Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Chương 28:

Mai Tân Thập Luật

19/07/2024

Lần tiếp theo nhìn thấy Phó Hàn Sanh chính là trong bữa tiệc sinh nhật của Phó Tuân.

Đúng lúc hôm đó là tháng tư, đã vào mùa hạ.

Phó gia là gia đình giàu có số một số hai, Phó Tuân là do Phó phu nhân sinh ra ở tuổi trung niên nên rất được cưng chiều, bữa tiệc sinh nhật của Phó Tuân mời không ít người các bạn học thời cấp hai cũng được mời đến.

Nhà lớn của Phó gia càng lớn hơn so với trường học, mái xanh tường trắng, từ cổng hoa đi vào có nhiều núi giả được xây lên, trong ao nhỏ còn có rất nhiều chú cá sặc sỡ sắc màu bơi lội tung tăng.

Một vài cô gái mặc chiếc váy hoa trà cổ tròn đang đùa giỡn ở bên ngoài cánh phía đông. Chiếc áo gấm dệt kim sọc Tứ Xuyên rất lộng lẫy dưới ánh đèn, nếu không phải quản gia nói cho cô biết đó là phòng người hầu của lão thái thía thì Mộ Diên sẽ tưởng đó là các vị tiểu thư.

Có thể tưởng tượng được nếu các người hầu mà được ăn mặc như vậy thì lão thái thái chắc chắn sẽ mặc những bộ đồ lụa là cao cấp trang sức đầy người, búi tóc thời thượng.

Trong đình viện rất vui nhộn, đi qua cánh cửa thứ hai là sân rợp bóng liễu, tháng tư cây cối nảy mầm, hoa hồng và hoa sơn chi đua nhau khoe sắc, Mộ Diên mím môi, thừa dịp quản gia đang nói chuyện với người giúp việc cô đã hái một bông rồi đưa lên mũi ngửi.



“A Diên hái hoa là tội lớn đó.”

Phía sau vang lên tiếng đùa hài hước của người đàn ông, nghe giọng nói Mộ Diên đã đoán được là Tuân ca.

Đem hoa bỏ vào trong tay, Mộ Diên trừng anh: “Không biết là ai ngày thường toàn trộm hoa đỗ quyên ở trường, có tin em nói cho thầy không?”

Phó Tuân thu hồi ý cười, anh bước tập tễnh lại gần, hôm nay anh không ngồi xe lăn, trong tay có cầm tay chống bằng gỗ, bước chân không đều chân trước chân sau, đi đường rất khó khăn.

Nhưng Phó Tuân có vẻ đẹp thu hút, đôi lông mày tuy dày nhưng không thô, ánh mắt dịu dàng trong sáng, Mộ Diên cho rằng sẽ có rất ít người để ý đến cái đùi bị thương của anh mà nhào lên để không mất đi vẻ quyến rũ.

Phó Tuân tới gần cô, cầm nhánh hoa sơn chi cài lên tóc cho cô, hôm nay cô mặc bộ đồ dài màu xanh sẫm, ống tay áo trắng tinh điểm xuyến nhẹ nhàng, mái tóc tết thành hai bên, đầu của Phó Tuân được húi cua, dưới ánh mặt trời càng tỏa sáng hơn.

“Anh mới lấy được nghiên mực Huy Châu, em có muốn đến thư phòng xem không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook