Chương 46:
Dearfairy
02/06/2024
Trong một góc ở sảnh khách sạn, tiểu thịt tươi cắt đứt điện thoại rồi hướng người trước mặt lo lắng mà cười: “Thầy Diệp.”
Diệp Thanh Huyền gật gật đầu, ấn tắt một nửa thuốc lá, lấy di động của mình lựa ra số điện thoại của một đạo diễn, đối phương đang có kế hoạch tổng tuyển tú ít ngày nữa sẽ bắt đầu quay, trước mắt đang tìm tìm thu thêm vài người, Thanh Huyền hỏi tên của tiểu thịt tươi rồi nhờ đạo diễn đem hắn thêm vào.
Nghệ sĩ sự nghiệp đang khởi bước, không có gì quan trọng hơn so với việc được kéo nhiệt.
Thu hồi điện thoại, Thanh Huyền mặt vô biểu tình nhìn kỹ đối phương: “Biết làm như thế nào rồi chứ?”
“Thầy Diệp yên tâm, tôi bảo đảm về sau không bao giờ liên hệ vị phu nhân này.”
Hắn đáp lại bằng giọng mũi: “...”
“Cô ấy liên hệ cậu cũng không được nhận.”
“Đã hiểu.”
Lại đến nói Uyển Nghi bên này, bởi vì dục vọng không chiếm được làm tâm tình chạm tới đáy, đối mặt với một bàn lớn đồ ăn vừa được dọn lên không hề có động đũa muốn ăn, chính lúc rối rắm nên đóng gói về nhà cho Diệp Thanh Huyền hay không, tiếng chuông di động lại vang lên.
Người xưa vẫn nói mẫu tử liền tâm cô cũng không ngoại lệ, thông báo người gọi là con riêng Diệp Thanh Huyền của cô, hỏi cô hiện tại đang ở đâu.
Nếu tiểu thịt tươi đã lỡ hẹn, Uyển Nghi cũng không có che lấp tâm tư, nói với hắn tên khách sạn, rồi sau đó giọng điệu quan tâm hỏi:
“Em ăn cơm không?”
Trải qua một đoạn thời gian làm mẹ con, hai người đồng tâm nhất trí, đáp án quả nhiên như cô dự đoán vẫn chưa có ăn.
Vì thế cô thuận theo tự nhiên mà đưa ra: “Vậy em lại đây đi, chị ở bên này đã đặt....”
“Ừm.”
Thang máy vừa vặn xuống dưới, Diệp Thanh Huyền ngắt điện thoại đồng thời đi vào, Uyển Nghi chỉ vừa mới đi ra ngoài rửa tay, khi ra khỏi phòng vệ sinh đã thấy hắn ngồi xuống bàn tròn, cô yếu ớt hỏi: “Như thế nào lại nhanh như vậy……”
Diệp Thanh Huyền bình tĩnh thản nhiên: “Vừa vặn làm việc bên cạnh đây.”
Kia cũng không thể nhanh như vậy a, giống như từ cách vách lại đây vậy……
Uyển Nghi đột nhiên cảm thấy chột dạ, Diệp Thanh Huyền cũng hỏi cô: “Còn chị? Như thế lại đặt gọi nhiều đồ ăn như vậy? Mời ai ăn cơm sao?”
Hắn hỏi ba lần liên tiếp, Uyển Nghi véo mạnh lòng bàn tay trấn định tự nhiên mà pha trò: “Tâm huyết dâng trào, tâm huyết dâng trào ha, không nói nữa nhanh ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội.”
Đôi mắt hắn treo ý vị sâu xa mà liếc mắt nhìn cô một cái, rũ mắt thấp thấp đáp ừm, chờ sau khi cô ngồi trở lại vị trí, chủ động cho múc cho cô một bát canh ba ba.
“Có qua có lại.”
Lần trước cô đã múc canh nấm cho hắn.
Uyển Nghi đang lo dục hỏa đầy ngập không chỗ giải quyết: “……”
Ngại không đủ loạn, là muốn cô bị dục hỏa đốt người mà chết?
Diệp Thanh Huyền hoạt động đốt ngón tay tạo ra tiếng vang, nhíu mày hỏi cô: “Không muốn uống?”
Cô gật gật đầu: “Không biết uống.”
“Vậy chị gọi làm gì? Vẫn là nói…… Kỳ thật là muốn ai đến đây?”
Hắn giống như đang thẩm vấn phạm nhân cẩn thận kiểm tra, cô trái phải lắc đầu anh dũng chịu chết: “Đột nhiên lại muốn uống nên……”
Đương nhiên không thể nói đây là cô cố ý gọi cho bạn giường đi.
Bị thiêu chết cũng phải uống, Uyển Nghi cầm lấy thìa mồm to văn nhã mà uống canh, Thanh Huyền mặt vô biểu tình cúi đầu dùng bữa.
Ngọn nến thơm của hắn nên được lấy ra một lần nữa.
Diệp Thanh Huyền gật gật đầu, ấn tắt một nửa thuốc lá, lấy di động của mình lựa ra số điện thoại của một đạo diễn, đối phương đang có kế hoạch tổng tuyển tú ít ngày nữa sẽ bắt đầu quay, trước mắt đang tìm tìm thu thêm vài người, Thanh Huyền hỏi tên của tiểu thịt tươi rồi nhờ đạo diễn đem hắn thêm vào.
Nghệ sĩ sự nghiệp đang khởi bước, không có gì quan trọng hơn so với việc được kéo nhiệt.
Thu hồi điện thoại, Thanh Huyền mặt vô biểu tình nhìn kỹ đối phương: “Biết làm như thế nào rồi chứ?”
“Thầy Diệp yên tâm, tôi bảo đảm về sau không bao giờ liên hệ vị phu nhân này.”
Hắn đáp lại bằng giọng mũi: “...”
“Cô ấy liên hệ cậu cũng không được nhận.”
“Đã hiểu.”
Lại đến nói Uyển Nghi bên này, bởi vì dục vọng không chiếm được làm tâm tình chạm tới đáy, đối mặt với một bàn lớn đồ ăn vừa được dọn lên không hề có động đũa muốn ăn, chính lúc rối rắm nên đóng gói về nhà cho Diệp Thanh Huyền hay không, tiếng chuông di động lại vang lên.
Người xưa vẫn nói mẫu tử liền tâm cô cũng không ngoại lệ, thông báo người gọi là con riêng Diệp Thanh Huyền của cô, hỏi cô hiện tại đang ở đâu.
Nếu tiểu thịt tươi đã lỡ hẹn, Uyển Nghi cũng không có che lấp tâm tư, nói với hắn tên khách sạn, rồi sau đó giọng điệu quan tâm hỏi:
“Em ăn cơm không?”
Trải qua một đoạn thời gian làm mẹ con, hai người đồng tâm nhất trí, đáp án quả nhiên như cô dự đoán vẫn chưa có ăn.
Vì thế cô thuận theo tự nhiên mà đưa ra: “Vậy em lại đây đi, chị ở bên này đã đặt....”
“Ừm.”
Thang máy vừa vặn xuống dưới, Diệp Thanh Huyền ngắt điện thoại đồng thời đi vào, Uyển Nghi chỉ vừa mới đi ra ngoài rửa tay, khi ra khỏi phòng vệ sinh đã thấy hắn ngồi xuống bàn tròn, cô yếu ớt hỏi: “Như thế nào lại nhanh như vậy……”
Diệp Thanh Huyền bình tĩnh thản nhiên: “Vừa vặn làm việc bên cạnh đây.”
Kia cũng không thể nhanh như vậy a, giống như từ cách vách lại đây vậy……
Uyển Nghi đột nhiên cảm thấy chột dạ, Diệp Thanh Huyền cũng hỏi cô: “Còn chị? Như thế lại đặt gọi nhiều đồ ăn như vậy? Mời ai ăn cơm sao?”
Hắn hỏi ba lần liên tiếp, Uyển Nghi véo mạnh lòng bàn tay trấn định tự nhiên mà pha trò: “Tâm huyết dâng trào, tâm huyết dâng trào ha, không nói nữa nhanh ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội.”
Đôi mắt hắn treo ý vị sâu xa mà liếc mắt nhìn cô một cái, rũ mắt thấp thấp đáp ừm, chờ sau khi cô ngồi trở lại vị trí, chủ động cho múc cho cô một bát canh ba ba.
“Có qua có lại.”
Lần trước cô đã múc canh nấm cho hắn.
Uyển Nghi đang lo dục hỏa đầy ngập không chỗ giải quyết: “……”
Ngại không đủ loạn, là muốn cô bị dục hỏa đốt người mà chết?
Diệp Thanh Huyền hoạt động đốt ngón tay tạo ra tiếng vang, nhíu mày hỏi cô: “Không muốn uống?”
Cô gật gật đầu: “Không biết uống.”
“Vậy chị gọi làm gì? Vẫn là nói…… Kỳ thật là muốn ai đến đây?”
Hắn giống như đang thẩm vấn phạm nhân cẩn thận kiểm tra, cô trái phải lắc đầu anh dũng chịu chết: “Đột nhiên lại muốn uống nên……”
Đương nhiên không thể nói đây là cô cố ý gọi cho bạn giường đi.
Bị thiêu chết cũng phải uống, Uyển Nghi cầm lấy thìa mồm to văn nhã mà uống canh, Thanh Huyền mặt vô biểu tình cúi đầu dùng bữa.
Ngọn nến thơm của hắn nên được lấy ra một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.