Chương 30:
Mai Tân Thập Luật
12/03/2024
Dương vật ấm áp của Phó Hàn Sanh xông vào bên trong u động ướt át đang cầu hoan của cô, sự chặt chẽ đó khiến hắn suýt nữa đã bắn ra, cánh tay nâng hai chân cô lên đè trước ngực, trước mặt là toàn bộ gậy sắt nhét đầy vào hoa huyệt, giống như đang đóng cọc lên đó mà chơi.
Cự long to lớn không ngừng thọc vào rút ra bên trong miệng nhỏ giữa háng, Mộ Diên híp đôi mắt lại, trần nhà di chuyển không nắm bắt được tiêu cự, khuôn mặt nhỏ hồng hồng, hoa huyệt cũng đã bị Phó Hàn Sanh chơi cho ngập nước, côn thịt chà xát vách mép cánh hoa non mịn, chọc cô phải há miệng kêu ra những tiếng dâm đãng.
“...Ưm… Hức… Chậm chút đi mà…”
Mà lúc này dương vật của hắn lại chơi đến hột le của cô làm cho cả hột le cũng cũng đỏ lên và cũng sưng lên nốt, hắn ôm cô ngồi dậy, vòng hai tay trắng ngần của Mộ Diên qua cổ hắn, nương theo ánh trăng in hằn lên hai cái bóng đang quấn quýt của hai người, mồ hôi trên da thịt hòa quyện vào nhau tựa như bảo vật vô giá.
Mộ Diên chưa thử qua tư thế này, hoa huyệt không nhịn được căng thẳng, đôi mắt của Phó Hàn Sanh đầy tơ máu, hưng phấn mà buông lời dâm ô: “A Diên có cơ thể tốt thật, tiểu tao huyệt phía dưới vừa chặt vừa ướt.”
Âm thanh khàn khàn trầm thấp mà nũng nịu này đối với Phó Hàn Sanh chính là liều xuân dược mạnh nhất, hắn gắt gao cầm lấy đôi mông quyến rũ giơ cô lên rồi thả cô xuống cho đến khi dương vật của hắn cứ đưa lên rồi hạ xuống bên trong cô, đong đưa thân mình ôm lấy mông của Mộ Diên mà di chuyển, dâm thủy ngọt ngào cứ tuôn ra không ngừng làm cho côn thịt hắn mất hồn không thôi.
Mộ Diên bị hắn làm cho cả người mềm nhũn, không có sức lực mà dựa vào ngườι hắn, ngực nhỏ mịn màng cọ xát lên lồng ngực nóng như thiêu như đốt của hắn.
Sau đó Phó Hàn Sanh lại thay đổi tư thế khác, giống như xi tiểu, đưa hoa huyệt của Mộ Diện ra phía trước làm nó hoàn toàn lộ ra ngoài không khí, từ phía sau xâm nhập vào.
Cái tủ gỗ sưa có gương trang điểm, theo ánh trăng chiếu rọi trong gương là người đàn ông đưa dương vật thô to cắm vào động nhỏ của ngườι con gái xinh đẹp, hai khu rừng rậm quấn lấy nhau, dương vật đỏ tím không ngừng ra vào động huyệt phấn nộn, mỗi một lần ra là mang theo cả đống dâm dịch và miếng thịt đỏ chót bên trong cũng quay cuồng theo động tác của ngườι đàn ông. Phó Hàn Sanh nhìn thấy một màn này cảm thấy cực kỳ kích thích, hoa huyệt nhỏ như thế khó khăn lắm mớᎥ nuốt được dương vật của hắn cùng hắn cắn mụt, thật đẹp, giống như chủ nhân của nó vậy, tất cả để cho hắn dày vò yêu thương.
Trong phòng chỉ có tiếng người con gái yêu kiều nức nở rên rỉ cùng với tiếng gầm nhẹ của người đàn ông, tiếng bạch bạch đáng xấu hổ cũng vang lên trộn lẫn tiếng òm ọp cắm rút phun nước. Mộ Diên ôm đầu hắn lắc lắc, vẻ mặt đan xen cảm xúc sướng khổ nhìn rất đáng thương, cuối cùng là khóc không ra tiếng, lúc này Phó Hàn Sanh mớᎥ ôm mông cô hung hăng ra vào mười mấy cái sau đó đưa dương vật lên tới điểm G của cô phóng hết tinh dịch ấm nóng, phun đầy bụng cô.
Bóng đêm đã bao phủ hơn nửa thời gian, Mộ Diên được thả lại trên giường, hơi thở thoi thóp, Phó Hàn Sanh chậm rãi rút ra, ba một tiếng, dương vật đi ra, hoa huyệt sưng đỏ chảy dung dịch trộn giữa dâm dịch và tinh trùng xuống ga giường.
Hắn ôm người Mộ Diên lên lau sạch, cả ngày nay hắn đã bắn vào rất nhiều, giữa hai chân cô đều là của hắn, hắn cẩn thận lau khô rồi lấy thuốc trên bàn bôi lên cho cô.
Âm thanh gõ mõ vang lên báo hiệu đã tới giờ Tý (23h đến 1h sáng), mơ hồ có thể nghe được tiếng gà gáy, bên ngoài bỗng dưng nổi gió lên.
Mộ Diên cọ vào chăn đệm, mùi hương ấm áp thoang thoảng của hoa nhài bao phủ cả người.
Không biết từ lúc nào, bên ngoài cửa sổ có mây đen kéo đến giăng kín khắp nơi, tối tăm buồn bã.
Mái ngói bị mưa rơi xuống tí tách tạo nên những tiếng lộp bộp, từng giọt nước mưa rơi từ trên mái hiên xuống.
Đầu giường là chén thuốc đen sì đã sớm nguội đi, đắng đến mức muốn phun ra, Mộ Diên bịt mũi một hơi uống hết.
Trên sân trường học in đầy dấu chân bùn đất, nước mưa rơi xuống tạo thành từng vũng nước nhỏ.
“Chít chít chít chít, hoa mộc lan hộ chức, không nghe thấy âm thanh của gà gáy, chỉ nghe tiếng thở dài của người con gái.” Bạn học đọc diễn cảm và lớn tiếng, tiết học đã đi được một nửa, cửa phòng học vẫn đóng chặt, thầy giáo thông báo hôm nay là ngày thi, Mộ Diên than một tiếng, ngồi xổm hóng gió, thác nước hoa tử đằng la bị nước mưa xối cho tơi tả.
Tựa Đại Ngọc sắp nhặt lại mấy cánh hoa, trong lòng Mộ Diên cảm thấy phiền muộn, cô nhặt tử đằng la thì sao? Muốn bỏ, muốn thả đó, sâu trong lòng cô không mừng cho Tựa Đại Ngọc, còn nợ cả tính mạng nữa.
“Lợi Á? Sao hôm nay em không đi học, thầy giáo còn hỏi cô có phải em xin nghỉ hay không kìa.” Suy nghĩ bị lời nói này đánh gãy, Trân Ni lão sư đứng ở bên cạnh đường đến trường, mặc váy ren màu trắng, mũi cao mặt nhỏ, tóc vàng mắt xanh, môi không tô son mà vẫn hồng, mi không chuốt vẫn cong.
Lợi Á là biệt danh mà Trân Ni lão sư tặng cho cô, cô ấy hay nói đùa rằng ở Anh quốc không ai không có tên gọi khác nên đã đặt tên này cho cô.
Người Trung Quốc ít khi dùng biệt danh, có lẽ là do tên của người nước ngoài khi dịch qua tiếng Trung vừa dài vừa khó đọc, giống như tên của Trân Ni lão sư là Bối Lạp Khắc Tư Đặc Nhĩ Đặc, khoảng chín khẩu âm! Còn có chút cảm thấy sính ngoại, Trân Ni lão sư nói chỉ cho phép xưng hô như thế này lúc chỉ có hai ngườι, Mộ Diên nghĩ chắc người này không muốn khinh thường lão tổ tông.
“Mưa to đã làm rào chắn vườn rau sụp đổ, thím của em không có ở nhà nên em phải dọn dẹp một mình.” Mộ Diên lau khô nước mưa trên mặt, giày vải của cô đã bị ướt, mặc sườn xám màu lam cũng hơi ẩm, hôm nay cô bất đắc dĩ phải nói dối vì việc khảo sát giữa kì này rất quan trọng đối với cô.
Trân Ni lão sư khuyên bảo, cuối cùng thầy giáo bất đắc dĩ đồng ý cho Mộ Diên vào thi, sau khi học xong thì ở lại làm cho xong.
Hoàng hôn buông xuống mưa đã ngừng rơi, Mộ Diên cầm giấy, chiếc lá úa vàng rơi xuống trên sân trường đã được quét sạch, chắc chắn là do thầy quét, toàn bộ trường chỉ có ông ấy yêu thích việc dọn dẹp này.
“Mộ Diên cô nương đã ra rồi, hôm nay là sinh nhật của đại thái thái, lão thái thái mời cô đến dự tiệc.”
