Chương 26:
Mai Tân Thập Luật
12/03/2024
Có lẽ do vẫn còn nhỏ tuổi nên cơ thể Mộ Diên có hơi yếu ớt, trước những cái giã dồn dập của Phó Hàn Sanh cô chỉ biết nằm yên để cơ thể mềm mại ưỡn trên giường, khóe miệng vang lên từng tiếng rên yêu kiều, âm thanh cứng nhắc, ngón tay nhỏ xinh không nhịn được nắm lấy ga giường, vô lực đón nhận.
Phó Hàn Sanh thu hết phản ứng của cô vào mắt, xé nát yếm của cô, ghé sát tai cô ôn nhu hỏi: “Có muốn uống nước không?”
Khi làn da chảy mồ hôi không ngừng, yếm bị Phó Hàn Sanh vứt xuống, hai cái vú no đủ lắc lư theo nhịp chơi của dương vật, đong đưa càng thêm quyến rũ.
“...Ưm… Muốn… Ưm… Có hơi khát…” Mộ Diên nói lẫn lộn, cảm thấy bản thân như đang lơ lửng trên mây, vòng eo cong theo hình vòng cung, hoa huyệt bị chơi cho sưng lên.
Phó Hàn Sanh bế cô lên người mình, hai bả vai được hắn ôm lấy, vì hắn dùng sức đụ nên gương mặt cô đỏ hơn, hắn đưa chén trà lại uống một ngụm sau đó nâng cằm cô lên đút vào.
Hương trà trong veo lan tỏa trong miệng, Mộ Diên không biết đủ, vẫn còn khát nên mút lấy đầu lưỡi Phó Hàn Sanh, chất lỏng men theo đường cổ trượt xuống cần cổ trắng nõn của cô bé, môi lưỡi dây dưa, cắn khóe môi của hắn phát đau khiến hắn muốn buông cô ra mà không được.
“Ưm… Khát quá… Vẫn muốn uống nữa…” Phó Hàn Sanh kéo cô ra, cơ thể mềm mềm dựa vào ngườι hắn bất mãn nói thầm, vươn cánh tay đòi uống nước của hắn.
“Tiểu tham lam!” Phó Hàn Sanh cười to, cả hai người đều trầm mê trong dục vọng, hắn rót thêm chén trà rồi uống, nắm lấy gương mặt hồng hào của cô hôn tiếp, duỗi tay ấn chỗ nhụy hoa đã sưng đỏ của cô làm bụng Mộ Diên căng lên, hoa huyệt gắt gao siết chặt lại, Phó Hàn Sanh nhân cơ hội ma͙nh mẽ dập.
“A… Tam gia đâm vào sâu quá… Đau…” Mộ Diên rời khỏi môi hắn, cái cổ ưỡn lên, hừ hừ hai tiếng, u động tối đen kẹp lấy dương vật của hắn.
“... A Diên kẹp chặt thật…” Phó Hàn Sanh chảy một lớp mồ hôi mỏng trên trán, tao huyệt của bé tuy đã bị chơi nhiều lần nhưng vẫn khít như xử nữ, hắn cúi người xuống hôn đôi môi bị cô cắn đến trắng bệch. Cho dù thần trí mơ hồ vì dục vọng nhưng cô vẫn toát ra được sự quật cường từ trong xương cốt.
Phó Hàn Sanh ra sức hôn cái môi nhỏ của Mộ Diên, sau đó hôn lên cần cổ mảnh khảnh, bàn tay xoa nắn trên hai đồi thỏ lung lay ở ngực cô. Mộ Diên có cảm giác bản thân đang đi trên sóng dữ, vừa uốn lượn vừa xóc nảy, cả ngườι dần thả hồn vào đó, Phó Hàn Sanh nhìn cô, di chuyển eo đâm thẳng.
“... Ưm… Ô…” Cô bắt đầu hốt hoảng la lên, âm thanh khàn khàn pha sự nũng nịu đầy yêu thương.
