Chương 4:
Viên Viên
13/11/2023
Nhận thấy ánh mắt Minh đang soi xét cơ thể mình thì mặt Vy có chút ửng đỏ, vội đưa tay lên miệng ho nhẹ một tiếng. Minh như bừng tỉnh từ trong mộng, cảm thấy có chút gượng gạo nên đành lái sang chuyện khác. Anh mời Vy vào bên trong công ty trong vô vàn dấu hỏi lớn của nhân viên. Một số còn xì xào bên tai với nhau mấy câu đại loại như:
"Ê bà! Cái con bé mới vào đó là ai vậy nhỉ? Trông như từ dưới quê mới lên hay sao đó!"
Một vài người khác cố kéo âm thanh phát ra xuống thấp nhất có thể, cứ như đang thì thầm:
"Bé bé cái miệng lại, được đích thân anh Minh ra đón như vậy cũng không phải dạng vừa đâu. Tao thấy tốt nhất không nên quan tâm chuyện của người ta, ăn nói bậy bạ mất việc như chơi đó!"
Rất nhanh Vy cùng phó giám đốc Minh đã có mặt tại sảnh chính của công ty. Bên trái là quầy tiếp tân, nơi nhân viên sẽ tư vấn cũng như làm một số thủ tục nhỏ của dân chơi xe. Phía bên phải là khoảng rộng lớn. Đặc biệt là có rất nhiều siêu xe thể thao bóng loáng xếp thẳng tấp thành hàng dài. Người nhà quê như Thanh Vy há hốc mồm kinh ngạc khi thấy mấy chiếc xế hộp sang trọng kia. Mặt cô gái lúc này như không thể tin nổi, cứ nghệch ra đó. Vy thốt ra vài câu vừa đủ cho cô và Minh nghe thấy:
"Kêu em vào đây làm hay sao? Đứa như em làm ở nơi sang trọng như thế này liệu có hợp hay không? Lỡ chẳng may làm hư hại cái gì thì không biết lấy tiền đâu ra mà đền cho công ty nữa!"
Minh chưa kịp trả lời thì bỗng từ phía đằng sau, giọng một người đàn ông quen thuộc cất lên nghe rờn rợn:
"Tôi bảo cô đến đây làm nhân viên cho công ty bao giờ vậy?"
Vy nghe tiếng đã đoán được là ai, nhưng vẫn quay người lại để xem thử và không ai xa lạ, đó là Khắc Thiên. Anh ta lườm Vy với ánh mắt không chút thiện cảm, khác xa với lúc còn ngồi ở trạm xe buýt. Thấy không khí có phần căng thẳng nên Minh vội lên tiếng, phá tan sự im lặng ấy:
"Vậy anh định đem cô ấy đến đây để làm gì vậy anh cả?"
Lần này ánh mắt Thiên đã chuyển từ Vy sang Minh, nhưng thái độ lại rất hòa nhã:
"Ừ, anh tính kết hôn với cô ấy thôi, không có ý định sẽ để Vy làm nhân viên."
"Cái gì? Kết hôn sao?"
Thanh Vy và Minh đồng loạt đặt câu hỏi, nhân viên có mặt lúc này như không tin vào tai mình được nữa. Chủ tịch chịu kết hôn hay sao? Lại cùng với một cô gái nhà quê nữa, chuyện này chắc hẳn sẽ lại rần rần trên các mặt báo lớn nhỏ đây. Sở dĩ họ có thái độ bất ngờ như vậy cũng bởi vì từ lâu đã biết được một chuyện. Khắc Thiên rất khó tính và cực kỳ kén chọn, anh ta thậm chí còn không động vào người bất cứ cô gái nào, dù cho đó là mỹ nhân đi nữa. Có người còn đồn thổi rằng Thiên thích người đồng giới, nhưng chỉ dám nói sau lưng. Phần lớn thì sợ uy quyền của anh ta, phần còn lại vì chưa thể xác minh thực hư câu chuyện. Việc người ta ngủ với ai không lẽ lại đi công khai cho bàn dân thiên hạ biết hay sao? Thật là nực cười mà!
Quay lại với bầu không khí hoang mang kia. Đứng trước vẻ hốt hoảng hốt của mọi người trong sảnh lớn, Thiên chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
"Phải!"
"Tôi không đồng ý đâu!"
Giọng Vy tức giận, chỉ thẳng vào mặt Thiên mà gắt:
"Đừng nghĩ anh có tiền rồi muốn làm gì thì làm. Tôi không bao giờ đồng ý lấy một tên khó ưa như anh!"
Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ, đây là lần đầu tiên Thiên bị người ta chửi thẳng mặt. Nhưng độ dày của da mặt anh cũng không phải như người bình thường. Nghe câu phán xét có phần thậm tệ về mình, Thiên thậm chí còn chẳng tỏ ra thái độ gì. Anh nhếch miệng cười đáp:
"Cô không còn sự lựa chọn nào khác, cha mẹ cô ở dưới quê hiện đang nợ người ta khoản vay hơn năm trăm chai. Đó là tiền cho cô ăn học, nếu họ biết con gái mình không còn khả năng học tiếp thì sao đây? Chắc họ sẽ thất vọng lắm!"
Đến nước này thì Vy không còn đường nào để đi nữa rồi, lỡ phóng lao chỉ còn cách theo lao. Cô còn chẳng biết ba mẹ đã vay mượn người ta số tiền lớn đến vậy. Mắt cô đỏ hoe nhìn Thiên nói:
"Biết tôi vô dụng vậy anh còn lấy tôi làm gì chứ!"
Thiên bước từng bước một đến gần cô. Vy lùi về sau nhưng hụt chân, sắp ngã thì đã có bàn tay kịp ôm eo cô lại. Thiên bế Vy lên tay, nhìn trực diện vào cặp mắt long lanh đang ngấn nước của cô. Sau đó lại nhanh chóng đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi Vy. Anh thì thầm:
"Cô nhìn xem ngoài kia bao nhiêu tên đàn ông đang thèm khát cái thứ không có giá trị trên tay tôi kìa! Ngoan ngoãn làm vợ tôi, cô không chịu thiệt đâu!
"Ê bà! Cái con bé mới vào đó là ai vậy nhỉ? Trông như từ dưới quê mới lên hay sao đó!"
Một vài người khác cố kéo âm thanh phát ra xuống thấp nhất có thể, cứ như đang thì thầm:
"Bé bé cái miệng lại, được đích thân anh Minh ra đón như vậy cũng không phải dạng vừa đâu. Tao thấy tốt nhất không nên quan tâm chuyện của người ta, ăn nói bậy bạ mất việc như chơi đó!"
Rất nhanh Vy cùng phó giám đốc Minh đã có mặt tại sảnh chính của công ty. Bên trái là quầy tiếp tân, nơi nhân viên sẽ tư vấn cũng như làm một số thủ tục nhỏ của dân chơi xe. Phía bên phải là khoảng rộng lớn. Đặc biệt là có rất nhiều siêu xe thể thao bóng loáng xếp thẳng tấp thành hàng dài. Người nhà quê như Thanh Vy há hốc mồm kinh ngạc khi thấy mấy chiếc xế hộp sang trọng kia. Mặt cô gái lúc này như không thể tin nổi, cứ nghệch ra đó. Vy thốt ra vài câu vừa đủ cho cô và Minh nghe thấy:
"Kêu em vào đây làm hay sao? Đứa như em làm ở nơi sang trọng như thế này liệu có hợp hay không? Lỡ chẳng may làm hư hại cái gì thì không biết lấy tiền đâu ra mà đền cho công ty nữa!"
Minh chưa kịp trả lời thì bỗng từ phía đằng sau, giọng một người đàn ông quen thuộc cất lên nghe rờn rợn:
"Tôi bảo cô đến đây làm nhân viên cho công ty bao giờ vậy?"
Vy nghe tiếng đã đoán được là ai, nhưng vẫn quay người lại để xem thử và không ai xa lạ, đó là Khắc Thiên. Anh ta lườm Vy với ánh mắt không chút thiện cảm, khác xa với lúc còn ngồi ở trạm xe buýt. Thấy không khí có phần căng thẳng nên Minh vội lên tiếng, phá tan sự im lặng ấy:
"Vậy anh định đem cô ấy đến đây để làm gì vậy anh cả?"
Lần này ánh mắt Thiên đã chuyển từ Vy sang Minh, nhưng thái độ lại rất hòa nhã:
"Ừ, anh tính kết hôn với cô ấy thôi, không có ý định sẽ để Vy làm nhân viên."
"Cái gì? Kết hôn sao?"
Thanh Vy và Minh đồng loạt đặt câu hỏi, nhân viên có mặt lúc này như không tin vào tai mình được nữa. Chủ tịch chịu kết hôn hay sao? Lại cùng với một cô gái nhà quê nữa, chuyện này chắc hẳn sẽ lại rần rần trên các mặt báo lớn nhỏ đây. Sở dĩ họ có thái độ bất ngờ như vậy cũng bởi vì từ lâu đã biết được một chuyện. Khắc Thiên rất khó tính và cực kỳ kén chọn, anh ta thậm chí còn không động vào người bất cứ cô gái nào, dù cho đó là mỹ nhân đi nữa. Có người còn đồn thổi rằng Thiên thích người đồng giới, nhưng chỉ dám nói sau lưng. Phần lớn thì sợ uy quyền của anh ta, phần còn lại vì chưa thể xác minh thực hư câu chuyện. Việc người ta ngủ với ai không lẽ lại đi công khai cho bàn dân thiên hạ biết hay sao? Thật là nực cười mà!
Quay lại với bầu không khí hoang mang kia. Đứng trước vẻ hốt hoảng hốt của mọi người trong sảnh lớn, Thiên chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
"Phải!"
"Tôi không đồng ý đâu!"
Giọng Vy tức giận, chỉ thẳng vào mặt Thiên mà gắt:
"Đừng nghĩ anh có tiền rồi muốn làm gì thì làm. Tôi không bao giờ đồng ý lấy một tên khó ưa như anh!"
Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ, đây là lần đầu tiên Thiên bị người ta chửi thẳng mặt. Nhưng độ dày của da mặt anh cũng không phải như người bình thường. Nghe câu phán xét có phần thậm tệ về mình, Thiên thậm chí còn chẳng tỏ ra thái độ gì. Anh nhếch miệng cười đáp:
"Cô không còn sự lựa chọn nào khác, cha mẹ cô ở dưới quê hiện đang nợ người ta khoản vay hơn năm trăm chai. Đó là tiền cho cô ăn học, nếu họ biết con gái mình không còn khả năng học tiếp thì sao đây? Chắc họ sẽ thất vọng lắm!"
Đến nước này thì Vy không còn đường nào để đi nữa rồi, lỡ phóng lao chỉ còn cách theo lao. Cô còn chẳng biết ba mẹ đã vay mượn người ta số tiền lớn đến vậy. Mắt cô đỏ hoe nhìn Thiên nói:
"Biết tôi vô dụng vậy anh còn lấy tôi làm gì chứ!"
Thiên bước từng bước một đến gần cô. Vy lùi về sau nhưng hụt chân, sắp ngã thì đã có bàn tay kịp ôm eo cô lại. Thiên bế Vy lên tay, nhìn trực diện vào cặp mắt long lanh đang ngấn nước của cô. Sau đó lại nhanh chóng đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi Vy. Anh thì thầm:
"Cô nhìn xem ngoài kia bao nhiêu tên đàn ông đang thèm khát cái thứ không có giá trị trên tay tôi kìa! Ngoan ngoãn làm vợ tôi, cô không chịu thiệt đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.