Chương 12:
Âu Dương Mặc Tâm
21/05/2024
Sáu giờ sáng, Đàm Trì bị một loạt âm thanh thông báo tin nhắn của Wechat đánh thức.
Đập vào mi mắt chính là trần nhà trụi lủi của khách sạn, ánh nắng xuyên qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào đỉnh đầu, dặt dẹo rơi xuống chăn bông.
Đàm Trì duỗi tay sờ lấy mắt kính, điện thoại, trước sau không đến năm giây, hơi lạnh bên ngoài ổ chăn đã nhanh chóng bám vào làn da, khiến từng lỗ chân lông bị đóng băng, nổi hết da gà.
Điều hoà không khí của khách sạn tận chức tận trách chạy hết công suất, nhưng so với nhiệt độ khủng bố của phương Bắc thì chẳng là cái đinh gì, chỉ có thể miễn cưỡng loại bỏ bớt khí ẩm ở trong phòng.
Đàm Trì vô cùng hoài niệm cảm giác ấm áp, mở Wechat ra.
Nhóm "Năm nhân bánh Trung thu" vẫn luôn cực kỳ náo nhiệt.
【 Liên Bồng Miêu 】: Hôm nay bản Miêu sớm nhất! Hôm nay cũng là một ngày tràn đầy nguyên khí!
【 Viễn Chí 】: Ta đã rời giường tập yoga nửa tiếng.
【 Bánh Bí Ngô 】: Ta đang chuẩn bị ngủ.
【 Hạt Dưa 】 : Bí ngô ngươi lại thức suốt đêm à?
【 Bánh Bí Ngô 】: Đọc sách, không cẩn thận hết đêm.
【 Viễn Chí 】 : Suốt đêm?! Tháng trước ta đã nói với ngươi thế nào! Ngươi cứ thức suốt đêm thì sớm muộn cũng đột tử! Tháng này tăng liều lượng thuốc!
【 Bánh Bí Ngô 】 : Đừng mà, nữ vương đại nhân, bây giờ ta đi ngủ liền! (emoji: ZZZZ)
【 Viễn Chí 】: Không bao giờ khiến người khác bớt lo! Chỉ có Trì Trì là ngoan nhất, nghe lời nhất, luôn tuân theo lời bác sĩ dặn.
Đàm Trì đắp chăn kín mít, đánh chữ thần tốc.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Ngoan không được mấy ngày, hôm nay bấm máy, thời gian khổ cực chính thức bắt đầu.
【 Liên Bồng Miêu 】 : Trì Trì! Ôm chân gặm! Thuyền của tớ đâu?!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Không rảnh viết.
【 Liên Bồng Miêu 】: Nhanh viết nhanh viết! (emoji : Con mèo làm nũng)
【 Hạt Dưa 】 : Làm biên kịch không phải là chỉ cần đi theo đoàn làm phim ăn chơi nhảy nhót, tiện thể du xuân ngoạn thủy sao?
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Nằm mơ.
【 Bánh Bí Ngô 】: Làm biên kịch chính là suốt ngày phải sửa kịch bản thế này thế kia, nghe nói cực kỳ bóc lột.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Ừ.
【 Viễn Chí 】: @Bánh Bí Ngô, sao còn chưa đi ngủ?
【 Bánh Bí Ngô 】: Vâng! Đi liền!
【 Viễn Chí 】 : Ôm Trì Trì một cái, giữ gìn sức khỏe, nếu có chỗ nào không thoải mái, lập tức nói cho bản vương, bản vương lập tức cấp cho ngươi tiên đan, cam đoan thuốc đến bệnh đi thiên thu muôn đời!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Quỳ tạ nữ vương đại nhân.
【 Viễn Chí 】 : Ha ha ha ha, bình thân!
【 Liên Bồng Miêu 】: Trì Trì thật đáng thương, ôm một cái, thuyền chỉ có thể chờ trông mòn mỏi.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Ôm lại nè.
【 Liên Bồng Miêu 】: Nhưng mà Trì Trì ơi, hôm qua tớ phát hiện ra đoàn làm phim của cậu rất có ý tứ nha, nghe nói nam hai là Lữ Diệu Xán?
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Đúng.
【 Hạt Dưa 】: Ai?
【 Liên Bồng Miêu 】: Một minh tinh chơi ma túy.
【 Hạt Dưa 】: À.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Sao thế?
【 Liên Bồng Miêu 】: (hình ảnh) Thấy không, đây là tài liệu nội bộ liên quan đến việc Húc Quang Media đơn phương chấm dứt hợp đồng với Lữ Diệu Xán.
