Mộc Tiên Truyện

Chương 19: Con Phố

Đạm Đạm Trúc Quân

06/09/2023

Trong nội viện Mục phủ, các tộc trưởng và trưởng lão của Mục gia đều tụ tập lại để bàn bạc chuyện đưa đệ tử trong tộc đến Thiên Nhất tông.

"Mục đích của việc triệu tập mọi người đến đây hôm nay, là nói về sự tình tuyển chọn đệ tử một năm sau của Thiên Nhất tông. Trong tộc nên tiến cử người nào đi, mọi người nói xem." Tộc trưởng Mục Khiêm nói với mọi người.

"Chúng ta cứ như trước mà làm, chọn đệ tử có Đơn linh căn hoặc Song linh căn trong Mục gia đi, đưa hai mươi đứa đi." Gia gia Mục Thủy Lam, đại trưởng lão nói.

"Ừm, đệ tử Mục gia hai mươi tuổi trở xuống Song linh căn không ít, đoán chừng danh ngạch không đủ." Một trưởng lão khác nói.

"Đúng vậy, như nhà Mục Dương đã có bốn tên tư chất bất phàm rồi, hiện tại đã bớt đi bốn danh ngạch." Một trưởng lão có ý gì đó nói.

“Chuyện này e rằng có không ổn, sẽ khiến các đệ tử trong tộc cảm thấy không công bằng."

"Đúng vậy, Mục Dương, ngươi thấy thế nào.”

"Ninh Nguyệt biến dị Băng linh căn nên nhất định phải tới nơi đó, tư chất của Ninh Hạo cũng nên đến đó." Mục Dương không suy nghĩ nhiều nói.

"Ý ngươi là chỉ có Ninh Nguyệt và Ninh Hạo mới nên đi Thiên Nhất Tông? Còn Ninh Hinh và Ninh Ý thì sao?" Một trưởng lão mỉa mai nói: "Ta không nghĩ Ninh Nguyệt và Ninh Hạo có thể so với tỷ đệ Ninh Hinh, Mục Dương ngươi vẫn bất công như thường nhỉ?”

Tình cảnh trong đại sảnh đột nhiên có chút yên lặng, bầu không khí có chút quái dị, nhưng không ai lên tiếng giải vây giúp Mục Dương.

Trong mắt những trưởng lão, việc hắn muốn sủng ái hài mình như thế nào là chuyện của nhà hắn, nhưng hiện tại là tiến cử đệ tử Thiên Nhất tông, có liên quan đến lợi ích gia tộc nên họ không thể đứng nhìn, Ninh Nguyệt thì không sao, nhưng Ninh Hạo lại không bằng tỷ đệ Ninh Hinh

Sắc mặt tộc trưởng Mục Khiêm rất khó coi, hắn không ngờ tiểu nhi tử của mình lại hồ đồ như vậy, vốn định để con trai lớn làm thành chủ, còn truyền lại cho hắn chức vị tộc trưởng, nhưng bây giờ nhìn hắn lão cảm thấy thất vọng không tả xiết.

"Được rồi, thực ra rất dễ giải quyết, phàm là đệ tử dưới hai mươi có Song linh căn muốn vào Thiên Nhất Tông đều phải báo danh ngay bây giờ. Sau đó sẽ có một trận đấu, hai mươi ngươi cuối sẽ được đến Thiên Nhất tông."

“Đây là một ý hay, tộc trưởng."

"Ừ, hãy làm vậy đi."

Thấy một số trưởng lão Mục gia rời đi, Mục Khiêm hỏi đứa hỏi Mục Dương.

"Ngươi nghĩ gì vậy? Muốn đem hai tỷ đệ Ninh Nguyệt đến Thiên Nhất tông? Tỷ đệ Ninh Hinh ngươi để ở đâu? Đừng quên ai mới là đích nữ, đích tử của Mục gia.” Mục Khiêm có chút hung ác nổi giận.

“Phụ thân, ta không ngăn Ninh Hinh và Ninh Ý đến Thiên Nhất tông, nhưng ta đã hứa với Như Ý sẽ để Ninh Nguyệt và Ninh Hạo cùng nhau vào Thiên Nhất tông.”



"Hừ, tiểu thiếp của ngươi ta không quản, nhưng nhìn xem ngươi đã làm gì. Ninh Hinh và Ninh Ý biết chuyện hôm nay, ngươi nghĩ xem bọn nó sẽ thấy ngươi như thế nào?”

“Ta...”

“Mấy năm này, ta đã quan sát thái độ của Ninh Hinh với ngươi, trong lòng nha đầu đó chỉ sợ hận ngươi vô cùng."

"Ta thiên vị Ninh Nguyệt hơn vì nàng luôn thân cận với ta. Còn Ninh Hinh vừa gặp thì đã là bộ mặt vô biểu tình, ta muốn thân cận cũng không thân cận được.”

“Ninh Hinh khi còn bé đã như thế này? Tại sao ngươi không tìm nguyên nhân trên người ngươi? Ninh Hinh đối với người khác cũng vậy sao?”

“Phụ thân, người thực sự muốn thông qua tỷ thí tiến cử đệ tử sao?"

“Không phải ngươi cảm thấy hai bảo bối kia là thiên tài sao? Vậy để người trong tộc nhìn đi.”

"Nhưng Ninh Hạo mới Luyện khí tầng sáu, làm sao có thể lọt vào hai mươi người cuối được?”

"Đó là việc của hắn. Vào không được thì cứ tu luyện trong gia tộc đi.”

Mục Khiêm phớt lờ Mục Dương và rời khỏi đại sảnh trước.

Dương thành, nằm ở phía Tây Bắc của Nhạc Thiên giới, là thành trì tu tiên lớn nhất ở phía Tây, một nơi rất phồn hoa, thịnh vượng. Thành chủ là Mục Phi, con trai trưởng của tộc trưởng Mục gia, tu vi Nguyên Anh sơ kỳ. Có thể nói, Mục gia là gia tộc lớn nhất ở Dương thành, họ nắm quyền kiểm soát toàn bộ. Bốn đại gia tộc và tông môn còn lại đều có cửa hàng trong thành, và trong thành không được phép đánh nhau, rất nhiều tán tu vào thành để tìm kiếm sự che chở.

"Ninh Hinh, sao hôm nay ngươi lại muốn đi dạo phố với ta?" Mục Thủy Lam hỏi.

"Ngươi không muốn đi dạo phố cùng ta à? Mấy ngày nay không gặp, ngươi thay đổi rồi."

"Còn không phải gia gia bắt ta tu luyện sao, gia gia nói nếu ta không thắng tỷ thí thì không vào được, ta còn có thể không cố gắng sao?”

“Tại sao ngươi phải tỷ thí? Không phải ngươi sẽ được chọn trực tiếp sao?"

Thấy sắc mặt Mục Thủy Lan có chút kỳ quái, nàng hỏi "Sao thế? Không thoải mái?"

"Ninh Hinh, ta nói cho ngươi biết, đừng tức giận nhé?"

"Ta nên tức giận sao?”

"Sự tình tỷ thí này là do phụ thân tốt của ngươi.” Mục Thủy Lam nhìn Ninh Hinh, thấy vẻ mặt nàng vẫn như cũ, không hề thay đổi chút nào, nàng tuyệt vọng nói: "Bình thường ta đã nghĩ phụ thân ta là không đáng tin cậy nhất rồi, nhưng so với phụ thân ngươi, phụ thân ta có vẻ tốt hơn rất nhiều."



"Nói thẳng vấn đề đi."

"Ngươi và Ninh Ý, cả hai tỷ đệ Ninh Nguyệt tư chất đều rất tốt nên có bốn chỗ, vậy khẳng định có người sẽ không hài lòng, cho nên cha ngươi đã chọn tỷ đệ Mục Ninh Nguyệt, nhưng các trưởng lão không đồng ý, cho nên mới có trận tỷ thí này."

“Lão gia sao lại như vậy? Rõ ràng tiểu thư và thiếu gia tốt hơn.” Mục Linh ở một bên tức giận nói, nàng tức giận thay tiểu thư, thiếu chủ và phu nhân.

Ninh Hinh tiếp tục đi về phía trước, nghe được lời nói của Thủy Lam, nàng tưởng mình sẽ tức giận, nhưng không ngờ nàng lại bình tĩnh như vậy, có lẽ là vì vài năm qua chuyện kiểu vậy nàng thấy nhiều rồi.

“Ninh Hinh, ngươi ổn chứ?”

“Dù sao ta cũng không thể làm gì được, cũng không phải một hai lần, ta quen rồi."

“Ta cũng không biết nói gì về phụ thân ngươi.”

“Ta không muốn phiền lòng bởi những chuyện này, chúng ta đi dạo phố thôi."

Nội thành có đủ loại cửa hàng, tất cả đan, phù , trận, khí, công pháp, linh thực, yêu thú, đều bán.

Ngoài ra còn có một con phố rất đặc biệt, ở đây, bất kể địa vị là gì, tu vi cao như thế nào, chỉ cần trả một số lượng linh thạch nhất định, ngươi liền có thể bán vật phẩm hoặc trao đổi vật phẩm. Tại khu giao dịch cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn, ngoài trừ người quản thành, còn có tu sĩ cấp cao đóng giữ.

Ninh Hinh đã từng mang A Ý và A Cường đến đây cùng nhau trải nghiệm cuộc sống, vật phẩm bán ra là một số Linh thực mà Ninh Hinh trồng, một số Linh phù cấp thấp.

Ngoài việc tu luyện Ninh Hinh còn nghiên cứu về trận pháp và bùa chú. La Tĩnh vốn là phù sư lục phẩm, Ninh Hinh từ khi dẫn khí thành công đã bắt đầu học mấy thứ đó, La Tĩnh thấy nàng có hứng thú nên cũng chỉ điểm nàng. Cho nên Ninh Hinh bây giờ cũng đã là phù sư nhất phẩm.

Nếu nói thiên phú ở phương diện gieo trồng Linh thực là do bẩm sinh thì ở phương diện trận pháp nàng cũng chính là một thiên tài.

Tuy rằng kiếp trước Ninh Hinh đã là người chết, nhưng khi đi học, nàng cũng đứng đầu về khoa học, toán học, vật lý và hóa học đấy. Việc tính toán phương pháp hình thành trận pháp cũng áp dụng phương pháp toán học nên việc học tương đối đơn giản.

Do tu vi của nàng có hạn, Ninh Hinh mặc dù không bố trí được trận pháp tam phẩm nhưng hiện tại nàng có thể phá vỡ trận pháp tam phẩm.

Phố sau, cũng có thể gọi là phố Đào Bảo, chỉ cần ngươi có tầm nhìn tốt hoặc gặp may mắn thì có thể sẽ gặp được cơ duyên ở đây. Ba người Ninh Hinh cũng rất thích đi dạo ở con phố này.

Mọi người ở đây đều đáng được tôn kính. Họ đều đang chiến đấu cho giấc mộng và chạy đua cho cuộc sống mỗi ngày.

Tu Chân giới, nếu không có sự bảo vệ của gia tộc hay tông môn, cuộc sống của tiểu gia tộc hoặc tán tu sẽ rất khó khăn, phải thường xuyên lo lắng về tài nguyên tu luyện, phải đề phòng những kẻ giết người đoạt bảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mộc Tiên Truyện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook