Chương 19:
Mai Tân Thập Luật
19/07/2024
Chân cô trượt khỏi vai hắn, gót chân dẫm lên ga giường màu trắng, ưỡn hai cái mông tròn tròn theo nhịp điệu của hắn, vặn vẹo vòng eo đưa đẩy một vòng, cây gậy sắt rậm lông và to của hắn cứ cố gắng thúc vào mảnh đất phì nhiêu ấy.
Bụng nhỏ phình lên, bắp đùi bị cọ xát cho đỏ bừng, cô thở dốc không ngừng, ý thức mơ hồ, dùng giọng điệu ngọt ngào nói: “Ưm… Tam gia… Bụng trướng quá… A…!”
Khóc lóc: “... A Diên sai rồi… Ưm… Nhẹ chút!”
Hai mắt Phó Hàn Sanh xuất hiện tia máu, từ trên nhìn vẻ mặt vì tình mà xuân sắc của cô, hắn dùng tay đỡ chân cô sau đó càng cắm sâu vào, mạnh mẽ đè ép cô như đang cưỡi ngựa vậy.
“A Diên… Em sai chỗ nào…?” Phó Hàn Sanh cất tiếng nói trầm đục, sườn mặt đỏ ửng, miếng thịt tím lớn bên dưới nhanh chóng đẩy vào rồi rút ra được một nửa sau đó lại đẩy hết vào dòng suối mát lạnh đó, hắn thấy bé rên rỉ, ánh mắt mê ly, hai ngọn đồi trước ngực đung đưa theo sức gió thổi, tiếng da thịt chạm vào nhau làm người ta hứng tình.
Nước xuân chảy vương vãi khắp ga giường, cơ thể bé nhỏ mất đi ý thức chỉ biết cầu xin tha, hô hấp khó khăn khung cảnh khoái lạc cứ thế tiếp tục.
Hắn cắm hơn trăm cái bỗng nhiên xương sống tê buốt, ôm lấy thân thể đang run rẩy của bé cúi đầu ngậm núm vú đỏ tươi có hơi sưng phóng hết tinh dịch đặc sệt sâu trong tử cung của cô.
Ngoài cửa có tiếng bước chân rất nhẹ, Mộ Diên lo lắng sẽ có người hầu ở công quán nghe thấy âm thanh xấu hổ ở đây, cô thẹn thùng, nhìn thấy vẻ mặt của Phó Hàn Sanh, bộ dạng bây giờ của hắn không giống với công tử nho nhã khi ở khoác lên mình bộ quần áo dài đó nữa mà là bộ dạng hai mắt hiện lên tia đỏ của máu, sườn mặt nóng bừng, môi mỏng mím lại, đúng là rất dễ làm người khác sa vào trong đó.
Mộ Diên bị hắn làm cho mềm nhũn, cả người như không xương, hai chân mất cảm giác, hai đùi vòng qua eo của hắn, vô ý cọ xát, cố có cảm giác dương vật của tam gia lại trướng lên, chọc vào hoa huyệt của mình.
Cô sung sướng, cái cảm giác tê dại truyền đến từ hoa huyệt đúng là dục tiên dục tử, cô thở phì phò cắn lên yết hầu hắn một cái, mềm mại uyển chuyển: “... Ưm… Tam gia… Nhanh lên…!”
“...Ngoan… Nghe em, cô bé dâm đãng.” Phó Hàn Sanh liếm môi cô, thẳng người, nắm tay cô để lên gối, đẩy đầu gối sang bên sau đó ấn xuống.
Bụng nhỏ phình lên, bắp đùi bị cọ xát cho đỏ bừng, cô thở dốc không ngừng, ý thức mơ hồ, dùng giọng điệu ngọt ngào nói: “Ưm… Tam gia… Bụng trướng quá… A…!”
Khóc lóc: “... A Diên sai rồi… Ưm… Nhẹ chút!”
Hai mắt Phó Hàn Sanh xuất hiện tia máu, từ trên nhìn vẻ mặt vì tình mà xuân sắc của cô, hắn dùng tay đỡ chân cô sau đó càng cắm sâu vào, mạnh mẽ đè ép cô như đang cưỡi ngựa vậy.
“A Diên… Em sai chỗ nào…?” Phó Hàn Sanh cất tiếng nói trầm đục, sườn mặt đỏ ửng, miếng thịt tím lớn bên dưới nhanh chóng đẩy vào rồi rút ra được một nửa sau đó lại đẩy hết vào dòng suối mát lạnh đó, hắn thấy bé rên rỉ, ánh mắt mê ly, hai ngọn đồi trước ngực đung đưa theo sức gió thổi, tiếng da thịt chạm vào nhau làm người ta hứng tình.
Nước xuân chảy vương vãi khắp ga giường, cơ thể bé nhỏ mất đi ý thức chỉ biết cầu xin tha, hô hấp khó khăn khung cảnh khoái lạc cứ thế tiếp tục.
Hắn cắm hơn trăm cái bỗng nhiên xương sống tê buốt, ôm lấy thân thể đang run rẩy của bé cúi đầu ngậm núm vú đỏ tươi có hơi sưng phóng hết tinh dịch đặc sệt sâu trong tử cung của cô.
Ngoài cửa có tiếng bước chân rất nhẹ, Mộ Diên lo lắng sẽ có người hầu ở công quán nghe thấy âm thanh xấu hổ ở đây, cô thẹn thùng, nhìn thấy vẻ mặt của Phó Hàn Sanh, bộ dạng bây giờ của hắn không giống với công tử nho nhã khi ở khoác lên mình bộ quần áo dài đó nữa mà là bộ dạng hai mắt hiện lên tia đỏ của máu, sườn mặt nóng bừng, môi mỏng mím lại, đúng là rất dễ làm người khác sa vào trong đó.
Mộ Diên bị hắn làm cho mềm nhũn, cả người như không xương, hai chân mất cảm giác, hai đùi vòng qua eo của hắn, vô ý cọ xát, cố có cảm giác dương vật của tam gia lại trướng lên, chọc vào hoa huyệt của mình.
Cô sung sướng, cái cảm giác tê dại truyền đến từ hoa huyệt đúng là dục tiên dục tử, cô thở phì phò cắn lên yết hầu hắn một cái, mềm mại uyển chuyển: “... Ưm… Tam gia… Nhanh lên…!”
“...Ngoan… Nghe em, cô bé dâm đãng.” Phó Hàn Sanh liếm môi cô, thẳng người, nắm tay cô để lên gối, đẩy đầu gối sang bên sau đó ấn xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.