Đàm Trì phóng to hình ảnh, hít một hơi khí lạnh.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Lữ Diệu Xán phải bồi thường cho Húc Quang Media chín trăm triệu?
【 Liên Bồng Miêu 】: Không khoa trương đến thế đâu, còn có thể cò kè mặc cả mà. Dù sao Lữ Diệu Xán cũng xem như là một nghệ sĩ khá biết kiếm tiền của Húc Quang Media. Có điều, cái kiểu hủy bỏ hợp đồng, bỏ đá xuống giếng này, Húc Quang cũng ác thật.
【 Viễn Chí 】: Đâu có gì lạ, nghệ sĩ chơi ma túy không thể xoay người được nữa, Húc Quang cũng không thể chịu lỗ mà.
【 Liên Bồng Miêu 】: Còn có chuyện kinh khủng hơn cơ! Các ngươi có biết vì sao Lữ Diệu Xán lại nghiện ma túy không?
【 Viễn Chí 】 : Hóng!
【 Hạt Dưa 】 : Hóng +1!
【 Bánh Bí Ngô 】 : +10086
【 Viễn Chí 】: Bí ngô đi ngủ nhanh lên!
【 Bánh Bí Ngô 】: Vâng!
【 Liên Bồng Miêu 】: Lữ Diệu Xán có quy tắc ngầm với kim chủ, mà cuộc sống của vị kim chủ này có hơi phóng đãng, không cấm cản tự do yêu đương, Lữ Diệu Xán gần son thì đỏ gần mực thì đen, tất nhiên cứ thế... Các ngươi hiểu mà.
【 Bánh Bí Ngô 】: Vãi thật!
【 Hạt Dưa 】: (emoji : Bảo Bảo sợ hãi)
【 Viễn Chí 】: Chậc chậc chậc!
Đàm Trì trừng mắt nhìn, quấn chặt chăn từ từ ngồi dậy.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Thật sao?
【 Liên Bồng Miêu 】 : Thật hơn cả thật!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Thông tin ở đâu thế?
【 Liên Bồng Miêu 】: Tuần trước, Lá Chuối có nhận hack hệ thống của một công ty rửa tiền, kết quả trong máy tính của phó tổng tìm được vài tấm ảnh chụp, chính là cái loại ảnh khiêu dâm ấy…Còn có cả ảnh Lữ Diệu Xán bị tiêm… kiểu vậy đó.
Rõ ràng thời tiết rất lạnh, nhưng trán Đàm Trì vẫn không ngừng túa mồ hôi.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Báo cảnh sát chưa?
【 Liên Bồng Miêu 】 : Nói nhảm! Công ty rửa tiền đã bị niêm phong, tổng và phó tổng đều vào tù hết rồi, về phần Lữ Diệu Xán, nếu không phải bị khui sớm, lần này chắc chắn cũng chạy không thoát.
【 Viễn Chí 】: Ghê thật sự.
【 Hạt Dưa 】: Trái đất thật đáng sợ, ta muốn về hoả tinh!
【 Bánh Bí Ngô 】 : Thế đạo vô lương, hắc ám đương đạo!
【 Viễn Chí 】: @Bánh Bí Ngô, nhanh đi ngủ!
【 Bánh Bí Ngô 】 : Ngủ ——
【 Liên Bồng Miêu 】: Trì Trì, cậu ở trong cái giới đó, nhất định phải bảo vệ mình.
【 Viễn Chí 】 : Các ngươi nghĩ quá nhiều rồi, với cái nhan sắc của Trì Trì, muốn quy tắc ngầm cũng khó lắm.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 :...
【 Liên Bồng Miêu 】: Chưa chắc đâu, bây giờ người có tiền dở hơi lắm, không nói trước được gì đâu!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Ha ha, không còn thuyền nữa đâu!
【 Liên Bồng Miêu 】: Không không không! Trì Trì cậu là bông hoa sen thanh khiết, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn!
【 Hạt Dưa 】:(hình ảnh: Phù chú Sắc lang lui tán cấp cấp như luật lệnh) (hình ảnh: Phù chú Khởi công đại cát cấp cấp như luật lệnh).
【 Bánh Bí Ngô 】 : Trì Trì cố lên! (ta đi ngủ thật đây! )
【 Viễn Chí 】 : Cố gắng, kiếm tiền!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Ừ.
Đàm Trì tắt điện thoại, kéo chiếc quần lót giữ nhiệt trên ghế nhét vào trong chăn cho ấm, mặc từng cái một lên người, cuối cùng đeo một đôi tất lông cừu, mới xuống giường xỏ dép lê đi đến cửa, nhặt tờ thông báo ở khe cửa lên.
Hôm nay là ngày quay đầu tiên, đạo diễn chỉ sắp xếp ba cảnh phim, đều là trong phim trường, thời gian khá thoải mái, diễn viên sáu giờ trang điểm, đội xe tám giờ đến trường quay. Mà biên kịch Đàm Trì, vào ngày đầu tiên quay phim, tất nhiên phải đến phim trường.
Đàm Trì nhanh chóng hoàn thành một loạt động tác đánh răng rửa mặt xếp đồ vào ba lô, đến phòng ăn ở lầu hai ăn hai miếng điểm tâm, cuối cùng là theo nhân viên công tác đoàn làm phim lên xe đến phim trường.
Bên trong trường quay cảnh của Vương phủ đã chuẩn bị xong, năm mươi cái đèn lớn trên nóc nhà chiếu xuống sáng như ban ngày, đình viện, cây cối, phòng ốc được bao quanh bởi phông xanh, nhân viên ánh sáng chỉnh đèn lên xuống, cameraman lắc tới lắc lui, nhân viên đạo cụ ngồi trên một đống rương đợi lệnh, nhân viên âm thanh đeo tai nghe ngồi xổm bên rìa cắn hạt dưa.
Đàm Trì bước qua đống dây điện chằng chịt dưới đất, vòng qua hai cái cánh gà, đi qua đi lại một hồi, cuối cùng cũng tìm được nơi tập hợp của các lãnh đạo—— ở trước màn hình máy tính.
Nhà sản xuất Triệu khoanh tay dò xét xung quanh, chỉ đạo quay phim dẫn đám trợ lý quay phim đi loanh quanh trong trường quay, mấy vị diễn viên chính đã sớm hóa trang xong, đứng ở bên cạnh cầm kịch bản đợi lên sàn.
"Máy A được rồi!" Đạo diễn Chu ngồi ở trước màn hình, hô lớn vào trong bộ đàm: "Lão Chu, máy B, máy C chỉnh lại một chút."
Đàm Trì lặng lẽ cọ qua bên cạnh, đứng ở một góc hẻo lánh không ai để ý, rút kịch bản ra xem lại cảnh đầu tiên, cũng là cảnh mở đầu vô cùng quan trọng.
Nam Cung Chấn trong ngày đại hôn đi hẹn hò với Cơ Như Ý, vô tình bị Chu Ngữ Nhi gặp được.
(1-16
Cảnh: Hậu hoa viên Vương phủ của Nam Cung Chấn.
Thời gian : Ban đêm.
Nhân vật : Nam Cung Chấn, Cơ Như Ý, Chu Ngữ Nhi (thật), Nam Thập.
△ Nam Cung Chấn cùng Cơ Như Ý bí mật gặp mặt, tâm sự kể khổ với nhau.
△ Chu Ngữ Nhi (thật) đi đến hậu hoa viên, trốn ở phía sau cây nghe lén.
Nam Cung Chấn: Cơ tiểu thư, hôm nay nàng thật sự không nên hẹn bản vương tới đây.
Cơ Như Ý: Vì sao?
Nam Cung Chấn: Hôm nay chính là ngày đại hôn của bản vương, Cơ tiểu thư ba ngày sau cũng phải gả cho thái tử điện hạ, lẽ ra từ đây ta và nàng không được gặp nhau nữa.
Cơ Như Ý: Chấn ca ca, huynh thật sự nhẫn tâm như thế sao?
Nam Cung Chấn: (Đưa lưng về phía Cơ Như Ý) Nhẫn tâm? Nếu bàn về nhẫn tâm, thế gian này người nào hơn được Cơ Như Ý nàng?
Cơ Như Ý : Chấn ca ca, huynh biết rõ thánh chỉ không thể làm trái, ta, ta cũng là bị buộc bất đắc dĩ.
Nam Cung Chấn: (cười lạnh) Hay cho câu bị buộc bất đắc dĩ.
Cơ Như Ý: (Lặng lẽ rơi lệ)
Nam Cung Chấn: Vì sao không nói lời nào? (quay người, nhìn thấy Cơ Như Ý lệ rơi đầy mặt, ngây người) nàng...
Cơ Như Ý: (vén tay áo lên, lộ ra vết roi trên cánh tay)
Nam Cung Chấn: (Nắm lấy cánh tay Cơ Như Ý) Đây là cái gì?!
Cơ Như Ý: Nếu ta không đáp ứng, chỉ sợ hôm nay cũng vô pháp còn sống tới gặp Chấn ca ca.
Nam Cung Chấn: Sao, tại sao có thể như vậy?!
Cơ Như Ý: (nhào vào trong ngực Nam Cung Chấn) Chấn ca ca!
Nam Cung Chấn: (ôm lấy Cơ Như Ý) Đổi ta tâm, vì nàng tâm, bắt đầu biết tướng ức sâu (*). Ý Nhi...
(*) Đặt bản thân vào vị trí của người kia, mới nhận ra cả hai nhớ nhau đến mức nào.
△ Chu Ngữ Nhi (thật) giật mình, dẫm lên nhánh cây phát ra tiếng vang.
Nam Thập: (từ trong bóng tối xông ra) Người nào?! (bóp lấy cổ Chu Ngữ Nhi)
△ Nam Cung Chấn và Cơ Như Ý nhìn thấy Chu Ngữ Nhi, quá sợ hãi.
△ Chu Ngữ Nhi (thật) hoảng sợ, toàn thân phát run.
Nam Thập: Vương gia, xử trí như thế nào?
Nam Cung Chấn: Giết.
Nam Thập: Tuân lệnh.
△ Nam Thập bóp lấy yết hầu Chu Ngữ Nhi.
△ Chu Ngữ Nhi giương mắt, nhìn mặt trăng dần biến thành màu đỏ trên bầu trời, mất đi ý thức. )
"Nam Cung Chấn, Cơ Như Ý, Chu Ngữ Nhi, Nam Thập, vào vị trí!" Trợ lý đạo diễn là một chàng trai gầy gò, làn da đen bóng, cười lên lộ hàm răng trắng muốn phát sáng, nhìn qua giống như anh da đen trên LOGO kem đánh răng.
Đàm Trì ngẩng đầu khỏi kịch bản, nhìn vào giữa chỗ quay.
"Nam Cung Chấn, vị trí này, Cơ Như Ý, vị trí này, xem lại lời thoại trước đi." Trợ lý đạo diễn đưa kịch bản nói.
Mạnh Tinh Vũ trong vai Nam Cung Chấn mặc một cái hỉ bào màu đỏ chót, đầu đội kim quan, Trương Thiên Diệp trong vai Cơ Như Ý khoác áo choàng màu đen, trang điểm tiều tụy, chỉ có khóe mắt bôi một lớp phấn hồng, hai người tay cầm kịch bản, đối đáp qua lại.
Mạnh Tinh Vũ đọc thoại xem như lưu loát, Trương Thiên Diệp thì có hơi lo lắng, đọc thoại lắp ba lắp bắp.
"Chu Ngữ Nhi, bên này ——" Trợ lý đạo diễn lại kéo An Mộng Mộng mặc hỉ phục đỏ chót tới, sắp xếp đứng ở vị trí phía sau cây để nghe lén: "Vị trí này, nhớ chưa?"
"Nhớ rồi." An Mộng Mộng gật đầu.
"Nam Thập!" Trợ lý đạo diễn gọi Đường Cam Lan: "Khúc đầu cậu không cần bước vào ống kính, cứ ngồi xổm ở đây trước đi, chờ Chu Ngữ Nhi lui lại một bước, cậu lập tức lao ra, hiểu chưa?"
Nói xong, trợ lý đạo diễn để Đường Cam Lan đi theo lộ tuyến một lần.
"Được." Đường Cam Lan gật đầu.
"Đi thử một lần cho tôi xem."
Đường Cam Lan lui ra phía sau hai bước, ngồi xổm người xuống, thân hình như mèo cong lên một cái, xông ra khỏi bụi hoa, làm động tác bóp cổ người khác.
"Rất tốt, " Trợ lý đạo diễn gật đầu: "Sau đó Nam Thập lôi Chu Ngữ Nhi đến vị trí này." Trợ lý đạo diễn chỉ chỉ dấu chữ X trên đất: "Vị trí này, nhớ đấy."
"Xong chưa?" Chu đạo diễn ở bên cạnh hô to.
"Xong!" Trợ lý đạo diễn rời khỏi chỗ quay.
"Diễn thử một lần trước." Chu đạo diễn ngồi sau màn hình, tay cầm bộ đàm, nhà sản xuất Triệu ngồi ở bên cạnh, vẻ mặt nghiêm túc.
Nhân viên âm thanh nâng cao micro, nhân viên ánh sáng vào chỗ, nhân viên âm thanh hô to: "Mọi người yên lặng!"
Toàn bộ khu quay phim lập tức lặng ngắt như tờ.
"Màn một cảnh một lần một, ba, hai, một, bắt đầu!"
Tấm cắt phim "Bộp" một tiếng đóng lại.
Đập vào mi mắt chính là trần nhà trụi lủi của khách sạn, ánh nắng xuyên qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào đỉnh đầu, dặt dẹo rơi xuống chăn bông.
Đàm Trì duỗi tay sờ lấy mắt kính, điện thoại, trước sau không đến năm giây, hơi lạnh bên ngoài ổ chăn đã nhanh chóng bám vào làn da, khiến từng lỗ chân lông bị đóng băng, nổi hết da gà.
Điều hoà không khí của khách sạn tận chức tận trách chạy hết công suất, nhưng so với nhiệt độ khủng bố của phương Bắc thì chẳng là cái đinh gì, chỉ có thể miễn cưỡng loại bỏ bớt khí ẩm ở trong phòng.
Đàm Trì vô cùng hoài niệm cảm giác ấm áp, mở Wechat ra.
Nhóm "Năm nhân bánh Trung thu" vẫn luôn cực kỳ náo nhiệt.
【 Liên Bồng Miêu 】: Hôm nay bản Miêu sớm nhất! Hôm nay cũng là một ngày tràn đầy nguyên khí!
【 Viễn Chí 】: Ta đã rời giường tập yoga nửa tiếng.
【 Bánh Bí Ngô 】: Ta đang chuẩn bị ngủ.
【 Hạt Dưa 】 : Bí ngô ngươi lại thức suốt đêm à?
【 Bánh Bí Ngô 】: Đọc sách, không cẩn thận hết đêm.
【 Viễn Chí 】 : Suốt đêm?! Tháng trước ta đã nói với ngươi thế nào! Ngươi cứ thức suốt đêm thì sớm muộn cũng đột tử! Tháng này tăng liều lượng thuốc!
【 Bánh Bí Ngô 】 : Đừng mà, nữ vương đại nhân, bây giờ ta đi ngủ liền! (emoji: ZZZZ)
【 Viễn Chí 】: Không bao giờ khiến người khác bớt lo! Chỉ có Trì Trì là ngoan nhất, nghe lời nhất, luôn tuân theo lời bác sĩ dặn.
Đàm Trì đắp chăn kín mít, đánh chữ thần tốc.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Ngoan không được mấy ngày, hôm nay bấm máy, thời gian khổ cực chính thức bắt đầu.
【 Liên Bồng Miêu 】 : Trì Trì! Ôm chân gặm! Thuyền của tớ đâu?!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Không rảnh viết.
【 Liên Bồng Miêu 】: Nhanh viết nhanh viết! (emoji : Con mèo làm nũng)
【 Hạt Dưa 】 : Làm biên kịch không phải là chỉ cần đi theo đoàn làm phim ăn chơi nhảy nhót, tiện thể du xuân ngoạn thủy sao?
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Nằm mơ.
【 Bánh Bí Ngô 】: Làm biên kịch chính là suốt ngày phải sửa kịch bản thế này thế kia, nghe nói cực kỳ bóc lột.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Ừ.
【 Viễn Chí 】: @Bánh Bí Ngô, sao còn chưa đi ngủ?
【 Bánh Bí Ngô 】: Vâng! Đi liền!
【 Viễn Chí 】 : Ôm Trì Trì một cái, giữ gìn sức khỏe, nếu có chỗ nào không thoải mái, lập tức nói cho bản vương, bản vương lập tức cấp cho ngươi tiên đan, cam đoan thuốc đến bệnh đi thiên thu muôn đời!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Quỳ tạ nữ vương đại nhân.
【 Viễn Chí 】 : Ha ha ha ha, bình thân!
【 Liên Bồng Miêu 】: Trì Trì thật đáng thương, ôm một cái, thuyền chỉ có thể chờ trông mòn mỏi.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Ôm lại nè.
【 Liên Bồng Miêu 】: Nhưng mà Trì Trì ơi, hôm qua tớ phát hiện ra đoàn làm phim của cậu rất có ý tứ nha, nghe nói nam hai là Lữ Diệu Xán?
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Đúng.
【 Hạt Dưa 】: Ai?
【 Liên Bồng Miêu 】: Một minh tinh chơi ma túy.
【 Hạt Dưa 】: À.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Sao thế?
【 Liên Bồng Miêu 】: (hình ảnh) Thấy không, đây là tài liệu nội bộ liên quan đến việc Húc Quang Media đơn phương chấm dứt hợp đồng với Lữ Diệu Xán.
Đàm Trì phóng to hình ảnh, hít một hơi khí lạnh.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Lữ Diệu Xán phải bồi thường cho Húc Quang Media chín trăm triệu?
【 Liên Bồng Miêu 】: Không khoa trương đến thế đâu, còn có thể cò kè mặc cả mà. Dù sao Lữ Diệu Xán cũng xem như là một nghệ sĩ khá biết kiếm tiền của Húc Quang Media. Có điều, cái kiểu hủy bỏ hợp đồng, bỏ đá xuống giếng này, Húc Quang cũng ác thật.
【 Viễn Chí 】: Đâu có gì lạ, nghệ sĩ chơi ma túy không thể xoay người được nữa, Húc Quang cũng không thể chịu lỗ mà.
【 Liên Bồng Miêu 】: Còn có chuyện kinh khủng hơn cơ! Các ngươi có biết vì sao Lữ Diệu Xán lại nghiện ma túy không?
【 Viễn Chí 】 : Hóng!
【 Hạt Dưa 】 : Hóng +1!
【 Bánh Bí Ngô 】 : +10086
【 Viễn Chí 】: Bí ngô đi ngủ nhanh lên!
【 Bánh Bí Ngô 】: Vâng!
【 Liên Bồng Miêu 】: Lữ Diệu Xán có quy tắc ngầm với kim chủ, mà cuộc sống của vị kim chủ này có hơi phóng đãng, không cấm cản tự do yêu đương, Lữ Diệu Xán gần son thì đỏ gần mực thì đen, tất nhiên cứ thế... Các ngươi hiểu mà.
【 Bánh Bí Ngô 】: Vãi thật!
【 Hạt Dưa 】: (emoji : Bảo Bảo sợ hãi)
【 Viễn Chí 】: Chậc chậc chậc!
Đàm Trì trừng mắt nhìn, quấn chặt chăn từ từ ngồi dậy.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Thật sao?
【 Liên Bồng Miêu 】 : Thật hơn cả thật!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Thông tin ở đâu thế?
【 Liên Bồng Miêu 】: Tuần trước, Lá Chuối có nhận hack hệ thống của một công ty rửa tiền, kết quả trong máy tính của phó tổng tìm được vài tấm ảnh chụp, chính là cái loại ảnh khiêu dâm ấy…Còn có cả ảnh Lữ Diệu Xán bị tiêm… kiểu vậy đó.
Rõ ràng thời tiết rất lạnh, nhưng trán Đàm Trì vẫn không ngừng túa mồ hôi.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 : Báo cảnh sát chưa?
【 Liên Bồng Miêu 】 : Nói nhảm! Công ty rửa tiền đã bị niêm phong, tổng và phó tổng đều vào tù hết rồi, về phần Lữ Diệu Xán, nếu không phải bị khui sớm, lần này chắc chắn cũng chạy không thoát.
【 Viễn Chí 】: Ghê thật sự.
【 Hạt Dưa 】: Trái đất thật đáng sợ, ta muốn về hoả tinh!
【 Bánh Bí Ngô 】 : Thế đạo vô lương, hắc ám đương đạo!
【 Viễn Chí 】: @Bánh Bí Ngô, nhanh đi ngủ!
【 Bánh Bí Ngô 】 : Ngủ ——
【 Liên Bồng Miêu 】: Trì Trì, cậu ở trong cái giới đó, nhất định phải bảo vệ mình.
【 Viễn Chí 】 : Các ngươi nghĩ quá nhiều rồi, với cái nhan sắc của Trì Trì, muốn quy tắc ngầm cũng khó lắm.
【 Dăm Bông Kim Hoa 】 :...
【 Liên Bồng Miêu 】: Chưa chắc đâu, bây giờ người có tiền dở hơi lắm, không nói trước được gì đâu!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Ha ha, không còn thuyền nữa đâu!
【 Liên Bồng Miêu 】: Không không không! Trì Trì cậu là bông hoa sen thanh khiết, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn!
【 Hạt Dưa 】:(hình ảnh: Phù chú Sắc lang lui tán cấp cấp như luật lệnh) (hình ảnh: Phù chú Khởi công đại cát cấp cấp như luật lệnh).
【 Bánh Bí Ngô 】 : Trì Trì cố lên! (ta đi ngủ thật đây! )
【 Viễn Chí 】 : Cố gắng, kiếm tiền!
【 Dăm Bông Kim Hoa 】: Ừ.
Đàm Trì tắt điện thoại, kéo chiếc quần lót giữ nhiệt trên ghế nhét vào trong chăn cho ấm, mặc từng cái một lên người, cuối cùng đeo một đôi tất lông cừu, mới xuống giường xỏ dép lê đi đến cửa, nhặt tờ thông báo ở khe cửa lên.