Dưới mái hiên của trường có một cô nương đứng một mình, mặt trái xoan đầy rỗ, Mộ Diên chưa từng thấy cô ta, nếu là lão thái thái nói vậy thì cô cũng không có nghĩ nhiều nên đi theo cô nương kia.
Cự long to lớn không ngừng thọc vào rút ra bên trong miệng nhỏ giữa háng, Mộ Diên híp đôi mắt lại, trần nhà di chuyển không nắm bắt được tiêu cự, khuôn mặt nhỏ hồng hồng, hoa huyệt cũng đã bị Phó Hàn Sanh chơi cho ngập nước, côn thịt chà xát vách mép cánh hoa non mịn, chọc cô phải há miệng kêu ra những tiếng dâm đãng.
“...Ưm… Hức… Chậm chút đi mà…”
Mà lúc này dương vật của hắn lại chơi đến hột le của cô làm cho cả hột le cũng cũng đỏ lên và cũng sưng lên nốt, hắn ôm cô ngồi dậy, vòng hai tay trắng ngần của Mộ Diên qua cổ hắn, nương theo ánh trăng in hằn lên hai cái bóng đang quấn quýt của hai người, mồ hôi trên da thịt hòa quyện vào nhau tựa như bảo vật vô giá.
Mộ Diên chưa thử qua tư thế này, hoa huyệt không nhịn được căng thẳng, đôi mắt của Phó Hàn Sanh đầy tơ máu, hưng phấn mà buông lời dâm ô: “A Diên có cơ thể tốt thật, tiểu tao huyệt phía dưới vừa chặt vừa ướt.”
Âm thanh khàn khàn trầm thấp mà nũng nịu này đối với Phó Hàn Sanh chính là liều xuân dược mạnh nhất, hắn gắt gao cầm lấy đôi mông quyến rũ giơ cô lên rồi thả cô xuống cho đến khi dương vật của hắn cứ đưa lên rồi hạ xuống bên trong cô, đong đưa thân mình ôm lấy mông của Mộ Diên mà di chuyển, dâm thủy ngọt ngào cứ tuôn ra không ngừng làm cho côn thịt hắn mất hồn không thôi.
Mộ Diên bị hắn làm cho cả người mềm nhũn, không có sức lực mà dựa vào ngườι hắn, ngực nhỏ mịn màng cọ xát lên lồng ngực nóng như thiêu như đốt của hắn.
Sau đó Phó Hàn Sanh lại thay đổi tư thế khác, giống như xi tiểu, đưa hoa huyệt của Mộ Diện ra phía trước làm nó hoàn toàn lộ ra ngoài không khí, từ phía sau xâm nhập vào.
Cái tủ gỗ sưa có gương trang điểm, theo ánh trăng chiếu rọi trong gương là người đàn ông đưa dương vật thô to cắm vào động nhỏ của ngườι con gái xinh đẹp, hai khu rừng rậm quấn lấy nhau, dương vật đỏ tím không ngừng ra vào động huyệt phấn nộn, mỗi một lần ra là mang theo cả đống dâm dịch và miếng thịt đỏ chót bên trong cũng quay cuồng theo động tác của ngườι đàn ông. Phó Hàn Sanh nhìn thấy một màn này cảm thấy cực kỳ kích thích, hoa huyệt nhỏ như thế khó khăn lắm mớᎥ nuốt được dương vật của hắn cùng hắn cắn mụt, thật đẹp, giống như chủ nhân của nó vậy, tất cả để cho hắn dày vò yêu thương.
Trong phòng chỉ có tiếng người con gái yêu kiều nức nở rên rỉ cùng với tiếng gầm nhẹ của người đàn ông, tiếng bạch bạch đáng xấu hổ cũng vang lên trộn lẫn tiếng òm ọp cắm rút phun nước. Mộ Diên ôm đầu hắn lắc lắc, vẻ mặt đan xen cảm xúc sướng khổ nhìn rất đáng thương, cuối cùng là khóc không ra tiếng, lúc này Phó Hàn Sanh mớᎥ ôm mông cô hung hăng ra vào mười mấy cái sau đó đưa dương vật lên tới điểm G của cô phóng hết tinh dịch ấm nóng, phun đầy bụng cô.
Bóng đêm đã bao phủ hơn nửa thời gian, Mộ Diên được thả lại trên giường, hơi thở thoi thóp, Phó Hàn Sanh chậm rãi rút ra, ba một tiếng, dương vật đi ra, hoa huyệt sưng đỏ chảy dung dịch trộn giữa dâm dịch và tinh trùng xuống ga giường.
Hắn ôm người Mộ Diên lên lau sạch, cả ngày nay hắn đã bắn vào rất nhiều, giữa hai chân cô đều là của hắn, hắn cẩn thận lau khô rồi lấy thuốc trên bàn bôi lên cho cô.
Âm thanh gõ mõ vang lên báo hiệu đã tới giờ Tý (23h đến 1h sáng), mơ hồ có thể nghe được tiếng gà gáy, bên ngoài bỗng dưng nổi gió lên.
Mộ Diên cọ vào chăn đệm, mùi hương ấm áp thoang thoảng của hoa nhài bao phủ cả người.
Không biết từ lúc nào, bên ngoài cửa sổ có mây đen kéo đến giăng kín khắp nơi, tối tăm buồn bã.
Mái ngói bị mưa rơi xuống tí tách tạo nên những tiếng lộp bộp, từng giọt nước mưa rơi từ trên mái hiên xuống.
Đầu giường là chén thuốc đen sì đã sớm nguội đi, đắng đến mức muốn phun ra, Mộ Diên bịt mũi một hơi uống hết.
Trên sân trường học in đầy dấu chân bùn đất, nước mưa rơi xuống tạo thành từng vũng nước nhỏ.
“Chít chít chít chít, hoa mộc lan hộ chức, không nghe thấy âm thanh của gà gáy, chỉ nghe tiếng thở dài của người con gái.” Bạn học đọc diễn cảm và lớn tiếng, tiết học đã đi được một nửa, cửa phòng học vẫn đóng chặt, thầy giáo thông báo hôm nay là ngày thi, Mộ Diên than một tiếng, ngồi xổm hóng gió, thác nước hoa tử đằng la bị nước mưa xối cho tơi tả.
Tựa Đại Ngọc sắp nhặt lại mấy cánh hoa, trong lòng Mộ Diên cảm thấy phiền muộn, cô nhặt tử đằng la thì sao? Muốn bỏ, muốn thả đó, sâu trong lòng cô không mừng cho Tựa Đại Ngọc, còn nợ cả tính mạng nữa.
“Lợi Á? Sao hôm nay em không đi học, thầy giáo còn hỏi cô có phải em xin nghỉ hay không kìa.” Suy nghĩ bị lời nói này đánh gãy, Trân Ni lão sư đứng ở bên cạnh đường đến trường, mặc váy ren màu trắng, mũi cao mặt nhỏ, tóc vàng mắt xanh, môi không tô son mà vẫn hồng, mi không chuốt vẫn cong.
Lợi Á là biệt danh mà Trân Ni lão sư tặng cho cô, cô ấy hay nói đùa rằng ở Anh quốc không ai không có tên gọi khác nên đã đặt tên này cho cô.
Người Trung Quốc ít khi dùng biệt danh, có lẽ là do tên của người nước ngoài khi dịch qua tiếng Trung vừa dài vừa khó đọc, giống như tên của Trân Ni lão sư là Bối Lạp Khắc Tư Đặc Nhĩ Đặc, khoảng chín khẩu âm! Còn có chút cảm thấy sính ngoại, Trân Ni lão sư nói chỉ cho phép xưng hô như thế này lúc chỉ có hai ngườι, Mộ Diên nghĩ chắc người này không muốn khinh thường lão tổ tông.
“Mưa to đã làm rào chắn vườn rau sụp đổ, thím của em không có ở nhà nên em phải dọn dẹp một mình.” Mộ Diên lau khô nước mưa trên mặt, giày vải của cô đã bị ướt, mặc sườn xám màu lam cũng hơi ẩm, hôm nay cô bất đắc dĩ phải nói dối vì việc khảo sát giữa kì này rất quan trọng đối với cô.
Trân Ni lão sư khuyên bảo, cuối cùng thầy giáo bất đắc dĩ đồng ý cho Mộ Diên vào thi, sau khi học xong thì ở lại làm cho xong.
Hoàng hôn buông xuống mưa đã ngừng rơi, Mộ Diên cầm giấy, chiếc lá úa vàng rơi xuống trên sân trường đã được quét sạch, chắc chắn là do thầy quét, toàn bộ trường chỉ có ông ấy yêu thích việc dọn dẹp này.
“Mộ Diên cô nương đã ra rồi, hôm nay là sinh nhật của đại thái thái, lão thái thái mời cô đến dự tiệc.”
Dưới mái hiên của trường có một cô nương đứng một mình, mặt trái xoan đầy rỗ, Mộ Diên chưa từng thấy cô ta, nếu là lão thái thái nói vậy thì cô cũng không có nghĩ nhiều nên đi theo cô nương kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.