Chương 12: Tranh Cãi Chốn Thư Phòng (7)
Khán Tuyền Thính Phong
19/04/2024
"Hồi chớm xuân, muôn hoa khoe sắc, hoa mai nở rộ trắng cành, muội tìm hái những bông chúm chím nở rồi lót dưới đáy hộp. Phía trên đặt hương bánh, đậy kín nắp, niêm phong khe hở. Đợi đến khi hoa mai khô héo thì đổi lớp hoa tươi khác. Kiên nhẫn đổi vài lần, hương bánh sẽ tự nhiễm mùi hoa mai." Tiêu Nguyên không hề ích kỉ. Nàng thoải mái chia sẻ cách chế tạo tinh tế. "Cuối vụ hoa, muội tách riêng từng chiếc hương bánh, đựng trong nhiều hộp nhỏ lẻ, dùng sáp ong niêm phong, lưu trữ tới mùa đông mới lấy ra dùng."
Tam cô nương giật mình: "Hóa ra là vầy. Xuân năm nay tỷ sẽ thử làm xem sao."
Ba tỷ muội trò chuyện vui vẻ, nom hòa thuận lạ. Tứ cô nương bị chầu rìa, nghiến răng cười: "Hiếm lạ gì vài ba bông hoa lụa mà lục muội phải xin xỏ ngũ muội thế? Hôm bữa cữu cữu tặng áo choàng lông hồ ly cho tỷ cũng tặng kèm một hộp hoa lụa. Cữu cữu dặn đó là kiểu mẫu thịnh hành nhất Ký Châu hiện giờ. Nếu muội thích, tỷ sai nha hoàn tặng muội cài chơi. Mà á, hương bánh mùi hoa mai phiền phức khó làm! Hương thơm không thuần khiết bằng chiết xuất dạng nước! Hôm kia cữu cữu tỷ mới mua được một bình nước hoa của vị thương nhân nổi tiếng, thuần hậu nồng nàn."
Lục cô nương ngẩng đầu ngạc nhiên: "Cữu cữu cử người tặng quà lúc nào? Sao muội không hề hay biết?"
Tam cô nương dùng khăn che miệng cười: "Lục muội ngốc quá! Nếu cữu cữu cử người tặng quà cho tỷ muội chúng mình thì cữu cữu đã đặt mua một loạt hộp gấm giống nhau, làm gì xảy ra chuyện chỉ lặng lẽ tặng riêng một đứa cháu gái? Toàn mấy thứ cỏn con, chả nhẽ người không mua nổi?"
Hôm nay tam cô nương sung sướng khoác áo choàng mới, gấm xanh miên man viền lông chồn trắng, hòng giành giật vị trí trung tâm giữa mấy tỷ muội. Ai dè nàng ta bị áo choàng lông hô ly rực rỡ của tứ cô nương đoạt mất vầng hào quang. Sự ganh tị và ghen ghét mọc tràn lan như nấm sau mưa, gặm nhấm tấm trạng của nàng ta. Chiếc áo lông hồ ly bỗng trở nên gai mắt. Nghe mấy câu sặc mùi khoe mẽ của tứ cô nương, tam cô nương tiện đà đâm chọc giải nỗi buồn phiền. Nàng ngầm ám chỉ tứ cô nương nông cạn, không nhận huynh đệ của phu nhân - người đương chức đương quyền - làm cữu cữu mà lại hạ thấp thân phận nịnh nọt phương lái buôn.
Lục cô nương giật mình: "Ôi, hóa ra là muội hiểu lầm!"
Theo thông lệ tặng quà của những dòng họ giàu sang, phú quý lâu đời, trừ trường hợp ghi đích danh tên người nhận thường ẩn chứa tầng ý nghĩa sâu xa thì quà tặng các vị tiểu thư, công tử sẽ giống y chang nhau, tuyệt đối không xuất hiện sự khác lạ. Bởi vì sự chỉn chu, đồng nhất thể hiện phép lịch sự còn khác lạ đại diện cho hành vi thiếu lịch thiệp. Ôi, đúng kiểu giàu xổi mới nhất bên trọng nhất bên khinh. Gia giáo kém cỏi~
Tam cô nương đủng đỉnh: "Chiết xuất hương hoa mai là vật thanh lịch, tao nhã, sao đong đếm bằng vàng, bằng bạc? Thơm mấy thì thơm, nhiễm mùi tiền cũng thành thúi."
Tam cô nương giật mình: "Hóa ra là vầy. Xuân năm nay tỷ sẽ thử làm xem sao."
Ba tỷ muội trò chuyện vui vẻ, nom hòa thuận lạ. Tứ cô nương bị chầu rìa, nghiến răng cười: "Hiếm lạ gì vài ba bông hoa lụa mà lục muội phải xin xỏ ngũ muội thế? Hôm bữa cữu cữu tặng áo choàng lông hồ ly cho tỷ cũng tặng kèm một hộp hoa lụa. Cữu cữu dặn đó là kiểu mẫu thịnh hành nhất Ký Châu hiện giờ. Nếu muội thích, tỷ sai nha hoàn tặng muội cài chơi. Mà á, hương bánh mùi hoa mai phiền phức khó làm! Hương thơm không thuần khiết bằng chiết xuất dạng nước! Hôm kia cữu cữu tỷ mới mua được một bình nước hoa của vị thương nhân nổi tiếng, thuần hậu nồng nàn."
Lục cô nương ngẩng đầu ngạc nhiên: "Cữu cữu cử người tặng quà lúc nào? Sao muội không hề hay biết?"
Tam cô nương dùng khăn che miệng cười: "Lục muội ngốc quá! Nếu cữu cữu cử người tặng quà cho tỷ muội chúng mình thì cữu cữu đã đặt mua một loạt hộp gấm giống nhau, làm gì xảy ra chuyện chỉ lặng lẽ tặng riêng một đứa cháu gái? Toàn mấy thứ cỏn con, chả nhẽ người không mua nổi?"
Hôm nay tam cô nương sung sướng khoác áo choàng mới, gấm xanh miên man viền lông chồn trắng, hòng giành giật vị trí trung tâm giữa mấy tỷ muội. Ai dè nàng ta bị áo choàng lông hô ly rực rỡ của tứ cô nương đoạt mất vầng hào quang. Sự ganh tị và ghen ghét mọc tràn lan như nấm sau mưa, gặm nhấm tấm trạng của nàng ta. Chiếc áo lông hồ ly bỗng trở nên gai mắt. Nghe mấy câu sặc mùi khoe mẽ của tứ cô nương, tam cô nương tiện đà đâm chọc giải nỗi buồn phiền. Nàng ngầm ám chỉ tứ cô nương nông cạn, không nhận huynh đệ của phu nhân - người đương chức đương quyền - làm cữu cữu mà lại hạ thấp thân phận nịnh nọt phương lái buôn.
Lục cô nương giật mình: "Ôi, hóa ra là muội hiểu lầm!"
Theo thông lệ tặng quà của những dòng họ giàu sang, phú quý lâu đời, trừ trường hợp ghi đích danh tên người nhận thường ẩn chứa tầng ý nghĩa sâu xa thì quà tặng các vị tiểu thư, công tử sẽ giống y chang nhau, tuyệt đối không xuất hiện sự khác lạ. Bởi vì sự chỉn chu, đồng nhất thể hiện phép lịch sự còn khác lạ đại diện cho hành vi thiếu lịch thiệp. Ôi, đúng kiểu giàu xổi mới nhất bên trọng nhất bên khinh. Gia giáo kém cỏi~
Tam cô nương đủng đỉnh: "Chiết xuất hương hoa mai là vật thanh lịch, tao nhã, sao đong đếm bằng vàng, bằng bạc? Thơm mấy thì thơm, nhiễm mùi tiền cũng thành thúi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.