Hôm nay là ngày quay đầu tiên, đạo diễn chỉ sắp xếp ba cảnh phim, đều là trong phim trường, thời gian khá thoải mái, diễn viên sáu giờ trang điểm, đội xe tám giờ đến trường quay. Mà biên kịch Đàm Trì, vào ngày đầu tiên quay phim, tất nhiên phải đến phim trường.
Đàm Trì nhanh chóng hoàn thành một loạt động tác đánh răng rửa mặt xếp đồ vào ba lô, đến phòng ăn ở lầu hai ăn hai miếng điểm tâm, cuối cùng là theo nhân viên công tác đoàn làm phim lên xe đến phim trường.
Bên trong trường quay cảnh của Vương phủ đã chuẩn bị xong, năm mươi cái đèn lớn trên nóc nhà chiếu xuống sáng như ban ngày, đình viện, cây cối, phòng ốc được bao quanh bởi phông xanh, nhân viên ánh sáng chỉnh đèn lên xuống, cameraman lắc tới lắc lui, nhân viên đạo cụ ngồi trên một đống rương đợi lệnh, nhân viên âm thanh đeo tai nghe ngồi xổm bên rìa cắn hạt dưa.
Đàm Trì bước qua đống dây điện chằng chịt dưới đất, vòng qua hai cái cánh gà, đi qua đi lại một hồi, cuối cùng cũng tìm được nơi tập hợp của các lãnh đạo—— ở trước màn hình máy tính.
Nhà sản xuất Triệu khoanh tay dò xét xung quanh, chỉ đạo quay phim dẫn đám trợ lý quay phim đi loanh quanh trong trường quay, mấy vị diễn viên chính đã sớm hóa trang xong, đứng ở bên cạnh cầm kịch bản đợi lên sàn.
"Máy A được rồi!" Đạo diễn Chu ngồi ở trước màn hình, hô lớn vào trong bộ đàm: "Lão Chu, máy B, máy C chỉnh lại một chút."
Đàm Trì lặng lẽ cọ qua bên cạnh, đứng ở một góc hẻo lánh không ai để ý, rút kịch bản ra xem lại cảnh đầu tiên, cũng là cảnh mở đầu vô cùng quan trọng.
Nam Cung Chấn trong ngày đại hôn đi hẹn hò với Cơ Như Ý, vô tình bị Chu Ngữ Nhi gặp được.
(1-16
Cảnh: Hậu hoa viên Vương phủ của Nam Cung Chấn.
Thời gian : Ban đêm.
Nhân vật : Nam Cung Chấn, Cơ Như Ý, Chu Ngữ Nhi (thật), Nam Thập.
△ Nam Cung Chấn cùng Cơ Như Ý bí mật gặp mặt, tâm sự kể khổ với nhau.
△ Chu Ngữ Nhi (thật) đi đến hậu hoa viên, trốn ở phía sau cây nghe lén.
Nam Cung Chấn: Cơ tiểu thư, hôm nay nàng thật sự không nên hẹn bản vương tới đây.
Cơ Như Ý: Vì sao?
Nam Cung Chấn: Hôm nay chính là ngày đại hôn của bản vương, Cơ tiểu thư ba ngày sau cũng phải gả cho thái tử điện hạ, lẽ ra từ đây ta và nàng không được gặp nhau nữa.
Cơ Như Ý: Chấn ca ca, huynh thật sự nhẫn tâm như thế sao?
Nam Cung Chấn: (Đưa lưng về phía Cơ Như Ý) Nhẫn tâm? Nếu bàn về nhẫn tâm, thế gian này người nào hơn được Cơ Như Ý nàng?
Cơ Như Ý : Chấn ca ca, huynh biết rõ thánh chỉ không thể làm trái, ta, ta cũng là bị buộc bất đắc dĩ.
Nam Cung Chấn: (cười lạnh) Hay cho câu bị buộc bất đắc dĩ.
Cơ Như Ý: (Lặng lẽ rơi lệ)
Nam Cung Chấn: Vì sao không nói lời nào? (quay người, nhìn thấy Cơ Như Ý lệ rơi đầy mặt, ngây người) nàng...
Cơ Như Ý: (vén tay áo lên, lộ ra vết roi trên cánh tay)
Nam Cung Chấn: (Nắm lấy cánh tay Cơ Như Ý) Đây là cái gì?!
Cơ Như Ý: Nếu ta không đáp ứng, chỉ sợ hôm nay cũng vô pháp còn sống tới gặp Chấn ca ca.
Nam Cung Chấn: Sao, tại sao có thể như vậy?!
Cơ Như Ý: (nhào vào trong ngực Nam Cung Chấn) Chấn ca ca!
Nam Cung Chấn: (ôm lấy Cơ Như Ý) Đổi ta tâm, vì nàng tâm, bắt đầu biết tướng ức sâu (*). Ý Nhi...
(*) Đặt bản thân vào vị trí của người kia, mới nhận ra cả hai nhớ nhau đến mức nào.
△ Chu Ngữ Nhi (thật) giật mình, dẫm lên nhánh cây phát ra tiếng vang.
Nam Thập: (từ trong bóng tối xông ra) Người nào?! (bóp lấy cổ Chu Ngữ Nhi)
△ Nam Cung Chấn và Cơ Như Ý nhìn thấy Chu Ngữ Nhi, quá sợ hãi.
△ Chu Ngữ Nhi (thật) hoảng sợ, toàn thân phát run.
Nam Thập: Vương gia, xử trí như thế nào?
Nam Cung Chấn: Giết.
Nam Thập: Tuân lệnh.
△ Nam Thập bóp lấy yết hầu Chu Ngữ Nhi.
△ Chu Ngữ Nhi giương mắt, nhìn mặt trăng dần biến thành màu đỏ trên bầu trời, mất đi ý thức. )
"Nam Cung Chấn, Cơ Như Ý, Chu Ngữ Nhi, Nam Thập, vào vị trí!" Trợ lý đạo diễn là một chàng trai gầy gò, làn da đen bóng, cười lên lộ hàm răng trắng muốn phát sáng, nhìn qua giống như anh da đen trên LOGO kem đánh răng.
Đàm Trì ngẩng đầu khỏi kịch bản, nhìn vào giữa chỗ quay.
"Nam Cung Chấn, vị trí này, Cơ Như Ý, vị trí này, xem lại lời thoại trước đi." Trợ lý đạo diễn đưa kịch bản nói.
Mạnh Tinh Vũ trong vai Nam Cung Chấn mặc một cái hỉ bào màu đỏ chót, đầu đội kim quan, Trương Thiên Diệp trong vai Cơ Như Ý khoác áo choàng màu đen, trang điểm tiều tụy, chỉ có khóe mắt bôi một lớp phấn hồng, hai người tay cầm kịch bản, đối đáp qua lại.
Mạnh Tinh Vũ đọc thoại xem như lưu loát, Trương Thiên Diệp thì có hơi lo lắng, đọc thoại lắp ba lắp bắp.
"Chu Ngữ Nhi, bên này ——" Trợ lý đạo diễn lại kéo An Mộng Mộng mặc hỉ phục đỏ chót tới, sắp xếp đứng ở vị trí phía sau cây để nghe lén: "Vị trí này, nhớ chưa?"
"Nhớ rồi." An Mộng Mộng gật đầu.
"Nam Thập!" Trợ lý đạo diễn gọi Đường Cam Lan: "Khúc đầu cậu không cần bước vào ống kính, cứ ngồi xổm ở đây trước đi, chờ Chu Ngữ Nhi lui lại một bước, cậu lập tức lao ra, hiểu chưa?"
Nói xong, trợ lý đạo diễn để Đường Cam Lan đi theo lộ tuyến một lần.
"Được." Đường Cam Lan gật đầu.
"Đi thử một lần cho tôi xem."
Đường Cam Lan lui ra phía sau hai bước, ngồi xổm người xuống, thân hình như mèo cong lên một cái, xông ra khỏi bụi hoa, làm động tác bóp cổ người khác.
"Rất tốt, " Trợ lý đạo diễn gật đầu: "Sau đó Nam Thập lôi Chu Ngữ Nhi đến vị trí này." Trợ lý đạo diễn chỉ chỉ dấu chữ X trên đất: "Vị trí này, nhớ đấy."
"Xong chưa?" Chu đạo diễn ở bên cạnh hô to.
"Xong!" Trợ lý đạo diễn rời khỏi chỗ quay.
"Diễn thử một lần trước." Chu đạo diễn ngồi sau màn hình, tay cầm bộ đàm, nhà sản xuất Triệu ngồi ở bên cạnh, vẻ mặt nghiêm túc.
Nhân viên âm thanh nâng cao micro, nhân viên ánh sáng vào chỗ, nhân viên âm thanh hô to: "Mọi người yên lặng!"
Toàn bộ khu quay phim lập tức lặng ngắt như tờ.
"Màn một cảnh một lần một, ba, hai, một, bắt đầu!"
Tấm cắt phim "Bộp" một tiếng đóng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.