Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Chương 48:

Mai Tân Thập Luật

19/07/2024

Còn nhớ có lần còn mang người đến tận phòng Phó Hàn Sanh, bảo là để gạo nấu thành cơm tất cả giải quyết dễ dàng hơn.

Chỉ tiếc Phó Hàn Sanh không di truyền tính phong lưu của Phó lão gia, sau khi thấy mọi yêu hận trên đời thì hắn không còn mặn mà gì với tình yêu nam nữ, sau lần đó lão thái thái cũng mặc kệ Phó Hàn Sanh, nếu cứ ép buộc hắn thì hắn nhất định sẽ cô độc cả đời.

Phó Hàn Sanh vuốt cổ áo, che đi vết nước dính lên đó, có lẽ khi nãy triền miên với Mộ Diên đã dính phải, nhớ đến bộ dạng đáng yêu quyến rũ của cô, nhịn không được cười: “Chờ một thời gian nữa chị dâu sẽ tới thôi, cô ấy hay xấu hổ anh lo cô ấy sẽ sợ hãi.”

Như nghĩ tới chuyện gì đó: “Sắp tới có cuộc làm ăn ở kinh thành, là bạn học của đại ca lúc trẻ, nhưng cơ thể của đại ca béo chỉ sợ không đi được, nên anh hỏi cậu có muốn đi không?”

Phó Tuân hơi do dự trong chốc lát rồi gật đầu, gia đình Phó gia ở Thượng Hải là gia đình giàu có, sau khi bố mất thì lấy buôn bán làm chủ, đại ca và tam ca thừa kế y bát của tổ tiên, một người quản lý tơ lụa ở phía bắc một người quản lý y dược ở phía nam, từ nhỏ cơ thể của Phó Tuân đã ốm yếu hay bệnh tật nên tiếp xúc ít giờ xem như đây là cơ hội tốt, không vì bản thân thì cũng vì sau này Mộ Diên vào nhà có thể ngẩng cao đầu không làm trò cười cho người khác.

Mặt trời lặn xuống, hoàng hôn bao phủ cả mây xanh.

Tiễn Phó Tuân đi xong người hầu đã bưng một chén huyết yến mới làm nóng vào phòng, cho thêm hạt long nhãn và táo khô bên trên còn rắc vài quả hạnh trắng trắng.



“Đưa lên tầng cho Mộ Diên cô nương ăn đi, đưa thêm bánh sữa đậu nành, bánh bao chiên nhân gạch cua.” Giờ đã là buổi trưa cô có lẽ cũng đã đói bụng rồi, Mộ Diên là quỷ nhỏ tham ăn sao một chén huyết yến có thể đủ cho cô ăn chứ?

Người hầu sửng sốt, ấp úng không biết nói sao, vẻ mặt sợ hãi, Lục Võ nhanh chóng đi lên phía trước: “Tam gia, Mộ Diên cô nương nói muốn đến trường học nếu không để thầy biết được thì sẽ bị phạt mất, thuộc hạ thấy cô ấy đáng thương nên đã cho đi.”

Phó Hàn Sanh nhíu mày, liếc nhìn Lục Võ: “Hôm nay nhà trường cho nghỉ, giờ này thầy đang ngủ ngon lành làm gì phạt cô ấy chép sách?”

“Hả? Vậy, vậy để thuộc hạ gọi Mộ Diên cô nương về đây.” Lục Võ thầm mắng một câu không ổn sau đó cất bước ra đi.

Sắc trời mờ ảo, rất nhanh đã tối dần.

“Thôi, kệ cô ấy đi.” Phó Hàn Sanh gọi anh ấy lại, lấy chén huyết yến trên tay người hầu, hắn không thể bức ép cô quá được.

Chậm rãi đun mới có cháo ngon, củi đốt lửa không nên quá to vừa phải mới tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook