Chương 49: Tứ Tiểu Thư
Mai Tân Thập Luật
19/07/2024
Sau những cơn mưa dầm dề là ngày nắng gắt, ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, chỗ nào cũng cảm thấy nóng bức khó chịu, ở trường học mấy vị công tử đã thay trang phục sang áo choàng Tây, các tiểu thư thì mặc bộ quần áo học sinh màu xanh lam dài bảy tấc*, nhìn vừa lưu loát vừa thanh nhã.
*Bảy tấc: một tấc bằng một cm nên bảy tấc bằng bảy mươi cm.
Mộ Diên thắt tóc hai bím, khung xương nhỏ nhắn tinh xảo nên mặc gì cũng đẹp, hôm nay tâm trạng của cô vô cùng tốt, lần trước khi cùng Phó Hàn Sanh mây mưa, toàn bộ số tinh dịch đặc sệt bắn vào trong, về nhà cô cởi quần áo ra thấy dính một ít tinh dịch đục ngầu sợ tới mức đi vào phòng tắm rửa sạch, một tháng nay cô lo lắng thấp thỏm không yên sợ bản thân sẽ mang thai, cô giáo Trân Ni đã nói về khóa học sinh học, đàn ông làm cho phụ nữ mang thai là do đàn ông bắn số tinh trùng đó vào tử cung con gái tạo thành hợp tử phát triển thành phôi thai.
Mà hôm nay vừa lúc cô đến tháng nên Mộ Diên nhẹ nhàng thở ra.
Tứ tiểu thư mặc chiếc váy cách tân có viền ren trắng, một tháng không gặp đôi má phúng phính trẻ con đã hóp đi rất nhiều, trong ánh mắt thiếu sự hoạt bát của ngày thường, nhìn yên tĩnh trầm lặng.
“Kiều Ngọc, sao mới một tháng không gặp mà đã gầy như này rồi có phải chị giảm béo không?” Mộ Diên đi qua vòng tay qua cổ cô ấy, cổ tay cũng gầy đi nhiều còn không vừa bằng một vòng tay.
Tên thật của tứ tiểu thư là Phó Kiều Ngọc, bằng tuổi Phó Tuân, cũng xem như là chị của Mộ Diên, bình thường không có việc gì thì đến tìm cô nói chuyện.
“Lát nữa sẽ nói chuyện với em sau, A Diên, tí chị mời em đi uống trà nghe nói đầu phố phía đông mới mở một cửa hàng bên trong có bánh tart trứng cà phê và bánh mỳ sừng bò, chị từ lâu đã thèm rồi.” Tứ tiểu thư cười nhạt, trốn thầy giữ chặt Mộ Diên ở trường.
Tiếng xe đạp leng keng, mùi hạt dẻ hương bắp rang ngọt thơm lừng bay khắp nơi, người bán hải sản hét to, cơm nắm nho nhỏ ngon miệng là những món làm người ta chảy nước miếng.
Tiệm cà phê có vị trí cực tốt, dưới lầu là xe ngựa chạy qua đường Nam Kinh, bên cạnh là nhà hàng Tây có nhiều người nước ngoài da trắng mặc tây trang thường xuyên đi vào, các công tử phú thương tán tỉnh cô diễn viên nào đó hay liếc mắt đưa tình với tiểu thư quý tộc.
Nơi như vậy sẽ có rất ít học sinh đến, Mộ Diên bước vào quán liền cảm thấy mọi ánh mắt đều hướng về mình.
Tứ tiểu thư chọn chỗ có ghế dài, mở thực đơn ra chọn bánh tart trứng và sữa bò, quay đầu hỏi Mộ Diên muốn ăn gì?
Thực đơn ngắn gọn, đồ ăn không có nhiều, Mộ Diên bị chữ tiếng anh Cappuccino hấp dẫn nên đã gọi một ly và chọn bánh tart trứng giống tứ tiểu thư.
Chưa tới mùa hè mà quả mấy con ve đã bắt đầu kêu râm ran sau kẽ lá, chỉ một tiếng kêu đã khiến cho người ta muốn ném hòn đá nhỏ vào cành cây.
*Bảy tấc: một tấc bằng một cm nên bảy tấc bằng bảy mươi cm.
Mộ Diên thắt tóc hai bím, khung xương nhỏ nhắn tinh xảo nên mặc gì cũng đẹp, hôm nay tâm trạng của cô vô cùng tốt, lần trước khi cùng Phó Hàn Sanh mây mưa, toàn bộ số tinh dịch đặc sệt bắn vào trong, về nhà cô cởi quần áo ra thấy dính một ít tinh dịch đục ngầu sợ tới mức đi vào phòng tắm rửa sạch, một tháng nay cô lo lắng thấp thỏm không yên sợ bản thân sẽ mang thai, cô giáo Trân Ni đã nói về khóa học sinh học, đàn ông làm cho phụ nữ mang thai là do đàn ông bắn số tinh trùng đó vào tử cung con gái tạo thành hợp tử phát triển thành phôi thai.
Mà hôm nay vừa lúc cô đến tháng nên Mộ Diên nhẹ nhàng thở ra.
Tứ tiểu thư mặc chiếc váy cách tân có viền ren trắng, một tháng không gặp đôi má phúng phính trẻ con đã hóp đi rất nhiều, trong ánh mắt thiếu sự hoạt bát của ngày thường, nhìn yên tĩnh trầm lặng.
“Kiều Ngọc, sao mới một tháng không gặp mà đã gầy như này rồi có phải chị giảm béo không?” Mộ Diên đi qua vòng tay qua cổ cô ấy, cổ tay cũng gầy đi nhiều còn không vừa bằng một vòng tay.
Tên thật của tứ tiểu thư là Phó Kiều Ngọc, bằng tuổi Phó Tuân, cũng xem như là chị của Mộ Diên, bình thường không có việc gì thì đến tìm cô nói chuyện.
“Lát nữa sẽ nói chuyện với em sau, A Diên, tí chị mời em đi uống trà nghe nói đầu phố phía đông mới mở một cửa hàng bên trong có bánh tart trứng cà phê và bánh mỳ sừng bò, chị từ lâu đã thèm rồi.” Tứ tiểu thư cười nhạt, trốn thầy giữ chặt Mộ Diên ở trường.
Tiếng xe đạp leng keng, mùi hạt dẻ hương bắp rang ngọt thơm lừng bay khắp nơi, người bán hải sản hét to, cơm nắm nho nhỏ ngon miệng là những món làm người ta chảy nước miếng.
Tiệm cà phê có vị trí cực tốt, dưới lầu là xe ngựa chạy qua đường Nam Kinh, bên cạnh là nhà hàng Tây có nhiều người nước ngoài da trắng mặc tây trang thường xuyên đi vào, các công tử phú thương tán tỉnh cô diễn viên nào đó hay liếc mắt đưa tình với tiểu thư quý tộc.
Nơi như vậy sẽ có rất ít học sinh đến, Mộ Diên bước vào quán liền cảm thấy mọi ánh mắt đều hướng về mình.
Tứ tiểu thư chọn chỗ có ghế dài, mở thực đơn ra chọn bánh tart trứng và sữa bò, quay đầu hỏi Mộ Diên muốn ăn gì?
Thực đơn ngắn gọn, đồ ăn không có nhiều, Mộ Diên bị chữ tiếng anh Cappuccino hấp dẫn nên đã gọi một ly và chọn bánh tart trứng giống tứ tiểu thư.
Chưa tới mùa hè mà quả mấy con ve đã bắt đầu kêu râm ran sau kẽ lá, chỉ một tiếng kêu đã khiến cho người ta muốn ném hòn đá nhỏ vào cành cây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.