Chương 18:
Mai Tân Thập Luật
19/07/2024
Ở tầng hai có thể ngửi được mùi hoa hậu việt, mùi thoang thoảng của sơn chi, không biết là mùi của hoa hay là mùi của Phó Hàn Sanh.
Cô vẫn nhớ, hắn không đến trường thường xuyên nhưng số cô gái theo đuổi Phó Hàn Sanh tuyệt đối không ít, giống như cô giáo dạy tiếng nước ngoài Trân Ni, Mộ Diên cảm thấy hai người họ cực kỳ đẹp đôi.
Phó Hàn Sanh ngừng động tác, bật cười, càng cảm thấy mẹ Mộ Diên bảo vệ cô rất tốt, nếu bé của hắn mà xấu đi và phiền phức thì có lẽ hắn đã không thích cô nhiều đến thế.
Nhưng ở đời ai biết được, ngay cả thần tiên cũng không thể rõ, nhưng đã xuất hiện trước mặt hắn thì đó chính là món quà mà ông trời đã tặng cho hắn, hắn không có ý định trả lại.
Giọng nói khàn khàn, không trả lời câu hỏi của cô: “Bé đúng là muốn mạng của anh mà.”
Theo đà eo hắn giã xuống, dương vật to lớn cắm vào hoa huyệt, di chuyển không ngừng.
Hai chân Mộ Diên dạng ra, mũi chân quắp lấy mép giường, như thế cô mới dễ chịu được một chút, cũng tiện cho hắn ra vào.
Mặc dù không còn là xử nữ từ lâu nhưng tối nay Mộ Diên vẫn cảm thấy sợ.
Phó Hàn Sanh hôn lên cái miệng nhỏ sưng của cô, bàn tay xoa bóp hai đồi núi nở nang, vết chai trên tay vuốt ve núm vú, cơ thể cô run run, hắn lại hôn lên môi cô cái nữa: “Em sẽ rất thích điều này.”
Phó Hàn Sanh ép bả vai Mộ Diên lên giường, hôn mắt cá chân cô làm cô co người lại.
Hắn không chần chừ, dập eo xuống, tay phải làm trụ, hai cánh môi hôn người cô, từ nhẹ đến mạnh, từ trong ra ngoài, cực kỳ thích ý, nghe thấy tiếng rên của bé: “Ưm… Tam gia… Nhẹ chút…!”
Hắn không trả lời, giờ phút này sự sung sướng đã ăn sâu vào cốt tủy, không lâu sau, môi đã chảy máu, cửa động mím lại, nước chảy từ đó ra, mà dương vật của hắn càng thêm bành trướng, nóng bỏng, đâm hết mình vào chỗ đó.
Hơi thở nặng nề, tiếng va chạm làm người khác đỏ mặt, nghe tiếng “phụt” đâm vào rồi tiếng “phốc” thoát ra, lực đạo mạnh mẽ, Mộ Diên thét chói tai đong đưa trên giường, tay Phó Hàn Sanh nhanh chóng cầm eo cô, nhưng cơ mông vẫn cứ hoạt động hết công suất.
Mặc kệ gai góc, sự ngoằn ngoèo của đường đi, những trập trùng của núi rừng hắn vẫn dùng dương vật để tiến vào, để yêu thương cắm sâu vào trong tử cung.
Lúc này Mộ Diên không biết phải làm sao, hắn thô bạo mà chiếm giữ lấy cô, giống như có hàng vạn con kiến đang bò vào người từng chút từng chút gặm nhấm thịt bên trong người cô, hồn phách phiêu theo động tác của hắn.
Cô vẫn nhớ, hắn không đến trường thường xuyên nhưng số cô gái theo đuổi Phó Hàn Sanh tuyệt đối không ít, giống như cô giáo dạy tiếng nước ngoài Trân Ni, Mộ Diên cảm thấy hai người họ cực kỳ đẹp đôi.
Phó Hàn Sanh ngừng động tác, bật cười, càng cảm thấy mẹ Mộ Diên bảo vệ cô rất tốt, nếu bé của hắn mà xấu đi và phiền phức thì có lẽ hắn đã không thích cô nhiều đến thế.
Nhưng ở đời ai biết được, ngay cả thần tiên cũng không thể rõ, nhưng đã xuất hiện trước mặt hắn thì đó chính là món quà mà ông trời đã tặng cho hắn, hắn không có ý định trả lại.
Giọng nói khàn khàn, không trả lời câu hỏi của cô: “Bé đúng là muốn mạng của anh mà.”
Theo đà eo hắn giã xuống, dương vật to lớn cắm vào hoa huyệt, di chuyển không ngừng.
Hai chân Mộ Diên dạng ra, mũi chân quắp lấy mép giường, như thế cô mới dễ chịu được một chút, cũng tiện cho hắn ra vào.
Mặc dù không còn là xử nữ từ lâu nhưng tối nay Mộ Diên vẫn cảm thấy sợ.
Phó Hàn Sanh hôn lên cái miệng nhỏ sưng của cô, bàn tay xoa bóp hai đồi núi nở nang, vết chai trên tay vuốt ve núm vú, cơ thể cô run run, hắn lại hôn lên môi cô cái nữa: “Em sẽ rất thích điều này.”
Phó Hàn Sanh ép bả vai Mộ Diên lên giường, hôn mắt cá chân cô làm cô co người lại.
Hắn không chần chừ, dập eo xuống, tay phải làm trụ, hai cánh môi hôn người cô, từ nhẹ đến mạnh, từ trong ra ngoài, cực kỳ thích ý, nghe thấy tiếng rên của bé: “Ưm… Tam gia… Nhẹ chút…!”
Hắn không trả lời, giờ phút này sự sung sướng đã ăn sâu vào cốt tủy, không lâu sau, môi đã chảy máu, cửa động mím lại, nước chảy từ đó ra, mà dương vật của hắn càng thêm bành trướng, nóng bỏng, đâm hết mình vào chỗ đó.
Hơi thở nặng nề, tiếng va chạm làm người khác đỏ mặt, nghe tiếng “phụt” đâm vào rồi tiếng “phốc” thoát ra, lực đạo mạnh mẽ, Mộ Diên thét chói tai đong đưa trên giường, tay Phó Hàn Sanh nhanh chóng cầm eo cô, nhưng cơ mông vẫn cứ hoạt động hết công suất.
Mặc kệ gai góc, sự ngoằn ngoèo của đường đi, những trập trùng của núi rừng hắn vẫn dùng dương vật để tiến vào, để yêu thương cắm sâu vào trong tử cung.
Lúc này Mộ Diên không biết phải làm sao, hắn thô bạo mà chiếm giữ lấy cô, giống như có hàng vạn con kiến đang bò vào người từng chút từng chút gặm nhấm thịt bên trong người cô, hồn phách phiêu theo động tác của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.