Mưa Bụi Thượng Hải

Chương 29:

Mai Tân Thập Luật

12/03/2024

Nghe thấy tiếng rên kiều diễm này khiến cho cái lưỡi đang ngao du ở thân dưới của Phó Hàn Sanh càng thêm càn quấy, đè hai chân cô lại, sống lưng tê dại, nhìn cơ thể Mộ Diên bắt đầu run rẩy, động mê hồn phun ra chất lỏng dâm ngọt làm ướt vùng bụng và háng của Phó Hàn Sanh.

Ánh mắt của Phó Hàn Sanh gắt gao nhìn vẻ đẹp kiều diễm xinh đẹp tuyệt trần của Mộ Diên, cô rất trắng, trắng đến mức có thể nhìn thấy cả gân xanh trên cổ cô, từ đầu đến chân không có tỳ vết, làn da mịn màng, thân thể mềm mại, hai cái đồi nho nhỏ đó sờ lên non non thinh thích, làm người ta yêu đến mức không muốn buông tay.

Hai tròng mắt ngấn nước mở lớn, Mộ Diên giống bị sốc, ánh mắt dần mất tiêu cự, cả ngườι đều trong hư vô, cơ thể xụi lơ nằm thở dốc trên giường, dư vị cao trào vẫn đang quấn quanh cơ thể cô, hoa huyệt không ngừng chảy mật dịch dọc theo khe mông chảy xuống, đọng lại ở trên ga trải giường.

Phó Hàn Sanh cong môi tạo thành vòng cung hấp dẫn, cúi người xuống nuốt sạch nước dâm ngọt ngào vào trong bụng tiện thể mút thêm cánh cửa đến với thiên đường kia. Mộ Diên rất mẫn cảm nên mỗi lần hắn dùng môi chạm vào hoa tâm là cô lại rung động một chút, ái dịch tuôn trào không có dấu hiệu ngừng.

Hắn ngẩng đầu lên, vươn ngón tay thon dài nhẹ nhàng yêu thương vuốt ve nộn huyệt kiều diễm, hơi thở phả vào từng tấc da trên ngườι cô, loại kích thích này làm cô không chịu được, xuân dịch từ động hẹp càng lúc càng chảy nhiều hơn, làm ướt cả bàn tay Phó Hàn Sanh.

Phó Hàn Sanh giả vờ cau mày, thấp giọng trêu chọc: “.... A… Dâm thủy nhiều ghê…”

Nghe xong câu này Mộ Diên càng thêm xấu hổ hơn, cô nỗ lực di chuyển mông muốn tránh bàn tay của Phó Hàn Sanh.

Cô làm sao mà thoát khỏi ma trảo của Phó Hàn Sanh chứ, cô dịch một tấc hắn tiến một thước, cứ như thế đống dịch thể trào ra từ hoa huyệt của cô dính hết lên ngón tay và cả lòng bàn tay của hắn.

U cốc ướt nhẹp, ngón tay của Phó Hàn Sanh dễ dàng nắm lấy hạt trân châu nho nhỏ, cái miệng nhỏ của cô bỗng nhiên bị căng ra, không khống chế được ngâm nga tiếng rên rỉ, bộ ngực như đồi tuyết ưỡn lên sau đó lại nằm về vị trí ban đầu.

Phó Hàn Sanh đưa mắt nhìn hai con thỏ đong đưa theo nhịp điệu kia, ngón tay càng vào sâu hơn sau đó lại rút ra nhanh hơn.

Thọc đến chỗ sâu bộ ngực của cô sẽ ưỡn lên cong vút, hai núm vú căng cứng hồng hào tô đậm thêm nét đẹp hút hồn của cô.



Hắn bắt đầu cho ngón tay thứ hai thứ ba vào trong, tốc độ nhanh hơn nhiều. Hoa huyệt Mộ Diên cứ như thế mà tràn ra dâm dịch, cuồn cuộn như thủy triều, âm thanh phụt phụt vang lên bên tai không ngừng.

Eo của Mộ Diên cong lên, miệng nhỏ phía dưới trướng quá!

“Ưm… Hàn Sanh ca ca,... Hàn Sanh ca ca…” Mộ Diên tận lực vặn vẹo cơ thể.

Phó Hàn Sanh ung dung nâng đùi ngọc của Mộ Diên lên, mặt khác đè chân bên kia ở dưới người, mặc kệ cự long đang gào thét xông vào hang động để quấy phá, hắn kiên nhẫn dùng ngón tay chơi vách tường mềm mại non tơ của cô.

Phó Hàn Sanh trầm ngâm, gương mặt tuấn tú nho nhã thể hiện dục vọng to lớn, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô: “...A Diên muốn bị chơi không….?”

Hắn thí¢h nhất là lúc hai mắt Mộ Diên mê man đẫm lệ, mê man đến mức hồ đồ và ở đó là sóng dâng trào trong biển sâu, chỉ mơ hồ bị hắn lột sạch và làm chuyện nguyên thủy nhất, dùng cách làm tình để chạm vào nhau sâu nhất, trở thành hai người quen thuộc thân mật nhất trên thế gian này.

Tiếng kêu của cô bắt đầu thay đổi, từ ban đầu là hoảng hốt sợ hãi không tình nguyện sau đó dần trở nên ngọt ngào câu người, khóc như mưa như gió, cô nâng cánh mông lên nhẹ nhàng ma sát ngón tay Phó Hàn Sanh, hai mắt bị lớp sương mù bao phủ càng thêm mờ mịt, nước mắt sinh lý cứ thế mà chảy ra.

Phó Hàn Sanh cong khóe miệng lên, đột nhiên hắn dừng động tác, đưa tay ra khỏi hoa huyệt của Mộ Diên.

Hắn chống cánh tay lên giường, vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cô ra sau đầu, dù rất gấp nhưng vẫn thong thả nhìn Mộ Diên nằm trên giường uốn éo vặn vẹo cơ thể, như con mèo nhỏ đang rên rỉ từng tiếng dâm đãng, đau khổ cầu xin cái gậy sắt đóng vào cô gái hư hỏng của mình.

Cô biết Phó Hàn Sanh cố ý, cố ý đốt lửa trên người cô nhưng không cho cô sảng khoái, để cô lên cao trào nhưng lúc sắp đến nơi thì đột nhiên rút ra hết công cụ, nửa sướng nửa khổ đúng là rất khó chịu.



Phó Hàn Sanh cắn cằm cô, hai cơ thể dán chặt vào nhau, Mộ Diên sợ hãi, hắn tựa gần như thế làm cô muốn bùng nổ, hai cơ thể như hòa vào một làm cô có cảm giác bản thân sẽ sung sướng hơn cả, làn da trắng mượt dưới ánh nến của Phó Hàn Sanh mờ nhạt, hắn khàn giọng dụ dỗ: “...A Diên, có muốn bị tôi chơi không?”

“... Ưm… Muốn…” Mộ Diên vặn vẹo, dục vọng đánh bay lý trí, môi đỏ mấp máy: “...Muốn bị chơi… A Diên muốn bị chơi…” Cô hơi mở chân ra, hoa huyệt giữa hai chân đã bị hắn dùng tay đâm rút cho đến hư không.

“Tiểu dâm đãng, tôi sẽ chơi em thoải mái!” Hắn liếm môi Mộ Diên từng chút một, sau đó biến thành môi lưỡi dây dưa trao đổi nước bọt, đầu lưỡi linh hoạt chui vào khoang miệng Mộ Diên, xâm nhập bên trong, không chút khách khí cướp lấy lưỡi cô, mút mạnh tạo ra tiếng chụt chụt sắc dục vô cùng.

Mộ Diên được hôn thì thả lỏng hơn, cánh tay ngó sen đặt lên vai hắn, lưỡi bị hắn câu ra ngoài giao lưu trong không khí.

“Hôn tôi đi, A Diên.” Hắn nghẹn ngào nói. Bây giờ là lúc Mộ Diên ngoan nhất, bảo làm cái gì thì làm cái đó, cô nâng gò má nóng bỏng lên, mái tóc rối bù dịu dàng thướt tha, ghé sát bên môi Phó Hàn Sanh, duỗi lưỡi nhỏ phác họa đường nét môi hắn, vừa ướt vừa mềm.

Phó Hàn Sanh tạm thời thỏa mãn, cơ thể cao lớn di chuyển ở trong chăn, phía dưới cong xuống, môi lưỡi dọc theo đường cổ mảnh khảnh hôn, bàn tay nóng bừng sờ soạng cả người, ý nghĩ làm tình, muốn hung hăng chơi chết cô của hắn càng lúc càng chiếm lấy tâm trí hắn. Bàn tay to trượt đến chỗ mông trắng tròn mềm không ngừng xoa bóp, dương vật to lớn thô tráng nổi gân xanh ngẩng đầu đứng thẳng.

Yết hầu căng thẳng, xoa nắn hoa huyệt ướt đẫm, cầm lấy dương vật cọ vào hoa huyệt, tìm cái lối đi vào động nhỏ, nhờ có dâm thủy bôi trơn mà quy đầu dễ dàng đi vào. Vách mềm non mịn ấm áp nhưng vẫn không nuốt được con quái vật to con của Phó Hàn Sanh, hoa tâm bài xích sự xâm chiếm của cự vật cho nên một nửa của hắn đang ở ngoài không khí.

Tuy chỉ mớᎥ vào một nửa nhưng Phó Hàn Sanh đã cảm giác được sự sung sướng, xoa đầu ѵú của Mộ Diên, vươn đầu lưỡi liếm nó, cắn mút nó, đừng nhìn cơ thể của Mộ Diên nhỏ nhỏ, cả hai cái vú và cái mông đều có độ đàn hồi rất tốt.

Cái miệng nhỏ dưới háng quá hẹp, Phó Hàn Sanh lưu luyến không rời mà buông tay ngọn đồi ra, động thân đâm mạnh vào, ngón tay xoa nắn nhũ hoa, giọng nói khàn khàn: “Ngoan, thả lỏng nào!”

Mộ Diên rầm rì rên lên, Phó Sanh đưa tay xoa hoa huyệt để cô thả lỏng, đè bờ vai trắng muốt của cô xuống, dùng sức đâm vào đỉnh, phụt một tiếng nguyên cây gậy sắt đã đi vào trong.

“A… Hàn Sanh ca ca…” Mộ Diên nhíu mày, trướng quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mưa Bụi Thượng Hải

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook