữa đã chết, tôi còn thấy có một người nữ mặc đồ trắng cách đó không xa nữa cơ, nhìn kỹ hình như thân hình rất giống với Bạch tiểu thư đấy!”
Chuyện tới lúc này còn có cái gì để nói, Bạch Nhược Lan thiếu chút nữa nghiến răng, thở phì phì bỏ đi.
Sự thật chứng minh thà rằng đắc tội tiểu nhân cũng không thể đắc tội nữ nhân, hai bên đã xé rách mặt, cũng liền không cần thiết giữ mặt mũi gì nữa, ngày thứ hai Tuyết Lan bọn họ bị ngừng cung cấp lương thực.
Căn cứ B lương thực có hạn, toàn bộ đều là đúng giờ phát theo ngày, Tuyết Lan nháy mắt đã hiểu đây là bút tích của ai. Đúng là ấu trĩ, Tuyết Lan hừ lạnh một tiếng, từ không gian trung lấy ra một rương mì gói hai rương lạp xưởng, thoải mái ăn uống.
Mấy thứ đồ trong căn cứ cũng không phải tốt lắm, mỗi ngày mỗi người chỉ có hai ổ bánh mì và một cây lạp xưởng mà thôi, căn bản so ra kém thức ăn của Tuyết Lan, mấy thứ kia toàn bộ đều bị Tuyết Lan ném bỏ xó một bên, ghét bỏ không thèm.
Cứ thế qua nửa tháng, một tên binh sĩ tới gõ cửa phòng, thông báo ép buộc ba người Tuyết Lan ra ngoài làm nhiệm vụ, không đợi ba người phản ứng gì đã đi mất, thái độ khinh miệt làm Tịch Mặc nhịn không được muốn nổi giận lại bị Tuyết Lan ngăn cản.
“Đừng xúc động, ngược lại tôi muốn xem ngày mai bọn chúng muốn làm gì, hôm nay chúng ta ăn lẩu ngày mai đều cảnh giác một chút.” Tuyết Lan lấy nguyên liệu nấu lẩu ra, hai người Tịch Mặc nhanh chóng tiến lên hỗ thủ, một bữa cơm ăn rất vui sướng, hoàn toàn quên việc không vui mới rồi.
Sau khi Bạch Nhược Lan hầu hạ kim chủ vui vẻ thì ngồi trên giường không tiếng động cười lạnh, thấp giọng nói, “Tôn Tuyết Lan, ngày mai chính là tận thế của các người. Tôi muốn nhìn xem bị đói bụng nửa tháng ngày mai các người còn có thể phát ra dị năng hay không đây.”
Chờ ba người bọn họ nhẹ nhàng hoàn thành nhiệm vụ về liền nghe được một tin tức thú vị.
Thì ra trong lúc nhóm người Tuyết Lan các cô không ở đây, Bạch Nhược Lan đã thuận lợi vứt bỏ gã đàn ông trung niên kia, leo lên một người cấp cao trong căn cứ B, tuôn ra thân phận dị năng giả không gian cấp năm của ả.
Dị năng giả hệ không gian thật sự là hiếm thấy giống như dị năng giả hệ chữa trị, dù sao số lượng vật tư mọi người thu thập bên ngoài cũng có hạn, có dị năng giả không gian trợ giúp sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, bởi vậy mà được rất nhiều người săn đón.
Tin tức này vừa tuôn ra đã gây ra một trận xôn xao không nhỏ, dị năng giả cấp năm, còn là hệ không gian thật sự là bảo bối hiếm thấy, nên càng thêm sùng kính Bạch Nhược Lan. Trong mạt thế cường giả vi tôn, dị năng giả cấp cao cực kỳ được người tôn kính.
Sau khi Tuyết Lan hiểu rõ ngọn nguồn mọi chuyện thì sờ sờ cằm, lại có một nhận thức mới về trình độ vô sỉ của Bạch Nhược Lan, vậy nhưng cũng không cảm thấy bất ngờ lắm.
Ngọc bội không gian của Quý Vũ Phong bị Bạch Nhược Lan lấy đi, vật tư và linh tuyền bên trong đều thuộc về anh, còn cô ta từ một người thường không có dị năng biến thành dị năng giả không gian cấp năm, thật sự là giỏi tính kế. Bạch Nhược Lan dựa vào linh tuyền trong không gian tẩy gân phạt tủy tuy rằng không đạt được dị năng nhưng lại có được mỹ mạo, cô ta vốn đã thanh tú xinh đẹp, sau đó nhờ vào linh tuyền thì càng xinh đẹp hơn.
Ở cái nơi mạt thế ăn không đủ no, mỗi người xanh xao vàng vọt này, Bạch Nhược Lan làn da trắng nõn tinh xảo, dung mạo quả thực có thể xưng là thiên tiên, đạt được vô số đàn ông theo đuổi.
Yêu cái đẹp là thiên tính của mỗi người, bất kể đàn ông hay là phụ nữ, đặc biệt là đàn ông khó có thể chống cự mỹ nữ dụ hoặc, nhan sắc Bạch Nhược Lan chính là vũ khí sắc bén nhất.
Kiếp trước Bạch Nhược Lan thông đồng với thủ lĩnh của căn cứ Tôn Tuyết Lan ở, lợi dụng thủ đoạn hại chết Tôn Tuyết Lan, sau đó tiếp tục dựa vào dung nhan xinh đẹp hấp dẫn vô số đàn ông ưu tú, cuối cùng chọn một người xuất sắc nhất trong đám đàn ông.
Tuyết Lan cảm thấy Bạch Nhược Lan căn bản không đáng sợ, ưu thế của Bạch Nhược Lan chỉ là dung mạo cùng cái gọi là thân phận dị năng giả mà thôi, đám đàn ông kia coi trọng cô ta chưa chắc không có tâm tư lợi dụng trong đó, chỉ cần trốn vào không gian ngọc bội thì nhan sắc Bạch Nhược Lan chẳng làm gì được.
Nhưng nếu thật là như vậy thì không thú vị nữa, cô ở thế giới này là muốn sống thọ đến khi tận số, không tìm chút việc vui cho mình sao mà được? Nghĩ đến đây, Tuyết Lan cầm lòng không đậu sờ sờ lồng ngực mình, cảm thấy trong lòng vắng vẻ như là thiếu cái gì đó.
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay, Tuyết Lan bên này đang nghĩ ngợi tới chuyện của Bạch Nhược Lan thì Bạch Nhược Lan liền đến.
“Chào Tôn tiểu thư, tôi là Bạch Nhược Lan.” Người phụ nữ thanh tú mỹ lệ mặt mang mỉm cười, lộ ra hàm răng chỉnh tề khiến người không đành lòng cự tuyệt.
Đáng tiếc chính là Tuyết Lan không phải đàn ông, cũng không có cái loại tâm tình thương hương tiếc ngọc này, chỉ hạ mi mắt xuống bày ra dáng vẻ xa cách, sau một lúc lâu mới mở miệng.
“Chào Bạch tiểu thư, nếu tôi nhớ không lầm thì chúng ta cũng chẳng thân quen gì, nếu như không có việc gì thì tôi phải đi nghỉ ngơi rồi, vừa mới làm xong nhiệm vụ về thật sự mệt mỏi quá.” Vì gia tăng mức độ đáng tin, Tuyết Lan còn ngáp một cái, dư quang khóe mắt quét qua khuôn mặt xanh tím trong nháy mắt của Bạch Nhược Lan.
Mắt thấy Tuyết Lan sắp đóng cửa lại, Bạch Nhược Lan nhanh chóng ngăn lại, mở miệng nói, “Tôn tiểu thư xin chờ một chút.”
“Tôi lần này tới là muốn cảm ơn Tôn tiểu thư, lúc trước chúng tôi bị đàn tang thi đuổi giết thiếu chút nữa bỏ mạng, ít nhiều nhờ có Tôn tiểu thư trợ giúp.” Tôn Tuyết Lan này thật là khó đối phó, tương lai ả nhất định phải trả lại gấp đôi khuất nhục ngày hôm nay.
“À, thì ra là chuyện này ư!” Tuyết Lan vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, lại ngay lúc trên mặt Bạch Nhược Lan vừa lộ ra tươi cười thì mở miệng nói tiếp. “Không có gì đâu, cô không cần cảm ơn, tôi đây chính là người tốt bụng, gặp được con chó con mèo cũng sẽ thuận tay giúp đỡ một chút.”
Lời này ý nói cô ta là chó mèo sao? Tươi cười trên mặt Bạch Nhược Lan lập tức cứng đờ, thiếu chút nữa duy trì không được vẻ phong độ mà bão nổi ngay tại chỗ.
Trong lúc nhất thời tình cảnh lâm vào thế giằng co, Bạch Nhược Lan hít sâu một hơi, tươi cười cứng ngắc so với khóc còn khó coi hơn, “Tôn tiểu thư chất phác thẳng thắn nên tôi cũng không giấu gì, tôi và Vũ Phong là người yêu, sau này có xảy ra một chút mâu thuẫn, tôi thấy Tôn tiểu thư có quan hệ tốt với Vũ Phong, cô có thể giúp tôi nói lời xin lỗi với anh ấy được không, cầu xin cô.”
Bạch Nhược Lan chắp tay trước ngực, thậm chí đáng yêu chớp chớp mắt, dùng mấy chiêu đối phó với đám đàn ông kia áp dụng lên người Tuyết Lan.
Tuyết Lan vẻ mặt quái dị, Bạch Nhược Lan này da mặt thật đúng là dày nha! Nên nói thật không hổ là nữ chủ không đây? Da mặt này, người phàm theo không kịp luôn!
Quý Vũ Phong đã sớm xé rách mặt với Bạch Nhược Lan, cô ta lại còn không biết xấu hổ liếm mặt trở về cầu hòa thật là…… Hơn nữa Bạch Nhược Lan không phải đã có bạn trai hoặc nên nói là kim chủ mới đúng, sao lại còn đến a dua với bạn trai cũ vậy?
Trên thực tế là Tuyết Lan suy nghĩ nhiều, Bạch Nhược Lan thật sự sẽ không ngu đến mức đó, lúc cô ta tính kế Quý Vũ Phong chỉ là âm thầm tiến hành, dính một chút máu tươi lên đồ vật tùy thân của Quý Vũ Phong, cũng không chính thức xé rách mặt với anh ta, nếu không thì cô ta thật đúng là không dám ra tìm tới nói lời này.
Hết thảy cô ta đều lên kế hoạch rất tốt, lại không biết lúc xảy ra chuyện Quý Vũ Phong đã sớm phát hiện thủ đoạn nhỏ của cô ta nên đã thầm đoạn tuyệt quan hệ với ả.
“Thì ra cô chính là bạn gái của Vũ Phong à! Lúc tôi gặp được anh ta thì anh ta thiếu chút nữa đã chết, tôi còn thấy có một người nữ mặc đồ trắng cách đó không xa nữa cơ, nhìn kỹ hình như thân hình rất giống với Bạch tiểu thư đấy!”
Chuyện tới lúc này còn có cái gì để nói, Bạch Nhược Lan thiếu chút nữa nghiến răng, thở phì phì bỏ đi.
Sự thật chứng minh thà rằng đắc tội tiểu nhân cũng không thể đắc tội nữ nhân, hai bên đã xé rách mặt, cũng liền không cần thiết giữ mặt mũi gì nữa, ngày thứ hai Tuyết Lan bọn họ bị ngừng cung cấp lương thực.
Căn cứ B lương thực có hạn, toàn bộ đều là đúng giờ phát theo ngày, Tuyết Lan nháy mắt đã hiểu đây là bút tích của ai. Đúng là ấu trĩ, Tuyết Lan hừ lạnh một tiếng, từ không gian trung lấy ra một rương mì gói hai rương lạp xưởng, thoải mái ăn uống.
Mấy thứ đồ trong căn cứ cũng không phải tốt lắm, mỗi ngày mỗi người chỉ có hai ổ bánh mì và một cây lạp xưởng mà thôi, căn bản so ra kém thức ăn của Tuyết Lan, mấy thứ kia toàn bộ đều bị Tuyết Lan ném bỏ xó một bên, ghét bỏ không thèm.
Cứ thế qua nửa tháng, một tên binh sĩ tới gõ cửa phòng, thông báo ép buộc ba người Tuyết Lan ra ngoài làm nhiệm vụ, không đợi ba người phản ứng gì đã đi mất, thái độ khinh miệt làm Tịch Mặc nhịn không được muốn nổi giận lại bị Tuyết Lan ngăn cản.
“Đừng xúc động, ngược lại tôi muốn xem ngày mai bọn chúng muốn làm gì, hôm nay chúng ta ăn lẩu ngày mai đều cảnh giác một chút.” Tuyết Lan lấy nguyên liệu nấu lẩu ra, hai người Tịch Mặc nhanh chóng tiến lên hỗ thủ, một bữa cơm ăn rất vui sướng, hoàn toàn quên việc không vui mới rồi.
Sau khi Bạch Nhược Lan hầu hạ kim chủ vui vẻ thì ngồi trên giường không tiếng động cười lạnh, thấp giọng nói, “Tôn Tuyết Lan, ngày mai chính là tận thế của các người. Tôi muốn nhìn xem bị đói bụng nửa tháng ngày mai các người còn có thể phát ra dị năng hay không đây.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.