Chương 19: Khấu Xung, Cảm Ơn Con
Tiểu Mỹ Hoa
05/07/2024
Du Uyển giận đến muốn cắn Khấu Xung, nhưng không thể làm gì khác. Cô nén giận, dồn hết tâm tư vào kế hoạch kinh doanh của mình. Sáng sớm hôm sau, Khấu Xung theo nàng lên đường đi trấn trên.
Dọc đường đi, Khấu Xung im lặng không nói một lời, chỉ lặng lẽ theo sau. Du Uyển cảm thấy khó chịu với sự im lặng của hắn, nhưng không muốn gây chuyện, nên cũng không nói gì. Đến trấn trên, nàng dẫn hắn đến chợ nơi nàng thường bán hàng.
“Ngươi đứng đây chờ ta một chút, ta đi gặp người quen một lát,” Du Uyển nói, để lại Khấu Xung đứng bên lề đường. Nàng nhanh chóng đi đến quầy hàng quen thuộc, chào hỏi vài người bán hàng rồi bắt đầu trưng bày sản phẩm của mình.
Khấu Xung đứng đợi một lúc, thấy Du Uyển bận rộn, liền tìm một chỗ gần đó ngồi xuống. Hắn quan sát từng cử chỉ của nàng, từ cách nàng bày biện hàng hóa đến cách nàng mỉm cười chào khách hàng. Dù không nói ra, nhưng trong lòng hắn cảm thấy ngưỡng mộ sự chăm chỉ và kiên nhẫn của nàng.
Sau khi bán được một ít hàng, Du Uyển quay lại nhìn thấy Khấu Xung vẫn ngồi đợi, liền tiến lại gần. “Ngươi còn ngồi đây làm gì? Mau lại đây giúp ta một tay.”
Khấu Xung đứng dậy, bước tới giúp nàng sắp xếp lại quầy hàng. Hai người im lặng làm việc, nhưng trong lòng mỗi người đều có những suy nghĩ riêng. Khấu Xung thầm nghĩ về việc làm sao để giúp đỡ nàng nhiều hơn, còn Du Uyển thì nghĩ đến cách nào để phát triển công việc kinh doanh của mình.
Một ngày dài trôi qua, khi mặt trời bắt đầu lặn, Du Uyển thu dọn quầy hàng, chuẩn bị về nhà. Khấu Xung giúp nàng mang đồ, không nói một lời. Trên đường về, Du Uyển cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng hài lòng với những gì mình đã làm được.
Khi về đến nhà, Hồ Hạnh Nương đã chuẩn bị bữa tối. Cả gia đình ngồi quây quần bên bàn ăn, Du Uyển kể lại những chuyện xảy ra trong ngày, không quên nhắc đến sự giúp đỡ của Khấu Xung. Cha nàng, Du Gia Hưng, lắng nghe và cảm thấy tự hào về các con của mình.
“Uyển Nhi, con làm tốt lắm. Còn Khấu Xung, cảm ơn con đã giúp đỡ em gái,” ông nói, ánh mắt đầy tình cảm.
Du Uyển nhìn Khấu Xung, cảm thấy có chút áy náy vì những suy nghĩ tiêu cực về hắn trước đây. Cô biết rằng, dù có thế nào, Khấu Xung luôn là người đứng về phía gia đình.
Từ hôm đó, mối quan hệ giữa Du Uyển và Khấu Xung dần trở nên tốt đẹp hơn. Họ không còn cãi vã hay tranh chấp, mà cùng nhau làm việc, cùng nhau chia sẻ những khó khăn và niềm vui. Dù còn nhiều thử thách phía trước, nhưng họ biết rằng, chỉ cần có nhau, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.
Dọc đường đi, Khấu Xung im lặng không nói một lời, chỉ lặng lẽ theo sau. Du Uyển cảm thấy khó chịu với sự im lặng của hắn, nhưng không muốn gây chuyện, nên cũng không nói gì. Đến trấn trên, nàng dẫn hắn đến chợ nơi nàng thường bán hàng.
“Ngươi đứng đây chờ ta một chút, ta đi gặp người quen một lát,” Du Uyển nói, để lại Khấu Xung đứng bên lề đường. Nàng nhanh chóng đi đến quầy hàng quen thuộc, chào hỏi vài người bán hàng rồi bắt đầu trưng bày sản phẩm của mình.
Khấu Xung đứng đợi một lúc, thấy Du Uyển bận rộn, liền tìm một chỗ gần đó ngồi xuống. Hắn quan sát từng cử chỉ của nàng, từ cách nàng bày biện hàng hóa đến cách nàng mỉm cười chào khách hàng. Dù không nói ra, nhưng trong lòng hắn cảm thấy ngưỡng mộ sự chăm chỉ và kiên nhẫn của nàng.
Sau khi bán được một ít hàng, Du Uyển quay lại nhìn thấy Khấu Xung vẫn ngồi đợi, liền tiến lại gần. “Ngươi còn ngồi đây làm gì? Mau lại đây giúp ta một tay.”
Khấu Xung đứng dậy, bước tới giúp nàng sắp xếp lại quầy hàng. Hai người im lặng làm việc, nhưng trong lòng mỗi người đều có những suy nghĩ riêng. Khấu Xung thầm nghĩ về việc làm sao để giúp đỡ nàng nhiều hơn, còn Du Uyển thì nghĩ đến cách nào để phát triển công việc kinh doanh của mình.
Một ngày dài trôi qua, khi mặt trời bắt đầu lặn, Du Uyển thu dọn quầy hàng, chuẩn bị về nhà. Khấu Xung giúp nàng mang đồ, không nói một lời. Trên đường về, Du Uyển cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng hài lòng với những gì mình đã làm được.
Khi về đến nhà, Hồ Hạnh Nương đã chuẩn bị bữa tối. Cả gia đình ngồi quây quần bên bàn ăn, Du Uyển kể lại những chuyện xảy ra trong ngày, không quên nhắc đến sự giúp đỡ của Khấu Xung. Cha nàng, Du Gia Hưng, lắng nghe và cảm thấy tự hào về các con của mình.
“Uyển Nhi, con làm tốt lắm. Còn Khấu Xung, cảm ơn con đã giúp đỡ em gái,” ông nói, ánh mắt đầy tình cảm.
Du Uyển nhìn Khấu Xung, cảm thấy có chút áy náy vì những suy nghĩ tiêu cực về hắn trước đây. Cô biết rằng, dù có thế nào, Khấu Xung luôn là người đứng về phía gia đình.
Từ hôm đó, mối quan hệ giữa Du Uyển và Khấu Xung dần trở nên tốt đẹp hơn. Họ không còn cãi vã hay tranh chấp, mà cùng nhau làm việc, cùng nhau chia sẻ những khó khăn và niềm vui. Dù còn nhiều thử thách phía trước, nhưng họ biết rằng, chỉ cần có nhau, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.