Mẹ Bé Là Thiên Kim Thật Trong Niên Đại Văn
Chương 10:
Trí Xỉ Bất Thị Bệnh
17/09/2024
Nhắc mới nhớ, khi Ngu Thính Hàn vừa mới bị ngốc, gia đình Đại Sỏa muốn hai người bọn họ kết hôn, chỉ là giấc mộng tất nhiên không thành, nhà bên đó suýt chút nữa bị xốc lên.
Chỉ nghĩ đến thôi mọi người lại càng thở dài.
Mặc dù bây giờ Ngu Thính Hàn cũng không có vấn đề gì quá lớn, nhưng trước đây cô đã từng rất tài giỏi, nhà ở cũng là ngôi nhà xây bằng gạch ba vang sớm nhất trong đại đội, nhưng bây giờ đã bị tháo dỡ.
"Đây cũng là số phận rồi, cô ta chính là một khắc tinh, khắc chết người khác, nếu không… sao có thể từ nhỏ đã bị vứt bỏ? Nếu không phải là Đại Nghiêu nhặt về nuôi, thì cô ta không chừng đã chết đói từ lâu rồi, còn có thể có được cuộc sống như hiện tại được sao?”
"Bản thân mình bị đần độn khắc mình thì thôi đi, còn khắc những người xung quanh nữa, mấy người nhìn Đại Nghiêu bị khắc thành cái dạng gì rồi?”
“Từ một người công nhân giỏi trong thành phố, bây giờ công việc cũng mất, gia đình cũng mất, sinh được đứa con đầu tiên thì cũng là đứa lỗ vốn, không chừng lại sinh ra một đứa ngốc. Tôi nói này, cái này cũng là đáng đời, đều là do bản thân cậu ta mình tự chuốc lấy, nếu trước đây cậu ta cưới cháu gái nhà tôi…”
Người này càng nói càng hăng say. Những người khác thấy tình hình không ổn thì nhanh chóng chuyển chủ đề.
"Bà cũng không thể nói như vậy, nhóc Đại Nghiêu cũng là người trọng tình trọng nghĩa, mặc dù bây giờ mọi thứ đều như mất hết, nhưng người ta có năng lực, có thể làm lại được từ đầu, không phải nó đã lên thành phố tìm việc làm tiếp rồi đó sao?”
“Hừ, ai biết đó là nghề gì? Chắc cậu ta cũng biết mình đang rước họa vào thân nên chạy vào thành phố trốn rồi, nói không chừng cậu ta còn tìm đến cửa nhà nào đó để xin làm con rể rồi cũng nên, tên nhóc này vừa không có mắt nhìn người cũng không có đầu óc, nhưng mà trông dáng dấp cũng…”
"Tìm đến cửa cái con mẹ nhà bà, sao bà không nói là thằng nhóc đó đến chén cơm nhà bà cũng không thèm động đến đi? Trời cao đất dày ơi, bà dù sao cũng là một bà già rồi, bà đây nể mặt bà nên bà mới ở đây ăn không nói có như vậy.”
Đột nhiên Ngu Thái Hoa với vẻ mặt hung dữ bất thình lình xuất hiện đằng sau lưng người phụ nữ đang nói hăng say, bà túm tóc người đó rồi tát tới tấp bà ta, sau đó bắt đầu chửi bới.
Chỉ nghĩ đến thôi mọi người lại càng thở dài.
Mặc dù bây giờ Ngu Thính Hàn cũng không có vấn đề gì quá lớn, nhưng trước đây cô đã từng rất tài giỏi, nhà ở cũng là ngôi nhà xây bằng gạch ba vang sớm nhất trong đại đội, nhưng bây giờ đã bị tháo dỡ.
"Đây cũng là số phận rồi, cô ta chính là một khắc tinh, khắc chết người khác, nếu không… sao có thể từ nhỏ đã bị vứt bỏ? Nếu không phải là Đại Nghiêu nhặt về nuôi, thì cô ta không chừng đã chết đói từ lâu rồi, còn có thể có được cuộc sống như hiện tại được sao?”
"Bản thân mình bị đần độn khắc mình thì thôi đi, còn khắc những người xung quanh nữa, mấy người nhìn Đại Nghiêu bị khắc thành cái dạng gì rồi?”
“Từ một người công nhân giỏi trong thành phố, bây giờ công việc cũng mất, gia đình cũng mất, sinh được đứa con đầu tiên thì cũng là đứa lỗ vốn, không chừng lại sinh ra một đứa ngốc. Tôi nói này, cái này cũng là đáng đời, đều là do bản thân cậu ta mình tự chuốc lấy, nếu trước đây cậu ta cưới cháu gái nhà tôi…”
Người này càng nói càng hăng say. Những người khác thấy tình hình không ổn thì nhanh chóng chuyển chủ đề.
"Bà cũng không thể nói như vậy, nhóc Đại Nghiêu cũng là người trọng tình trọng nghĩa, mặc dù bây giờ mọi thứ đều như mất hết, nhưng người ta có năng lực, có thể làm lại được từ đầu, không phải nó đã lên thành phố tìm việc làm tiếp rồi đó sao?”
“Hừ, ai biết đó là nghề gì? Chắc cậu ta cũng biết mình đang rước họa vào thân nên chạy vào thành phố trốn rồi, nói không chừng cậu ta còn tìm đến cửa nhà nào đó để xin làm con rể rồi cũng nên, tên nhóc này vừa không có mắt nhìn người cũng không có đầu óc, nhưng mà trông dáng dấp cũng…”
"Tìm đến cửa cái con mẹ nhà bà, sao bà không nói là thằng nhóc đó đến chén cơm nhà bà cũng không thèm động đến đi? Trời cao đất dày ơi, bà dù sao cũng là một bà già rồi, bà đây nể mặt bà nên bà mới ở đây ăn không nói có như vậy.”
Đột nhiên Ngu Thái Hoa với vẻ mặt hung dữ bất thình lình xuất hiện đằng sau lưng người phụ nữ đang nói hăng say, bà túm tóc người đó rồi tát tới tấp bà ta, sau đó bắt đầu chửi bới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.