Mưa Bụi Thượng Hải

Chương 17:

Mai Tân Thập Luật

10/03/2024

Tay của hắn theo dọc cần cổ tinh tế đi xuống, xoa bóp nơi hai hòn thạch nhũ trú ngự được bảo bọc trong lớp quần áo màu thanh đào, lúc cởi hết là ngọn núi no đủ ngọt ngào.

Cả người Mộ Diên nóng muốn bốc lửa, hai cái đùi cứ cọ cọ vào nhau muốn quấn quanh eo của người đàn ông nhưng không thể, cổ họng khô khốc, cô muốn xin hắn uống nước thì hắn đã dùng môi lưỡi trao đổi nước bọt với cô rồi, cô hút lưỡi hắn, nuốt đi dòng nước mát lạnh, biết rõ là giải khát vậy mà giờ phút này toàn bộ suy nghĩ đều bị chặt đứt.

Phó Hàn Sanh rời môi cô, nhìn cô ưỡn cổ vì triền miên, miệng nhỏ sưng lên vậy mà không rời xa hắn.

Điều này cực kỳ hợp ý hắn, quá khứ hắn chưa từng chạm vào người phụ nữ nào. Bây giờ chỉ mới thấy cảnh này đã khiến Phó Hàn Sanh như bị hút hồn, họng khô miệng đắng, sau đêm nay bé là của hắn, cả đời này đều là của hắn.

Giọng nói từ tính cười rộ lên, vết chai mỏng trên tay vân vê quai hàm, lại nhẹ nhàng gặm đầu vú cô, nghe tiếng cô nỉ non nói đau, lúc cho rằng sắp cắn hỏng thì hắn buông ra để lại vệt nước dính mờ ám trên đó. Nhìn càng quyến rũ mê người.

Càng lúc càng hút hồn hắn, Phó Hàn Sanh ngậm tiếp nhưng không nhẫn tâm cắn cô.

Ngón tay hắn chạm vào chỗ nhỏ nhắn hồng hào, nơi mà lát nữa hắn sẽ yêu thương dỗ dành. Cô đã chảy dâm thủy ngọt ngào, ga giường cũng bị những tinh túy đỏ làm cho ướt.

“Bé dâm” Hắn hừ nhẹ một tiếng rồi lại hôn lên miệng sưng của cô.

Mộ Diên kêu một tiếng, tất cả sức lực đều biến mất, linh hồn như treo ngược trên cành cây. Ngay cả lúc Phó Hàn Sanh buông hai tay cô ra cô cũng không biết.

Cảm giác chếnh choáng do say rượu làm cô không biết bản thân mình đang ở nơi nào, người đàn ông có đôi bàn tay như lò sưởi trong phút chốc biến cô thành con cá mắc cạn chỉ biết há miệng thở dốc, thân dưới ướt đầm đìa.

Dương vật của Phó Hàn Sanh trương cứng, quy đầu phun ra chất lỏng đặc sệt dài, chỉ chờ hành động nữa mà thôi, hắn dùng đầu gối tách hai chân cô ra, cánh tay siết chặt eo nhỏ, một tay cầm dương vật vuốt ve hai cánh môi mềm mại phấn nộn đang trào ra dâm thủy, vừa nhìn đã biết khung cảnh này dâm loạn biết bao nhiêu.

“Ưm… Nóng quá…”

Rượu là do cao lương ủ ra, mùι vị ngọt lành, tác dụng chậm. Hơn nữa Mộ Diên nhỏ bé gầy yếu không chịu nổi nên vẫn còn mộng mị.

Hắn nghe thấy âm thanh nũng nịu của Mộ Diên, thấy ánh mắt cô mông lung, môi đỏ há miệng thở dốc, hai má ửng hồng vì nóng hay vì tình thì không biết, giờ đây cô giống như con búp bê chờ hắn đến phá nát, nước dâm vẫn đang ồ ạt chảy xuống, hắn không hề do dự đưa dương vật manh mẽ tiến vào.



“Ưm…”

Hắn rên một tiếng, dương vật của hắn quá to còn hoa huyệt của cô thì quá nhỏ, cả người cô gái vì đau mà co rút lại, hắn cũng chẳng tốt hơn là bao. Cô giãy giụa muốn thoát nhưng hắn không cho cô cơ hội đó.

Trên thế gian này mọi vật đều có âm dương tương xứng, chuyện nam nữ giao hợp sinh con nối dõi là chuyện bình thường, tối nay cô đã nuốt lấy dương vật của hắn. Cho dù không bái đường thành thân thì cũng coi như là vợ hắn rồi.

Sau này cô không thể lấy ai khác nữa, đời đời kiếp kiếp phải sống với hắn.

Phó Hàn Sanh banh hai chân cô ra, để lộ khe suối trắng nộn, hắn dùng tay bóp chặt nơi đó, sau đó vòng eo tiến sâu vào trong. Nhìn hai cánh cửa vì hắn mà mở tung, khó khăn nuốt lấy côn thịt, nghe thấy tiếng khóc thút thít của cô, cuối cùng hắn vẫn thương tiếc, cố gắng kìm nén không đi sâu vào nhưng vẫn cảm thấy khó chịu, nơi chật hẹp đó ẩn chứa vô số cái miệng li ti hút chặt làm mạch máu hắn sôi điên cuồng, cảm giác tê dại sảng khoái nhiều hơn là đau đớn.

Hắn cử động thân dưới, rốt cuộc cũng tìm được tầng lá chắn mỏng, hắn dùng con quái vật của mình mà phá hỏng nó, một chất lỏng khác với dâm thủy trào ra. Màu đỏ chói hòa lẫn dòng nước trôi xuống vùng đùi, Phó Hàn Sanh nhìn thấy nó lập tức kiềm chế bản thân lại.

“Ưm… Đau…” Mộ Diên đau đến mức cong eo, cô chỉ cảm nhậ̵n được cơ thể của mình bị một vật gì đó rất to đâm vào.

“Ưm… Đừng đâm nữa… Đau quá… A!...” Cô khóc lóc van xin, đấm vùng ngực rắn chắc phía trước, vì cơn đau mà cô tỉnh táo hơn lúc nãy nhiều, trước mắt xuất hiện ngườι đàn ông trần trụi, giữa hai người được liên kết bằng dương vật to lớn.

Phó Hàn Sanh dừng động tác, ngực mềm nhũn, cực kỳ đau lòng, hắn cúi đầu ngậm lấy miệng cô: “A Diên ngoan nào, tí nữa sẽ không còn đau.”

Hắn nuốt hết âm thanh nỉ non của cô qua lưỡi hắn, dục vọng không thể kìm được nữa.

Hăn chuyển động eo, đem gậy thịt chôn sâu vào trong, đám lông rậm rạp và khu rừng nhỏ hòa quyện vào nhau, chỗ tư mật sưng lên càng lúc càng có nước suối trong vắt chảy ra ngoài, tưới lên cây gậy sắt của hắn.

Gió ngoài cửa đã ngừng lại, có người đóng sầm cửa sổ lại, vầng trăng ngoài kia vẫn chiếu sáng cả bầu trời đêm, đứa con khóc lóc cuối cùng cũng ngủ trong vòng tay của mẹ.

Âm thanh của sự va chạm phá tan không khí im lặng của căn phòng, càng ngày càng lớn làm ngườι ta đỏ mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Bụi Thượng Hải

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook