Chương 16:
Mai Tân Thập Luật
19/07/2024
Phó Hàn Sanh nhả ra, thấy ngọn đồi kia ướt nước bọt của mình, trái tim hắn cảm thấy thỏa mãn chưa từng có, nhìn nó vì được đàn ông tưới nước mà càng nảy nở quyến rũ, trái tim xao động mãnh liệt.
Môi và lưỡi của hắn chuyển qua bên kia, bàn tay to kéo sườn xám xuống, cởi quần nhỏ ra, lặng lẽ thăm dò bụng dưới của cô, chạm vào da thịt non mịn dưới bắp đùi, như vô tình chạm vào hai cánh cửa, ướt át dính dính, dục vọng tăng lên, đột nhiên một dòng nước ấm trào ra làm ướt cả tay hắn.
Mộ Diên cho rằng bản thân rất có nghị lực nhưng không ngờ chỉ mới bị Phó Hàn Sanh sờ vài cái mà cô đã lên đỉnh.
Rõ ràng cô không có tình yêu nam nữ với hắn tại sao chỉ mới bị ngậm vú, sờ vài cái mà đã lên đỉnh rồi?
Chẳng lẽ giống như trong sách nói, cô là loại người dâm đãng chỉ cần đàn ông chạm vào là chảy nước sao?
Nhưng chưa nghĩ được sâu sa thì cô đã bị Phó Hàn Sanh kéo về, ngạc nhiên phát hiện ngón tay bị dính dâm thủy chảy ra đang đâm vào hoa huyệt.
Cả người Mộ Diên cứng đờ, đôi chân siết chặt eo hắn, dị vật xâm nhập vào làm cô khó thở: “... Ưm... Đau… Tam gia…”
Dương vật dưới háng Phó Hàn Sanh đã cương cứng lên, nóng như lò lửa, hắn thử đút ngón tay vào, thực sự quá chật hẹp, rất khó để đi vào, cả cơ thể của cô cũng căng thẳng, dương vật của hắn lớn hơn người bình thường rất nhiều, hắn vẫn còn nhớ lần đầu tiên khi tiến vào trong người cô, đã vô ý làm rách hoa huyệt, khi đó cả người Mộ Diên run lên cầm cập.
Trên trán có một lớp mồ hôi mỏng, nhỏ xuống môi cô, liếm vào, có hơi mặn! Phó Hàn Sanh cười, cúi đầu mút cổ trắng tinh của cô, lại hôn lên vành tai, nhẹ nhàng nói: “Đừng sợ, bé ngoan!”
Sao lại không sợ cho được? Mộ Diên khẩn trương nắm lấy ga giường, cô sợ đau nhất, lần đầu tiên cô bị hắn làm cho đau đến mức tâm tê phế liệt, như có hàng ngàn chiếc xe ngựa đi qua vậy.
Cô nắm lấy tay hắn, nước mắt rơi xuống: “... Ưm… Tam gia, tha cho em đi, sau này Mộ Diên sẽ báo đáp anh thật tốt.”
“Bé yêu ngoan… Chịu một chút, tí nữa đi vào sẽ thoải mái ngay.” Phó Hàn Sanh hôn lên trán cô, mũi tên đã lên dây sao có thể dừng lại? Dương vật của hắn đã sưng đỏ lên, hắn thẳng lưng, bàn tay to đặt đôi chân cô xuống giường.
Mộ Diên trợn tròn mắt, cô cảm giác được hai mép âm hộ bị kéo ra. Tất nhiên hắn bị khe suối này hấp dẫn, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm nơi đó, cô thẹn thùng che mặt, sao tối nay ánh trăng sáng thế đúng là khiến cô xấu hổ không có chỗ trốn mà.
Môi và lưỡi của hắn chuyển qua bên kia, bàn tay to kéo sườn xám xuống, cởi quần nhỏ ra, lặng lẽ thăm dò bụng dưới của cô, chạm vào da thịt non mịn dưới bắp đùi, như vô tình chạm vào hai cánh cửa, ướt át dính dính, dục vọng tăng lên, đột nhiên một dòng nước ấm trào ra làm ướt cả tay hắn.
Mộ Diên cho rằng bản thân rất có nghị lực nhưng không ngờ chỉ mới bị Phó Hàn Sanh sờ vài cái mà cô đã lên đỉnh.
Rõ ràng cô không có tình yêu nam nữ với hắn tại sao chỉ mới bị ngậm vú, sờ vài cái mà đã lên đỉnh rồi?
Chẳng lẽ giống như trong sách nói, cô là loại người dâm đãng chỉ cần đàn ông chạm vào là chảy nước sao?
Nhưng chưa nghĩ được sâu sa thì cô đã bị Phó Hàn Sanh kéo về, ngạc nhiên phát hiện ngón tay bị dính dâm thủy chảy ra đang đâm vào hoa huyệt.
Cả người Mộ Diên cứng đờ, đôi chân siết chặt eo hắn, dị vật xâm nhập vào làm cô khó thở: “... Ưm... Đau… Tam gia…”
Dương vật dưới háng Phó Hàn Sanh đã cương cứng lên, nóng như lò lửa, hắn thử đút ngón tay vào, thực sự quá chật hẹp, rất khó để đi vào, cả cơ thể của cô cũng căng thẳng, dương vật của hắn lớn hơn người bình thường rất nhiều, hắn vẫn còn nhớ lần đầu tiên khi tiến vào trong người cô, đã vô ý làm rách hoa huyệt, khi đó cả người Mộ Diên run lên cầm cập.
Trên trán có một lớp mồ hôi mỏng, nhỏ xuống môi cô, liếm vào, có hơi mặn! Phó Hàn Sanh cười, cúi đầu mút cổ trắng tinh của cô, lại hôn lên vành tai, nhẹ nhàng nói: “Đừng sợ, bé ngoan!”
Sao lại không sợ cho được? Mộ Diên khẩn trương nắm lấy ga giường, cô sợ đau nhất, lần đầu tiên cô bị hắn làm cho đau đến mức tâm tê phế liệt, như có hàng ngàn chiếc xe ngựa đi qua vậy.
Cô nắm lấy tay hắn, nước mắt rơi xuống: “... Ưm… Tam gia, tha cho em đi, sau này Mộ Diên sẽ báo đáp anh thật tốt.”
“Bé yêu ngoan… Chịu một chút, tí nữa đi vào sẽ thoải mái ngay.” Phó Hàn Sanh hôn lên trán cô, mũi tên đã lên dây sao có thể dừng lại? Dương vật của hắn đã sưng đỏ lên, hắn thẳng lưng, bàn tay to đặt đôi chân cô xuống giường.
Mộ Diên trợn tròn mắt, cô cảm giác được hai mép âm hộ bị kéo ra. Tất nhiên hắn bị khe suối này hấp dẫn, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm nơi đó, cô thẹn thùng che mặt, sao tối nay ánh trăng sáng thế đúng là khiến cô xấu hổ không có chỗ trốn mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.