Môi miên man trên cơ thể cô, bàn tay lửa nóng du dương ở eo cô, khu rừng rậm giữa hai háng xát xát vào hai mép hoa, sự khoái cảm lại truyền khắp cơ thể.
Phó Hàn Sanh nằm trên ngườι cô hôn lấy lòng bàn tay nhỏ bé ấy, cầm vú nẩy, bóp chặt vòng eo đong đưa, dâm thủy chảy theo dương vật hắn làm hắn dễ dàng xâm nhập, dễ dàng dập nhanh hơn.
Cô bị Phó Hàn Sanh ấn trên giường dập không thương tiếc, vô thức ôm lấy hắn, dường như muốn giữ lấy cái cọc ở giữa sóng biển to lớn, dùng chút sức còn sót lại ôm hắn khóc lóc vì bị chơi đến mức há mồm rên rỉ.
“A Diên, ai đang làm em?” Hắn nổi dậy tâm tư trêu chọc, cả ngườι ướt đẫm mồ hôi, hai mắt đỏ bừng nhìn cô chằm chằm.
Mộ Diên bị động tác của hắn làm cho cả người phập phồng, giọng nói nghẹn ngào vì bị hắn đâm không thương tiếc, hoa huyệt như bị chọc thủng nhưng từng luồng nhiệt khiến cô tê dại đê mê không biết là nên sướng hay nên khổ.
Phó Hàn Sanh ôm cô vào lòng, bàn tay đặt lên mông cô, giống như muốn trừng phạt đứa bé không ngoan: “Là ai đang đụ em hả tiểu dâm đãng?”
Mộ Diên không chịu nổi cái tay của hắn đánh mông cô, hoa huyệt kẹp chặt, vặn vẹo bờ mông trắng nõn nức nở thở dốc: “...Ưm… Là Hàn Sanh ca ca đụ…A”
Quy đầu rút ra khỏi cửa động rồi lại tiến vào, sâu thêm sâu, dập thêm dập, mỗi một lần nhấp là mỗi một lần thịt non bị trêu đùa, kích thích cô co đi rụt lại mút lấy dương vật của hắn làm cả ngườι sung sướng cực kỳ.
“A Diên ngoan lắm… Lè lưỡi ra nào…” Hắn động tình hôn lên đôi môi sưng đỏ của cô, bế cô từ giường lên đi xuống đất, quy đầu chạm tới chỗ sâu nhất của cô, dương vật hùng dũng cử động thân mình cắm vào hoa tâm cô, mỗi lần rút ra đều kéo theo nộn thịt và dâm thủy ra ngoài, cơ ngực nóng bỏng cọ vào hai đồi núi của cô, kích thích nụ hoa nở tươi.
“Có thích ca ca đụ không?” Hắn đi theo dòng dục vọng, không buông tha mà hỏi cô.
Mộ Diên treo lơ lửng trên không, cánh tay ngọc bích cố hết sức vòng qua cổ hắn, hai chân quấn quanh cổ hắn, hai cánh mông no đủ vểnh lên run theo động tác mãnh liệt đó, Phó Hàn Sanh cứ thúc sâu vào sau đó đi ra ngoài để lộ dương vật thâm tím.
Cái đầu nho nhỏ không ngừng phe phẩy, khóc đến chết đi sống lại, cảm giác mất khống chế bao trùm lấy hoa huyệt cộng thêm sự khoái cảm dâng trào khi được Phó Hàn Sanh khắc sâu vào.
Hình như hắn không hài lòng với sự đáp lại của cô nên động tác dưới thân càng mạnh hơn, đưa Mộ Diên lên đến đỉnh cao rồi lại dẫn cô xuống vũng sâu, hắn xấu xa hỏi lại lần nữa: “Thích không? A Diên có thích ca ca đụ cái lồn dâm đãng này không?”
“... Ưm… Thích… Hàn Sanh ca ca…” Cơ thể của cô ngã về phía sau khóc đến nghẹt thở, nói năng lộn xộn, lúc sắp rơi thì bị Phó Hàn Sanh vớt lên dán vào thân hình nóng bỏng.
Côn thịt hung hăng tra tấn âm đạo, Mộ Diên chỉ biết rên rỉ y y a a, dâm thủy càng lúc càng chảy nhiều, không ngăn được.
Âm thanh bạch bạch phát ra nhanh và mạnh, từng đợt nặng nề, giọng nói của Mộ Diên cũng vì thế mà cao hơn.
“... A… A… Hàn Sanh ca ca… Sẽ hỏng mất… Ưm…” Cuối cùng, sau một tiếng thét chói tai, Mộ Diên run lên phun ra dâm dịch, mềm oặt nằm lên người hắn.
Phó Hàn Sanh vẫn lưu luyến chuyển động bên trong huyệt động cô, đặt cô xuống giường một cách nhẹ nhàng, sau đó xoay một vòng ở bên trong dùng gậy sắt nghiền nát phần thịt, gầm nhẹ một tiếng bắn tinh trùng vào tử cung làm cho cái bụng của Mộ Diên căng lên.
Hắn nằm trên người Mộ Diên, thở hổn hển, cảm thấy chuyến đi lên tiên cảnh vừa rồi cực kỳ thích thú, cái cảm giác này chỉ có A Diên mớᎥ cho hắn được mà thôi.
Mộ Diên nằm trên giường thở dốc, tiểu huyệt giữa háng bị chơi đến đỏ bừng, hai mép thịt đáng thương vị vạch ra hai bên, cô chỉ nhìn qua rồi nhắm mắt lại, nghiêng đầu rơi lệ không nói lời nào, cả người trần truồng chật vật vô cùng, nơi đó rõ ràng là để cho Phó Tuân mà.
Cả ngườι cô cứng ngắc, Phó Hàn Sanh muốn yêu chiều cô nhưng không nhịn được tàn phá nụ hoa tươi mơn mởn, muốn vĩnh viễn bỏ cô vào túi, chỉ có hắn mớᎥ ngửi được hương thơm đó.
Phó Hàn Sanh thu hết phản ứng của cô vào mắt, xé nát yếm của cô, ghé sát tai cô ôn nhu hỏi: “Có muốn uống nước không?”
Khi làn da chảy mồ hôi không ngừng, yếm bị Phó Hàn Sanh vứt xuống, hai cái vú no đủ lắc lư theo nhịp chơi của dương vật, đong đưa càng thêm quyến rũ.
“...Ưm… Muốn… Ưm… Có hơi khát…” Mộ Diên nói lẫn lộn, cảm thấy bản thân như đang lơ lửng trên mây, vòng eo cong theo hình vòng cung, hoa huyệt bị chơi cho sưng lên.
Phó Hàn Sanh bế cô lên người mình, hai bả vai được hắn ôm lấy, vì hắn dùng sức đụ nên gương mặt cô đỏ hơn, hắn đưa chén trà lại uống một ngụm sau đó nâng cằm cô lên đút vào.
Hương trà trong veo lan tỏa trong miệng, Mộ Diên không biết đủ, vẫn còn khát nên mút lấy đầu lưỡi Phó Hàn Sanh, chất lỏng men theo đường cổ trượt xuống cần cổ trắng nõn của cô bé, môi lưỡi dây dưa, cắn khóe môi của hắn phát đau khiến hắn muốn buông cô ra mà không được.
“Ưm… Khát quá… Vẫn muốn uống nữa…” Phó Hàn Sanh kéo cô ra, cơ thể mềm mềm dựa vào ngườι hắn bất mãn nói thầm, vươn cánh tay đòi uống nước của hắn.
“Tiểu tham lam!” Phó Hàn Sanh cười to, cả hai người đều trầm mê trong dục vọng, hắn rót thêm chén trà rồi uống, nắm lấy gương mặt hồng hào của cô hôn tiếp, duỗi tay ấn chỗ nhụy hoa đã sưng đỏ của cô làm bụng Mộ Diên căng lên, hoa huyệt gắt gao siết chặt lại, Phó Hàn Sanh nhân cơ hội ma͙nh mẽ dập.
“A… Tam gia đâm vào sâu quá… Đau…” Mộ Diên rời khỏi môi hắn, cái cổ ưỡn lên, hừ hừ hai tiếng, u động tối đen kẹp lấy dương vật của hắn.
“... A Diên kẹp chặt thật…” Phó Hàn Sanh chảy một lớp mồ hôi mỏng trên trán, tao huyệt của bé tuy đã bị chơi nhiều lần nhưng vẫn khít như xử nữ, hắn cúi người xuống hôn đôi môi bị cô cắn đến trắng bệch. Cho dù thần trí mơ hồ vì dục vọng nhưng cô vẫn toát ra được sự quật cường từ trong xương cốt.
Phó Hàn Sanh ra sức hôn cái môi nhỏ của Mộ Diên, sau đó hôn lên cần cổ mảnh khảnh, bàn tay xoa nắn trên hai đồi thỏ lung lay ở ngực cô. Mộ Diên có cảm giác bản thân đang đi trên sóng dữ, vừa uốn lượn vừa xóc nảy, cả ngườι dần thả hồn vào đó, Phó Hàn Sanh nhìn cô, di chuyển eo đâm thẳng.
“... Ưm… Ô…” Cô bắt đầu hốt hoảng la lên, âm thanh khàn khàn pha sự nũng nịu đầy yêu thương.
Môi miên man trên cơ thể cô, bàn tay lửa nóng du dương ở eo cô, khu rừng rậm giữa hai háng xát xát vào hai mép hoa, sự khoái cảm lại truyền khắp cơ thể.
Phó Hàn Sanh nằm trên ngườι cô hôn lấy lòng bàn tay nhỏ bé ấy, cầm vú nẩy, bóp chặt vòng eo đong đưa, dâm thủy chảy theo dương vật hắn làm hắn dễ dàng xâm nhập, dễ dàng dập nhanh hơn.
Cô bị Phó Hàn Sanh ấn trên giường dập không thương tiếc, vô thức ôm lấy hắn, dường như muốn giữ lấy cái cọc ở giữa sóng biển to lớn, dùng chút sức còn sót lại ôm hắn khóc lóc vì bị chơi đến mức há mồm rên rỉ.
“A Diên, ai đang làm em?” Hắn nổi dậy tâm tư trêu chọc, cả ngườι ướt đẫm mồ hôi, hai mắt đỏ bừng nhìn cô chằm chằm.
Mộ Diên bị động tác của hắn làm cho cả người phập phồng, giọng nói nghẹn ngào vì bị hắn đâm không thương tiếc, hoa huyệt như bị chọc thủng nhưng từng luồng nhiệt khiến cô tê dại đê mê không biết là nên sướng hay nên khổ.
Phó Hàn Sanh ôm cô vào lòng, bàn tay đặt lên mông cô, giống như muốn trừng phạt đứa bé không ngoan: “Là ai đang đụ em hả tiểu dâm đãng?”
Mộ Diên không chịu nổi cái tay của hắn đánh mông cô, hoa huyệt kẹp chặt, vặn vẹo bờ mông trắng nõn nức nở thở dốc: “...Ưm… Là Hàn Sanh ca ca đụ…A”
Quy đầu rút ra khỏi cửa động rồi lại tiến vào, sâu thêm sâu, dập thêm dập, mỗi một lần nhấp là mỗi một lần thịt non bị trêu đùa, kích thích cô co đi rụt lại mút lấy dương vật của hắn làm cả ngườι sung sướng cực kỳ.
“A Diên ngoan lắm… Lè lưỡi ra nào…” Hắn động tình hôn lên đôi môi sưng đỏ của cô, bế cô từ giường lên đi xuống đất, quy đầu chạm tới chỗ sâu nhất của cô, dương vật hùng dũng cử động thân mình cắm vào hoa tâm cô, mỗi lần rút ra đều kéo theo nộn thịt và dâm thủy ra ngoài, cơ ngực nóng bỏng cọ vào hai đồi núi của cô, kích thích nụ hoa nở tươi.
“Có thích ca ca đụ không?” Hắn đi theo dòng dục vọng, không buông tha mà hỏi cô.
Mộ Diên treo lơ lửng trên không, cánh tay ngọc bích cố hết sức vòng qua cổ hắn, hai chân quấn quanh cổ hắn, hai cánh mông no đủ vểnh lên run theo động tác mãnh liệt đó, Phó Hàn Sanh cứ thúc sâu vào sau đó đi ra ngoài để lộ dương vật thâm tím.
Cái đầu nho nhỏ không ngừng phe phẩy, khóc đến chết đi sống lại, cảm giác mất khống chế bao trùm lấy hoa huyệt cộng thêm sự khoái cảm dâng trào khi được Phó Hàn Sanh khắc sâu vào.
Hình như hắn không hài lòng với sự đáp lại của cô nên động tác dưới thân càng mạnh hơn, đưa Mộ Diên lên đến đỉnh cao rồi lại dẫn cô xuống vũng sâu, hắn xấu xa hỏi lại lần nữa: “Thích không? A Diên có thích ca ca đụ cái lồn dâm đãng này không?”
“... Ưm… Thích… Hàn Sanh ca ca…” Cơ thể của cô ngã về phía sau khóc đến nghẹt thở, nói năng lộn xộn, lúc sắp rơi thì bị Phó Hàn Sanh vớt lên dán vào thân hình nóng bỏng.
Côn thịt hung hăng tra tấn âm đạo, Mộ Diên chỉ biết rên rỉ y y a a, dâm thủy càng lúc càng chảy nhiều, không ngăn được.
Âm thanh bạch bạch phát ra nhanh và mạnh, từng đợt nặng nề, giọng nói của Mộ Diên cũng vì thế mà cao hơn.
“... A… A… Hàn Sanh ca ca… Sẽ hỏng mất… Ưm…” Cuối cùng, sau một tiếng thét chói tai, Mộ Diên run lên phun ra dâm dịch, mềm oặt nằm lên người hắn.
Phó Hàn Sanh vẫn lưu luyến chuyển động bên trong huyệt động cô, đặt cô xuống giường một cách nhẹ nhàng, sau đó xoay một vòng ở bên trong dùng gậy sắt nghiền nát phần thịt, gầm nhẹ một tiếng bắn tinh trùng vào tử cung làm cho cái bụng của Mộ Diên căng lên.
Hắn nằm trên người Mộ Diên, thở hổn hển, cảm thấy chuyến đi lên tiên cảnh vừa rồi cực kỳ thích thú, cái cảm giác này chỉ có A Diên mớᎥ cho hắn được mà thôi.
Mộ Diên nằm trên giường thở dốc, tiểu huyệt giữa háng bị chơi đến đỏ bừng, hai mép thịt đáng thương vị vạch ra hai bên, cô chỉ nhìn qua rồi nhắm mắt lại, nghiêng đầu rơi lệ không nói lời nào, cả người trần truồng chật vật vô cùng, nơi đó rõ ràng là để cho Phó Tuân mà.
Cả ngườι cô cứng ngắc, Phó Hàn Sanh muốn yêu chiều cô nhưng không nhịn được tàn phá nụ hoa tươi mơn mởn, muốn vĩnh viễn bỏ cô vào túi, chỉ có hắn mớᎥ ngửi được hương thơm đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.