Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Chương 34: Uống Rượu (H)

Mai Tân Thập Luật

19/07/2024

Phó Hàn Sanh đi vào sâu bên trong, thấy gương mặt tứ muội đỏ bừng vì uống rượu.

Chiếc đèn lồng màu đỏ có in hình cây trúc chiếu lên gương mặt kiều diễm đỏ bừng của Mộ Diên.

Sắc mặt của Phó Hàn Sanh bình thản ngồi xuống, tay Mộ Diên chống lên trên bàn tròn, khóe miệng cong cong, nhìn phong tình vạn chủng cực kỳ, không biết sau này khi lớn hơn sẽ khiến cho bao nhiêu người phải mê mệt nữa đây.

“A Diên có phải tôi uống say rồi hay không? Sao tôi lại thấy tam ca ngồi trước mặt vậy?”

Tứ tiểu thư dùng khăn xoa mắt, cầm ly rượu trong tay uống một ngụm.

Mộ Diên mơ mơ hồ hồ ngước mắt, cô chỉ nhớ chân của Phó Tuân không được thoải mái nên đã về nghỉ, cô liền đi theo tứ tiểu thư chơi, sau đó tứ tiểu thư nói đại ca có rượu ngon bảo với cô nhân lúc đại ca đang ngủ thì trộm uống, rượu này là loại rất khó có được.

“Thật tiếc khi vò rượu này hết rồi.” Phó Hàn Sanh cười bất lực, bình rượu ngon này không còn thừa giọt rượu nào nữa, chỉ còn dư nửa ly trong tay Mộ Diên, từng giọt từng giọt rơi xuống đất.



Hắn yên lặng cầm lấy ly rượu của cô, uống cạn, vị rượu hơi nồng có chút cay thêm vị mè vừng hòa tan vào đầu lưỡi, hắn nhíu mày, từ nhỏ đã không thích mè vừng, hắn nhận ra đây là hương vị mà vừa nãy Mộ Diên đã ăn bánh quế nhân hạch có rải mè vừng lên.

Mộ Diên say đến mức mặt đỏ lên, hai tay chống lên má cười ngây ngô.

Mây che đi vầng trắng sáng chói, mùi hương của trúc quanh quẩn bên mũi thấm vào từng tế bào trong ruột gan, mấy con bướm đêm bay dập dờn trên đèn dầu, cánh nhuốm sáp hồng giãy giụa thoát ra.

Lúc nãy khi nghe thấy giọng cười lanh lảnh của lão thái thái đã lâu chưa được cười sung sướng như thế, Phó Hàn Sanh nghĩ lão thái thái thực sự thích Mộ Diên, hắn ghé đầu lại nhìn bé con đang say khướt.

Làn da trắng nõn phấn nộn gương mặt xinh đẹp, có ai mà không thích chứ.

Đầu ngón tay cầm lấy cổ tay áo có thêu hoa, hắn biết cuộc hôn nhân này rất nhanh sẽ diễn ra, Phó Tuân cũng đã mười chín tuổi rồi, còn bé này cũng sắp đến tuổi cập kê, hình như Phó Tuân từng nói qua trung thu thì cô đã mười lăm tuổi.

Đôi mắt Phó Hàn Sanh thâm trầm, trong lòng cảm thấy phiền muộn, nếu bỏ lỡ lần này mặc dù sẽ không đến mức kháng cự hôn nhân cả đời nhưng sẽ không thể tìm được mối lương duyên nào vừa ý nữa, từ trước đến nay hắn không phải là một vị huynh đệ có tấm lòng lương thiện, kỳ thực sâu trong xương cốt hắn là người rất ích kỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Bụi Thượng Hải (Dân Quốc)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook