Một Lòng Chờ Thủ Tiết

Chương 35: . Lễ Vật Tân Hôn Làm Nàng Xấu Hổ Muốn Chết

Lệ Hảo Đa Trấp

17/11/2024

Có lẽ động tĩnh lớn quá, bên ngoài các nha hoàn liền gõ cửa: "Vương phi?"

Khương Linh Trúc cố gắng trấn tĩnh lại: "Không có chuyện gì, ta chỉ muốn uống nước, nhưng làm đổ chén trà mà thôi, các ngươi không cần vào."

"Dạ."

Nhưng khi cúi xuống nhìn thấy thứ đang lăn bên chân, Khương Linh Trúc chỉ cảm thấy hoảng loạn và đau đầu.

Thứ đó được điêu khắc từ một khối ngọc bích trắng, có thể gọi là quý giá, nhưng... nhưng đó là một cái ngọc trụ, dù quý giá thế nào nàng cũng cảm thấy bỏng tay!

Lưu Trân Trân này thật là càng ngày càng điên, trong đêm tân hôn lại tặng nàng thứ đồ chơi tình thú này, nếu bị Tạ Hoài Cẩn nhìn thấy không chừng sẽ nghĩ rằng nàng đang mỉa mai hắn không được, đến lúc đó nàng có mười cái miệng cũng không giải thích được!

Vừa nhắc tào tháo, tào tháo đến, Khương Linh Trúc vừa run rẩy nhặt thứ đó lên thì nghe thấy tiếng nha hoàn ngoài cửa kính cẩn chào: "Bái kiến vương gia."

Tạ Hoài Cẩn lạnh nhạt nói: "Lui xuống hết đi."

"Dạ."

Toàn thân Khương Linh Trúc run lên, nàng vội vàng tìm chỗ giấu cái ngọc trụ trong tay, nhưng thời gian cấp bách nàng lại đang đội khăn trùm đầu, chưa kịp đứng dậy thì tiếng xe lăn đã tiến gần đến cửa, nàng chỉ có thể nhanh chóng giấu thứ đó dưới chăn trước khi cửa bị đẩy ra.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi nhưng với nàng thật sự là kinh hoàng, nàng thở gấp dưới khăn trùm đầu, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.

Ở ngoài phòng Tạ Hoài Cẩn đã nghe thấy bên trong có tiếng động sột soạt, vừa đẩy cửa vào lại chỉ thấy nàng mặc một bộ hỉ phục hoa lệ ngồi yên trên giường, có điều nhìn kỹ một chút sẽ thấy khăn trùm đầu đỏ trên đầu nàng đang khẽ run, không biết vừa rồi nàng đã làm gì trong phòng.

Ánh mắt hắn hạ xuống, nhìn thấy đôi bàn tay mềm mại của nữ nhân đặt trên đầu gối, lúc này đang xoắn lại với nhau, móng tay còn vô thức bấm vào ngón tay, rõ ràng là đang rất căng thẳng.

Thấy nàng sắp bấm ngón tay chảy máu đến nơi, Tạ Hoài Cẩn đành lên tiếng nhắc nhở: "Nếu nàng không buông tay ra, bổn vương sẽ phải gọi thái y đến."

Khương Linh Trúc ngây người một lúc mới phản ứng lại, vội vàng thả lỏng hai tay, nhưng giọng nói vẫn run rẩy: "Mong điện hạ thứ tội, thiếp… thiếp chỉ nghĩ đến việc mình thực sự đã gả cho điện hạ, liền không kiềm chế được mà xúc động, đối mặt với điện hạ lại càng thêm hồi hộp không biết phải làm sao..."



Làm sao nàng không hồi hộp cho được, cây ngọc trụ kia đang nằm dưới mông nàng, cách qua hỉ phục và chăn đệm mà cấn vào da thịt, khó xử thì thôi đi, lúc này Tạ Hoài Cẩn còn đang ở trước mặt làm nàng thực sự ngồi không yên.

Đây không phải là lần đầu Tạ Hoài Cẩn nghe lời thổ lộ của nàng, nhưng hắn vẫn cảm thấy tai mình bắt đầu nóng lên, im lặng một lúc, hắn làm như không nghe thấy, giả vờ tự nhiên nói: "Uống nước không?"

Lời vừa thốt ra hắn liền nhíu mày, quả nhiên, Khương Linh Trúc nhẹ giọng đáp: "Uống..." Dừng một chút, nàng cẩn thận hỏi: "Điện hạ, có cần vén khăn trùm đầu không?"

"...Ừ."

Tạ Hoài Cẩn di chuyển xe lăn đến bàn trang điểm để lấy gậy hỉ, khi liếc nhìn vào gương đồng thấy được vành tai đỏ ửng của mình, hắn mím chặt môi.

Khương Linh Trúc đang lén lút đẩy cái ngọc trụ ra khỏi mông, bên tai lại vang lên tiếng: "Chờ một chút, ta tìm cây gậy."

Vì đang trong tâm lý tội lỗi, nàng không nghe ra sự bối rối trong giọng nói của đối phương, chỉ ngoan ngoãn gật đầu: "Được."

Tiếng xe lăn vang lên khắp phòng, nàng không dám cử động, chỉ có thể chịu đựng cảm giác cấn cộm bên dưới, đồng thời nghĩ cách làm sao che giấu.

Chốc lát sau, Tạ Hoài Cẩn mới nói: "Tìm thấy rồi."

Tiếng xe lăn dừng trước mặt nàng, vài giây sau một đầu gậy đỏ vén khăn trùm đầu của nàng lên.

Nàng theo phản xạ ngẩng đầu, trước mắt là khuôn mặt đẹp đến kinh ngạc của nam nhân, nốt ruồi lệ đỏ dưới mắt trong bộ hỉ phục càng thêm yêu diễm, dường như có thể khiến người ta phát cuồng lên.

Và còn…

Nàng nuốt nước bọt: "Điện hạ, ngài... sao ngài lại đỏ mặt?"

Lớp đỏ nhạt trên mặt hắn giống như thêm một bộ lọc quyến rũ lòng người, may mà Khương Linh Trúc có định lực tốt, nếu không hôm nay đổi người khác ở đây, không chừng đã nhào tới ăn sống hắn rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Một Lòng Chờ Thủ Tiết

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook